Trong phòng.
Đã buổi chiều.
Đổng Học Bân và Tô Nham ngồi mặt đối mặt, sau khi nói ra những lời này, Đổng Học Bân ngược lại có chút hăng hái đánh giá biểu tình của Tô Nham, cũng không nói chuyện.
Một giây đồng hồ. . .
Hai giây đồng hồ. . .
Tô Nham mới xác nhận một chút, Làm thư ký của ngài?
Đổng Học Bân cười ha ha nói: Đúng vậy, có hứng thú không?
Mồ hôi của Tô Nham đều chảy xuống, hắn thật không ngờ Đổng bí thư lại có thể nói như vậy, dĩ nhiên sẽ tìm hắn làm thư ký, sau đó vừa muốn nói hắn mới phát hiện nước trong ly trên tay đã chảy ra không ít, chảy xuống quần, lại vội vàng đem nước ly đặt xuống, đem giấy lau quần, cả người đều có vẻ có chút lộn xộn, vừa muốn nói với Đổng Học Bân, rồi lại nói năng lộn xộn lên, Tôi cái này. . . Tôi có phải là. . . Thư ký. . . Hắn đầu óc cũng rất loạn, nửa ngày chưa nói ra được một câu hoàn chỉnh.
Đổng Học Bân bị chọc cười, chậm rãi nói: Cậu trước đem nước lau khô rồi nói.
A. Tô Nham lên tiếng, dùng tốc độ nhanh hơn lau khô nước trên quần, chợt làm một cái hít sâu, cười khổ không thôi nói: Bí thư, tôi, tôi được không?
Đổng Học Bân cười nói: Lời này phải hỏi cậu chứ?
Tô Nham nói: Nhưng tôi cảm thấy tôi đảm nhiệm không được, vì công tác đó quá trọng yếu, không phải ai đều có thể. . . Tôi sợ làm lỡ chuyện của ngài.
Đổng Học Bân nhìn hắn nói: Nhưng tôi cảm thấy cậu có thể đảm nhiệm được a\\.
Tô Nham biểu tình bị kiềm hãm, cũng không biết nên nói như thế nào, Tôi. . .
Lẽ ra loại chuyện tốt trên trời đột nhiên rớt xuống bánh ngọt ai cũng đều tranh nhau mà cướp, thư ký của bí thư huyện uỷ là khái niệm gì, có bao nhiêu chât lượng, chỉ cần là một người trong thể chế đều rõ ràng, đó không phải vị trí bình thường, không chỉ cấp bậc có thể tấn chức một cấp. Thực quyền cũng sẽ bành trướng trước nay chưa từng có, thậm chí cho dù là bí thư huyện uỷ lui xuống hoặc là điều động đi, nếu như thư ký có thể hợp khẩu vị của lãnh đạo, bí thư trước khi rời đi bình thường cũng sẽ an bài cho thư ký một vị trí, ví dụ như bí thư trấn, ví dụ như bí thư hương, nói túm lại giống như là bớt phấn đấu đi nhiều năm, vị trí của thư ký là có thể một bước đúng chỗ, Tô Nham tuy rằng trẻ tuổi. Nhưng cũng công tác vài năm trong thể chế, mấy thứ này hắn sao có thể không biết? Tô Nham cũng biết đây là chuyện tốt, đến quá bất ngờ làm cho hắn choáng váng. Thế nhưng Tô Nham không có mất đi lý trí, không có vừa nghe lời này thì lập tức đáp ứng, hắn cảm thấy Đổng bí thư nếu có thể nói như vậy với hắn. Cũng là một tín nhiệm đối với mình, vậy mình cũng khẳng định phải hồi báo, hắn không thể bởi vì muốn thăng quan mà mở miệng đáp ứng, hắn cho rằng nói như vậy đối với Đổng bí thư là quá không tôn trọng, hắn có mấy phân lượng chính hắn rõ ràng.
Đổng Học Bân hỏi: Làm sao vậy? Không muốn?
Tô Nham vội vàng nói: Không đúng không đúng, tôi đương nhiên muốn, nhưng... Nhưng tôi cảm thấy không có biện pháp đảm nhiệm được, năng lực công tác của tôi có hạn, cái này tôi cũng không gạt ngài, hơn nữa chuyện khác. . . Dừng một chút. Tô Nham nhìn về phía Đổng Học Bân, Bí thư, tôi có thể hỏi ngài một chút vì sao chọn tôi không?
Đổng Học Bân cười nói: Bởi vì tôi nhìn trúng tính tình của cậu hợp với tôi.
Tô Nham ặc một tiếng, Cũng là đơn giản như vậy?
Đổng Học Bân cười ha ha. Nói: Là đơn giản như vậy.
Tô Nham ăn ngay nói thật nói: Tính cách của tôi tương đối kích động, trước đó cũng không chỉ một lần gây xung đột với người ta. Lãnh đạo cũng đều không quá thích tôi, ngài. . .
Đổng Học Bân nói: Người khác thích hay không thích cậu tôi không biết, tôi chỉ biết tôi rất thích. Cười cười, hắn thản nhiên nói: Tiểu Tô, ừm, cái xưng hô này được chứ? Tuy rằng hai ta có thể cùng tuổi, bất quá tôi kêu cậu một tiếng tiểu Tô đi, tôi hôm nay một nếu tìm cậu, đó chính là đã có suy tính nhất định, cậu cũng không cần có áp lực quá lớn, không cần đem chổ nào mình cảm thấy không đủ một hơi nói ra, khuyết điểm và ưu điểm của cậu, tôi thấy được, cậu hiện tại phải biết cũng là, lãnh đạo bình thường thế nào tôi mặc kệ, nhưng tôi không phải lãnh đạo bình thường, trong lòng tôi không có nhiều giới hạn như vậy, cũng không có nhiều mấu chốt như vậy, góc độ tôi nhìn người cũng không giống với người bình thường, cậu nói cậu năng lực công tác không được? Cái này không sao, tôi có năng lực là được, cậu nói cậu tính cách không tốt? Cái này cũng không có vấn đề gì, tính cách của tôi so với cậu còn không tốt hơn rất nhiều.
Tô Nham vừa nghe, liền nói: Tôi là sợ gây chuyện cho ngài, cho nên. . .
Tô Nham đối với bản thân thật ra là không có lòng tin gì, thật ra việc này, Đổng Học Bân trên xe dù tiếp xúc hắn thì đã nhìn ra.
Đổng Học Bân cười nhạt nói: Gây chuyện? Gây thì gây đi, vậy thì có cái gì? Người khác sợ phiền phức? Đổng Học Bân tôi không sợ!
Tô Nham nghe được có chút kích động, Bí thư. . .
Đổng Học Bân cười hỏi: Cậu cứ nói là có được hay không.
Nghe Đổng bí thư đều nói đến cái phần này, Tô Nham cũng rất cảm động, lập tức nói: Được, tôi làm, cam đoan sẽ không khiến cho ngài thất vọng!
Đổng Học Bân nói được, Vậy cậu trở lại chờ tin tức đi, hai ngày nay bộ tổ chức có thể sẽ tìm cậu nói chuyện, hẳn là sẽ cho cậu một vị trí phó chủ nhiệm của phòng làm việc huyện ủy, bất quá chính khoa không có khả năng, trước quá độ phó khoa một chút đi, ừm, còn có, ngày mai cậu trực tiếp tới tìm tôi báo danh là được. Hắn chỉ chỉ vị trí hiện tại của mình, Bắt đầu từ sáng mai bên này cũng là chổ làm việc của cậu, tôi đi vào gian trong, ừm, cậu hẳn là lần đầu tiên làm thư ký? Nếu có chổ không rõ ràng, cậu hỏi tôi cũng được, hỏi người khác cũng có thể, với tôi thật ra không cần câu nệ như vậy, tiếp xúc nhiều cậu sẽ biết, con người tôi không nhiều nguyên tác như vậy, mọi người tùy ý một chút không sao cả.
Tô Nham đứng lên nói: Rõ ràng bí thư.
Đổng Học Bân gật đầu, Được, vậy trước như vậy?
Vậy ngài bận, tôi trở về. Tô Nham xoay người đi ra phòng làm việc.
Đổng Học Bân nhìn thoáng qua, nở nụ cười, cầm lấy điện thoại gọi cho Mạnh Hàn Mai, A lô, Mạnh chủ nhiệm, tôi đã nói chuyện với tiểu Tô, quyết định như thế, chị bắt chuyện một tiếng với bộ tổ chức bên kia, để cho bọn họ mau chóng đi trình tự, bắt đầu sáng mai tiểu Tô sẽ đi chổ của tôi.
Bên kia Mạnh Hàn Mai lập tức nói: Được, tôi đã biết.
Đổng Học Bân nói: Văn kiện trong ngăn kéo đều là chị chuẩn bị?
Mạnh Hàn Mai ừm một cái, Đều chuẩn bị từ sớm, có thể là làm điều thừa, ngài. . .
Sao là làm điều thừa, tôi đang cần đâu\y, cảm ơn Mạnh đại tỷ, vậy tôi buổi chiều đi trước, quay về gia thuộc viện dọn dẹp một chút, thuận tiện đem văn kiện xem một lần, cũng làm quen công tác bên này một chút trước, nếu có chuyện chị cứ gọi điện thoại cho tôi. Đổng Học Bân nói.
Mạnh Hàn Mai nói: Được, vậy tôi khiến cho tài xế ở dưới lầu chờ ngài.
Đã tìm được rồi? Đổng Học Bân không nghĩ hiệu suất làm việc của cô ấy còn rất nhanh.
Mạnh Hàn Mai nói: Vừa tìm xong, lúc đầu tôi còn muốn nhìn một cái xét duyệt trước một chút, bất quá ngài cần xe tôi cho hắn đến đây trước, ngài nếu cảm thấy tài xế có thể, vậy được, nếu ngài cảm thấy không thích hợp, tôi thay đổi người cho ngài.
Đổng Học Bân nói: Sao đều được, không nhiều chuyện như vậy.
Mạnh Hàn Mai nói: Ngài hiện tại đi thật sao? Vậy tôi cũng lập tức xuống lầu.
Không cần Mạnh đại tỷ, chị bận của chị đi, bên này còn cần chị nhìn, một mình tôi trở lại là được, cái này còn cần đưa sao? Ha ha. Đổng Học Bân nói.
Vậy, vậy được. Mạnh Hàn Mai cũng không nhiều lời.
Đổng Học Bân cúp điện thoại đem mấy hồ sơ và vài phần văn kiện dọn dẹp, cất vào trong cặp, đứng dậy đi xuống lầu, tới trong đại viện.
Một chiếc Audia6l đã chờ ở đây, tài xế cũng xuống xe ở bên kia mở to mắt chờ, cái này sau này khẳng định cũng là xe đặc biệt của bí thư huyện uỷ. Tài xế đại khái ba mươi tuổi, lớn hơn so với Đổng Học Bân, cũng lớn hơn không được bao nhiêu, người nhìn rất thành thật.
Bí thư! Tài xế vừa thấy Đổng Học Bân, lập tức sống lưng dựng thẳng, biểu hiện ra rất đầy đủ tinh thần, hy vọng lưu lại cho lãnh đạo một ấn tượng tốt.
Đổng Học Bân gật đầu, Quý tính?
Tài xế cuống quít nói: Miễn quý miễn quý, tôi họ mã.
Đổng Học Bân cười bắt tay với hắn, Mã ca, sau này còn phải nhờ vả anh?
Tài xế rõ ràng chịu không nổi cái khách khí này của Đổng Học Bân, vội la lên: Đừng đừng, gọi Tiểu Mã là được, Tiểu Mã là được. Hắn nào dám làm ca chứ.
Đổng Học Bân nói: Cũng là một xưng hô.
Tài xế nói: Ngài cứ gọi Tiểu Mã đi, tất cả mọi người gọi như thế, ngài gọi Mã ca tôi thật nhận không nổi.
Đổng Học Bân vừa nghe, cũng sẽ không nhiều lời, khom lưng lên xe, Vậy được, chúng ta đi? Đi gia thuộc viện, được rồi, thật ra cũng không phải gấp trở về như thế, chúng ta đi một vòng xung quanh gia thuộc viện một chút đi, tôi cũng nhìn một cái, vừa lúc làm quen đường.
Tài xế đương nhiên không hai lời, Được.
Trên xe, Đổng Học Bân câu được câu không hàn huyên trò chuyện với Tiểu Mã. Bất quá Tiểu Mã không quá thích nói, có thể cũng là khẩn trương, không biết nên nói cái gì, hoặc là có thể sợ nói sai, vẫn đều nói không nhiều lắm. Đổng Học Bân hàn huyên nửa ngày cũng không trò chuyện ra cái gì, nhưng không thèm để ý, hắn thích nói chuyện tào lao, thuần túy là phong cách ngôn ngữ của người kinh thành, nói đến tài xế, Đổng Học Bân cũng là thích người nói ít như thế, đối với Tiểu Mã vẫn là thoả mãn, hắn cũng không xoi mói như vậy.
Một tiếng đồng hồ sau.
Dạo bên này một vòng, gia thuộc viện cũng tới.
So với đại viện huyện tới, điều kiện của gia thuộc viện vẫn là không tồi, ít nhất nhà nhìn không cũ như vậy, hoàn cảnh tiểu khu cũng không sai.
Xe dừng.
Tới một dãy nhà.
Tài xế quay đầu lại nói: Bí thư, cũng là ở đây.
Đổng Học Bân nhìn bên ngoài, Được, cảm ơn, vậy anh trở về sớm đi.
Tài xế hiển nhiên sớm có chuẩn bị, lập tức đưa qua một tờ giấy, mặt trên viết một chuỗi số, Cái này là điện thoại của tôi, ngài cần xe lúc nào đều được, tôi ban đêm cũng sẽ không tắt điện thoại, tùy gọi tùy đến. Chờ Đổng Học Bân tiếp nhận, hắn nói: Ngày mai mấy giờ sáng sớm tôi tới đón ngài?
Đổng Học Bân suy nghĩ một chút, nói: Tám giờ đi, anh nếu như muốn ngủ nhiều một chút, tám giờ rưỡi cũng được, ha ha, không sao cả, dù sao bên này cách đại viện huyện uỷ không xa.
Tài xế vội nói: Vậy tôi đến trước tám giờ.
Mình ngủ nhiều một chút để cho bí thư huyện uỷ chờ mình?
Loại sự tình này Tiểu Mã khẳng định làm không được, hắn cảm thấy Đổng bí thư thật sự quá khách khí quá hiền lành đối với người! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh