Khách sạn.
Trong đại sảnh.
Buổi chiều ba giờ.
Mấy người trò chuyện cùng một chỗ, nhận thức lẫn nhau một chút, bên cạnh mấy người lãnh đạo thành phố đều là lão đồng chí của tỉnh Giang Nam, cũng rất quen thuộc, chỉ bất quá Tạ bí thư của thành phố Hạ Hưng là mới đến, người nhà của các lãnh đạo khác tới, khẳng định phải giới thiệu cho Tạ bí thư, mọi người nói chuyện cũng đều rất nhẹ nhàng, cũng không liên quan đến đến chuyện công tác, dù sao lần này đi công tác chủ yếu vẫn là du ngoạn, thậm chí tất cả mọi người không thuộc về một thành pố, không xuất hiện công tác, cho nên đại đa số thời gian đều là tâm sự việc nhà hay nói giỡn, như dân chúng bình thường.
Tạ Tuệ Lan mỉm cười nói: Con trai anh ba mươi chưa?
Không có, vừa hai mươi sáu. Hầu phụ nói: Cũng chưa kết hôn.
Còn thị trưởng Vương cười ha ha vui vẻ, chỉ chỉ Hầu Văn, Nó là ánh mắt rất cao, phải biết tranh thủ đi con, đỡ phải khiến cho Hầu thị trưởng và chị dâu sốt ruột.
Hầu Văn nhìn qua rất quen thuộc cùng thị trưởng Vương, Hắc hắc, con còn trẻ mà.
Hầu mẫu bất đắc dĩ nói: Tôi cùng lão Hầu nói nó một hai năm rồi, căn bản là không nghe.
Tạ Tuệ Lan nói: Hai mươi sáu cũng không lớn, tôi hai mươi chín ba mươi mới kết hôn.
Hầu phụ lắc lắc tay, Tên nhóc này sao có thể so với cô.
Hầu mẫu nửa thật nửa giả nói: Tuệ Lan, cô là từ kinh thành điều tới, nhận thức người cũng nhiều, có cô gái nào thích hợp có thể giới thiệu cho tiểu Văn của chúng tôi một chút nha. Thân phận của mấy người ở đây cũng đều không khác biệt lắm, cấp bậc gần, tuy rằng là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng Hầu mẫu cũng kêu Tuệ Lan, có vẻ thân cận.
Tạ Tuệ Lan cười cười, Được đấy. Tôi nhìn giúp tiểu Văn.
Hầu Văn nói: Mẹ, mẹ với ba cứ mở miệng ra là khiến cho con kết hôn, phong cách của ba mẹ có thể cao hơn một chút hay không, anh em hiện tại chính là lúc phục vụ cho nhân dân, nào có thời gian lo lắng nữ nhi tình trường, Tạ tỷ, ngài đừng nghe ba mẹ tôi nói, chuyện giới thiệu đối tượng cũng không dám phiền phức ngài, hắc hắc, tôi chuẩn bị học tập ngài. Hai mươi sáu không vội, ba mươi rồi nói.
Nghe vậy, tất cả mọi người bị chọc nở nụ cười.
Con bớt lắm mồm. Hầu mẫu vỗ đầu con trai một cái, Làm cái gì thế. Còn Tạ tỷ? Tạ tỷ là con gọi? Sau này gọi. . . Ừm, gọi dì Tạ. Luận thân phận, Tạ Tuệ Lan bí thư thị ủy quả thật là trưởng bối của Hầu Văn cùng một ít tiểu bối, nhưng trên tuổi tác cũng không phải, Tạ Tuệ Lan chỉ lớn hơn năm sáu tuổi so với Hầu Văn mà thôi.
Hầu Văn nói quanh co vài giây cũng không gọi, Cái này không phải làm cho Tạ bí thư gọi già rồi sao.
Tạ Tuệ Lan cười nói: Vẫn là gọi Tạ tỷ đi, đừng gọi dì, ha ha, chúng ta cứ tự nhiên.
Thị trưởng Vương cười ha ha, Đừng nói tiểu Văn gọi không được tự nhiên. Tạ bí thư trẻ tuổi đẹp như thế. Nếu như gọi là dì, tôi đều nghe không được.
Tạ Tuệ Lan khiêm tốn nói: Tôi đẹp cái gì, thị trưởng Vương đây là chế giễu tôi, ha ha, tôi ở trên máy bay nhìn thấy chị dâu, đẹp hơn so với tôi.
Thị trưởng Vương nghe được rất thoải mái, lắc lắc tay nói: Nào có, lúc trẻ tuổi thật ra đẹp, hiện tại có thể không được. Sớm già rồi. Dừng một chút, thị trưởng Vương cười nói: Bây giờ phải nói vợ của Hầu thị trưởng, đó mới là càng sống càng trẻ tuổi, nhìn cũng không đến bốn mươi tuổi. Ông quay sang Hầu mẫu nói: Chị dâu, bữa nào chị rãnh rỗi thì dạy cho vợ tôi cách bảo dưỡng, không thể giữ riêng được.
Hầu mẫu mặt mày rạng rỡ, Lão Vương đây là đem tôi tâng bốc đến bầu trời, muốn ngã tôi có phải không?
Ông một câu tôi một câu, hoa kiệu hoa tử mọi người đều nâng, dù sao đều tâng bốc lẫn nhau vài cái, bạn vinh dự người ta cũng vinh hạnh thì tiếc gì mấy câu.
Lúc Hầu Văn và Hầu mẫu đi qua, Đổng Học Bân thấy bọn họ trò chuyện lên trời, cũng không đi qua, mà là kéo hành lý của Hầu mẫu và bao của mình ngồi xuống ghế ở khu nghỉ ngơi hút thuốc, điếu thuốc đã hút được phân nửa, mà mấy người còn đang trò chuyện, cũng không biết sao nói nhiều như vậy, Đổng Học Bân lần này tới cũng là muốn du ngoạn giải sầu một lần, lúc cao điệu giúp Tuệ Lan tạo thế đã qua, hắn cũng muốn điệu thấp du ngoạn một lần, cho nên mới không vô giúp vui, nhưng sau khi hút xong một điếu thuốc, thấy bọn họ vẫn chưa nói xong, Đổng Học Bân cũng chờ không được, cái mông nhấc lên, kéo hành lý đi tới.
Mấy người không chú ý hắn.
Nhưng thật ra Hầu phụ thấy được, có thể trước đó lúc đi vào ông ta nhìn ra Đổng Học Bân là đi theo Hầu mẫu Hầu Văn, còn tưởng rằng là con cháu của người lãnh đạo thành phố nào, đại khái là cùng nhau ngồi máy bay gặp phải, cũng là người nhà tham gia điều tra nghiên cứu, Vị này chính là?
Mọi người mới nhìn qua.
Hầu mẫu lông mày bất chợt nhíu lại, Là bạn học của tiểu Văn.
Sau đó cũng sẽ không nhiều lời, có thể theo Hầu mẫu xem ra, lúc này Đổng Học Bân là không nên tới, dù sao cũng là vòng tròn của các lãnh đạo, mấy người ở đây ai mà không phải cấp sở trở lên chứ? Một nhân viên công vụ nhỏ, lúc đầu đã không có tư cách tới được, cho dù là bạn học của tiểu Văn, cũng phải có chút ánh mắt hả? Hầu mẫu đối với Đổng Học Bân là không có ấn tượng tốt gì, trên chủ quan là vậy, trên khách quan cũng là vậy, nhất là bạn học tiểu Văn khoác lác nói Tạ bí thư là vợ của hắn, Hầu mẫu cảm thấy quá mức, một người nữ bí thư thị ủy không thể tùy tiện lấy ra đùa giỡn như vậy, quá không có chừng mực, chỉ bằng điểm này, Hầu mẫu đã không muốn con trai mình lui tới quá nhiều cùng Đổng Học Bân, gần mực thì đen, người mà cái miệng không thể ngăn cản trong thể chế căn bản là không có đường sống, bà không muốn con trai biến thành giống Đổng Học Bân cái gì đều dám nói ra ngoài.
Còn bí thư thị ủy là vợ cậu?
Sao cậu không nói tỉnh trường là anh cậu luôn đi hả? Khoác lác có ích lợi gì!
Thấy Đổng Học Bân tới, Hầu Văn vội đi tới một bước, vội vàng thấp giọng nói: Học Bân, quay đầu lại hai ta nói chuyện, hiện tại đừng nói lung tung. Quay đầu, Hầu Văn cười giới thiệu nói: Đây là bạn học đại học của con, quan hệ đặc biệt tốt, gặp phải ở sân bay, ba, lúc tới Liên Đại hẳn là gặp qua.
Hầu phụ hiển nhiên không có ấn tượng, bất quá vẫn gật đầu, Xin chào tiểu tử.
Hầu mẫu và Hầu Văn vốn tưởng rằng Đổng Học Bân sẽ luống cuống, dù sao theo bọn họ thấy Đổng Học Bân chỉ là một tiểu khoa viên vừa đi làm một hai năm, bỗng nhiên gặp phải nhiều quan to như thị trưởng bí thư thị ủy, sợ là sẽ co quắp, nhưng ai biết Đổng Học Bân vẫn vẻ mặt thản nhiên, không có nửa điểm không được tự nhiên.
Xin chào chú Hầu. Đổng Học Bân chào hỏi một tiếng.
Hầu Văn nghe hắn nói rất bình thường, cũng thở phào nhẹ nhõm, thật sợ Đổng Học Bân lại không nghiêm túc.
Thị trưởng Vương nhìn cũng không nhìn Đổng Học Bân, Hầu phụ nghe nói người này không phải con cháu lãnh đạo, sau khi bắt chuyện một tiếng cũng sẽ không đem bạn học của con coi là gì, không phải ông khinh thường người, Hầu phụ bình thường vẫn là rất hòa thuận, chỉ là xung quanh nhiều lãnh đạo thành phố như vậy, ông đương nhiên không có khả năng nhiều lời cùng một tiểu bối, cái này cũng không phải ở trong nhà.
Hầu phụ vẫn là đem ánh mắt chuyển hướng về bí thư thị ủy của phía thành phố Hạ Hưng, ông cùng Tạ bí thư vừa mới nhận thức, khẳng định phải giao lưu nhiều một ít, hơn nữa ý nguyện cũng là muốn cùng cô ấy làm tốt quan hệ, tin tưởng thị trưởng Vương cũng là không khác biệt lắm, thứ nhất là vì công tác sau này, nói không chừng lúc nào sẽ có chổ có thể lẫn nhau giúp đỡ, thứ hai, một người lãnh đạo của ủy ban kỷ luật trung ương tới tỉnh Giang Nam điều tra thị sát, bắt đầu từ hai ngày trước, cái này đã không phải là bí mật gì, rất nhiều người cũng đều đã biết, người lãnh đạo của ủy ban kỷ luật trung ương chính là chồng của Tạ bí thư, ngay cả không có gặp mặt, nhưng cũng từ chuyện của thành phố Hạ Hưng ngày đó nghe ra chồng của Tạ bí thư cường thế, ngay cả lãnh đạo tỉnh đều mắng trở về, mà nguyên cớ chỉ là đoàn đội thị sát của lãnh đạo tỉnh bởi vì một cái vỏ chai mà phê bình Tạ bí thư, chuyện tình sẽ phát triển như thế nào, Hầu phụ bọn họ còn không rõ ràng lắm, nhưng có thể khẳng định chính là, mặc kệ theo phương hướng gì, làm tốt quan hệ cùng Tạ Tuệ Lan khẳng định là không có chỗ hỏng, ít nhất sẽ không khiến cho chồng cô ta bởi vì có chút nguyên nhân đến tìm bọn họ gây phiền phức.
Chồng cô ta là lãnh đạo ủy ban kỷ luật trung ương?
Vậy Tạ bí thư là lãnh đạo ủy ban kỷ luật trung ương cũng không khác biệt lắm.
Cho nên có chuyện này, rất nhiều người trong lòng cũng đều tương đối cố kỵ.
Hầu phụ lại hỏi, Tạ bí thư, chồng cô còn chưa tới? Nếu như đi muộn chuyến bay, hẳn là không khác biệt với vợ con tôi?
Thị trưởng Vương nói: Có phải là không tìm được bên này? Nếu không tôi nói một tiếng cùng khách sạn? Cho phái xe đi tiếp một chút? Bên này xe taxi có thể thấy là người bên ngoài, chở đi lòng vòng.
Tạ Tuệ Lan cười ha ha, Không cần thị trưởng Vương.
Hầu mẫu cũng quan tâm nói: Bằng không gọi điện thoại hỏi một chút? Lúc này hẳn là đều tới.
Không cần phải gọi. Tạ Tuệ Lan cười nói: Chồng tôi không phải tới rồi sao.
Hầu mẫu sửng sốt, Tới rồi? Tới đây lúc nào? Chổ nào đâu?
Thị trưởng Vương cũng buồn bực nói: Không phải mới vừa nói chưa tới sao?
Hầu phụ và Hầu Văn cũng nhìn trái nhìn phải vài lần, không tìm được, tới chỗ nào rồi?
Đổng Học Bân thấy cũng không ai nhìn mình, trực tiếp đem mình loại bỏ, không khỏi bất đắc dĩ buông tay, làm một biểu tình vô tội với vợ.
Tạ Tuệ Lan cũng cười, dưới cái nhìn trừng to mắt ra của đám người Hầu phụ Hầu mẫu đi lên hai bước, tới bên cạnh Đổng Học Bân, rất tự nhiên khoác tay hắn, tay kia chỉ chỉ, nhàn nhạt cười nói: Giới thiệu một chút, ha ha, đây là chồng tôi -- Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân?
Đây là Đổng Học Bân kia?
Hầu phụ và thị trưởng Vương đồng thời ngẩn ra.
Nhưng hai người bọn họ cũng không phải kinh ngạc nhất, khiếp sợ nhất cũng Hầu mẫu và Hầu Văn!
Nghe được lời ấy, Hầu mẫu lúc đó trợn tròn mắt, Hầu Văn cũng thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu!
Tạ Tuệ Lan nhìn về phía Hầu phụ nói: Không ngờ rằng chồng tôi cùng con trai ông là bạn học đại học, cái này thật đúng là trùng hợp, ha ha.
Hầu Văn xém tí té ngã xuống bên cạnh Đổng Học Bân, một tay kéo hắn đến một bên, Mẹ nó! Sao cậu không nói sớm!
Đổng Học Bân không nói gì nhìn hắn, Tôi đã sớm nói rồi cô ấy là vợ của tôi mà, trên taxi nói một lần, lúc mới vừa vào khách sạn nói một lần, cậu không nghe đấy.
Hầu Văn dở khóc dở cười nói: Tôi tưởng cậu nói giỡn.
Đổng Học Bân: ...
Khó coi nhất chính là Hầu mẫu, nghĩ đến trước đó bà ấy phê bình Đổng Học Bân không nên nói bậy, Hầu mẫu trên mặt nóng lên, nhất thời có chút sượng mặt!
Trời!
Cái này là cái gì cùng cái gì!
Không ngờ như thế. . . Không ngờ bí thư thị ủy thật là vợ của cậu à! ? Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh