Mục lục
[Dịch] Quyền Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi tối.

Trung tâm cấp cứu thành phố.

Ánh trăng nhàn nhạt treo trên đầu đường, hơn mười ngày nữa cũng là tết âm lịch rồi, nhiệt độ không khí dần dần lạnh xuống, nhất là lúc bầu trời tối đen, không khí dường như muốn đem lông trên người đông thành đá vậy. Đổng Học Bân xuống khỏi Porche, quấn cổ áo đi trong gió lạnh thấu xương, xoa xoa tay bước nhanh vào phòng khách bệnh viện, lên lầu thăm Huyên di.

Chuyện tình chấm dứt.

Cuối cùng cũng có thể cho Vân Huyên và Cù phụ Cù mẫu một công đạo.

Lầu ba, phòng giám hộ, Đổng Học Bân cũng không có tìm được Cù Vân Huyên tại phòng trước đây, vừa hỏi y tá mới biết được, Huyên di bệnh tình ổn định, đã chuyển đi phòng bệnh bình thường, hơn nữa trung tâm cấp cứu bình thường đều chỉ phụ trách cấp cứu, không phụ trách điều dưỡng hồi phục giai đoạn sau, cho nên bệnh tình nếu như không có trở nặng, rất có thể còn muốn chuyển viện, đi bệnh viện tổng hợp khác tiếp thu trị liệu và hồi phục giai đoạn sau, Đổng Học Bân nghe đến đó cũng yên tâm, ổn định là tốt rồi, chờ lúc chuyển viện mình lại dùng REVERSE giúp Vân Huyên khôi phục một chút, qua vài ngày là có thể xuất viện.

Lầu hai.

Phòng bệnh bình thường.

Đổng Học Bân tìm được phòng bệnh của Cù Vân Huyên, định đẩy cửa đi vào, nhưng vừa đưa tay, hắn bỗng nhiên ngừng, Đổng Học Bân nghe được bên trong có tiếng nói.

"Cậu tới làm gì?" Là tiếng nói tức giận của Cù mẫu.

"Vị này cũng là Cù Vân Huyên Cù tiểu thư?" Đây là một giọng nam, có chút trầm thấp, tựa như tâm tình cũng không phải tốt.

"Là con gái tôi, làm gì?"

"Tôi là anh trai của Vạn Tư Triêu Vạn Tư Quốc, tôi tới đại biểu trong nhà nói một câu xin lỗi cùng Cù tiểu thư."

"Không cần! Cậu đi ra ngoài cho tôi!" Cù mẫu một chút cũng không khách khí.

"Dì à, em trai của tôi buổi trưa đã qua đời! Hắn cho dù. . ."

"Cho dù cái gì? Hắn đáng đời! Cái này kêu là ác giả ác báo!"

"Sao dì lại nói như thế? Tôi nói chuyện đàng hoàng với dì! Dì là thái độ gì?"

"Tôi là cái thái độ này! Xin lỗi? Các người trước đó làm gì?"

"Dù sao nên nói tôi đã nói, đây, nơi này là phí bồi thường, phí dụng bồi thường đối với tinh thần và nằm viện trị liệu của Cù tiểu thư!"

Đổng Học Bân nghe được nghi hoặc một chút, Vạn Tư Quốc? Anh của Vạn Tư Triêu? Gã ta tới xin lỗi Cù Vân Huyên? Theo lý thuyết là không nên chứ? Bất quá Đổng Học Bân vừa nghĩ cũng rõ ràng, khẳng định là Vạn bí thư phân phó, bởi vì chuyện Vạn Tư Triêu muốn cưỡng gian Cù Vân Huyên đã bị Từ Đại Binh khai ra, vụ án lại lần nữa được lật ra, Vạn bí thư mới khiến cho người nhà Vạn Tư Triêu đến đây xin lỗi? Đổng Học Bân khẽ gật đầu, mặc kệ là Vạn bí thư vì ảnh hưởng cũng tốt, hay là thật không biết hành vi của Vạn Tư Triêu cũng được, khiến cho người trong nhà tự mình đến cửa xin lỗi cách làm này là rất chú ý không thể nghi ngờ, Đổng Học Bân vốn đang muốn tự mình đi gặp người nhà Vạn Tư Triêu đưa ra chuyện bắt bọn họ xin lỗi, hiện tại cũng coi như xong.

Bên trong Vạn Tư Quốc và Cù mẫu lại ồn ào vài câu.

Một lát sau, phòng bệnh cửa mở ra, Vạn Tư Quốc nghiêm mặt bước đi ra.

Bên ngoài Đổng Học Bân mới nhìn đến gã, là một người ba mươi tuổi, nhìn qua khí chất có chút nho nhã, nhưng khí tức hung thần ác sát trong mắt cũng lộ ra không xót gì, Đổng Học Bân đã từng tra qua hồ sơ của Vạn Tư Triêu, biết anh trai ruột của Vạn Tư Triêu là Vạn Tư Quốc, đồng dạng, cũng là cháu trai của Vạn bí thư, hiện tại hình như nhậm chức phó cục trưởng cục giáo dục tại thành phố Phần Châu, thực quyền cũng không lớn, về phần tình huống của Vạn Tư Quốc, Đổng Học Bân không được rõ lắm.

"Vạn Tư Quốc?" Đổng Học Bân nhìn gã.

Ai ngờ Vạn Tư Quốc liếc mắt cũng nhận ra hắn, "Đổng Học Bân?"

Hai người liếc nhau, ai cũng không nói chuyện, Vạn Tư Quốc nhìn thẳng con mắt của Đổng Học Bân một hồi, bình tĩnh quay đầu đi, xem ra em trai qua đời tạo thành đả kích rất lớn đối với gã.

Đổng Học Bân liếc bóng lưng của gã, xoay người vào phòng bệnh.

Bên trong, Cù mẫu còn đang tức giận nói: "Cái thứ gì vậy! Hiện tại mới nhớ tới xin lỗi?"

"Tiểu Bân tới?" Cù phụ nhìn về phía hắn, hơi gật đầu.

"Ba, mẹ” Đổng Học Bân bắt chuyện, lập tức nói với Cù Vân Huyên trên giường: " Tốt hơn chút nào không?"

"Tốt hơn rồi." Cù Vân Huyên mỉm cười ấm áp nói: " Chuyện của Vạn Tư Triêu, rốt cục là sao?"

Cù mẫu vừa nghe cũng hỏi: "Đúng vậy Tiểu Bân, Vạn Tư Triêu sao đột nhiên chết?"

Vạn Tư Triêu chết mới là chuyện buổi trưa, mấy người bọn họ cũng là mới nghe nói không lâu.

Đổng Học Bân cười nói: "Mẹ không phải nói sao? Đây là ác giả ác báo thiện hữu thiện báo, không phải là đã tới sao, Vạn Tư Triêu làm nhiều việc ác, cũng là hắn không may, hơn nữa hai người làm chứng cứ giả cho Vạn Tư Triêu hãm hại Vân Huyên, một người Lý Thái Bá một người Từ Đại Binh, cũng tiến vào tù, qua vài ngày nữa sẽ bị khởi tố tội mưu sát." Đổng Học Bân cũng không muốn để cho bọn họ biết chuyện này là mình làm, dù sao cũng là không phải thủ đoạn quang minh, Đổng Học Bân không muốn phô trương.

Cù mẫu vỗ chân kêu lên: "Được! Đại khoái nhân tâm!"

Cù phụ cũng hết giận nói: "Đám người này! Sớm nên dọn dẹp bọn họ một chút!"

Cù Vân Huyên nhìn nhìn Đổng Học Bân, ngoắc nói: "Tiểu Bân anh đến đây, em có chuyện hỏi anh."

Đổng Học Bân đi tới ngồi trên giường bệnh, "Em nói đi, làm sao vậy?"

"Anh nói thật đi, chuyện này có không có vấn đề gì với anh?" Cù Vân Huyên nhìn hắn nói: "Ngày hôm qua anh còn nói chuyện tình giao cho anh, ngày hôm nay Vạn Tư Triêu liền chết, Lý Thái Bá hai người cũng tiến vào tù, sao trùng hợp như thế?"

Đổng Học Bân ho khan nói: "Vậy anh cũng không biết."

Cù Vân Huyên nhìn con mắt của hắn, "Nói thật với em đi! Bằng không đánh anh bây giờ?"

Cù phụ Cù mẫu sửng sốt, đều nhìn qua.

Đổng Học Bân ai da một tiếng, trong lòng nói vẫn là Huyên di lý giải mình, bất đắc dĩ, Đổng Học Bân hàm hàm hồ hồ nói: "Có chút quan hệ với anh, nhưng không phải đặc biệt lớn."

Cù Vân Huyên trừng trừng hắn, "Anh lại thể hiện! Nói giao cho cảnh sát xử lý!"

"Ài, nếu bọn họ có thể xử lý không phải không có việc gì sao? Nhưng bọn họ xử lý không được, cho nên anh chỉ giúp bọn họ thôi, hơn nữa, chuyện của em anh có thể không để bụng sao?"

Cù Vân Huyên còn muốn quở trách hắn, Cù mẫu liền cắt đứt, "Tiểu Bân làm rất đúng! Ác nhân cần ác nhân trị! Phải tàn nhẫn đối với bọn họ một chút!"

Đổng Học Bân đổ mồ hôi, con thành ác nhân lúc nào vậy trời?

"Chuyện này con làm tốt lắm!" Cù mẫu vỗ vỗ tay hắn, nói: " Chuyện con cùng Tạ Tuệ Lan gì đó kết hôn, mẹ và ba con tạm thời không tính toán, nhưng cái gì mà năm năm chi hẹn của mấy đứa, con phải nhớ cho mẹ, Vân Huyên đã sinh đứa nhỏ cho con, đến lúc đó con nếu không cưới con gái của mẹ, con nhìn xem mẹ sẽ làm gì con, đối đãi phải có lương tâm, con nghĩ mẹ nói đúng không?"

Đổng Học Bân lau mồ hôi nói: "Đúng đúng, ặc, vậy thì, ngày hôm qua mẹ nói. . ."

Cù mẫu giả ngu nói: "Ngày hôm qua mẹ nói cái gì?"

Đổng Học Bân: ". . . Không có gì."

Cù mẫu ngày hôm qua chính mồm nói qua, nếu như Đổng Học Bân có thể trừng trì Vạn Tư Triêu, sẽ cho Vân Huyên làm vợ bé của Đổng Học Bân, bất quá lời này lúc đầu cũng là Cù mẫu nhất thời tức giận nói, không gánh nổi thật, huống hồ Đổng Học Bân cũng không coi là thật, chỉ là nghĩ nếu Cù mẫu có thể đáp ứng cái này, sau này mình có thể sẽ không bị Cù phụ Cù mẫu và mẹ của mình răn dạy, nhưng ai ngờ Cù mẫu trở mặt không thừa nhận, khiến cho Đổng Học Bân có chút dở khóc dở cười.

Reng reng reng, reng reng reng, điện thoại di động vang lên.

Đổng Học Bân vừa nhìn là điện thoại của Tạ Tuệ Lan, tìm một cớ đi ra, đi thật xa đến lối thoát hiểm trong hành lang mới tiếp điện thoại.

"A lô, Tuệ Lan."

"Anh làm gì thế?"

"Không làm gì cả"

"Không làm gì vậy Vạn Tư Triêu sao nhảy lầu chết? Lý Thái Bá cũng bị bắt?"

"Cái này thật là không liên quan đến anh, anh vẫn đều. . ."

"Thôi đi, chồng của em có cái tác phong gì, chẳng lẽ em còn không rõ ràng? Vân Huyên bị ép nhảy lầu, Vạn Tư Triêu ngay sau đó cũng nhảy lầu? Tên nhóc anh không phải từ trước đến nay đều thích phương thức đấu tranh lấy đạo của người trả lại cho người sao? Nói chuyện này không liên quan với anh, anh nghĩ Tạ tỷ anh có thể tin sao?"

Đổng Học Bân nhất thời không nói gì, sao mấy người đều lý giải tôi như thế hả?

"Rõ ràng như thế hả?" Đổng Học Bân không thể làm gì khác hơn là thừa nhận, "Anh còn tưởng rằng anh làm rất bí mật."

Tạ Tuệ Lan cười tủm tỉm nói: "Nếu như anh không nói cùng cảnh sát câu lúc đó anh cũng đi mua rượu XO, vậy không chừng còn có thể bí mật một chút, ai kêu cái miệng của tên nhóc anh không thể ngăn cản lại thích làm náo động như vậy?"

Đổng Học Bân nói: "Anh thích làm náo động cái gì? Anh chủ yếu là muốn chọc tức bọn họ."

"Nói bao nhiêu lần là kêu anh chờ em trở về? Tên nhóc anh cũng không nghe."

"Không còn kịp rồi, Vân Huyên thiếu chút nữa bị mất mạng, anh có thể chịu một ngày cũng là kỳ tích rồi, anh còn có thể chịu hai ngày sao?"

"Tên nhóc anh, cũng là quá xúc động, bất quá nói đi thì cũng nói lại, lúc trước tại huyện Duyên Đài trên người em bị buộc bom hẹn giờ, nếu không phải anh nhất thời ý nghĩ phát nóng chạy ào tới cứu Tạ tỷ anh, hai chúng ta hiện tại cũng không có cách nào nói chuyện như vậy, càng không thành vợ chồng, ha ha, mọi việc đều có được có mất, có một số việc cũng không chia rõ đúng sai, được rồi, lần này anh làm rất được, xem ra Tạ tỷ anh cũng không cần phải gấp gáp trở về?"

Đổng Học Bân cười nói: "Không cần phải gấp gáp, em bận khảo sát của em đi, lúc nào bận xong thì trở về, bên này cũng không có việc gì."

Tạ Tuệ Lan cười ha ha nói: "Có Vân Huyên, anh cũng không muốn em trở về sớm một chút?"

Đổng Học Bân vội tỏ thái độ nói: "Em xem em nói kìa, anh cái này không phải lo lắng công tác của em sao, thật ra trong lòng nhớ em nhớ đến điên luôn, sớm ngóng trông em trở về đây."

"Ha ha, nói thật chứ?"

"Đương nhiên là thật."

"Ừm, không tồi, hôn Tạ tỷ anh một cái đi."

Đổng Học Bân hôn cái chụt, "Được rồi chứ?"

"Ừm, ha ha, cúp."

"Trời ạ, nhớ kỹ đi ngủ sớm một chút, đừng thức khuya."

Nói chuyện điện thoại với Tạ Tuệ Lan xong, Đổng Học Bân cũng phát hiện vấn đề mà Tuệ Lan nói, người bình thường có thể không nhìn ra, nhưng người thông minh một chút sợ rằng sẽ hoài nghi chuyện này có quan hệ với mình? Bởi vì chứng cứ, bọn họ có thể sẽ không ý thức được chuyện này là Đổng Học Bân làm, nhưng rất có thể phát giác Đổng Học Bân ở bên trong có tác dụng then chốt nào đó, có thể nghĩ như thế này, cái chết của Vạn Tư Triêu rất có thể là Đổng Học Bân trả thù.

Không nói Vạn bí thư bên kia, cũng là người nhà của Vạn Tư Triêu, cùng với những người có dính dáng lợi ích với Vạn Tư Triêu, sợ là đều có thể ghi hận thấu xương đối với Đổng Học Bân?

Bất quá Đổng Học Bân lại không quan tâm đến.

Binh đến tướng cản, nước đến đất dâng, chẳng qua chỉ như thế!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK