Trong biệt thự.
Phòng của Phương lão gia tử.
Trong phòng bay ra một chút mùi bánh nhàn nhạt, hiển nhiên, Phương lão gia tử hẳn là cũng vừa mới dùng cơm, chén đũa còn đặt trên bàn kìa.
Đổng Học Bân đi đến nói: Ngài vừa ăn xong?
Phương lão gia tử nói: Cậu muốn ăn thì có một chút, phòng bếp còn có bánh, hẳn là còn nóng.
Đổng Học Bân cười nói: Không cần, con cũng vừa ăn xong, bên con ăn rau xào, bụng bây giờ còn no lắm.
Phương lão gia tử biểu tình rất bình thản, bất quá lại cảm giác không có ra vẻ gì, nói chuyện cùng Đổng Học Bân cũng coi như rất tùy ý, Ngồi đi Tiểu Đổng.
Vâng. Đổng Học Bân ngồi nửa cái mông trên ghế.
Cảnh vệ viên lại nhìn chằm chằm vào Đổng Học Bân, thần sắc không quá thiện ý.
Phương lão gia tử liền nói: Được rồi tiểu Trương, cậu đi ra ngoài trước đi.
Như vậy sao được. Cảnh vệ viên vẫn không nhúc nhích, phỏng chừng là lo lắng.
Phương lão gia tử lại nói: Đi ra ngoài đi, thuận tiện đem lão đại lão nhị bọn họ kêu lên đây.
Cảnh vệ viên suy nghĩ một chút, vẫn là đi ra, bởi vì hắn cũng nghe nói qua một ít huy hoàng sự tích của Đổng Học Bân, cho nên trước đó mới cảnh giác như vậy, trong lòng cũng vô cùng rõ ràng, nếu như Đổng Học Bân thật muốn gây bất lợi với Phương lão gia tử, hắn cho dù ở đây khẳng định cũng ngăn không được, dù rằng hắn là cảnh vệ viên cũng vô cùng, hắn không phải đối thủ của Đổng Học Bân, phỏng chừng lúc Đổng Học Bân thủ hạ ngay cả hai chiêu sợ là đều không đỡ được, không phải hắn không tự tin, mà là đối phương thật sự quá độc ác, một người giết chết một nhóm quân đội vũ trang hiện đại hoá của Phất Châu, nghe nói ngay cả ống phóng và lựu đạn đều không nổ chết được hắn, còn làm lật hai chiếc xe thiết giáp cứu một người trở về, loại chuyện này nghe một chút trong lòng cũng có suy nghĩ đại khái, cảnh vệ viên có cái tự hiểu lấy mình này.
Rất nhanh, người đều đi lên đây.
Phòng Lão gia tử rất lớn, có thể miễn cưỡng chứa đủ.
Mọi người vừa tiến đến. Người chị hai kia liền là vẻ mặt tức giận, Cậu vào bằng cách nào? Hiểu lễ phép hay không hả? Hả? Còn xông vào nhà dân có phải không?
Mấy người tiểu bối của Phương gia cũng đều là thần sắc bất thiện nhìn Đổng Học Bân, bọn họ trước đây chỉ là nghe qua tên này, thật đúng là chưa từng có giao tiếp cùng Đổng Học Bân, ngày hôm nay rốt cuộc lần đầu tiên gặp mặt, Đổng Học Bân xuất hiện cũng để lại cho bọn họ ấn tượng rất sâu, tòa nhà phong tỏa nghiêm mật như thế đối phương trực tiếp xuất hiện ở trong phòng lão gia tử mà không kinh động ai cả? Cái này cũng biến tướng chứng thực về tin đồn của Đổng Học Bân này, con rể lớn của Tạ gia quả thật là một người làm cho người ta cho tới bây giờ đều không có biện pháp nhìn thấu.
Đều là người tuổi trẻ.
Đều là cùng lứa tuổi không khác biệt lắm.
Trong lòng mọi người tự nhiên có ý kiến, ai cũng không phục ai.
Đổng Học Bân không có ý tính toán cùng đám tiểu bối của Phương gia, hắn ngày hôm nay tới là mang theo nhiệm vụ.Xin lỗi, cảnh vệ cửa không cho tôi tiến vào, tôi cũng chỉ có thể lựa chọn phương thức như thế. Cũng là bất đắc dĩ, mọi người thứ lỗi, thứ lỗi. Khóe mắt thấy Phương Văn Bình là người cuối cùng khoan thai đi vào, sau khi tiến vào phòng thì ngồi ở góc, cầm lấy một quyển sách yên lặng xem. Nhìn cũng không nhìn Đổng Học Bân một cái, Đổng Học Bân đương nhiên cũng phải tị hiềm, trong lòng nói được lắm lão Phương, chờ trở về Thiểm Bắc anh em sẽ tính sổ với bà, còn không tiếp điện thoại của tôi!
Đại ca Phương gia nói, Ở xa tới là khách.
Chị hai vừa nghe. Cũng không lên tiếng.
Đổng Học Bân cười cười, bắt đầu chào, đem mấy người trưởng bối của Phương gia chào hỏi một lần. Sau đó cũng gật đầu với mấy tiểu bối, cuối cùng mới dừng một chút đi thẳng vào chủ đề, cười ha hả nói: Tôi ngày hôm nay tới là đại biểu trong nhà tới cầu hôn, Tạ Nhiên nhà chúng tôi và Tiểu Linh của nhà ngài tự do yêu nhau, cũng tới cái tuổi tác này. Cho nên trong nhà thương lượng xong, cắt cử tôi tới tới cửa cầu hôn. Thương lượng một chút ngày đính hôn của hai em, đây là hỉ sự rất lớn, tôi cũng vô cùng vinh hạnh, cũng vô cùng kích động, có thể thấy Tiểu Nhiên và Tiểu Linh kết làm vợ chồng, trong lòng thật sự là vui vẻ nói không nên lời, ha ha. Thằng nhãi này một người vô cùng vui vẻ, vẻ mặt vui sướng.
Người Phương gia: . . .
Mọi người rất không nói gì, trong lòng nói cậu một người vui vẻ cái gì, nghe ý trong lời nói của cậu hình như hai người kia đã kết hôn rồi ấy, cái gì cùng cái gì.
Không người phản ứng hắn.
Đổng Học Bân cũng không thèm để ý, quay lại Phương lão gia tử nói: Phương gia gia, vậy chúc mừng ngài, chờ thêm hai năm nữa ngài có thể ôm chắt tử rồi.
Còn chắt tử?
Này này này, cậu cái này phát triển cũng quá nhanh rồi đấy?
Ngay cả chuyện kết hôn nhà chúng tôi còn chưa có đáp ứng đấy!
Mấy người tiểu bối Phương gia cũng không biết nên nói cái gì cho phải, bọn họ cảm thấy da mặt Đổng Học Bân cũng quá dày, quả thật nhìn không ra tốt xấu.
Lão tam Phương gia ta cắt lời hắn, Đừng có chắt tử ở đây, cái hôn sự này ` cảm thấy thích hợp sao?
Đổng Học Bân cười nói: Thích hợp chứ, tôi cảm thấy quả thật quá thích hợp, Tiểu Nhiên và Tiểu Linh là một đôi trời đất tạo nên, trai tài gái sắc, nữ mạo lang tài.
Một người phụ nữ lạnh lùng nói: Thích hợp cái gì mà thích hợp!
Một người tiểu bối của Phương gia cũng chen vào một câu, Sự tình trong nhà anh làm chủ được sao?
Đổng Học Bân cười ha ha, Trong nhà cắt cử tôi tới, tôi lại là anh rể lớn của Tiểu Nhiên, tôi tự nhiên có thể làm chủ, chuyện sính lễ chúng ta thương lượng một chút? Các người yên tâm, cái này chúng tôi khẳng định sẽ làm rất tốt. Trong ngôn ngữ của Đổng Học Bân toát ra một vẻ chắc chắn rất lớn, một hồi chắt tử một hồi sính lễ, hoàn toàn đi ở trên tiết tấu của mình.
Ba? Vài người nhìn về phía lão gia tử, chuyện này vẫn là phải do lão gia tử lên tiếng.
Phương lão gia tử nhẹ nhàng nhìn Đổng Học Bân, Tiểu Đổng à, đầu tiên cảm ơn ý tốt của nhà các ngươi, tôi biết cậu ngày hôm nay tới là vì chuyện của Tiểu Linh, cho nên tôi đem tất cả mọi người gọi lên đây, đây là xuất phát từ lễ phép cơ bản nhất, dù sao hôn sự của đứa nhỏ không qua loa được.
Đổng Học Bân tán thành, Đúng vậy, không qua loa được.
Phương lão gia tử nói: Bất quá ý tốt chúng tôi nhận, hôn sự vẫn là thôi đi, Tiểu Linh còn đang học bác sĩ, tính ra cũng vẫn là một học sinh, là một đứa nhỏ, cũng không phải lúc thành thục đến gánh chịu trách nhiệm hôn nhân.
Phương gia gia, cái này con phải can ngài một câu. Đổng Học Bân nói: Tiểu Linh đã hơn hai mươi tuổi, tuổi tác pháp định kết hôn đều tới, nếu như pháp luật cảm thấy một đứa nhỏ hơn hai mươi tuổi còn chưa có năng lực có thể gánh chịu trách nhiệm của hôn nhân, vậy tuổi tác kết hôn khẳng định sớm kéo dài, sở dĩ định con gái tại hai mươi tuổi thì có thể nói rõ vấn đề, hơn nữa Tiểu Linh con cũng nhận thức rất lâu, vô cùng thành thục, rất hiểu chuyện, một đứa nhỏ đặc biệt tốt, sao có thể không gánh chịu được cái trách nhiệm này? Cho dù Tiểu Linh không được, Tiểu Nhiên thành thục, hai vợ chồng đỡ đần lẫn nhau, đây là một việc hạnh phúc cỡ nào, cũng có Tiểu Nhiên chiếu cố cô ấy, cái này con cảm thấy không là vấn đề.
Nói lý.
Cái này vẫn là điểm mạnh của Đổng Học Bân! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh