Buổi tối.
Mười giờ.
Phất Châu, vùng ngoại thành.
BMWs chạy như bay trên đường cái thật sự vắng vẻ của, Đổng Học Bân đều có chút lo lắng, bởi vì cho dù là hắn lái xe nhanh nhất cũng chưa từng dùng qua loại tốc độ này, đương nhiên, giao thông của kinh thành và trong nước cũng không cho phép hắn lái nhanh như vậy, quá nhanh, mà bên này cũng một mảnh trống trải, người ở rất thưa thớt, xung quanh cũng không nhìn thấy vài chiếc xe, cho nên cho dù chạy đến tốc độ lớn nhất cũng có thể thuận lợi đi, Đổng Học Bân nhìn Trương Long Quyên bên cạnh, chỉ biết Trương đại tỷ khẳng định bình thường cũng lái xe như thế, trên mặt cô ấy quá tự nhiên.
Thế nào Tiểu Đổng? Trương Long Quyên lớn tiếng nói.
Hả? Tiếng gió thổi có chút lớn, Đổng Học Bân nghiêng đầu nói: Ngài nói cái gì?
Trương Long Quyên cười ha ha, Tôi nói cái tốc độ xe này cậu chịu được không, không được tôi cũng chậm lại một chút.
Đổng Học Bân cười khổ nói: Vẫn là chậm một chút đi, đừng để xảy ra chuyện gì. Hắn cũng không sợ, bởi vì Đổng Học Bân biết cho dù có tai nạn xe cộ hắn cũng không chết được, nhưng chết là không chết được, xe hủy người vong vẫn là rất đau, Đổng Học Bân cũng không muốn lãng phí thời gian còn thừa, bản thân còn không biết có đủ dùng hay không.
Trương Long Quyên cười nói: Được rồi, nghe nhóc đẹp trai của chúng ta!
Đổng Học Bân ặc một tiếng, Chị Trương, ngài đừng gọi như thế.
Trương Long Quyên cười, Tôi thấy đẹp là đẹp, mặt đỏ?
Khụ khụ, vậy thật không có, cũng là có chút không nghe quen. Đổng Học Bân có tướng mạo gì, chính hắn vẫn là có tự hiểu lấy mình, biết mình nhục nhã.
Tốc độ xe chậm lại, chậm phân nửa, nhưng xe vẫn lao nhanh trên đường.
Trương Long Quyên lấy ra gói thuốc, ngậm lấy điếu thuốc viết bằng tiếng Anh, nghiêng đầu nói: Còn quên hỏi. Hút thuốc không Tiểu Đổng?
Tôi có, tôi hút của tôi. Đổng Học Bân đem Trung Hoa lấy ra.
Ồ, thuốc này của cậu ở chổ chúng tôi cũng không được mua. Được, hút của tên nhóc cậu một điếu. Trung Hoa cũng lâu rồi không hút. Trương Long Quyên cũng không khách khí, đưa tay từ gói thuốc của Đổng Học Bân lấy ra một điếu, ngậm vào miệng, khóe miệng nở nụ cười một chút, sau đó đem điếu thuốc của nước M đang ngậm trong miệng ra, kẹp trong ngón trỏ và ngón giữa đưa trước người Đổng Học Bân, Đã mồi rồi cũng đừng lãng phí, thử thuốc của tôi đi.
Trời đất. Ngài đã hút qua rồi mà?
Ở trên còn có nước bọt kìa? ?
Trong nước chú ý hàm súc, truyền thống mấy ngàn năm, cho nên Đổng Học Bân trong lúc nhất thời thật đúng là chịu không nổi cái tính cách này của Trương Long Quyên, nếu như một người quen thuộc còn chưa tính, nhưng hai người mới nhận thức một tiếng đồng hồ, nhưng Đổng Học Bân nhìn Trương đại tỷ đưa thuốc qua, cũng kiên trì nhận lấy, ho khan một tiếng. Liền ngậm trong miệng thử một ngụm, ừm, cũng không biết là thuốc cái gì, hơi rất lớn, cũng được. Bất quá lực chú ý của Đổng Học Bân không ở chỗ này, mà là tại đầu thuốc vừa rồi bị Trương Long Quyên ngậm qua, khụ khụ, hình như có chút ướt, khẳng định là nướt bọt của cô ấy.
Trương Long Quyên nhìn nhìn hắn, Thuốc thế nào?
Cũng được, rất tốt. Đổng Học Bân cười xấu hổ một tiếng.
Trương Long Quyên cười ha ha, Vậy chờ trở về tôi cho cậu mấy gói, cậu cũng cho lão Từ một chút. . . À đúng rồi, lão Từ không hút thuốc lá.
Đổng Học Bân kinh ngạc, Chị Từ từng hút thuốc?
Trương Long Quyên cười nói: Cô ấy à, trước đây bị tôi dụ hút qua mấy tháng, lúc đó đến trường còn hút nhiều hơn tôi, bất quá có thể cô ấy thể chất tốt, có thể không nghiện, ha ha, lão Từ không nói với cậu? Không đúng, quan hệ của hai người thì có chuyện gì cô ấy không nói với cậu chứ?
Đổng Học Bân lần này mặt thật sự đỏ, Chị Từ là lãnh đạo cũ của tôi, có một số việc làm sao nói với tôi. Hắn che giấu một chút.
Không cần giải thích.
Ặc, không phải giải thích.
Trương Long Quyên định liệu trước cười cười, Quan hệ của lão Từ cùng tên nhóc cậu khẳng định không tầm thường, nhận thức cô ấy nhiều năm như vậy, cô ấy tôi còn không biết? Lần trước chồng trước và con trai của cô ấy xuất ngoại tới bên này, lão Từ chưa từng gọi điện thoại cho tôi nhờ tôi tiếp đãi, nhưng tên nhóc cậu còn chưa có tới, lão Từ đã lật đật liên hệ, còn nhiều lần dặn tôi phải chiêu đãi tốt cậu, nếu tôi không nhìn ra quan hệ của hai ngươi, vậy tôi cũng sống uổng phí!
Đổng Học Bân lúc này quá quẫn bách, Thật không có!
Đổng Học Bân danh tiếng sớm đều thối, nhưng hắn không thể phá hư danh tiếng của Từ Yến người ta, tuy rằng là xác thật, nhưng hắn chết cũng không có khả năng thừa nhận.
Được rồi. Trương Long Quyên rút điếu thuốc, Không thừa nhận cung được, dù sao trong lòng tôi cũng biết, bất quá ánh mắt của lão Từ vẫn là không tồi, ha ha. Trương Long Quyên lại tinh tế nhìn vài lần trên mặt Đổng Học Bân, Cậu nói nếu tôi muốn đào góc tường của lão Từ, lão Từ có thể trở mặt với tôi hay không?
Đổng Học Bân mặt toát mồ hôi nói: Ngài nói cái gì tôi thật nghe không hiểu.
Trương Long Quyên cười nói: Nói giỡn với tên nhóc cậu thôi, còn coi là thật không?
Đổng Học Bân hoàn toàn bất đắc dĩ, ài, đụng với một bà chị như thế, thật không biết là nên vui vẻ hay là nên phiền muộn, Trương đại tỷ này ngoài miệng hoàn toàn không giữ cửa!
. . .
Mười phút sau.
Xe lái vào một tiểu khu.
Cũng không đúng, chuẩn xác mà nói hẳn là một trang viên, một khu dân cư xa hoa, nhà ở đều là cái loại ba bốn tầng, nhưng không giống biệt thự trong nước, mà là giống như khu biệt thự trong phim vậy, nhìn rất đẹp. Đổng Học Bân vừa nhìn những cái này trong lòng có suy nghĩ, gia tộc của Trương Long Quyên khẳng định có sinh ý không nhỏ, xe có thể còn nói không được cái gì, Đổng Học Bân cũng mua nổi, nhưng loại nơi ở như vậy, Đổng Học Bân phỏng chừng táng gia bại sản cũng mới có thể mua một căn, Trương đại tỷ khẳng định phải có tiền nhiều hơn so với mình, đây là hỏi đều không cần hỏi, ài, cán bộ đều thấy mình có tiền có tiền, không biết, người so với người tức chết người.
Chúng ta tới. Trương Long Quyên đem xe dừng lại trước một căn nhà.
Trong nhà ngài còn có ai không? Đổng Học Bân muốn lý giải trước một chút.
Trương Long Quyên cởi dây an toàn xuống xe, Ha ha, chỉ một mình tôi.
Hả? Bảo mẫu cũng không có? Đổng Học Bân cũng theo xuống dưới.
Bảo mẫu không mời, tôi thích sinh hoạt một người, nếu không vì sao tuổi này còn chưa có kết hôn? Ha ha, về phần trưởng bối thân thích nhà tôi, đều ở phía Đông thành phố, sinh ý của gia tộc tất cả đều là một mình tôi phụ trách, thật ra nói là gia tộc, hiện tại sinh ý cũng tất cả đều là danh nghĩa của tôi, quan hệ của tôi và trong nhà vẫn bình thường, tôi lười quản bọn họ, bọn họ cũng đừng tới quản tôi, cho nên sớm đem sinh ý của mình tất cả đều phân ra, cổ quyền 100% đều là của tôi, tôi nói cái gì thì là cái đó, thật tốt phải không? Ngoại trừ gia tộc có thời điểm khó khăn, cái khác tôi mặc kệ, ha ha, tự tự do do, tôi thích loại sinh hoạt này. Trương Long Quyên cười nói.
Nghe xong, Đổng Học Bân không khỏi cảm khái nói: Thật hâm mộ ngài.
Trương Long Quyên trêu đùa: Hâm mộ tôi cái gì? Vóc người hả?
Đổng Học Bân thiếu chút nữa sặc nước miếng chết, Tôi nói hâm mộ tâm tính của ngài.
Cái đệch, cái gì mà liên quan đến vóc người, cái này cũng nói được sao.
Đổng Học Bân hoàn toàn bó tay cô ấy, nghĩ mỗi một câu nói của mình đều bị Trương đại tỷ đùa giỡn một chút.
Đi thôi, tiến vào xem. Trương Long Quyên nhấn mật mã tại cửa, sau đó mang theo Đổng Học Bân vào nhà.
Trong phòng có chút loạn, chổ nào cũng đều là bình rượu và gói thuốc.
Trương Long Quyên cũng không có gì ngượng ngùng cả, nở nụ cười, Lúc đầu lão Từ gọi điện thoại cho tôi, tôi đặt khách sạn cho cậu, không muốn dẫn cậu tới nhà, cho nên cũng không thu dọn cái gì, bất quá nhìn cậu trẻ tuổi như thế, tôi cũng không có gì lo lắng, dù sao chổ này của tôi cái gì không nhiều chỉ có phòng là nhiều, cậu tùy tiện ở đều được.
Vậy quấy rối.
Đi, mang cậu lên lầu tìm một phòng.
Hai người lên lầu, tầng hai, tầng ba.
Cuối cùng, Đổng Học Bân chọn một phòng ở tầng ba, Cái này là được.
Trương Long Quyên cười nói: Vậy được, phòng tôi ở bên cạnh, cách cũng gần.
Đổng Học Bân đổ mồ hôi, sao cứ nghe Trương đại tỷ nói “có cái gì đó gọi là” như vậy nhĩ.
Cậu về phòng tắm rửa một chút đi, ngồi máy bay mười mấy tiếng đồng hồ cũng mệt mỏi. Trương Long Quyên nhìn hắn nói: Tôi cũng đi tắm rửa, nr` làm bữa ăn khuya cho cậu.
Đừng đừng, quá phiền phức.
Tôi cũng phải ăn, được rồi, đi thôi đi thôi.
Trương Long Quyên xoay người liền đi, vào phòng bên cạnh.
Đổng Học Bân vừa nhìn, cũng chỉ mở cửa vào, quét mắt nhìn hoàn cảnh trong phòng, cũng cảm thấy một bầu không khí xa xỉ.
Trải trải giường chiếu. . .
Cởi quần áo. . .
Đi phòng tắm tắm. . .
Đổng Học Bân sau khi đi ra, cả người thật thoải mái, tắm nước nóng xong, đem tất cả mệt mỏi vứt đi, rất nhẹ nhõm. Chỉ bất quá phòng tắm cũng tốt phòng ở cũng được, bố cục và gia cụ cùng với đồ dùng hằng ngày đều là phong cách của nước M, Đổng Học Bân dùng không quen.
Kẹt.
Cánh cửa không hề dấu hiệu bị người từ bên ngoài đẩy ra.
Trương Long Quyên cũng không gõ cửa, cười tủm tỉm đi vào phòng, Ăn cơm, đi.
Trương Long Quyên hiển nhiên cũng là vừa tắm rửa qua, bất quá không sấy tóc, tóc dài ướt sũng đọng ở trên vai, vừa thấy cô ấy, Đổng Học Bân con ngươi co rụt lại, đương nhiên không phải thấy tóc cô ấy, mà là vậy vóc người hấp dẫn, Trương Long Quyên không chỉ có vóc người hấp dẫn, ăn mặc cũng là như vậy, trên người lại có thể chỉ quấn một cái khăn tắm, phân nửa phần ngực trên, cùng mông đẹp đầy ắp bên dưới, hầu như đều lộ ra bên ngoài, trắng bóng, hình như Đổng Học Bân hơi cúi đầu một chút là có thể nhìn thấy quần lót bên trong khăn tắm của Trương đại tỷ, đương nhiên, cô ấy có thể không có mặc, cái này Đổng Học Bân cũng không biết, dù sao chỉ nhìn thôi mà trong lòng hắn đã nghẹn một cục, một chút sẽ không bình tĩnh.
Quá hấp dẫn.
Sao ăn mặc cởi mở như thế!
Đổng Học Bân ánh mắt có chút lượn lờ, Khụ khụ khụ.
Đi hả? Nhìn cái gì thế? Trương Long Quyên nở nụ cười một chút, lắc lắc tóc dài.
Đổng Học Bân quấn khăn tắm còn chưa có thay quần áo, Cái kia. . . Vậy tôi thay quần áo trước.
Thay quần áo làm gì? Nhanh lên một chút, như thế thì bò bít tết nguội hết. Trương Long Quyên hô hắn, ở phía trước dẫn đường, cái mông được khăn tắm quấn lại lắc lắc đi ra, rất no đủ, rất mềm mại.
Đổng Học Bân trong lòng kêu khổ, nhìn cái mông và đùi của cô ấy vài lần, cũng đi theo. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh