Mục lục
[Dịch] Quyền Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi chiều. Rầm rầm rầm!

Cánh cửa của Tứ Hợp viện bị người đập không ngừng, từ tiết tấu đập cửa cho đến giọng điệu của người này cũng có thể nghe ra, tính tình của người phụ nữ này tuyệt đối không tốt lắm.

Phương Thủy Linh rất gấp, Làm sao bây giờ?

Tạ Nhiên nhíu mày nói: Sao là cô ấy?

Em cũng không biết. Phương Thủy Linh hít vào một hơi.

Có phải là em nói với cô ấy muốn tới Hậu Hải? Tạ Nhiên hỏi.

Không có. Phương Thủy Linh nói: Em cho dù nói cùng cha mẹ cũng không có khả năng nói với cô nhỏ, cái tính tình thối của cô ấy ai mà không biết, cái này không dễ làm rồi, nghe âm thanh của cô ấy hẳn là biết quan hệ của hai ta, nhưng cô ấy làm sao mà biết được, hơn nữa biết em ở chỗ này?

Rầm rầm rầm!

Người bên ngoài của còn đang gõ cửa.

Tạ Nhiên! Tên nhóc cậu mở cửa cho tôi! Tiếng nói của người phụ nữ này rất điêu ngoa, Cậu làm phản có phải không? Ngay cả người nhà chúng tôi cậu cũng dám dụ?

Tạ Nhiên cười khổ, hắn dụ ai.

Tạ Hạo mặc kệ, trừng mắt nói: Còn chạy tới nhà anh rể của tôi hô? Người nào vậy, đây là không đem chúng ta để vào mắt, anh đừng quản, em đi ra ngoài! Hắn xắn tay áo hùng hổ đứng lên, ra vẻ muốn đi ra tay, Xem em thu thập bà ta được không!

Tạ Nhiên kéo hắn, Được rồi, em đừng thêm phiền.

Tạ Hạo nói: Không cho bà ta chút giáo huấn bà ta không biết chúng ta họ gì!

Phương Thủy Linh cũng vội nói: Tiểu Hạo, ai da, em đừng ầm ĩ.

Tạ Tĩnh hỏi một tiếng, Cô nhỏ của ô. . . Không phải là Phương Văn Bình ba?

Phương Thủy Linh chần chờ chốc lát, thấp giọng nói: . . . Là cô ấy.

Tạ Tĩnh vỗ trán của mình, Trời đất, sao là bà ta vậy.

Đổng Học Bân nhìn nhìn bọn họ, Trước đó nghe Tiểu Nhiên nói qua, anh còn nói tên này quen tai. Phương Văn Bình?

Trước đó trọng tâm câu chuyện bị chuyển hướng, Tạ Nhiên cũng không trả lời Đổng Học Bân, hiện tại vừa nghe, Tạ Nhiên liền hít thở dài nói: Anh khẳng định nghe nói qua, Phương Văn Bình đã công tác ở ủy ban kỷ luật trung ương, chủ nhiệm phòng giám sát thứ nhất.

Đổng Học Bân ngẩn ra, Người đứng đầu?

Cấp chính sở, người đứng đầu. Tạ Nhiên khẳng định.

Đổng Học Bân mới biết được vì sao quen tai, thì ra là cùng một cơ quan. Phòng giám sát thứ nhất. . . Chính là ký túc xá bên cạnh của bọn họ, kề bên, hèn chi nghe tên qua cô ấy, mặc dù Đổng Học Bân không tham gia qua hội nghị toàn thể, chưa thấy qua người phụ nữ này. Bất quá tên khẳng định gặp qua, hơn nữa hẳn là cũng là nghe người ta đàm luận qua cô ấy, thì ra người nọ là cô của Phương Thủy Linh, là người của Phương gia, vậy thật ra oan gia ngõ hẹp, ừm, thật ra cũng chưa nói tới đường hẹp. Ủy ban kỷ luật trung ương lớn như vậy, phe phái bên trong cũng nhiều.

Bất quá khiến cho Đổng Học Bân buồn bực chính là biểu tình của Tạ Nhiên và Tạ Tĩnh, hình dạng của Phương Thủy Linh cũng có chút làm cho kỳ quái a, Cô của Tiểu Linh. . . Rất đặc biệt?

Tạ Tĩnh bất đắc dĩ nói: Đâu chỉ đặc biệt. Quả thật. . . Nói xong nhìn Phương Thủy Linh, cô ấy ngậm miệng không nói, cũng không ở trước mặt Phương Thủy Linh nói xấu người nhà của người ta.

Đổng Học Bân rất muốn nghe, Nói một chút.

Vẫn là Tạ Nhiên nói.Cô nhỏ Tiểu Linh tại Phương gia, ừm. Nói như thế nào nhĩ, ừm, cũng giống như anh ở nhà chúng ta. . . Không khác biệt lắm.

Đổng Học Bân không rõ, Có ý gì?

Phương Thủy Linh đã đi qua cửa, bất quá không mở cửa, mà là muốn quan sát tình huống một chút.

Cô ấy vừa đi, Tạ Tĩnh cũng không có gì không thể nói, âm thanh cố ý tránh Tiểu Linh cách đó không xa, nói với Đổng Học Bân: Cũng là đặc biệt đặc thù, hơn nữa tính cách đặc biệt, lúc trước có ba lãnh đạo trong phe phái của Phương gia chọc bà ta, khi đó bà ta cũng là lãnh đạo của ủy ban kỷ luật trung ương, kết quả bà ta trong vòng một năm đem ba người tra xét, mất chức có mất chức, tạm thời cách chức có tạm thời cách chức, điều đi có điều đi.

Đổng Học Bân chớp mắt, Đó không phải người nhà của mình sao?

Tạ Tĩnh cười khổ không thôi, Đúng vậy, cho nên mới nói bà ta tương đối. . . Là vậy đó.

Vậy Phương gia nói cái gì? Đổng Học Bân đối với người này đột nhiên hiếu kỳ lên.

Tạ Nhiên liên tiếp nhìn ra bên ngoài, bổ sung nói: Tình huống cụ thể em không biết, nhưng nghe nói, Phương gia đem mắng cô ta một lần, bất quá Phương Văn Bình tuổi tuy rằng không phải đặc biệt lớn, nhưng cũng là trưởng bối của Tiểu Linh, đời thứ hai của Phương gia, thân phận vẫn là rất cao, kết quả Phương Văn Bình căn bản là không nghe, cuối cùng vẫn là làm theo ý mình đem vậy ba người kia mất chức điều tra, Phương gia cũng bó tay với Phương Văn Bình, dù sao cũng là trực hệ trong nhà, cũng không thể bởi vì mấy người ngoài dựa vào hướng bọn họ mà không muốn người nhà, cuối cùng cũng không giải quyết được gì.

Đổng Học Bân gật đầu, Vậy cũng không vấn đề gì, cô ấy là người của ủy ban kỷ luật, cũng coi như chấp pháp theo lẽ công bằng, đối phương nếu như không thành vấn đề, cô ấy cũng tra không được.

Tạ Nhiên nói: Cái này thật ra đều là việc nhỏ, coi như mâu thuẫn nội bộ, tuy nói làm cho lý giải không được, nhưng mà không có vấn đề gì lớn, then chốt là phía sau. . .

Đổng Học Bân nghi hoặc nói: Phía sau làm sao?

Đổng Học Bân cũng không có phát hiện, vừa rồi Tạ Hạo còn kêu gào muốn đi ra ngoài giáo huấn người ta đã im re, cũng không có gì ý muốn đi ra ngoài, nghe vậy, Tạ Hạo ngồi xuống, Em đều nghe nói qua, anh rể không biết hả? Bà ta sau đó đem chồng của mình cho vào tù!

Đổng Học Bân trừng mắt nhìn hắn, Đừng nói bậy.

Tạ Tĩnh hơi trầm ngâm, Tiểu Hạo không nói bậy, quả thật là như thế.

Hả? Đổng Học Bân không có phản ứng, Tình huống gì?

Tạ Tĩnh giải thích nói: Chuyện đó cũng không quá lâu, chồng của bà ta ở bên ngoài..., bị bà ta phát hiện chộp trên giường, bình thường trong đại gia tộc xuất hiện loại sự tình này, đều là không quá mặt mày rạng rỡ, cũng không được nhắc tới, phỏng chừng đều là giả bộ làm cái gì cũng không phát sinh, hoặc là lúc đó ở riêng, ngay cả ly hôn đều ít, bởi vì phải chú ý ảnh hưởng, không biết có bao nhiêu ánh mắt đều nhìn chằm chằm bọn họ, nhưng, nhưng mà Phương Văn Bình không có, cô ấy làm một chuyện khiến cho Phương gia và tất cả mọi người trừng to mắt ra, không qua vài ngày lấy bằng chứng nhận hối lộ bắt giữ chồng mình, tuy nói ủy ban kỷ luật có nguyên tắc tị hiềm, chuyện liên quan đến thân thuộc đều phải lảng tránh, nhưng người cử báo cũng là Phương Văn Bình, cho nên cái vụ án kia là bà ta mang đội điều tra, sạch sẽ lưu loát, cuối cùng chồng bà ta bi phạt vào ngục giam, hiện tại còn chưa đi ra, chuyện này lúc đó làm dư luận xôn xao sôi sục, hầu như người có chút trình độ không ai không biết, Phương gia cũng bởi vậy mà bị ảnh hưởng phải điệu thấp một thời gian, sau đó khôi phục nguyên khí cũng chậm rãi trôi qua, Phương Văn Bình mới cùng chồng ly hôn, bọn họ cũng không có đứa nhỏ, Phương Văn Bình một mình cũng thành quả phụ, cứ như thế ở tại ủy ban kỷ luật trung ương, mọi người qua chuyện này đều biết rõ tính tình của Phương Văn Bình, sau này cũng không có người dám trêu bà ta, một người ngay cả chồng của mình đều có thể tận tay bắt giữ, còn có cái gì làm không được, Phương Văn Bình cũng bởi vậy mà có tiếng lục thân không nhận, một người rất vô tình.

Đổng Học Bân mới hiểu được vì sao Tạ Nhiên nói mình và Phương Văn Bình có chút tương tự, mới hiểu được Tạ Hạo vừa rồi còn hùng hổ sao lại mềm mại.

Phương Văn Bình?

Thì ra cô của Tiểu Linh cũng là một người điên!

Hơn nữa còn khoa trương hơn so với Tạ Tuệ Lan, Tuệ Lan lục thân không nhận nhiều lắm là hình dung tính tình của cô ấy, nhưng Phương Văn Bình của Phương gia, thật sự là lục thân không nhận, thảo nào Tạ Nhiên Tạ Tĩnh đều là biểu tình đau đầu, gặp phải một người phụ nữ truyền kỳ như thế tới phá cửa, bọn họ có thể thả lỏng mới là lạ!

Đổng Học Bân cũng đau đầu, Vậy để cho bà ta phá cửa như thế cũng không phải chuyện tốt?

Tạ Nhiên cũng không biết nên xử lý như thế nào, liên tiếp chậc lưỡi, đụng phải người nào của Phương gia đều có thể, nhưng sao lại đụng trúng Phương Văn Bình!

Đây là một nữ hỗn đản!

Ai mà không rõ tính tình của bà ta?

Giao tiếp một chút? Giao lưu một chút? Vô nghĩa! Tuyệt đối không có khả năng!

Thế nhưng Tạ Nhiên lúc này vẫn là thể hiện một mặt càng ngày càng trở nên quả quyết sau khi rèn luyện tại tại cơ sở của hắn, trước đây Tạ gia đều che chở cho Tạ Nhiên thành bảo bối, cái này cũng tạo thành nhược thế trên tính cách của Tạ Nhiên, không có cái loại cương quyết và lạnh lùng như Tạ Tuệ Lan, nhưng rèn đúc tại cơ sở một thời gian cũng là không giống, Tạ Nhiên trong lòng nói nên tới cũng sẽ tới, tránh không gặp không phải phương pháp giải quyết vấn đề và xử lý vấn đề, vì vậy Tạ Nhiên cắn răng một cái, cũng làm ra quyết định, lớn tiếng nói với Phương Thủy Linh: Tiểu Linh, mở cửa đi!

Phương Thủy Linh do dự nói: Nhưng. . .

Cũng phải gặp mặt cùng người nhà em. Tạ Nhiên định thần nói.

Phương Thủy Linh vừa nghe, cố sức gật đầu một cái, Được.

Đổng Học Bân không chuẩn bị xen vào, nhưng thấy Tiểu Nhiên quyết định, vẫn là trong lòng gật đầu một cái, muốn thành công trong thể chế, muốn đi lên cao hơn trong cơ quan nhà nước, có đôi khi phải có loại quả quyết này, càng sợ chuyện càng không được.

Rầm rầm rầm!

Bên ngoài còn đang đập cửa!

Tiểu Linh! Con ngay cả người cô này cũng không nhận thức phải không? Phương Văn Bình quát.

Phương Thủy Linh cắn môi, xoạch, cạch, cuối cùng vẫn là mở cửa, . . . Cô, con. . . A, cô làm gì vậy, có chuyện cô nói với con! Cô nhỏ!

Chỗ cửa, trong sân nhìn không thấy, có tường xây làm bình phong ở cửa.

Nhưng vừa nghe tiếng mở cửa, sau vài giây Đổng Học Bân nghe thấy được vài tiếng giày cao gót rơi xuống đất, sau đó thấy được một phụ nữ đi đến, Phương Thủy Linh theo ở phía sau kéo cánh tay của người phụ nữ đó.

Phương Văn Bình ... đối với người này Đổng Học Bân vừa rồi đã từ trong miệng của Tạ Nhiên Tạ Tĩnh lý giải, thật chờ để thấy, nhưng phát hiện hình tượng của người phụ nữ này và ấn tượng sản sinh trong đầu của hắn hoàn toàn không giống, Đổng Học Bân cũng sửng sốt một chút, bởi vì hắn nhìn thấy một mỹ phụ có hình dạng và vóc người cũng không bại bởi bất luận kẻ nào, người này đại khái chưa đến bốn mươi tuổi, thật ra cũng không nhìn ra, phỏng chừng cũng là ba mươi hơn hoặc là bốn mươi tuổi, tóc dài được buột cao cẩn thận, phía dưới là một cái váy nửa người, đi giày cao gót màu đen, trên thân là áo da lông, cả người rất có khí chất, trang phục cũng có chút mới mẻ, hơn nữa vóc người đầy ắp, quả thật cũng là tiêu chuẩn tiểu mỹ nhân phương Đông, Đổng Học Bân là cái bản tính gì? Thằng nhãi này cho tới bây giờ đều là thấy mỹ nữ thì không đi được đường, tự nhiên cũng nhìn nhiều vài lần.

Đây là Phương Văn Bình?

Người phụ nữ lục thân không nhận của Phương gia?

Hắn thật không nghĩ tới đối phương dễ coi như vậy, còn tưởng rằng là một bà cô chanh chua chứ! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK