Thị ủy.
Trong hành lang.
Mới từ phòng làm việc bí thư thị ủy đi ra, điện thoại di động của Đổng Học Bân reng reng reng vang lên, thấy dãy số, hình như là điện thoại của tỉnh Giang Nam.
Ai vậy?
Số của trong tỉnh bên em.
Phỏng chừng là trong tỉnh, tiếp đi.
Ừm, vậy em đi trước đi, đợi anh một chút rồi xuống lầu.
Được, chờ anh ở cửa căn tin, nhanh lên một chút.
Tạ Tuệ Lan đi trước, phía trước gặp phải một người cán bộ, cười nói với hắn ta nói mấy câu, cùng đi thang máy xuống phía dưới.
Đổng Học Bân tiếp điện thoại.
A lô, ai vậy.
Xin hỏi là Đổng sở trưởng sao?
Là tôi, ông là?
Chào ngài, tôi là phòng làm việc của ủy ban kỷ luật tỉnh.
À, tìm tôi có chuyện gì?
Vừa nghe nói chuyện lãnh đạo ủy ban kỷ luật trung ương tới tỉnh chúng tôi giám sát khảo sát, cũng là muốn hỏi ngài một chút, có cái gì muốn chúng ta phối hợp. Đối diện là một tiếng nói tuổi không lớn lắm cũng không nhỏ, phỏng chừng hơn ba mươi tuổi, Chúng tôi phái người xuống dưới phối hợp công tác của ngài?
Không cần, tôi tự mình nhìn là được, cái khác qua vài ngày rồi nói, đến lúc đó có gì cần tôi sẽ liên hệ đồng chí của ủy ban kỷ luật tỉnh.
Vậy, vậy được.
Ừm, trước như vậy?
Tốt, ngài bận, không quấy rối.
Đổng Học Bân cúp điện thoại, đi qua nhấn thang máy.
. . . Dưới lầu.
Trong đại viện.
Căn tin ngay tại đối diện, đi hai bước là tới.
Đổng Học Bân chậm rãi bước qua bên kia, sau đó thì thấy Tạ Tuệ Lan và Hạ Huy cùng lãnh đạo thành phố đều đứng tại cửa, hơn hai mươi người, hẳn đều là thường ủy thị ủy và lãnh đạo các phòng ban bên dưới, lúc đầu là chuẩn bị chiêu đãi lãnh đạo trong tỉnh dùng cơm, hiện tại người trong tỉnh đi, khẳng định không thể lãng phí, chỉ có thể là bọn họ ăn, xa xa còn có cán bộ cũng ở đây.
Đổng Học Bân vừa đến, mọi người cũng đều chú ý tới, tất cả ánh mắt đều qua, đều chào hỏi, vấn an, tương đồng duy nhất là tất cả mọi người rất khách khí.
Đổng sở trưởng.
Đổng tiên sinh.
Đổng Học Bân cười đáp lại vài tiếng.
Tạ Tuệ Lan đưa tay chỉ chỉ, nói: Chính thức giới thiệu một chút, chồng tôi Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân cũng nói: Chào mọi người, cũng đều đừng khách khí, gọi Học Bân là được, trước đó lúc công tác tôi là cán bộ của ủy ban kỷ luật, hiện tại là thời gian nghỉ trưa, tôi cũng chỉ là chồng của Tuệ Lan, đều tại một người dân, đều là người một nhà, mọi người đừng đem tôi là người ngoài, tôi cũng là người của thành phố Hạ Hưng chúng ta.
Tất cả mọi người cười.
Rất nhiều người cũng có ấn tượng không tồi với hắn.
Thứ nhất Đổng Học Bân không có mang cái vẻ kiêu ngạo của quan viên thượng cấp đến từ ủy ban kỷ luật, thứ hai, trước đó trong tỉnh làm khó dễ mọi cách đối với thành phố Hạ Hưng bọn họ, cũng là Đổng Học Bân đứng ra vì bọn họ chủ trì công đạo.
Tạ Tuệ Lan lên tiếng nói: Ăn cơm đi.
Mọi người đều lục đục vào căn tin.
Bàn đã dọn xong, bốn năm bàn, đồ ăn rất phong phú.
Đổng Học Bân đương nhiên là ngồi xuống theo Tạ Tuệ Lan ở bàn thứ nhất, Tạ Tuệ Lan không khách khí, trực tiếp ngồi ở chính thủ, Đổng Học Bân ngồi bên cạnh cô ấy, cái này cũng không phải chổ công tác của mình, Đổng Học Bân đùa giỡn uy phong vô dụng, cho dù là đùa giỡn, cũng là vì tạo thế cho vợ mình.
Ăn cơm.
Có đồ ăn có rượu.
Bất quá hiện tại là thời công tác gian, rượu cũng không dám động vào.
Nhưng Đổng Học Bân thì khác, rót đầy ly cho mình, đứng lên, quay lại bàn thứ nhất và vài bàn phía sau, Mọi người lúc công tác không được uống rượu, nhưng tôi là người nhà sẽ không chú ý nhiều như vậy, tôi kính mọi người một ly, cảm ơn mọi người ủng hộ công tác của vợ tôi, cũng hy vọng mọi người sau này giúp đỡ lẫn nhau, thông cảm lẫn nhau, như vậy, mọi người tùy ý, tôi cạn trước.
Ừng ực hai hơi, Đổng Học Bân uống cạn.
Đổng tiên sinh ngài khách khí.
Nhất định, nhất định.
Đổng tiên sinh hảo tửu lượng.
Mọi người cũng nhanh chóng nâng ly, đều dùng trà thay rượu hoặc là dùng đồ uống thay rượu.
Rất nhiều người sau khi Tạ Tuệ Lan tiền nhiệm dựa vào hướng cô ấy chưa từng cảm thấy cái gì, nhưng mà cán bộ của thị trưởng Hạ hoặc là cán bộ trung lập khác, thì có chút cảm giác rơi vào tình huống khó xử, không nói cái khác, chồng của bí thư thị ủy cái này quá cường thế, tính cách cường thế, đơn vị công tác càng cường thế, một người lãnh đạo ủy ban kỷ luật trung ương quản bọn họ kính rượu cho bọn họ cảm ơn bọn họ ủng hộ đối với Tạ bí thư, nghe thế nào đều cảm thấy có chút giống như đang gõ mọi người.
Thị trưởng Hạ sắc mặt như thường, thậm chí còn cười nói chuyện với Đổng Học Bân.
Nhưng có mấy người thường ủy thị ủy theo thị trưởng Hạ, sau khi thấy thế, nước trà uống trong miệng cảm giác có chút đắng, tâm tình không quá cao, cũng có người bắt đầu chuyển động tâm tư.
Bọn họ đều là như vậy, cán bộ trung lập hoặc là người của lão bí thư trước đây trên tâm lý đều biến hóa rất lớn, đều bắt đầu chủ động giao lưu cùng Tạ Tuệ Lan và Đổng Học Bân, thay đổi thái độ ai nấy đều thấy được, đối với Tạ bí thư cũng càng thêm khách khí. Chuyện này, Đổng Học Bân uy hiếp trong tỉnh, nhưng sao không phải đang uy hiếp người của thành phố Hạ Hưng? Hắn ngay cả người trong tỉnh tới thị sát đều dám phê bình, càng đừng nói bọn họ!
Thế cục của thành phố Hạ Hưng có biến hóa rõ ràng.
Những cái này đều là Đổng Học Bân mang đến, là chức vụ của hắn mang đến.
Thấy cái tình huống này, Đổng Học Bân cũng coi như là thoả mãn, hắn tới, cũng là hộ giá hộ tống cho vợ, có thể khiến cho cô ấy thuận lợi đứng vững gót chân bình ổn phát triển, cũng là mục đích lớn nhất của Đổng Học Bân, mà bây giờ xem ra, hiệu quả hẳn là đạt được, hắn cũng sẽ không nói thêm nữa, có vài lời nói một lần là được, nhiều lời ngược lại sẽ gây phản hiệu quả, chuyện tình còn lại cũng là Tuệ Lan tự mình xử lý.
Tới, ăn ăn.
Đổng tiên sinh, tôi kính ngài một ly.
Tửu lượng của tôi có thể không được, chúng ta đều dùng trà thay rượu.
Được được, ngài tùy ý, tùy ý, tôi cạn.
Bữa cơm này ăn rất náo nhiệt, nhân vật chính cũng đều là Đổng Học Bân, thứ nhất là cấp bậc của hắn và thân phận ở kia, thứ hai, biểu hiện của hắn ngày hôm nay cũng thật sự quá gây chú ý.
Sau khi ăn xong.
Đã là một giờ.
Một ít cán bộ không ở tại thị ủy và phần lớn nhân viên công vụ đều lục đục nghe nói chuyện buổi sáng phát sinh tại đại viện thị ủy, nghe người trong tỉnh tới thị sát đem Tạ bí thư ra phê bình, sau đó chồng của Tạ bí thư trong nháy mắt lấy ra thân phận ủy ban kỷ luật trung ương đem lãnh đạo tỉnh quở trách một lần, người trong cơ quan nhà nước của thành phố Hạ Hưng cũng đều nghe mà trừng to mắt ra, thành phố bọn họ trong nhiều năm không phát sinh qua màn kịch nào lớn và hấp dẫn như vậy, rất nhiều người đều hận không thể ở hiện trường lúc đó nhìn một cái, đó chính là đem lãnh đạo tỉnh mắng đi cho xám xịt, cái này cũng quá cường thế!
Hơn nữa từ bên trong, rất nhiều người cũng thấy ra một vài thứ khiến cho trong lòng bồn chồn!
Chồng của bí thư thị ủy mới tới là lãnh đạo của ủy ban kỷ luật trung ương?
Còn là quản phòng giám sát thứ tám tỉnh Giang Nam bọn họ? ?
Chuyện này sao có thể giấu diếm được, trong nháy mắt liền một đồn mười mười đồn trăm! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh