Mục lục
[Dịch] Quyền Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đại sảnh.

Mọi người tản có tản, đi có đi.

Tuy rằng có không ít khách còn đứng xa xa nghị luận chuyện của bàn Roulette vừa rồi,nhưng bên này chỉ còn lại có Đổng Học Bân Trương Long Quyên bốn người và Chu lão Tống Ngọc Hổ.

Phòng bạch kim? Đổng Học Bân nhìn về phía Chu lão.

Đúng vậy, chỉ có quyền hạn của tôi mới có thể mở, tiểu Tống đều không được. Chu lão nói.

Còn muốn cao hơn một cấp so với phòng VIP? Có cái đặc quyền gì? Đổng Học Bân hỏi một tiếng.

Chu lão giải thích nói: Phòng bạch kim là chổ cao cấp nhất của sòng bạc chúng tôi, bình thường đều là một ít đại nhân vật không thể tiết lộ tính danh tới mới có thể dùng đến, ngày hôm nay tôi cũng phá lệ, mời các người đi chơi, bất quá quy tắc của phòng bạch kim cũng có chút khác biệt, bài của bên trong vô luận mạt trượt cũng tốt đánh bài cũng được, hạn mức cao nhất không như một triệu của phòng VIP, hạn mức cao nhất là năm mươi triệu đô la, không giới hạn, tính gộm bao nhiêu đều có thể, ví dụ như mạt trượt mà nói, bình thường một người tự sờ, cũng nhiều hơn gấp đôi so với tiền đặt cược của phòng VIP, nếu như cậu muốn nói, tôi hiện tại cho người đi mở phòng bạch kim, sau đó tôi mang các người đi qua, cậu thấy thế nào tiểu tử?

Đổng Học Bân nhìn bọn họ, Chơi lớn như vậy? Cao nhất là năm mươi triệu?

Chu lão ừ một tiếng, cười ha hả nói: Bất quá các người cũng có thể tự thương lượng, chơi theo ý của cậu, có thể giảm nhỏ một chút.

Đổng Học Bân cười, Đừng, cứ theo quy củ của các người đi.

Chu lão ngoài ý muốn nhìn hắn, Cậu quyết định thì tôi mở?

Hạn mức cao nhất năm triệu đô la, bốn mươi sáu triệu của bọn họ cũng không tính nhiều.

Nhưng Đổng Học Bân không quan tâm đến, gật đầu.Định rồi, phiền phức lão gia tử.

Được, tiểu tử có quyết đoán, rất ít gặp được người tuổi trẻ như cậu. Chu lão khẽ gật đầu, từ trong lòng lấy ra một tấm thẻ màu đen, cho một người vệ sĩ bên cạnh, dặn dò một tiếng.

Vệ sĩ cầm thẻ đi.

Chúng ta cũng đi. Chu lão chống quải trượng đi ở phía trước.

Tống Ngọc Hổ nhìn Trương Long Quyên và Đổng Học Bân. Bắt chuyện Ngụy tổng và Lãnh tổng, cũng đi theo phía sau Chu lão, Đổng Học Bân bọn họ chậm rãi đi sau cùng.

Trầm Tiểu Diễm thấp giọng hỏi: Ngài thật sự muốn chơi với bọn họ?

Đổng Học Bân nói: Đương nhiên. Bọn họ cướp tiền của chị Trương, chuyện này sao có thể bỏ qua đơn giản như vậy, huống chi Tống Ngọc Hổ trước đó còn thiếu chút lấy mạng của các người. Cái món nợ này sớm muộn gì cũng phải tính với bọn họ, Roulette chơi không được thì chơi không được, cũng không có gì, nhưng mấy người này phải cho bọn họ chút giáo huấn, không chỉ đem tiền của chị Trương thắng trở về, còn phải cho bọn họ táng gia bại sản!

Trương Long Quyên cười nói: Mạt trượt?

Ừm, trước mạt trượt đi. Đổng Học Bân nói.

Trầm Tiểu Mỹ nhìn hắn, Ngài cũng biết đánh mạt trượt?

Thấy Đổng Học Bân tự tin như thế, Trầm Tiểu Diễm cũng liếc nhìn hắn một cái.

Nhưng mà Đổng Học Bân nói câu khiến cho bọn họ không biết nói gì, Đại khái biết quy tắc và sao để ù bài. Bất quá mạt trượt tôi không chơi nhiều.

Trầm Tiểu Mỹ a một tiếng, Ngài không biết chơi hả?

Đổng Học Bân nói: Biết chơi, không phải biết quy tắc sao?

Trầm Tiểu Mỹ đều sắp hôn mê, Biết quy tắc cũng là biết chơi?

Đổng Học Bân cười nói: Đối phó bọn họ dư dả, hiểu chút là được.

Trương Long Quyên cười ha ha.Nhìn khí phách của nhóc đẹp trai nhà chúng ta kìa, được, chúng ta chơi tới cùng với bọn họ, bất quá cậu phải chú ý một chút, bọn họ là một, mạt trượt cậu hoàn toàn bị động. Một đánh ba quá khó khăn, chị kiến nghị sớm định một quy tắc, để tránh bọn họ đút bài lẫn nhau.

Trầm Tiểu Mỹ cũng nghĩ tới, Đúng vậy, nếu không một mình ngài làm sao đánh?

Đổng Học Bân thản nhiên nói: Không có việc gì, bọn họ không thắng được tôi.

Ừm? Tự tin như thế? Trương Long Quyên nhìn về phía hắn.

Đổng Học Bân nói: Cũng được, thắng bọn họ vẫn không thành vấn đề.

Trương Long Quyên nói tiếng được, Vậy chị thật đúng là phải xem kỹ thuật của Tiểu Đổng nhà chúng ta.

. . .

Phía trước.

Cuối hành lang phòng VIP.

Lên lầu, còn có một không gian khác.

Một cánh cửa của phòng khách xa hoa mở rộng mở rộng ra với mấy người, đây là phòng bạch kim, đi vào vừa nhìn, Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ cũng có chút cảm thán.

Bên trong rất đẹp, trang hoàng cực đẹp.

Đều là một đoạn một ngăn cách, có rất nhiều bài bàn.

Nhìn qua không giống như là phòng bạch kim, cứ như là một sòng bạc nhỏ độc lập.

Chu lão làm việc cũng rất chú ý, quay đầu lại hỏi Đổng Học Bân nói: Mạt trượt, có cần tôi giúp cậu liên hệ mấy người khách đến đây? Nếu như cậu muốn, có thể cho tiểu Tống chơi với cậu, tôi tìm hai người nữa, hoặc là các người tự mình tìm cũng được, chỉ cần đối phương đủ tiền vốn.

Một đánh ba, quả thật có thiệt hại lớn.

Người bình thường, căn bản không có khả năng thắng.

Nhưng Đổng Học Bân lại nói: Không cần, người không phải đã đủ rồi sao?

Tống Ngọc Hổ và Ngụy tổng Lãnh tổng đều liếc mắt Đổng Học Bân, nghĩ hắn có chút kiêu ngạo.

Đổng Học Bân ngày hôm nay cũng là kiêu ngạo, thay đổi người? Như vậy là là cục diện một đánh ba, nhưng Đổng Học Bân sao có thể buông tha mấy người bọn họ? Muốn thắng thì thắng bọn họ! Đỡ phải làm khó dễ! Đổi đi đổi lại còn chưa đủ liên lụy sao!

Chu lão tán thưởng nhìn hắn, Có thể đứng quan sát chứ?

Đổng Học Bân nói: Phía sau tôi không được, cái khác không sao cả.

Chu lão cười ha ha nói: Đó là khẳng định, cái này cậu có thể yên tâm, cũng không cần lo lắng có người gian lận, tôi cũng sẽ không đáp ứng.

Tống Ngọc Hổ hỏi: Hiện tại bắt đầu?

Đổng Học Bân đáp: Chờ một chút đi, tôi phải hút điếu thuốc.

Chu lão lên tiếng nói: Được, vậy mười phút, tiểu Liễu, chuẩn bị một chút.

Một người nữ chia bài trong phòng bạch kim cung kính đáp, đi chuẩn bị bàn mạt trượt.

Đổng Học Bân đi khu nghỉ ngơi cách đó không xa, cùng Trương Long Quyên hút chung điếu thuốc.

Trương Long Quyên nhắc nhở nói: Ha ha, đừng ngại chị nói nhiều, có một số việc còn phải nhắc nhở cậu một chút, cái này là địa bàn của bọn họ, người cũng đều là người của bọn họ hoặc là nhận thức lẫn nhau, yên tâm, chị cũng sẽ ở phía sau nhìn cho cậu, bất quá tin tưởng bọn họ cũng không dám gian lận.

Đổng Học Bân ừm một cái, thật ra cho dù bọn họ gian lận, thằng nhãi này cũng không sợ, còn có người gian lận hơn so với STOP của hắn sao? Tuyệt đối không có.

Chị Trương.

Ừm?

Thừa dịp lúc này, ngài nói một chút cho tôi biết cách ù bài đi.

Ù bài? Cậu không phải biết quy tắc sao?

Biết thì biết, bất quá cách chơi bên này không như nhà chúng tôi, có vài cách ù bài tôi cũng không rõ ràng lắm, cái gì mà đại tam nguyên, mười ba, chỗ chúng tôi không có cái cách nói này.

Mạt trượt mỗi nơi đều không giống nhau.

Kinh thành có cách chơi của kinh thành, Tứ Xuyên có cách chơi của Tứ Xuyên, cảng X tự nhiên cũng có cách chơi của cảng X.

Bất quá nghe Đổng Học Bân nói như vậy, Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ vừa có chút đổ mồ hôi, ngài có can đảm gì thế? Cái gì cũng không biết cái gì đều không hiểu, lại có thể dám chơi mạt chược với bọn họ? Còn luôn miệng nói ngài hiểu quy tắc? Cách ù bài đều không rõ ràng, ngài biết cái gì! Cái này căn bản là không biết gì hết! Hai chị em sinh đôi thật sự là không biết nên nói Đổng Học Bân cái gì!

Cứ như vậy còn vào phòng bạch kim?

Thật chưa thấy qua lá gan lớn như vậy!

Cái này chị thật ra đã quên. Trương Long Quyên lập tức nói: Được, chị nói một chút cho cậu, thật ra đại đa số cách ù bài đều là không khác biệt lắm, cậu nhớ một thứ đại khái là được, thời gian không đủ, chị đem một ít cách thông thường nói cho cậu, có vài bài có thể cả đời cũng ù không được, cái này đừng nói.

Đừng, nói bài lớn nhất là được.

Ha ha, khẩu vị rất lớn, được rồi, cậu nghe. . .

Trương Long Quyên đem quy tắc và kinh nghiệm của chính cô ta từ đầu chí cuối nói cho Đổng Học Bân, mỗi khi Trương Long Quyên nói kinh nghiệm và đấu pháp, Đổng Học Bân đều cho cảm giác không yên, hình như một cái lỗ tai nghe một cái lỗ tai ra, hoàn toàn không coi là gì, Trương Long Quyên nở nụ cười, cũng không nói kinh nghiệm, trực tiếp đem trọng điểm ù bài nói cho hắn, ví dụ như đại tam nguyên là sắp như thế nào.

Một phút đồng hồ. . .

Ba phút. . .

Năm phút đồng hồ. . .

Trương Long Quyên nói xong.

Đổng Học Bân cũng nghe hiểu, Rõ ràng.

Trương Long Quyên dụi tàn thuốc, bình tĩnh nói: Thắng thua đều không sao cả, không cần áp lực lớn như vậy, dù sao tiền này chúng ta là từ một thẻ bạc mà ra, không đau lòng, ha ha.

Đổng Học Bân ừm một cái, Ngài yên tâm, thua không được.

Đi. Trương Long Quyên nói xong, bỗng nhiên cúi đầu nắm cằm của Đổng Học Bân, cười hôn một cái lên trán hắn, Chúc phúc cho tên nhóc cậu, đi thôi.

Đổng Học Bân mặt nóng lên, khụ khụ nói: Tôi đi.

Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ cũng có chút ho khan không ngớt.

Trước bàn mạt trượt, Tống Ngọc Hổ và Ngụy tổng Lãnh tổng cũng đều chuẩn bị.

Đổng Học Bân đi qua, mấy người bắt đầu ném súc sắc, sau đó quyết định chỗ ngồi.

Ngụy tổng ngồi cửa bắc, cũng là nhà cái đầu tiên, Đổng Học Bân ngồi cửa trên Ngụy tổng, một vòng này hắn đến cuối cùng mới được làm nhà cái.

Chỗ ngồi định rồi, mọi người cũng đều ngồi vào.

Trương Long Quyên mang theo Trầm Tiểu Diễm Trầm Tiểu Mỹ ngồi xuống phía sau Đổng Học Bân.

Bên kia, Chu lão cũng ngồi ở phía sau của Tống Ngọc Hổ, còn có một điều đáng lưu ý chính là, từ bên ngoài vào không ít người.

Có nhân viên công tác sòng bạc.

Có người phụ trách của phòng bạch kim.

Còn có một vài khách, xem ra hình như đều là thân phận không tầm thường, ít nhất cũng là người có tầm cỡ như Trương Long Quyên, hình như là Ngụy tổng và Lãnh tổng mời tới, vào phòng bạch kim, từng người đều có cơ hội mang vài người vào, quan sát cũng tốt, có đôi khi cũng có thể tham dự.

Ngụy tổng phía sau ngồi hai người.

Lãnh tổng phía sau ngồi ba người.

Vị trí quan sát có hạn, về phần vệ sĩ của bọn họ đều ngồi khu nghỉ ngơi bên kia.

Phòng bạch kim hiển nhiên là không thường mở của, mỗi một lần đánh cuộc đều là kinh thiên động địa, ít nhất cũng lên đến mấy chục triệu đôla, tự nhiên được quan tâm.

Không cần kinh nghiệm cũng đều nhìn ra được, Đổng Học Bân lần này là một đấu ba, kỹ thuật đánh bài của Ngụy tổng cũng được, Lãnh tổng cũng không sai, huống chi còn có Tống Ngọc Hổ người tổng phụ trách sòng bạc, kỹ thuật của gã người ta cũng đều biết trong lòng, cho nên ngay cả Đổng Học Bân tại bàn Roulette đại phát thần uy một phen, khách và nhân viên công tác vây xem bài cục cũng không một ai cho rằng Đổng Học Bân sẽ thắng!

Biết chơi Roulette, nhưng không nhất định biết chơi mạt trượt!

Cái này cùng cái loại hoàn toàn dựa vào vận khí như Roulette hoàn toàn là hai thứ khác nhau! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK