Mục lục
[Dịch] Quyền Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi tối.

Khu nhà thị ủy, trong nhà, tiếng chìa khóa ngoài cửa vang lên, Tạ Tuệ Lan đã trở lại, Đổng Học Bân vừa làm cơm xong liền đón nàng cùng vào bàn ăn cơm.

“Đến, nếm thử như thế nào”.

“Ừm, ha ha, không tệ”.

“Có bao nhiêu không tệ? Nói nói”.

“Sắc mùi đều đủ, vẫn là ông chồng của em nấu cơm ăn ngon”.

“So với tiệm cơm bên ngoài có ngon hơn không?”

“Ngon, ngon hơn nhiều”.

“Ừm, lời này của em anh thích nghe, nhanh ăn đi nhanh ăn đi”.

Gắp thêm đồ ăn cho Tuệ Lan, Đổng Học Bân đột nhiên hỏi nói: “Đúng rồi, em nói hội quyên tiền từ thiện như thế này, hai ta quyên bao nhiêu thích hợp?”

Tạ Tuệ Lan nhìn hắn, “Mười ngàn chắc được rồi? Cái này cũng đã không tính là ít, em biết anh nghĩ như thế nào, bất quá mọi người tiền lương đều như vậy, anh quyên hơn ngược lại làm cho người ta nói, cũng không phải không thể, nhưng có cần thiết hay không? Anh nếu muốn quyên nhiều vụng trộm đi quyên là được, tiệc tối hôm nay chủ yếu là ý nghĩa chính trị, đều là một ít lãnh đạo cấp thành phố cùng một ít thương nhân tỉnh Bắc Hà, chúng ta làm cán bộ quốc gia chính là khởi cái tác dụng đi đầu, chủ yếu vẫn là xem thương nhân này quyên bao nhiêu, hơn nữa nhân vật lần này chính là lãnh đạo thị ủy, anh còn muốn chiếm nổi bật của bọn họ? Chúng ta nếu so với bọn hắn quyên nhiều hơn, anh cảm thấy thích hợp sao?”

Đổng Học Bân cân nhắc, “Được rồi”.

“Ăn nhanh lên, lát nữa còn giúp Tạ tỷ chọn quần áo”.

“Không phải quyên tiền vì động đất sao? Em còn muốn mặc lễ phục? Âu phục là được rồi”.

“Âu phục cũng chia kiểu dáng cùng màu sắc, phải giúp em tham mưu”.

Phụ nữ ra cửa đều thực phiền toái, giàng co nửa ngày, Tạ Tuệ Lan mới vừa lòng thay một thân âu phục, thật ra ở Đổng Học Bân thấy thì đồ tây của nữ cũng có gì khác nhau, nhưng ngoài miệng vẫn nói “Cái này tốt cái này tốt”, sau đó thực bất đắc dĩ quay về phòng thay đổi quần áo.

Hai người rời cửa.

Lái không phải Land Rover hay Porche, mà là xe công của Tuệ Lan.

Ở cửa khách sạn, hai người xuống xe, đi thang máy đến phòng tiệc tầng cao nhất, nơi này là một đơn vị hợp tác với chính phủ thành phố Phần Châu, phàm là có hoạt động gì lớn đều tới nơi này tổ chức, mấy người Đổng Học Bân lúc đến đó, đã thấy có rất nhiều người, bên ngoài có mấy cái nhân viên công tác cùng cán bộ thị ủy, xem thư mời các nhân vật nổi tiếng các giới, sau đó cho đi, bất quá Tạ Tuệ Lan hiển nhiên không cần thư mời gì.

Trong phòng tiệc.

Đến đây ước chừng hơn ba mươi người, phần lớn là lãnh đạo cùng thương nhân thành phố Phần Châu, còn có một ít nhân vật xã hội, thư pháp cùng tác gia nổi tiếng vân vân...

Tạ Tuệ Lan đi vào, lập tức trở thành tiêu điểm toàn trường.

Đổng Học Bân sớm đã quen Liễu Tuệ Lan tạo nên xao động, dù sao rất đẹp, cho dù Đổng Học Bân cùng nàng kết hôn lâu như vậy, nhận thức nàng nhiều năm như vậy, mỗi lần thấy khuôn mặt Tuệ Lan cũng đều nhịn không được toát ra cảm giác kinh diễm, càng đừng nói những người khác, Tuệ Lan mị lực quá lớn.

“Tạ Thị trưởng! Ngài đã tới?” Một thương nhân đi lên chào hỏi.

“Ông chủ Tống, ha ha” Tạ Tuệ Lan cùng hắn bắt tay, “Đã lâu không gặp, gần đây có khỏe không?”

“Nhờ phúc ngài, hoàn hảo” Tống ông chủ nghiêng đầu nhìn về phía Đổng Học Bân, hai tay khách khí nắm qua, “Vị này nhất định là chồng ngài? Đổng Chủ nhiệm, ngài khỏe ngài khỏe”.

Đổng Học Bân cùng hắn bắt tay, “Ngài khỏe, hạnh ngộ”.

Lại có không ít người đi đến chào hỏi, Tạ Tuệ Lan nhất nhất giới thiệu cho Đổng Học Bân, cũng đem Đổng Học Bân giới thiệu cho bọn họ, đương nhiên , cán bộ thành phố Phần Châu thì không cần, phàm là người công tác ở thành phố Phần Châu, ai còn không biết Đổng Học Bân? Không biết Tạ Tuệ Lan cũng không khả năng không biết hắn, Đổng Học Bân thằng nhãi này thanh danh ở cơ quan thành phố Phần Châu so với Tạ Tuệ Lan còn vang dội hơn, không người không biết.

Bí thư Ủy ban kỷ luật thành phố Hạ Tuế Ân cùng phu nhân đã tới.

Phó Bí thư Ủy ban kỷ luật thành phố Chiêm Quế Bình cùng phu nhân đã tới.

La Hải Đình cũng một mình vào tiệc, không dẫn theo chồng.

“Học Bân!” Chiêm phu nhân lập tức đi lên đến cùng Đổng Học Bân nói chuyện.

Chiêm Quế Bình cũng cười ha ha cùng Tạ Tuệ Lan tán gẫu.

Không bao lâu, nhân vật có trọng lượng đã tới, các lãnh đạo luôn tới sau cùng.

Trước tới là Thị trưởng thành phố Phần Châu Chung Chính Vỹ, một trung niên chừng năm mươi tuổi, tóc sửa sang thật sự chỉnh tề, một thân áo Tôn Trung Sơn khí chất cũng không tệ.

Sau đó, bí thư thị ủy thành phố Phần Châu Vạn Phương Lỗi cũng đến.

Đổng Học Bân không phải lần đầu tiên thấy Vạn bí thư , lần trước vẫn là mình sau khi động đất bị thương ở bệnh viện, Vạn Phương Lỗi đã tự mình thăm hắn, bất quá cùng khi đó không khí không giống, gặp lại Vạn bí thư, bởi vì chuyện Vạn Tư Triêu kia, bên trong đã có ngăn cách rất nặng thậm chí mâu thuẫn.

“Tạ thị trưởng đến?” Thị trưởng Chung Chính Vỹ cười ha ha nhìn về phía Tạ Tuệ Lan.

Tạ Tuệ Lan kéo tay Đổng Học Bân đi lên, “Chung thị trưởng, chị dâu như thế nào không có tới?”

Chung Chính Vỹ mỉm cười nói: “Bị cảm, không cho nàng đến đây, đây là chồng của cô sao? Không tệ”.

Đổng Học Bân hai tay cùng hắn bắt tay, “Chung Thị trưởng”.

Nhìn ra được, Chung Chính Vỹ cùng Tuệ Lan quan hệ coi như có thể, ít nhất trên mặt mũi không có trở ngại.

Lại nhìn hai cha con Vạn Phương Lỗi bên kia, nhìn cũng không nhìn hai người Đổng Học Bân cùng Tạ Tuệ Lan, trực tiếp đi theo vài lãnh đạo thành phố nói chuyện, chỉ là Vạn phu nhân hướng trên mặt Đổng Học Bân liếc mắt một cái, cũng nhìn không ra cái vẻ mặt gì, sau đó ánh mắt đã bị nàng thu trở về, nhưng mà, không có thái độ làm sao không phải một loại thái độ? Một màn này bị rất nhiều cán bộ thành phố Phần Châu thấy được, trong lòng lại nói thầm lên, xem ra chuyện Vạn Tư Triêu này quả nhiên làm cho vợ chồng Vạn bí thư đối với vợ chồng Đổng Học Bân có cái nhìn, mọi người đều ít nhiều có tính toán.

Chiêm Quế Bình cũng nghe nói qua chuyện này, có chút vì Đổng Học Bân lo lắng, đắc tội một bí thư thị ủy, cái này cũng không phải là đùa giỡn.

Lúc này, là thời điểm hoạt động quyên tiền bắt đầu, cửa phòng tiệc lại mở.

Dương Triệu Đức cùng Loan Hiểu Bình khoan thai, chậm rãi bước đến.

Một lãnh đạo nhận thức lão Dương cười nói: “Dương thị trưởng, ngươi cũng đến muộn”.

“Ha ha, xem ra tôi phải đem kẹt xe ra lấy cớ lẫn nữa rồi” Dương Triệu Đức nói.

Dương Triệu Đức cấp bậc này ở đây xem như thuộc về lãnh đạo coa nhất, Vạn Phương Lỗi cùng vài cán bộ thành phố Phần Châu đều cùng hắn gật gật đầu cười tiếp đón. Lão Dương trước kia chính là trưởng phòng tổ chức thành phố Phần Châu, cộng sự nhiều năm như vậy, mọi người đều mười phần quen thuộc.

Thị trưởng Chung Chính Vỹ cười lại chào đón, “Dương Thị trưởng, vị này chính là phu nhân của anh? Anh thật có phúc khí, buổi tối có việc sao? Đi tới chỗ tôi ngồi”.

Dương Triệu Đức mỉm cười nói: “Được, đi cũng gấp, vừa lúc chưa ăn cơm”.

Loan Hiểu Bình cùng Chung Chính Vỹ cười chào xong, liền nhìn trái nhìn phải.

“Loan phu nhân tìm người?” Chung Chính Vỹ hỏi.

Dương Triệu Đức nói: “Cô ấy tìm Tuệ Lan cùng Học Bân”.

Chung Chính Vỹ cười chỉ chỉ cách đó không xa, “Ở đàng kia kìa”.

Loan Hiểu Bình vừa thấy, nhất thời cùng Chung Chính Vỹ cáo từ, ở rất nhiều người hồ nghi nhìn chăm chú đi tới, “Học Bân, Tuệ Lan, mấy đứa”.

Học Bân? Tuệ Lan?

Đổng Học Bân cùng Tạ Tuệ Lan sao?

Nhiều người sửng sốt, không rõ ràng phu nhân thị trưởng thành phố Lữ An như thế nào đi lên không cùng lãnh đạo đồng cấp thân thiện trước, ngược lại tìm tới bọn họ trước? Còn gọi thật thân thiết?

Đổng Học Bân lúc này mới thấy mẹ, ngoắc, “Mẹ, đến rồi?”

Tạ Tuệ Lan cũng híp mắt nói: “Mẹ”.

Loan Hiểu Bình ừm một tiếng, đi lên liền nắm tay Tuệ Lan, ánh mắt còn ngắm ngắm bụng nàng đã có chút thoáng phồng lên, liên tiếp dặn dò, “Gần đây có ăn cay không?”

“Từ sớm đã không ăn”.

“Vậy là tốt rồi, uống nhiều sữa vô”.

“Con rõ rồi”.

Mẹ?

Mọi người đều là ngạc nhiên.

Chiêm Quế Bình cùng La Hải Đình các cán bộ lãnh đạo thành phố Phần Châu cũng đều phát mộng .

Cái gì mẹ? Mẫu thân Đổng Chủ nhiệm cùng Tạ thị trưởng... Là phu nhân Dương Thị trưởng?

Không thể nào? Như thế nào cho tới hiện tại cũng không có nghe nói qua? Cái này là tình huống gì??

Chuyện này ngay cả đại bộ phận cán bộ thành phố Lữ An cũng đều mới biết được một ngày, càng đừng nói người thành phố Phần Châu, bọn họ căn bản là chưa nghe nói qua!

Mọi người đều kinh ngạc liếc mắt nhìn nhau một cái.

Chỉ có Vạn Phương Lỗi cùng Chung Chính Vỹ không có gì ngoài ý muốn, hiển nhiên là sớm nghe qua.

Thấy Loan Hiểu Bình cùng Tạ Tuệ Lan nói chuyện, Dương Triệu Đức liền gọi Đổng Học Bân đến, “Học Bân, đến, chú cho giới thiệu cháu vài người bạn”.

Học Bân đi lên.

Dương Triệu Đức cùng thành phố Phần Châu kinh doanh nhiều năm như vậy, tuy rằng hiện tại hắn đã điều đi nên quan hệ cũng không sâu như vậy, nhưng so với Tạ Tuệ Lan cùng Đổng Học Bân ở trong mạng lưới này quan hệ mạnh hơn nhiều, nhận thức nhiều người chút luôn tốt, có lợi cho bọn họ sau này triển khai công tác.

La Hải Đình hít sâu một hơi, nàng còn nói vừa thấy Loan Hiểu Bình như thế nào nhìn quen mắt như vậy, thì ra trước kia ở huyện Duyên Đài đã gặp qua, đúng là mẫu thân Đổng Chủ nhiệm, thì ra mẫu thân Đổng Chủ nhiệm không ở huyện Duyên Đài làm giáo viên, mà đi thành phố Lữ An, còn cùng Dương Thị trưởng kết hôn ? Cái này cũng giấu quá sâu đi, Đổng Chủ nhiệm cũng thật là, sự tình lớn như vậy mà bây giờ mới để lộ ra? Đây chính là tin tức lớn! La Hải Đình thậm chí có thể đoán trước, chuyện này ngày mai nhất định ở cơ quan lan truyền đi, không nói tới chức vụ cấp bậc của Đổng Học Bân cùng Tạ Tuệ Lan, chỉ nói thân phận thị trưởng này của Dương Triệu Đức, người khác còn muốn đối phó Đổng Học Bân, người đó còn không suy nghĩ sao?

Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn về Đổng Học Bân đều có chút quái, cũng mới hiểu được vợ chồng Dương Triệu Đức từ xa mà tới đây hình như không chỉ là vì hội từ thiện đơn giản như vậy, trường hợp này nói cho mọi người Đổng Học Bân là con bọn hắn, ai cũng thấy đây là cấp chỗ dựa cho Đổng Học Bân?

Phu nhân Vạn Phương Lỗi nhíu nhíu mày.

Rất nhiều cán bộ trước đó đối Đổng Học Bân chỉ dám từ xa mà nhìn cũng đều nháy mắt mấy cái.

Không khí nhất thời có chút quái, rất nhiều người trong lòng cười khổ không thôi, lòng nói Đổng Chủ nhiệm này thật đúng là ôn thần, hắn mới đến thành phố nhận chức bao nhiêu ngày? Nước đã bị hắn quấy đục như vậy! Ngươi này chỗ nào là tới làm quan! Nào có người nào giống như vậy?

Đã đến giờ.

Hội từ thiện bắt đầu.

Một mĩ nữ MC của đài truyền hình Phần Châu lập tức lên đài, hắng hắng cổ họng, cầm microphone nhanh phá vỡ cục diện bế tắc, “Các vị lãnh đạo, các vị khách, mọi người buổi tối tốt lành”.

Không khí buông lỏng.

Mọi người đều tìm vị trí ngồi xuống. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK