Buổi chiều.
Từ gia.
Phòng ngủ, trên giường, nằm dưới chăn Đổng Học Bân Từ Yến và Ngu Mỹ Hà ba người có chút thở hồng hộc, trên người không ngừng tràn mồ hôi
Xong việc?
Phù, xong
Giấy
Ặc, ở đâu?
Đầu giường, thấy không?
Ừm, nhìn thấy
Cho chị một tấm
Các người đừng nhúc nhích, để tôi lau
Hai người tối hôm qua và ngày hôm nay bị lăn qua lăn lại hai lần, Đổng Học Bân tự nhiên phải biểu hiện một phen, rút khăn giấy trên đầu giường mở chăn ra, cẩn thận lau người cho hai nàng, sau đó ném vào trong thùng rác, lúc này mới đắp chăn nằm ở giữa hai nàng.
Từ Yến sờ sờ cái trán đầy mồ hôi, cười khổ nói: Tên nhóc cậu, thật sự là không khách khí, thân thể của tôi sắp bị cậu làm nát rồi
Ngu Mỹ Hà da mặt mỏng, xấu hổ không lên tiếng
Đổng Học Bân vội nói: Hai ngài không có việc gì chứ? Nếu không tôi xoa bóp một chút cho hai ngài?
Từ Yến chậm rãi ôm tay của Đổng Học Bân ở trong chăn, Còn chịu được, tiếp tục thì lại không được, phù, không ngờ ba chúng ta lăn qua lăn lại quá khùng
Đổng Học Bân cũng lúng túng nói: Vậy, vậy lần tới tôi chú ý một chút
Từ Yến nhìn hắn, Thế nào? Tên nhóc cậu còn muốn có lần tới?Hả?
Đổng Học Bân ặc một cái, Tôi chỉ nói như thế, khụ khụ, chỉ nói như thế
Từ Yến nhắc nhở nói: Chuyện ngày hôm nay, ba chúng ta trong lòng biết là được, nhất là Tiểu Bân cậu, không được nói ra ngoài
Đổng Học Bân ai da nói: Ngài yên tâm, tôi kín miệng lắm
Từ Yến gật đầu Cho như là bí mật của ba chúng ta, coi như là uống say điên một hồi
Ngu Mỹ Hà ừ một tiếng nhỏ giọng nói: Tôi, tôi cũng sẽ không nói
Từ Yến mỉm cười nói: Mỹ Hà tôi yên tâm, cũng là lo lắng tên nhóc Tiểu Đổng này ai biết hắn lúc khoác lác có thể nói ra hay không? Cậu uống say nói ra, danh tiếng của chị và Mỹ Hà cũng đều bị hủy, trong lòng cậu cũng không được yên, biết không?
Đổng Học Bân không nhịn được nói: Tôi biết, khẳng định không nói cho người thứ tư biết, hơn nữa tôi uống rượu cho tới bây giờ chưa có say qua, ngài cũng không phải không biết
Từ Yến nhìn hắn, Vậy à? Vậy tối hôm qua cậu là thừa dịp hai chúng tôi uống say cố ý chiếm tiện nghi của hai chúng tôi? Căn bản là không uống say? Chị có thể lý giải như thế?
Đổng Học Bân đổ mồ hôi, Không không, tối hôm qua say thật
Cậu không phải uống rượu không say sao? Từ Yến hỏi
Khụ khụ, cái này. . . Cái kia. . .
Được rồi, đã như vậy, không cần giải thích Từ Yến nhàn nhạt nói: Hôm một tôi và Mỹ Hà là cho tên nhóc cậu chiếm hết tiện nghi, tôi thấy cậu là sướng phải không?
Đổng Học Bân xua tay nói: Không có không có
Cái này còn chưa sướng? Vậy cậu còn muốn thế nào? Từ Yến nói
Đổng Học Bân lau mồ hôi nói: Không phải, ai da, ngài cũng đừng chế giễu tôi
Từ Yến cười ha ha, nói: Buổi tối tên nhóc cậu làm cơm, hai chúng tôi đều mệt mỏi
Được được, tôi làm Cái này còn cần phải nói saom Đổng Học Bân khẳng định không thành vấn đề Vậy hiện tại tôi đi làm đồ ăn? Cũng sắp bốn giờ
Từ Yến thở ra một hơi, Nắm thêm một chút
Đổng Học Bân chỉ cảm thấy chị Từ một tay kéo mình, tay kia cũng cầm đến vỗ vỗ mu bàn tay của mình, hơi vuốt một chút, Đổng Học Bân nhìn qua phía trái, đưa tay đem tay của chị Ngu lôi đến đây, cho cô ấy nắm một tay khác của mình, Ngu Mỹ Hà không có ý kiến, Đổng Học Bân làm cô ấy thế nào cũng được, cuối cùng một trái một phải hai người mỹ phụ đều ôm hắn, Đổng Học Bân nhắm mắt ngửa mặt lên trần nhà, cảm thụ được mềm mại hai bên, nghĩ cuộc sống quá hạnh phúc
Một người mỹ phụ thì đủ hắn chịu được
Hiện tại là hai, cái cảm giác kia đương nhiên không giống.
Cái đãi ngộ này không phải người bình thường có thể hưởng thụ được
Đổng Học Bân chẳng bao giờ thể nghiệm qua cái cảm giác này, huống hồ chị Từ đều nói, ngày hôm nay là điên một lần, sau này còn không nhất định có loại cơ hội này hay không, cho nên Đổng Học Bân trong lúc nhất thời cũng không rời giường được, ngay trong chăn cùng hai người
Mỹ Hà, buổi tối trở về không có việc gì chứ?
Không sao cả, con gái của em đi đến chổ của ba mẹ em, có người làm cơm cho con bé rồi
Ừm, hắn lăn qua lăn lại hai ta nửa ngày, hai ta cũng sai sử hắn, để cho Tiểu Đổng bận việc cơm tối đi
Đổng Học Bân cười nói: Bận việc là được, nhưng tôi cũng không cam đoan mùi vị
Vậy cũng không được Từ Yến liếc nhìn hắn một cái, Sắc hương vị đều phải cam đoan, không được thì làm lại, ha ha
Tính cách của Ngu Mỹ Hà Đổng Học Bân đã sớm biết, tương đối không có chủ kiến, tương đối mềm mại, tương đối tự ti, nhưng tính cách của Từ Yến Đổng Học Bân thật đúng là nhìn không thấu, tuy rằng tiếp xúc cùng chị Từ lâu như vậy, từ sau khi tiến vào thể chế thì đi theo chị Từ công tác, nhưng mà biểu hiện của Từ Yến ngày hôm nay vẫn là kém khá xa so với vị lãnh đạo mà Đổng Học Bân lý giải, hắn hiện tại mới biết được, thì ra Từ Yến cởi mở như thế, ba người cùng nhau mà cũng có thể ngầm đồng ý, cái này đã phá vỡ lý giải của Đổng Học Bân trước đây đối với Từ Yến, người mà, quả nhiên đều cũng có tính hai mặt, ví dụ như Từ Yến ở cơ quan vẫn đều rất là trầm ổn rất thản nhiên, đối với ai đều không khác biệt lắm, nếu không phải Đổng Học Bân thật sự lên giường với cô ấy, Đổng Học Bân hiện tại cũng không biết chị Từ có thể như vậy
Nằm đủ một giờ
Ngu Mỹ Hà nằm không được nữa, Tôi, trên người tôi có chút. . . Tôi đi tắm trước
Từ Yến khẽ gật đầu, nói: Khăn mặt dùng cái kia của chị là được, không sao
Ngu Mỹ Hà ừm một cái, nhìn Đổng Học Bân, cũng cầm áo ngủ che ngực đi ra phòng ngủ, đi ra ngoài mặc quần áo
Từ Yến nói: Mỹ Hà da mặt quá mỏng
Ừm Đổng Học Bân trong lòng nói là da mặt ngài quá dầy mới đúng
Gần đây công tác thế nào? Từ Yến vỗ mu bàn tay của hắn, Nhìn cậu gần đây lập không ít công, với tính cách của tên nhóc cậu, có phải là có suy nghĩ gì?
Đổng Học Bân khổ tiếng nói: Ngài thật lý giải tôi
Từ Yến thản nhiên nói: Chị là nhìn cậu lớn lên, cậu suy nghĩ gì tôi còn không biết? Nói một chút, sau này có tính toán gì không?
Hiện tại sắp nhiệm kỳ mới
Chị biết
Cho nên, khụ khụ Đổng Học Bân nói: Tôi nghĩ khẳng định có không ít vị trí trống, tôi đã nghĩ thử một lần, nhìn xem có thể leo lên hay không
Muốn lên đến cái tình trạng gì?
Ặc, không biết nữa, tốt nhất là cấp chính xử
Từ Yến khẽ lắc đầu nói: Cái này không có khả năng, nghĩ cũng không cần nghĩ
Đổng Học Bân nhìn cô ấy, đưa tay ôm cổ của cô ấy, Vậy ngài giúp tôi phân tích một chút?
Từ Yến nhìn nhìn hắn, nói: Chị không quen có người nhỏ hơn chị mười tuổi ôm chị, lấy tay ra được không?
Đổng Học Bân giật giật, nhưng vẫn không thu tay lại, chỉ là đưa tay đi xuống một chút, ôm vòng eo của Từ Yến
Từ Yến bất đắc dĩ nói: Tôi a, đời trước khẳng định là thiếu cậu
Đổng Học Bân xoa bóp lưng của cô ấy, Ngài phân tích cho tôi một chút đi
Từ Yến giật giật lưng, cũng không nói hắn nữa, nói: Tên nhóc cậu muốn lên chính, hiện tại tuyệt đối là không có khả năng, cậu mới từ chính khoa đề phó xử nửa năm, cho dù cậu lập công lao lớn cũng không quá hiện thực, đường vẫn là phải từng bước một, cậu hiện tại ở phòng giám sát số một của ủy ban kỷ luật, cái vị trí này có chổ tốt cũng có chỗ xấu, chỗ tốt cũng là thực quyền khá lớn, người đứng đầu khu huyện phía dưới đối với cậu đều phải khách khí, nhưng chỗ xấu cũng là không gian tấn chức không lớn, còn muốn đi, đừng nói phó bí thư ủy ban kỷ luật, cũng là thường ủy ủy ban kỷ luật trong vòng năm nay cậu đều không nhất định có thể bắt được, có thể còn phải chờ một hai năm thời gian
Lâu như vậy?
Cậu nghĩ sao? Thể chế không phải chổ của đứa nhỏ chơi, không chỉ muốn xem chiến tích, có đôi khi cũng phải nhìn tư lịch, cậu đó, quá trẻ tuổi, muốn bò lên trên tại ủy ban kỷ luật thành phố loại địa phương này, tuyệt đối không phải chuyện dễ, không đơn giản như cậu nghĩ
Vậy làm sao bây giờ?
Trẻ tuổi là chuyện tốt, nhưng mỗi một lần tấn chức đều không dễ dàng, đường sau này của cậu, chị nghĩ cậu có phải là hạ thủ từ cơ sở tương đối tốt hơn?
Cơ sở?
Đi một chức cấp phó xử tại cơ sở trước, tăng một ít kinh nghiệm công tác cơ sở, cũng đem lý lịch và tư lịch làm dày một ít, chờ thêm nửa năm một năm tư lịch, hơn nữa một ít công tích chiến tích, cậu muốn lên cấp chính xử thì thuận lý thành chương, ai cũng không nói được cái gì, nói vậy, so với cậu ở tại ủy ban kỷ luật thành phố một năm cũng nhanh hơn nhiều, ở ủy ban kỷ luật thành phố, chị phỏng chừng cậu ít nhất phải chờ hai ba năm mới có cơ hội, hơn nữa hiện tại thành phố Phần Châu ai không nhận ra cậu? Ai không biết cậu vừa đề phó xử? Ai không biết nói cậu mới hai mươi lăm tuổi? Dưới loại tình huống này cậu làm sao đề bạt? Cho dù ở trên cậu có người, lãnh đạo cũng phải cố kỵ ảnh hưởng, sẽ không đơn giản đề bạt cậu, phó xử hai mươi lăm tuổi tại tỉnh Bắc Hà cậu là người đầu tiên, đừng nói cán bộ cấp chính xử hai mươi lăm tuổi, quá khoa trương
Ngài nói cũng đúng, vậy cơ sở. . . Tôi được không?
Cậu là hỏi năng lực công tác hay là trình tự điều động?
Trên công tác tôi không lo lắng, nhưng, nhưng làm sao điều đi qua hả?
Từ Yến suy nghĩ một chút, nói: Quan hệ của cậu cùng Vạn bí thư không tốt, vậy chị kiến nghị cậu đi lộ tuyến thượng tầng một chút, chỉ cần lãnh đạo của bộ tổ chức tỉnh có thể đáp ứng, điều động cho cậu một chút cũng không vấn đề gì, tốt nhất vẫn là đi tỉnh khác, chổ xa một ít, bằng không cậu vẫn ở cùng thành phố Phần Châu, vô luận quan hệ cùng lãnh đạo cũng tốt hay là tuổi tác của cậu cũng được, muốn đề chỗ chính còn có chút độ khó, đương nhiên, chị cũng là một kiến nghị, cậu trở về hỏi vợ cậu đi, nhìn xem có thể tìm quan hệ giúp cậu điều động hay không
Đổng Học Bân ngẫm lại cũng là cái này, hắn muốn một bước lên trời, lúc trước Tuệ Lan cũng nói không có khả năng, phỏng chừng cũng thật sự không hiện thực, vẫn là phải từ từ.
Tỉnh ngoài?
Cơ sở?
Được, vậy tôi phải đi thử một lần
Thế nhưng cái điều động này hiển nhiên cũng có chút là ở ý đề bạt, đồng dạng không dễ làm. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh