Buổi chiều.
Một giờ hơn.
Vốn đã tới giờ đi làm, các phòng ban khác trong đại viện cũng đều bắt đầu công tác, nhưng người của phòng giám sát thứ tám cũng không có bận việc, mà là mở cửa sổ có mở cửa sổ, xuống lầu nhìn có xuống lầu nhìn, náo nhiệt lớn như vậy, mọi người đã sớm không quan tâm công tác, tính ra thì, ủy ban kỷ luật trung ương loại phòng ban tương đối cứng nhắc và trầm tĩnh, dẵ bao nhiêu năm chưa từng xảy ra chuyện kích thích như thế? Mặc dù trong cơ quan nhà nước có rất nhiều năm cán bộ và lãnh đạo, cũng đều cảm thấy rất mới mẻ, nhưng chưa từng gặp qua loại lãnh đạo như Đổng Học Bân!
Dương Chân tức điên rồi!
Người của phòng tổng hợp bọn họ sắc mặt cũng nhục nhã!
Đổng Học Bân vẫn là cái biểu tình rất chiếm lý, một chút cũng không chột dạ, một chút cũng không đuối lý, ngược lại lẽ thẳng khí hùng nói: Các người đừng trừng mắt với tôi, tôi vừa rồi hình như nghe ai nói, ừm? Đụng phải xe của tiểu Hàn sở hai chúng tôi, còn nói người ta đậu xe không được? Cho nên đụng cũng là đụng? Trách nhiệm còn đều trên người của tiểu Hàn chúng tôi? Vậy các người còn gấp cái gì, cái này không phải cái gọi là đạo lý các người nói sao? Tiểu Hàn dừng xe cho dù không dừng đúng chỗ, ít nhất cũng chỉ là lấn qua làn vạch một chút, nhưng xe Audi của ông? Căn bản là dừng bên ngoài dây, căn bản là đậu ở giữa đường, vậy dựa theo lý luận của các người, đụng phải các người cũng là đụng, hơn nữa Xiali của tôi đầu xe cũng bị đuôi xe của các người làm hủy, tôi còn phải yêu cầu các người xin lỗi và đền tiền đấy, có phải không?
Lấy đạo của người trả lại cho người!
Đây là phong cách làm việc của Đổng Học Bân!
Các người vừa rồi khi dễ người của sở hai chúng tôi? như thế
Mẹ nó! Thật đúng là khi sở hai chúng tôi không có lãnh đạo à! Vậy tôi đem nguyên văn trả lại cho các người!
Mọi người lúc này cũng đều nghe rõ ràng, thì ra thật đúng là như vậy. Đổng sở trưởng là làm chỗ dựa cho người của sở hai, hèn chi, bất quá bọn họ cũng cười khổ không ngớt, lý luận của Dương phó sở trưởng nói ngài thật đúng là dùng, Xiali và Audi có thể như nhau sao, một chiếc xe mấy ngàn đồng, một chiếc hơn trăm ngàn, cho dù chiếc Xiali đều bị đụng đến nát, vậy cũng không hơn mấy cái săm lốp xe của Audi người ta, hơn nữa. Đây chính là ngài chủ động đụng lên. Coi như tông vào đuôi xe thậm chí ác ý gây chuyện, sau khi xuống xe còn phủi toàn bộ trách nhiệm. Vì trút hết giận cho vài người của sở hai các người, cũng không đến mức làm như vậy chứ? Chỉ là đền tiền cũng không phải con số nhỏ đâu!
Tôn Triệu Bang hít vào một hơi.
Trương Đông Lượng và Hạ Chu ánh mắt khẽ nhúc nhích.
Hàn Phỉ cũng đã nghe hiểu, trong mắt cũng có chút cảm động.
Người khác có thể không rõ ràng lắm. Nhưng người của sở hai sao có thể không biết. Bọn họ cùng Đổng sở trưởng quan hệ căn bản là không tốt. Hàn Phỉ và Hạ Chu bọn họ còn không chỉ một lần ở sau lưng nói bậy Đổng sở trưởng, cũng rất không thích lãnh đạo mới tới này, căn bản là không có giao tình gì. Cho nên lần này bọn họ xảy ra chuyện, Đổng sở trưởng lại có thể hai lời cũng không nói lái xe đụng phải xe của Dương Chân, sau khi xuống xe còn đem lời của Dương Chân và người của phòng tổng hợp mới vừa rồi nói với Hàn Phỉ bọn họ trả trở lại, điều này làm cho đám người Hàn Phỉ vô cùng cảm động.
Ai nói người ta không hợp đàn?
Ai nói người ta không thông cảm thuộc hạ?
Chỉ chuyện này ngày hôm nay, Đổng sở trưởng thật đạt đến một trình độ nào đó rồi!
Lúc đầu sở hai bên này trước đó rõ ràng là chiếm lý, lại bị cấp bậc của Dương Chân ngăn chặn, bị phòng tổng hợp người đông thế mạnh ngăn chặn, ngược lại khí thế yếu đi rất nhiều, nhưng Đổng Học Bân vừa đến, tình huống thoáng cái thay đổi, lúc này va chạm, nhất thời đụng ra khí phách cho sở hai, quá khí phách, Đổng Học Bân còn là lãnh đạo sở hai, giống như cũng là ngăn chặn tràng diện, lúc này sở hai trên khí thế sớm đè chết phòng tổng hợp rồi!
Rất sướng!
Rất đã ghiền!
Nhìn phần đuôi bị nát của xe Audi, cơn tức của Hàn Phỉ cũng không khác biệt lắm.
Thế nhưng chuyện tình ầm ĩ thành tình trạng này, trong lòng bọn họ cũng có lo lắng, biết cũng có chuyện xấu, nhìn biểu tình thản nhiên và ngữ phong của Đổng sở trưởng, người của sở hai cũng không muốn bởi vì bọn họ liên lụy đến Đổng sở trưởng, dù sao Đổng sở trưởng là ra mặtvì bọn họ.
Hạ Chu vội nói: Phanh của Đổng sở trưởng hình như không tốt.
Tôn Triệu Bang vừa nghe, lập tức phụ họa nói: Đúng đúng, Xiali cũ rồi, công năng đều có chút vấn đề, khẳng định là trượt chân chân ga, lúc này mới đụng trúng.
Một cái chủ động tông xe.
Một cái sai lầm tông xe.
Tính chất rõ ràng không đồng dạng.
Ở đây là cơ quan đại viện, còn là ủy ban kỷ luật trung ương loại địa phương này, đối với bọn họ mà nói, tính chất tông xe mới là đại sự, đừng làm cho lãnh đạo truy cứu một xử phạt vi phạm kỷ luật.
Vì vậy người của sở hai đều nói một câu cho Đổng sở trưởng.
Người khác cũng cho rằng Đổng Học Bân sẽ nương chuyện này.
Nhưng mà Đổng Học Bân không có, tính tình của thằng nhãi này bọn họ vẫn là rất không biết, chỉ thấy Đổng Học Bân nhúng vai một chút, Cái gì phanh không tốt? Xe tôi tốt lắm. Đổng Học Bân cười ha ha nhìn Dương Chân và vài người của phòng tổng hợp, Tôi đụng cũng là các người!
Hắn cũng là cái tính tình này!
Đụng ngươi thì làm sao? Kệ con mẹ nó là ai với a!
Người xung quanh vừa nghe, lại bị khí thế của Đổng Học Bân làm cho chấn động!
Đổng sở trưởng!
Đổng sở trưởng ngài. . .
Tôn Triệu Bang và Trương Đông Lượng đều nóng nảy, cái này không phải việc nhỏ, làm không tốt, cho một xử phạt cảnh cáo trong đảng đều là tương đối nhẹ!
Nhưng Đổng Học Bân hồn nhiên chưa phát giác ra, Ông đụng phải xe của tiểu Hàn, có thể không xin lỗi không đền tiền, à, người khác đụng phải xe của ông thì ông nhảy dựng lên? Cái gì cũng đều là của ông? Trái đất này quay chung quanh ông hả?
Dương Chân nghe được phổi muốn nổ tung, hắn cho dù là thanh niên, tính cách cũng lớn một chút, đi tới một bước đẩy vai Đổng Học Bân một cái, Cậu lập lại lần nữa! Đụng cũng là tôi? Lời này quá làm giận! Đừng nói hắn! Thay đổi ai cũng chịu không nổi! Chưa thấy qua ai đụng phải xe của người khác còn lẽ thẳng khí hùng như thế! Bất quá hắn không suy nghĩ một chút, hắn sau khi đụng phải xe của Hàn Phỉ cũng là cái hình dạng này!
Dương sở trưởng!
Tiểu Dương, bình tĩnh!
Bên cạnh có lãnh đạo thấy Dương Chân nổi giận, đều khuyên một câu, sợ gặp chuyện không may.
Đổng Học Bân vai bị đẩy một cái, cũng vui vẻ, Ha ha, ra tay với tôi? Cũng không hỏi thăm à, chưa ai dám ra tay với tôi đấy, ông đẩy tôi một cái nữa thử xem!
Dương sở trưởng!
Đổng sở trưởng!
Đều xin bớt giận! Xin bớt giận!
Mọi người vừa thấy không ổn, nhanh chóng khuyên can.
Nhưng Dương Chân bị Đổng Học Bân kích thích, lại đi lên đẩy thêm một cá, lần này đẩy chính là ngực của Đổng Học Bân!
Đẩy một cái, coi như đẩy qua đẩy lại, lúc cãi nhau là chuyện rất bình thường, nhưng Đổng Học Bân cũng mặc kệ, không đợi tay hắn đến đây, thì lớn tiếng nói: Tất cả mọi người nhìn thấy nhé, là hắn đánh tôi trước! Dứt lời, Đổng Học Bân trên đùi cũng chợt lóe, người khác còn chưa có thấy rõ, cũng chỉ thấy một cái bóng bay qua!
Sau một khắc, Dương Chân biểu tình vặn vẹo, kêu thảm thiết một tiếng, dưới ánh mắt kinh ngạc đến ngây người của mọi người, bị Đổng Học Bân đá bay!
Thật đúng là bay!
Bay ra năm sáu mét! ! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh