Sau khi ăn xong.
Trong phòng tổng thống rơi vào im lặng.
Năm giây. . .
Mười giây đồng hồ. . .
Một câu cũng không ai nói.
Đổng Học Bân là bởi vì không quen với hai chi em sinh đôi, người ta cũng không có hảo cảm gì đối với mình, vì vậy Đổng Học Bân cũng không nói, hai chị em cố kỵ Đổng Học Bân là người ngoài, có vài lời cũng không tiện nói. Trương Long Quyên cầm cốc có chân dài tựa vào sô pha uống rượu, trong miệng còn ngậm một điếu thuốc, cô ấy vừa ăn no tạm thời cũng không muốn mở miệng, cho nên trong phòng có chút vắng vẻ im ắng.
Bỗng nhiên, sự im lặng bị tiếng chuông điện thoại cắt đứt.
Là điện thoại riêng trong khách sạn, kêu lên ầm ĩ.
Em gái Trầm Tiểu Mỹ nhìn điện thoại, đi qua tiếp, ừ một tiếng, sau đó chỉ thấy sắc mặt của Trầm Tiểu Mỹ hơi đổi.
Cô chị Trầm Tiểu Diễm rõ ràng một ít, lập tức làm một thủ thế.
Trầm Tiểu Mỹ hiểu ý gật đầu, đem điện thoại mở loa ngoài, buông ống nghe xuống.
Khoé mắt hơi có chút nếp nhăn của Trương Long Quyên mị lại, cùng Đổng Học Bân nhìn qua.
Trong điệ thoại nhất thời truyền ra một giọng nam khàn khàn, Trương tổng, thời gian chúng ta hẹn cũng sắp đến, tin rằng cô hẳn là thấy được, tiền cô cũng chuẩn bị xong rồi, ha ha, tuy rằng không phải chuẩn bị cho chúng tôi, bất quá cũng như nhau, không cần hỏi chúng tôi làm sao mà biết được, nhất cử nhất động của cô sau khi tới cảng X chúng tôi đều rõ ràng, ví dụ như khách sạn cô ngủ lại, ví dụ như chổ cô đi qua, ừm, không phải đô la Hồng Kông cũng không có việc gì, trong tay cô hẳn là đôla Mỹ, cũng như nhau, chúng tôi hiện tại muốn tiền mặt, buổi trưa ngày hôm nay trước mười hai giờ đem tiền đặt ở chổ chúng tôi chỉ định, cô mở điện thoại di động chờ chúng tôi gọi điện đến là có thể, về phần số lượng. . . Cô đem đô la Hồng Kông đổi thành đô la Mỹ cũng có thể, quên đi, tôi tính ra cho cô, tổng cộng là hai triệu đôla, ít hơn đều không được.
Trương Long Quyên gặp chuyện không sợ hãi cười cười, Các người nhận thức tôi?
Đầu kia cũng cười một tiếng, Cái này cô không cần biết.
Trương Long Quyên nói: Các người thật đúng là thú vị, nếu như bắt được nhược điểm gì của tôi còn chưa tính. Các người đòi tiền cũng phải có căn cứ, nhưng hiện tại các người đây là muốn tay không đi bắt cướp hả? Cái quy tắc gì cũng không nói trực tiếp tới đòi tiền tôi? Ha ha, tôi dựa vào cái gì phải cho các người?
Người kia cười ha ha, Muốn cũng là tiền của cô, không cần dựa vào cái gì, cũng không có đạo lý gì để nói, dùng tiền đổi mạng của cô, cô thấy có giá trị thì cho. Không tin thì thử một lần!
Trương Long Quyên nói: Các người còn muốn giết tôi sao?
Vậy thì không phải.
Ha ha. Tôi nói cũng phải.
Bất quá khiến cho ngài thân bại danh liệt chúng tôi vẫn có thể làm được, ha ha, nghe nói Trương tổng bảo dưỡng vẫn đều rất không tồi? Đều hơn bốn mươi. Thân thể vẫn mê người như vậy?
Trương Long Quyên cười ha ha nói: Cảm ơn khích lệ, bình thường thôi.
Người kia nói: Chúng tôi vẫn đều muốn nếm thử tư vị của Trương tổng, nếu như đến lúc đó nhìn không thấy tiền. Cô cũng đừng trách chúng tôi không cho cô mặt mũi, tôi đối với Trương tổng vẫn đều là rất kính trọng, một phụ nữ dốc sức làm ra một sản nghiệp lớn như vậy, quả thật không dễ dàng, bất quá những người khác nghĩ như thế nào tôi cũng không biết, đến lúc đó lỡ như chơi Trương tổng đến tàn tạ, còn bị người ta công khai ra nữa, cái này sẽ không tốt đúng không?
Trương Long Quyên à một tiếng, bắt chéo chân nói với điện thoại: Tôi đều đến tuổi này rồi. Còn có nhiều người cảm thấy hứng thú đối với thân thể tôi như vậy hả? Thật khiến cho tôi vui vẻ.
Đúng vậy, đều nhớ thương ngài.
Ha ha, vậy cảm ơn các người.
Chuẩn bị tiền đi! Trước mười hai giờ chờ điện thoại của chúng tôi!
Tít tít tít, điện thoại đã bị bên kia cắt đứt, không có âm thanh.
Trương Long Quyên bật cười một tiếng, căn bản là không coi là gì, vẫn không chút hoang mang.
Nhưng ánh mắt của Đổng Học Bân đã lạnh xuống tới. Uy hiếp trong điện thoại thật sự có chút khó nghe, Đổng Học Bân cũng bị làm cho kinh tở, kiêu ngạo lắm!
Hai chị em sắc mặt cũng không được tốt.
Cô chị nói: Ngài biết rốt cuộc là ai sao?
Trương Long Quyên lắc đầu, Âm thanh chưa từng nghe qua, hẳn là không nhận ra.
Em gái hỏi: Có thể là phía sau hắn có người có xung đột với ngài hay không?
Trương Long Quyên ưu nhã hút thuốc nói: Nghe ý tứ trong lời nói. Phỏng chừng không phải đơn thuần là vì tiền, có thể còn có ân oán ở bên trong. Cho nên người phía sau hắn khẳng định nhận thức tôi, cũng rất lý giải với tôi, hơn nữa gần đây rất quan tâm hành tung của tôi, bất quá rốt cuộc là ai tôi cũng không rõ ràng lắm, khả năng lớn nhất có thể cũng là vài người trước đây tại sòng bạc nước M có một lần bị tôi thắng hầu như táng gia bại sản, tôi rất ít tới bên này, dính dáng trên sinh ý cũng không lớn, cho nên hẳn là ở chỗ này không đắc tội qua người nào, cũng là những người đó có khả năng lớn nhất.
Trầm Tiểu Diễm nói: Đều có ai, tôi đi tra một chút.
Trương Long Quyên lắc đầu nói: Tra không được, tôi đã quên bọn họ tên là gì, chỉ có một chút ấn tượng, đi chỗ nào tìm? Chuyện của rất nhiều năm trước.
Trầm Tiểu Diễm cau mày, Vậy chỉ có thể chờ?
Chờ xem, nhìn thử bọn họ có thể chơi ra cái gì.
Như vậy đã bị động, bằng không đổi khách sạn trước?
Thay đổi cũng không ý nghĩa gì, bọn họ có thể tra được một lần, cũng là có thể tra được lần thứ hai, ẩn núp bọn họ, ngược lại sẽ cổ vũ bọn họ, để cho bọn họ càng không từ thủ đoạn.
Nhưng nghe ý tứ, bọn họ ít nhất cũng có mười mấy người? Nếu như phát sinh xung đột, vậy. . . Bằng không tôi liên hệ cảnh sát địa phương một chút? Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ đối với thân thủ và thuật bắn súng của mình đều tự tin, nhưng song quyền khó địch bốn tay, đao thương không có mắt, chỉ sợ có một lỡ như.
Cô nghĩ rằng tôi không liên hệ sao?
Đã liên hệ?
Trương Long Quyên cười cười, Bất quá đến bây giờ cũng không có tin gì, phỏng chừng là có người chào hỏi cùng cảnh sát, tôi là thương nhân cũng không có mặt mũi như đầu xà như bọn họ.
Trầm Tiểu Diễm trầm ngâm chốc lát, Tôi liên hệ xin chỉ thị cấp trên một chút.
Trương Long Quyên mỉm cười nói: Bọn họ không dám muốn mạng của tôi, chuyện tình cũng không nghiêm trọng như vậy, không cần phiền phức, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, hơn nữa cấp trên không phải muốn bảo mật sao? Không có khả năng tăng nhân số trong chuyện này, hơn nữa, tôi cũng không muốn có nhiều dính dáng cùng quốc an, lỡ như tới trợ giúp ngược lại phá đường của tôi, sau này tôi làm sao buôn bán ở Phất Châu? Sự tình lần trước các người hẳn là có nghe thấy?
Chuyện của viện nghiên cứu Phất Châu ầm ĩ lớn như vậy, hai chị em đương nhiên nghe qua, cũng biết Trương tổng có thể tham dự, nhưng tình huống cụ thể lại không biết.
Không thể bại lộ?
Cấp trên không có cách nào khác phái người?
Vậy cũng chỉ có các nàng xử lý!
Trương Long Quyên hiển nhiên là không có ý cho tiền đối phương, hơn nữa Đổng Học Bân đến, tựa như cũng cho cô ấy một viên thuốc an thần, nói xong thì nhìn Đổng Học Bân một chút.
Đổng Học Bân khẽ gật đầu.
Trương Long Quyên lại nhìn cánh tay bọc thạch cao của hắn một chút.
Đổng Học Bân cười, vẫn chậm rãi gật đầu, ý bảo mình không thành vấn đề, mười mấy người vẫn có thể! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh