Thứ hai.
Địa điểm làm việc mới.
Khí trời tốt, vẻ ấm áp của mùa xuân đang chậm rãi tới.
Sáng sớm tám giờ hơn, Đổng Học Bân đi bộ tới đi làm, thức dậy sớm, tự nhiên tới sớm một ít, đêm qua Đổng Học Bân ăn xong cơm tối mới từ nhà Phương Văn Bình đi ra, ngồi xe đường dài quay về gia thuộc viện cũng hơn hai giờ, về tới nhà đã chín giờ hơn, mệt mỏi trên đường cùng làm bừa cả ngày với Phương Văn Bình, Đổng Học Bân trên tinh thần cũng có chút mệt, liền ngủ sớm, sáng sớm vừa mở mắt thì cả người tinh thần toả sáng, đều là công lao của Phương Văn Bình, rất nhiều tâm tình mặt trái của Đổng Học Bân tất cả được phát tiết trên người lão Phương.
Tiến vào đại viện đơn vị, thấy biểu tình trên mặt Đổng Học Bân, tâm tình hôm nay hiển nhiên tốt, mọi người xem cũng đều chào hỏi với hắn.
Bí thư.
Đổng bí thư.
Ngài buổi sáng tốt lành.
Đổng Học Bân cười cười, Buổi sáng tốt lành.
Từ trước khi Đổng Học Bân tiền nhiệm, trong huyện xảy ra không ít chuyện, mấy ngày này căn bản là không có bình tĩnh qua, Đổng Học Bân phần lớn thời gian cũng đều là cau mày tìm người mắng chửi người xử lý vấn đề, rất ít lộ ra biểu tình nhẹ nhàng như vậy, mọi người thật ra cũng có chút không thích ứng, sự hung hãn của Đổng bí thư mới tới bọn họ đều đã sớm kiến thức qua, đủ loại chuyện đều để cho bọn họ kiến thức qua, cho nên cho dù hiện tại Đổng Học Bân lộ ra vẻ mặt ôn hoà, nói ra cũng buồn cười, rất nhiều người cũng thấy có chút thấp thỏm bất an.
Địa điểm làm việc vẫn tồi như cũ, một chuỗi phòng xếp làm cho người ta thấy hoa cả mắt, Đổng Học Bân cũng thoáng suy nghĩ một chút mới nhớ tới phòng làm việc lâm thời của mình ở bên kia, chậm rãi bước đi qua, bất quá hoàn cảnh tuy rằng vẫn là cái hoàn cảnh kia, trải qua vài ngày ma hợp, tâm tình của phần lớn nhân viên công vụ vẫn được điều chỉnh, dần dần thích ứng điều kiện ở đây. Hơn nữa còn hơn lần kia vừa dọn tới, ngày hôm nay nhìn mặt đất và tạp vật xung quanh cũng sạch sẽ hơn rất nhiều, các phòng ban ngay cả còn chưa nói được là đâu vào đấy, nhưng tối thiểu công tác chức năng của phòng ban đã có thể phát huy, ma hợp đến trình độ này, Đổng Học Bân cảm thấy đã được rồi, coi như là thoả mãn.
Phòng làm việc của mình.
Cửa mở ra, trong phòng truyền ra mùi vị của không khí tươi mát, đi vào. Đổng Học Bân thấy được Tô Nham, hắn hiển nhiên là đã sớm tới, đang một mình chỉnh lý văn kiện, lần lượt đặt ở trên bàn Đổng Học Bân, đều là hai ngày nay lúc Đổng Học Bân nghỉ ngơi đè xuống. Văn kiện quan trọng ở trên, không quan trọng đặt ở phía dưới, tiện để lãnh đạo sau này xem, cái này đều là công tác chức trách của thư ký.
Tới? Đổng Học Bân đi vào.
Tô Nham vừa quay đầu lại, lập tức cung kính nói: Bí thư, chào buổi sáng.
Đổng Học Bân hỏi: Hai ngày nay có việc không trở về, không có gì chuyện quan trọng chứ?
Không có. Duy nhất cũng là đoàn giao lưu nước Anh đến. Tô Nham lại nhắc tới chuyện này, Nghe nói ngày hôm nay có thể sẽ tới huyện chúng ta.
Đổng Học Bân ừm một cái, Tôi đều biết rõ, cái khác đâu? Ngồi ở trên bàn làm việc. Đổng Học Bân tùy tiện lật lật văn kiện, bắt đầu phê chữa ký tên.
Tô Nham suy nghĩ một chút, nói: Có nữa cũng là tổ điều tra trong tỉnh trên cơ bản đã đi, huyện chúng ta cơ bản không có việc gì. Cũng là rút một người phó huyện trưởng, nhưng các huyện liên quan khác lại không tốt như vậy. Có một huyện trưởng bị bắt giữ, còn có một huyện nhiều cán bộ mất chức và điều nhiệm điều chỉnh, đại khái bảy tám cấp chính khoa và mấy người cấp phó xử, hầu như là thay máu. Dừng một chút, Tô Nham thật tình bội phục nói: Bí thư, hiện tại người phía dưới đều đàm luận ngài đặc biệt có thấy xa, nếu không có ngài phất tay phá, huyện chúng ta lúc này khẳng định sẽ tao ương, còn không biết bị rút bao nhiêu người.
Đổng Học Bân cười khoát tay chặn lại, Thôi đi, đừng có làm trò này với tôi?
Tô Nham nở nụ cười, Dù sao hiện tại ai nhắc tới ngài đều đặc biệt kính nể, chính phủ huyện bên kia hai ngày nay lúc ngài không ở cũng đều rất điệu thấp, vốn đang nói họp thảo luận chuyện tiếp đãi đoàn giao lưu nước Anh như thế nào, ngài nói thứ hai rồi nói ngày hôm qua cũng không về, chính phủ huyện chỗ đó cũng không nói cái gì nữa.
Đổng Học Bân gật đầu, biết bên kia không phải tôn kính đối với mình, mà là một lựa chọn thoái nhượng lâm thời, bởi vì hiện tại bọn họ không cách nào qua được khí thế của Đổng Học Bân, xử lý vài chuyện sau khi tiền nhiệm, Đổng Học Bân đã hoàn toàn ngăn chặn Trương Đông Phương.
Lúc này, có người gõ cửa.
Cánh cửa không đóng, vừa nhìn là Mạnh Hàn Mai, Đổng Học Bân cười nói: Mạnh chủ nhiệm, mời đến, chúng ta còn khách khí cái gì, sau này tới phòng làm việc của tôi không cần gõ cửa. Đổng Học Bân chỉ nói như thế, biểu thị một chút thái độ thân cận, hắn cũng biết Mạnh Hàn Mai cho dù có lần sau cũng không có khả năng không gõ cửa.
Tô Nham cũng chào hỏi cùng Mạnh Hàn Mai, sau đó nói với Đổng Học Bân: Bí thư, vậy tôi đi xem trước. Nói xong cũng đi, đóng cửa lại.
Đổng Học Bân hỏi: Làm sao vậy lão Mạnh?
Mạnh Hàn Mai ngồi xuống nói: Cũng là chuyện sửa chữa lại đại viện huyện uỷ cũ, muốn trưng cầu một chút ý kiến của ngài, có một chút vấn đề dự toán, cũng có một chút. . .
Đổng Học Bân ngắt lời nói: Không cần, tôi nói rồi, chuyện này phòng làm việc huyện ủy các người toàn quyền phụ trách, chị quyết định là được, chị xác định rồi tìm tôi ký tên là có thể, tiền thiếu chị tìm cục tài chính, để cho bọn họ tranh thủ, nói là tôi nói. Cái này Đổng Học Bân đem quyền lợi toàn bộ cho Mạnh Hàn Mai, thứ nhất là hắn làm không được, bí thư huyện uỷ là quản toàn bộ huyện, nhưng không có khả năng mọi chuyện đều tự thân tự lực, thứ hai, Đổng Học Bân cũng là biểu đạt một tín nhiệm tuyệt đối đối với Mạnh Hàn Mai, đây là cho Mạnh Hàn Mai thấy, cũng là cho những người khác của toàn bộ huyện thấy.
Mạnh Hàn Mai vừa nhìn hắn, không khỏi gật đầu một cái, nói rất kiên định, Ngài yên tâm đi bí thư, cái này tôi khẳng định làm tốt, sẽ không cô phụ tín nhiệm của ngài.
Cốc cốc.
Lại là tiếng gõ cửa.
Đổng Học Bân nói: Mời đến.
Cửa vừa mở ra, vào là huyện trưởng Trương Đông Phương, thân thể ông ta rất béo, cánh cửa hầu như đều là không đủ cho thân thể của ông, phải thoáng nghiêng người một ít mới có thể vào được, Học Bân bí thư, à, Mạnh chủ nhiệm đã đến, vậy vừa lúc, chuyện của đoàn giao lưu Mạnh chủ nhiệm đã biết?
Mạnh Hàn Mai đáp: Nghe nói.
Đổng Học Bân biểu hiện rất hòa thuận, Ngồi đi Trương huyện trưởng.
Trương Đông Phương ngồi trên ghế, cái ghế đều bị thể trọng của ông ép tới vang lên vài tiếng kẹt kẹt, chỉ nghe ông thản nhiên nói: Tôi vừa nhận được thông báo, đã xác định, người của đoàn giao lưu nước Anh ngày hôm nay sẽ tới huyện chúng ta, hơn nữa buổi tối muốn dừng chân ở chổ chúng ta, thành phố đã thông báo cho chúng ta tiếp đãi cao cấp nhất, dù sao việc này vẫn là rất quan trọng, tôi thấy ý tứ là khiến cho chúng ta coi như là nhân vật chính trị tới.
Đổng Học Bân nhíu mày, Nhiệm vụ chính trị?
Tôi là lý giải như thế. Trương Đông Phương nói: Vốn đang nói ngày hôm nay sẽ thảo luận, thật ra cũng không vội, nhưng ai ngờ người của đoàn giao lưu sớm tới một ngày, buổi tối sẽ tới, cho nên thời gian cũng rất gấp, thứ cần chuẩn bị rất nhiều, thứ nhất là chổ dừng chân, nhà khách của chính phủ huyện và huyện ủy chúng ta không được, cũng đều là nhà cũ, chiêu đãi người nước ngoài không quá thích hợp, thứ hai là bọn họ yêu cầu muốn gặp đoàn thể thương nghiệp địa phương của chúng ta và xí nghiệp có ý đồ đầu tư đối với nước Anh, mục đích giao lưu chủ yếu của bọn họ lần này cũng là cái này, cho nên chúng ta cũng phải liên hệ, thành phố nói tốt nhất còn muốn chúng ta đem người tổ chức cùng một chỗ, mở một buổi họp toạ đàm các loại.
Đổng Học Bân không nói gì, nói: Lão Trương, ông cảm thấy cái này có cần thiết không?
Trương Đông Phương cũng không nhịn được nói: Tôi cũng thấy là không cần thiết, nếu như nhà đầu tư nước ngoài tới chổ chúng ta cũng được, nói chuyện tối thiểu không chừng còn có thể có chút đầu tư, nhưng những người này cơ bản đều là người phụ trách mời chào đầu tư hạng mục bên ngoài thậm chí còn có tổ chức dân gian của rất nhiều thành phố nước Anh bên kia, căn bản là không phải tới đầu tư, giao lưu tôi thấy đều chưa nói tới, thuần túy là tới đơn phương kéo nhà đầu tư của chúng ta, chiêu đãi làm cho phức tạp như thế còn phải có đãi ngộ cao nhất, là có chút lao sư động chúng, nhưng vấn đề là trong tỉnh rất coi trọng đối với chuyện này, thành phố thì càng đừng nói nữa, vô cùng coi trọng lần giao lưu này.
Đổng Học Bân nói: Ngay cả một thời gian chuẩn bị cũng không cho, nói ngày hôm nay tới thì ngày hôm nay thông báo, đi chổ nào đoàn thể tìm đầu tư cho bọn họ? Làm cái gì!
Trương Đông Phương nói: Cũng chỉ có thể thử xem, có thể tìm tới bao nhiêu người thì tìm bấy nhiêu người đi, cái này tôi làm, công tác chiêu thương của chính phủ huyện mấy năm nay cũng cùng không ít nhà đầu tư thành lập quan hệ không tồi, hơn trăm người tôi không dám cam đoan, mười mấy xí nghiệp vẫn là không có vấn đề.
Đổng Học Bân trầm ngâm chốc lát, nói: Được, vậy cái này khổ cực ông Trương huyện trưởng.
Không có gì, đều là vì công tác. Trương Đông Phương nói: Vấn đề dừng chân. . .
Đổng Học Bân căn bản là không coi trọng đám người này, từ thái độ của Trương Đông Phương cũng có thể nhìn ra, không khác biệt hắn lắm, nhưng không có biện pháp, chuyện này là cấp trên dặn dò xuống, Đổng Học Bân làm người đứng đầu của huyện Tiêu Lân khẳng định phải làm thật đẹp, không thích cũng phải an bài tốt, vì vậy nói với Mạnh Hàn Mai: Lão Mạnh, chị liên hệ khách sạn tốt nhất của huyện Tiêu Lân chúng ta một chút, chừa ra mấy gian phòng tốt nhất, còn có vấn đề ăn uống, tôi vừa tới cũng không biết, dù sao tìm một chổ tốt nhất, hơn nữa nhằm vào khẩu vị của người nước Anh bọn họ, đừng để cho bọn họ ăn không quen, cái này chính chị nắm chắc, hiện tại làm, sớm đặt chổ, tránh cho không kịp.
Mạnh Hàn Mai nhất thời nói: Tốt bí thư, tôi lập tức liên hệ.
Trương Đông Phương nói tiếp: Lần này đoàn giao lưu tới thành phố, nghe nói bí thư thị ủy và thị trưởng đều muốn đích thân nghênh tiếp, ngài xem chúng ta bên này. . . Đến lúc đó chúng ta cùng nhau nghênh tiếp một chút?
Theo ý của Đổng Học Bân, đừng nói mình, Trương Đông Phương cũng không muốn đi, khiến cho Mạnh Hàn Mai đi tiếp một chút bồi một chút thì xong, nhưng nghe nói bí thư thị ủy và thị trưởng đều nể tình coi trọng như vậy, Đổng Học Bân cũng không có khả năng làm như vậy, như vậy thì quá không để cho trong tỉnh và thành phố mặt mũi, Đi đi, chờ buổi tối người đến, chúng ta đi tiếp, lãnh đạo huyện tương quan cùng đi, lão Mạnh, băng rôn và cái khác chị cũng chuẩn bị một chút, nhớ viết tiếng Anh, xe cũng tận lực chuẩn bị dư ra vài chiếc.
Rõ ràng. Mạnh Hàn Mai nói. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh