Buổi chiều.
Cục công an thành phố.
Vụ án điều tra có tiến triển mới, vân tay cũng tốt, DNA trong móng tay cũng được, đều nói sáng tỏ ra vấn đề rất lớn, đây đều là bằng chứng vô cùng xác thực không cách nào biện giải, Lưu Thái Bá và Từ Đại Binh đã bị người của cục công an phân biệt giải vào phòng thẩm vấn, bắt đầu đề ra nghi vấn điều tra, người hiềm nghi của vụ án đã từ Đổng trên người Học Bân chuyển dời đến trên đầu Lý Thái Bá Từ Đại Binh hai người, hiện tại chỉ còn thiếu nhân chứng và động cơ.
Phòng thẩm vấn.
Mấy cảnh viên thẩm án của cục công an làm ra vẻ giải quyết việc chung nói: "Lý đội trưởng, mười hai giờ buổi trưa ngày hôm nay, vì sao anh đi nhà hàng Liễu Dương."
Lý Thái Bá nói: "Là La chủ nhiệm ủy ban kỷ luật mời tôi ăn."
Một người nghiêm túc nói: "Trong lúc đ1o anh có rời phòng hay không?"
"Tuyệt đối không có." Lý Thái Bá trầm giọng nói: "Tôi ngay cả phòng vệ sinh cũng chưa đi qua!"
Người nọ nói: "Khi vụ án xảy ra thì sao? Ngoại trừ Từ Đại Binh còn có người khác có thể chứng minh anh không rời đi?"
Lý Thái Bá cắn răng nói: "La Hải Đình có thể, chúng tôi lúc đó cùng nhau uống rượu!" Lý Thái Bá cũng không buông hy vọng, gã đương nhiên biết mình không đem Vạn Tư Triêu đẩy xuống lầu, cho nên chỉ cần tìm được nhân chứng, là có thể chứng minh gã trong sạch, "Tôi cùng Vạn Tư Triêu quan hệ không tồi, cái này rất nhiều người đều biết, tôi có động cơ gì giết hắn? Cái này rõ ràng là vu hãm! Các người hiện tại hẳn là đi thăm dò Đổng Học Bân! Hắn mới có động cơ giết người! Cù Vân Huyên là chị họ của hắn! Chị họ hắn tự mình uống say nhảy lầu, nhưng đem món nợ này ghi lên người của tôi và Vạn Tư Triêu, chuyện lần này tuyệt đối là Đổng Học Bân làm, vân tay và DNA, cũng nhất định là Đổng Học Bân hãm hại chúng ta! Huống hồ Từ Đại Binh không phải nói rồi sao? Khi vụ án xảy ra thì ông ta đã gặp qua Đổng Học Bân! Cho nên Đổng Học Bân khẳng định là làm chứng cứ giả!"
. . .
Trong phòng thẩm vấn bên cạnh.
Người của cục công an đối với Từ Đại Binh lại không khách khí như vậy, một người cảnh sát vỗ bàn nói: "Vân tay của ông đều điều tra ra! Còn không thành thật khai báo?"
Từ Đại Binh kêu lên: "Thật không liên quan đến tôi! Tôi không có giết người!"
Cảnh sát nói: "Vậy vân tay giải thích sao? Thịt trên móng tay làm sao giải thích?"
Từ Đại Binh thống khổ sờ sờ tóc, "Tôi không biết! Tôi cái gì cũng không biết! Là có người hãm hại tôi!"
"Vô duyên vô cớ ai hãm hại ông?" Cảnh sát nói: "Hơn nữa vì sao muốn hãm hại? Chính ông làm bị thương Vạn Tư Triêu! Lẽ nào ông không có một chút ấn tượng?"
Từ Đại Binh cả giận nói: "Là Đổng Học Bân! Là hắn động tay động chân!"
"Vậy Đổng chủ nhiệm làm như thế nào? Cầm tay ông đi cào Vạn Tư Triêu?"
"Khẳng định là hắn, khi vụ án xảy ra hắn ở ngay tại hiện trường, tôi tận mắt thấy! Khẳng định là hắn!"
Thật ra hiện tại Từ Đại Binh cũng không dám chắc có phải là Đổng Học Bân, khi vụ án xảy ra ông ta đương nhiên không thấy cái bóng của Đổng Học Bân, trước đó mười phút Từ Đại Binh đã không thấy Đổng Học Bân, nhưng cũng không biết trước đó ông ta và Lý Thái Bá là thương lượng được rồi hay là vừa rồi hai người vừa rồi mới cho nhau một ánh mắt, nói túm lại Từ Đại Binh biết, vô luận như thế nào cũng không thể nói thật, ông ta phải làm chứng cứ giả, như vậy mới có thể đem Đổng Học Bân vào, khiến cho chính ông chạy trốn tội danh, cho nên đối với Từ Đại Binh mà nói, là ai giết Vạn Tư Triêu cũng không quan trọng, ông phải cho Đổng Học Bân đi gánh tội thay.
. . .
Một phòng khác.
Đổng Học Bân và hai người cảnh sát ngồi mặt đối mặt, nội bộ cục công an xảy ra chuyện ác liệt như thế, Tào Hải và lãnh đạo cục công an khác đã sớm rời khỏi.
"Đổng chủ nhiệm." Cảnh sát nói: "Hiện tại Lý đội trưởng và Từ Đại Binh đều nói chứng cứ này là anh hãm hại bọn họ, ngài thấy thế nào?"
Đổng Học Bân cười nói: "Bọn họ còn nói như thế nào?"
Cảnh sát do dự một chút, "Từ Đại Binh nói trước một phút đồng hồ khi vụ án xảy ra đã thấy qua ngài."
Đổng Học Bân giận dữ cười nói: "Anh xác định Từ Đại Binh là nói như vậy?"
Cảnh sát ừm một cái, "Cho nên chuyện bọn họ nói ngài mười hai giờ bốn mươi xuất hiện tại ủy ban kỷ luật còn chờ kiểm tra đối chiếu sự thật."
Đổng Học Bân lúc này mới rõ ràng Lý Thái Bá vì sao mang theo Từ Đại Binh tới cục công an, thì ra hai người thương lượng được rồi, mới vừa làm giả trên chuyện của Cù Vân Huyên, hiện tại đã nghiện, lại đem một vài chuyện bọn họ chưa từng thấy qua làm chứng cứ giả, không từ thủ đoạn muốn đẩy mình vào chỗ chết! Lần đầu tiên là Cù Vân Huyên, hiện tại lại là mình, loại chuyện này bọn họ đều dám trợn tròn mắt nói dối, sau này còn có cái gì bọn họ không dám? Hơn nữa những vụ án cưỡng chồng chất như núi trước đây, phán hai người bọn họ tử hình Đổng Học Bân nghĩ đều không quá phận!
Đổng Học Bân thản nhiên nói: "Các người nếu muốn tra, có thể tùy tiện đi điều tra, nhưng tôi đề nghị các người không nên tra sai phương hướng, hiện tại chứng cứ ngay tại trước mắt, hai người tội phạm hiềm nghi cũng xác nhận, nếu như các người không đi tra bằng chứng của bọn họ, ngược lại còn muốn điều tra tôi, vậy có phải có chút hơi quá không?"
Cảnh sát vội nói: "Đổng chủ nhiệm, chúng tôi không có ý tứ này, cũng là đem lời khai của bọn họ nhắn nhủ một chút, bên kia đã đi mời chứng nhân ngay lúc đó."
Đổng Học Bân gật đầu, "Tôi còn có một đề nghị không biết các người muốn nghe hay không?"
Cảnh sát nói: "Mời ngài nói."
Đổng Học Bân nói, "Lời Lý Thái Bá và Từ Đại Binh nói, mâu thuẫn quá lớn, các người nếu cùng làm việc với Lý Thái Bá, tôi không tin các người trước đây chưa từng nghe qua cái tin đồn gì, những vụ án cưỡng gian trên người Vạn Tư Triêu có sáu bảy cái, phần lớn đều là Lý Thái Bá phụ trách, hơn nữa cuối cùng vụ án đều không giải quyết được gì, những cái này ủy ban kỷ luật thành phố chúng tôi đã không chỉ một lần nhận được cử báo, vụ án trước đây tôi có thể không rõ ràng lắm, nhưng mấy ngày trước vụ án của Cù Vân Huyên tôi đã tìm hiểu qua, lúc đó cũng là Từ Đại Binh làm chứng cho Vạn Tư Triêu không có mặt tại hiện trường, nói Vạn Tư Triêu lúc đó đi ra, khi vụ án xảy ra thì không có mặt tại hiện trường, còn có Lý Thái Bá cung cấp bằng chứng trên người của chị họ tôi có mùi rượu dày đặc, cho nên vụ án Vạn Tư Triêu cưỡng gian chị họ tôi mới không có gì, liên hệ đến những cái này, các người lẽ nào không có cái nhìn gì?"
Hai người cảnh sát liếc nhau, biểu tình có chút ngưng trọng.
Đổng Học Bân tiếp tục nói: "Lý Thái Bá và Vạn Tư Triêu quan hệ tốt, bất quá xét đến cùng cũng là biểu hiện bên ngoài, tôi hoài nghi giữa hai người tồn tại quan hệ lợi ích, trong chuyện của chị họ tôi Lý Thái Bá và Từ Đại Binh thay Vạn Tư Triêu làm chứng cứ giả, vì vậy bên trong xảy ra chút chuyện, Lý Thái Bá bọn họ không thể không giết người diệt khẩu? Đương nhiên chỉ là suy đoán của tôi về động cơ giết người, điều tra cụ thể là công tác của các người, cái này cũng là một phương hướng đề nghị của tôi, bất quá lần này Từ Đại Binh bọn họ lại một lần nữa làm chứng cứ giả vu hãm tôi, tin tưởng các người cũng rất nhanh có thể điều tra rõ, như vậy khả năng tin tưởng trong lời nói của bọn họ cũng sẽ không có, những vụ án trước đây, tôi làm cán bộ của ủy ban kỷ luật thành phố, đề nghị các người điều tra lại một lần nữa? Cái này không phải tôi đứng về chị họ tôi, mà là với quan điểm của một người cán bộ ủy ban kỷ luật, tôi hy vọng mau chóng khiến cho vụ án của Cù Vân Huyên tra ra manh mối, tuy rằng Vạn Tư Triêu đã chết, nhưng chuyện tình dù sao cũng phải tra rõ ràng? Chúng ta không thể khiến cho dân chúng nắm cột sống của chúng ta!"
Cảnh sát nhanh chóng ghi chép lại, "Chuyện điều tra, tôi sẽ xin chỉ thị của cấp trên."
Nếu Lý Thái Bá và Từ Đại Binh nhiều lần dẫm lên đầu của Đổng Học Bân và Cù Vân Huyên, Đổng Học Bân cũng sẽ không khách khí với bọn họ!
Cơ hội đã cho các người!
Là các người cho mặt không biết xấu hổ!
. . .
Bên kia.
La Hải Đình bị cục công an gọi tới lấy lời khai.
Cái phòng thẩm vấn này tương đối đặc thù, phía sau có một tầng thủy tinh đục, từ bên trong không nhìn thấy bên ngoài, nhưng người của tường bên kia có thể thấy rõ bên trong, lúc này, cục trưởng cục công an Tào Hải và mấy người cán bộ đều ngồi ở chỗ đó, nghe La Hải Đình nói.
Một người cảnh sát hỏi: "La chủ nhiệm, trước khi vụ án xảy ra cô cùng ăn với Lý Thái Bá?"
"Đúng vậy." La Hải Đình có chút không rõ ràng, chủ yếu cô ấy sợ chuyện này có quan hệ cùng Đổng Học Bân, cho nên nói rất cẩn thận.
Cảnh sát nói: "Lúc các người ăn, có phát hiện dị thường không? Lý đội trưởng và ông chủ Từ có dị dạng hay không?"
La Hải Đình suy xét, "Thật ra không thấy cái gì, bất quá Lý đội trưởng và ông chủ Từ xem ra rất quen thuộc, quan hệ tựa như vô cùng tốt."
Cảnh sát nói: "Lúc vụ án xảy ra cô ở đâu?"
"Ngay tại lầu bốn."
" Cùng một chỗ với Lý đội trưởng bọn họ?"
"Vậy thì không có, trước khi vụ án xảy ra tôi đi phòng vệ sinh, thời gian cụ thể cũng nhớ không rõ, dù sao tôi vào phòng vệ sinh được hai ba phút sau, thì nghe thấy được tiếng kêu, sau đó nhanh chóng chạy đến nhìn."
"Khi đó lý đội trưởng và Từ Đại Binh ở đâu?"
"Bọn họ ở tại phòng số 18, cũng là chổ vụ án xảy ra."
"À? Chỉ có hai người bọn họ?"
"Còn có người của đội hình cảnh, tôi là người đến cuối cùng."
. . .
Sau vài phút.
Lại một người chứng nhân tới.
"Cô là người phục vụ của nhà hàng?"
"Đúng vậy."
"Trước khi vụ án xảy ra cô có thấy La Hải Đình đi đến phòng vệ sinh?"
"La Hải Đình? Tôi không nhận ra, dù sao là một người phụ nữ."
"Cô nhìn cái này một chút, có phải là người trong ảnh hay không?"
"Là cô ấy."
"Cô không nhớ lầm?"
"Sẽ không, lúc đó nước rửa tay không còn, cô ấy còn nhờ tôi đi lấy một chai đến, sau đó tôi vừa muốn đi lấy, bên ngoài có người gọi đi."
"Được, cảm ơn cô phối hợp."
. . .
Cuối cùng là vài người của đội hình cảnh.
"Các người lúc đó ăn tại nhà hàng Liễu Dương?"
"Đúng vậy, Lý đội trưởng bảo chúng tôi đi, nói mời khách."
"Vì sao mời khách? Vì sao chọn chỗ đó?"
"Cái này tôi không rõ ràng, bất quá giọng điệu của Lý đội trưởng hình như là có việc, nhưng từ đầu đến cuối Lý đội trưởng cũng không lộ mặt, cùng ăn với một người cán bộ ủy ban kỷ luật."
"Khi vụ án xảy ra thì các người đều đi phòng số 18?"
"Đúng vậy."
"Các người là người đến thứ mấy?"
"Lúc chúng tôi đến, trong phòng chỉ có Lý đội trưởng và ông chủ Từ, hẳn là người đến thứ hai."
"Không có người khác?"
"Không có, chỉ hai người bọn họ."
"Vậy anh biết bọn họ đi vào lúc nào không? Ở trong đấy luôn? Hay là nghe thấy tiếng kêu mới đi qua?"
"Vậy không rõ ràng lắm."
Mấy người hình cảnh đều biết phía sau bị lãnh đạo cục công an nhìn, cho nên không dám nói dối.
Lúc này, nghe đến đó mấy người lãnh đạo cục công an đều nhìn nhau, sắc mặt âm trầm bất định!
Dựa theo lời khai của La Hải Đình, trước khi vụ án xảy ra cô ấy không ở trong phòng, mà mấy người hình cảnh cũng nói bọn họ lúc đến chỉ thấy có Lý Thái Bá và Từ Đại Binh, cũng có ý nghĩa, trong lúc đó có hai ba phút thời gian trống, không ai biết Lý Thái Bá và Từ Đại Binh ở nơi nào làm cái gì!
Cái này, nhân chứng vật chứng đều có!
. . .