Mục lục
[Dịch] Quyền Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái đệch!

Kéo xe cảnh sát?

Cậu muốn đem xe cảnh sát kéo đi?

Nghe được lời ấy, tất cả mọi người đều bị lời của Đổng Học Bân nói làm sửng sốt, quả thật đều kinh ngạc trợn mắt!

Nhân viên chấp pháp: . . .

Hai người cảnh sát giao thông: . . .

Năm sáu cảnh sát: . . .

Dân chúng đều không phục hồi tinh thần lại, cảm thấy Đổng Học Bân đang nói giỡn.

Nhưng mà Đổng Học Bân ra vẻ đương nhiên, cũng vô cùng nghiêm túc nói: Nói như vậy, xe chấp pháp trong quá trình chấp hành nhiệm vụ, tạo thành ùn tắc là không thể tránh được, cũng là cần xã hội và quần chúng lý giải, bất quá theo tình huống vừa rồi mà xem, tôi không cho rằng ba chiếc xe cảnh sát này là đang chấp hành nhiệm vụ, bọn họ có cười có nói với người trái pháp luật, bọn họ lần lượt bảo hộ cho lợi ích của những người đó, cái quá trình này vốn không phải là vì chấp pháp, các người cũng nhìn thấy, hiện tại đường rất chật, xe cảnh sát sau khi tới càng thêm như vậy, bọn họ không làm gì cả, cũng tạo thành ảnh hưởng mặt trái cực kỳ ác liệt đối với tình huống giao thông, lửa cháy đổ thêm dầu, cho nên đối với loại xe này, không thể bởi vì bọn họ là xe cảnh sát mà không xử lý, không thể bởi vì bọn họ là xe cảnh sát thì có đặc quyền, pháp luật bình đẳng trước mặt mọi người, đây là một đạo lý học sinh tiểu học đều biết, bọn họ chặn đường, tự nhiên cũng phải gánh chịu xử phạt tương ứng, lúc này mới có thể cam đoan công bình công chính và công khai của pháp luật.

Cảnh sát trẻ tuổi phát hỏa, Cậu có ý gì!

Lão cảnh sát giao thông cũng cả giận: Buồn cười cực kỳ! Chúng tôi đến đây giúp các ngươi giải quyết vấn đề! Còn muốn kéo xe của chúng tôi? Cậu ai a! Cậu nói kéo xe thì kéo xe hả?

Đổng Học Bân cười nói: Nhưng tôi không thấy các người có hơn giải quyết vấn đề, từ đầu đến cuối đều là giúp cho đám người kia. Về phần tôi là ai, tôi cũng là một người dân bình thường, một hộ gia đình ở trong này, một người dân bị tổn hại lợi ích, tôi có quyền lợi đưa ra kiến nghị của tôi chứ?

Người của cục quản lý giao thông thành phố thấp giọng nghị luận.

Cái này. . .

Cái này làm sao bây giờ?

Lưu đội trưởng? Ngài xem. . .

Nhân viên chấp pháp dẫn đầu cũng có chút dở khóc dở cười, hắn chấp pháp nhiều năm như vậy, thật đúng là chưa kéo qua xe cảnh sát, cũng không nói gì, mà khi nhớ tới nhiều lần nhấn mạnh và biểu tình nghiêm túc của cục trưởng, hắn không khỏi cắn răng một cái. Mẹ nó, thích thì nhích thôi, lớn tiếng nói: Kéo!

Hả? Một nhân viên chấp pháp trẻ tuổi giật mình.

Lưu đội trưởng nghiêm mặt lập lại một lần, Đều kéo đi!

Ặc, vâng! Đồng chí của cục quản lý giao thông thành phố đều bắt đầu động.

Bọn họ chỉ là đi theo làm nhiệm vụ của. Biết không nhiều lắm. Nhưng nghe nói một chút. Biết chuyện lần này không đơn giản, hình như lãnh đạo cục đều bị kinh động, cho nên nhìn thấy Lưu đội trưởng có thái độ cương quyết như vậy. Hầu như là tiểu tử kia chỉ chổ nào đánh chổ đó, mọi người cũng rõ ràng bảy tám phần, rõ ràng người tuổi trẻ kia phỏng chừng là có bối cảnh không nhỏ, đây là căn bản không đem hệ thống cảnh sát của khu Thành Tây để vào mắt, dù sao trời sập xuống cũng có người chống rồi, bọn họ làm việc theo lệnh, cũng không áp lực quá lớn.

Thấy người của cục quản lý giao thông thành phố thật sự hành động, mấy người cảnh sát giao thông và cảnh sát của khu Thành Tây ở đây đều tức hộc máu, sắc mặt khẩn trương, nếu như kéo xe của mấy người cán bộ quản lý giao thông khu bọn họ, vậy cũng dễ nói, dù sao vài chiếc xe này không có dùng giấy phép, cũng quả thật là trái quy định đậu xe, cái này coi như cũng hợp lý, nhưng xe cảnh sát của bọn họ thì không giống, đó chính là xe của cảnh sát dùng, bọn họ cũng là tới chấp hành nhiệm vụ, cái này nếu như bị kéo đi, thì không phải mất mặt đơn giản như vậy, mà là đánh vào mặt, hơn nữa cái đánh mặt này quá độc ác, căn bản là cởi giày quất vào mặt của bọn họ và hệ thống cảnh sát khu!

Xe cảnh sát chấp hành nhiệm vụ bị kéo đi?

Loại sự tình này ngay cả nghe đều chưa từng nghe qua!

Nếu như truyền ra đi, bọn họ hiển nhiên sẽ trở thành trò cười trong hệ thống, khẳng định sẽ ra danh -- cái danh này đương nhiên là xú danh! Quá mất mặt!

Mấy người cảnh sát đều phát hỏa!

Tôi xem ai dám!

Các người vô pháp vô thiên hả?

Xe của chúng tôi đều dám kéo? Các người muốn làm gì!

Tôi xem ai dám đụng đến xe của bọn tôi! Khinh người quá đáng!

Những lời này, vốn là lúc vừa rồi đám cảnh sát muốn bắt dân chúng, hộ gia đình trong ngõ nói với bọn họ, kết quả mới mười phút trôi qua, ngược lại thành lời bọn họ trong miệng nói, tràng diện biến hóa không thể đoán được!

Cảnh sát và người của cục quản lý giao thông thành phố nổi lên xung đột.

Tuy rằng không có động thủ, nhưng hai bên đều chen cùng nhau!

Đổng Học Bân vừa nhìn, thì chậm rãi đi lên, một mình chặn đường của mấy người cảnh sát, Đừng làm trở ngại người ta chấp pháp, có chuyện các người phản ánh với cấp trên, bằng không tự mình ngày mai đi nộp tiền phạt, tự mình đi lĩnh xe, chấm dứt mọi việc, đừng tưởng rằng các người cường thế, người khác đều phải nghe các người chỉ huy, các người là người chúng tôi không phải người? Bớt con mẹ nó nhảm! Cảm giác ưu việt của các người nên thu lại đi, bản thân đến đây không chấp pháp còn giúp cho đám người trái pháp luật chèn ép dân chúng, vậy các người sẽ phải gánh vác hậu quả cho hành động của mình, tôi nói rõ ràng cho các người, chuyện này không tính xong, cảnh hiệu của các người tôi vừa rồi đều chụp ảnh rồi, còn có bảng số của mấy chiếc xe Audi này, tôi cũng đã chụp, đều nhớ kỹ lời của tôi nói, chuyện này còn chưa xong đâu, chuyện lần này, chúng ta sẽ tính một lượt!

Dân chúng vừa nghe, đều trầm trồ khen ngợi!

Được!

Quá đã ghiền!

Phải làm như thế!

Đúng vậy! Kéo xe của bọn họ! Mẹ nó!

Người dân bắt đầu lên tiếng, hơn một trăm người trực tiếp đem mấy người cảnh sát vây quanh, e sợ cho thiên hạ bất loạn tách bọn họ cùng xe cảnh sát ra.

Kịch!

Rầm!

Móc vào!

Xe tải lái ra, mấy chiếc xe của cảnh sát giao thông bị lôi đi!

Hai người cảnh sát giao thông trong đám người thiếu chút nữa tức chết, đều vội vã lao ra bên ngoài, nhưng dân chúng người nhiều lắm, chặn đường như vậy, bọn họ căn bản không động đậy được!

Ngay sau đó, một chiếc xe của cảnh sát cũng bị kéo đi, chiếc xe này có cài thắng tay, bị số phận tương tự như xe Audi, săm lốp xe bị kéo trượt ra ngoài, âm thanh chói tai vang lên, hiển nhiên không có rắn chắc như xe Audi, phỏng chừng đợi khi đến chổ, xe cũng bị phế!

Cảnh sát bên trong cũng giận dữ, hét lớn lên!

Các người dám!

Thả ra cho tôi!

Ai cho các người quyền kéo xe! Hả!

Nhưng xe tải cũng không dừng, hơn nữa nhanh chóng nâng lên một chiếc xe cảnh sát cuối cùng, trước mặt của mấy người cảnh sát nghênh ngang lôi đi!

Tài xế của ba Audi cũng đều hết hồn, ai cũng không ngờ rằng đối phương sẽ làm tuyệt như thế, làm ác như thế, đây là muốn trở mặt đến chết, người trẻ tuổi kia rốt cuộc là ai? Ngay cả xe cảnh sát đều dám kéo đi?

Trên đường có không ít người đi đường và xe cộ cũng đều dừng lại trợn mắt há hốc mồm liếc nhìn, đều choáng váng! Kéo xe cảnh sát? Cái này chưa thấy qua!

Thế nhưng, đây là ôn thần!

Đây là tác phong quen thuộc của ôn thần!

. . . Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK