Vài ngày sau.
Nghỉ ngơi vài ngày.
Thứ hai, đi làm.
Sau khi lái xe vào đơn vị, tâm tình của Đổng Học Bân vẫn là thoáng có chút dao động, hôm nay cũng tới rất sớm, sớm hơn một giờ, trơ trọi lâu như vậy, ngày hôm nay rốt cục có thể nhìn thấy nhân viên mới tới báo danh, hắn cũng rất chờ mong, thật ra ngoại trừ La Hải Đình và Hàn Phỉ hai người này của mình ra, Đổng Học Bân ngay cả ai khác sẽ đến sở hai đều không rõ ràng lắm, chủ yếu là quan hệ của hắn cùng lãnh đạo chủ quản Phương Văn Bình quá không tốt, hai người không ai nguyện ý phản ứng ai, tự nhiên, Đổng Học Bân ở đây có tin tức kém một chút.
Trên lầu.
Phòng thứ chín.
Khu làm việc sở hai.
Đổng Học Bân đẩy cửa đi vào, vốn tưởng rằng còn có thể thấy được quang cảnh một mảnh vắng vẻ của mấy ngày trước, dù sao hiện tại mới tám giờ, cách thời gian đi làm còn sớm lắm, bình thường ngoại trừ một ít nhân viên dọn vệ sinh, không ai đến sớm như vậy, nhưng vừa vào khu làm việc, Đổng Học Bân phát hiện đã có người còn tới sớm hơn so với hắn, đang thu dọn phòng làm việc, là một người nữ đồng chí, quyệt cái mông trước một cái bàn nên Đổng Học Bân cũng nhìn không thấy mặt của cô ấy, bất quá hiển nhiên không phải nhân viên vệ sinh, thân trang phục này thì nhìn ra được, phía dưới là quần hưu nhàn, trên thân là áo lông, cái mông cảm giác rất lớn, rất đầy đặn, có lẽ là sinh qua đứa nhỏ, tuổi không nhỏ.
Cô là? Đổng Học Bân hỏi.
Người này quay đầu lại, nhất thời lộ ra khuôn mặt hơn bốn mươi tuổi, bảo dưỡng cũng không tốt như Trương Long Quyên và Từ Yến, bất quá lớn lên cũng không xấu xí, khuôn mặt bình thường, vóc người thật ra có rất nhiều chỗ hơi dư ra một chút, khí chất cũng còn có thể. Cảm giác rất thanh lịch, chỉ thấy cô ấy lập tức cho Đổng Học Bân một nụ cười, Là Đổng sở trưởng sao? Chào ngài, tôi là Trương Lê Lê, là từ phòng tranh chấp bên kia điều tới. Phòng xử lý tranh chấp xác nhập, nhân viên bên trong khẳng định phải cắt giảm, điều đến đây rất bình thường.
Đổng Học Bân chợt nói: Là đồng chí mới à, hoan nghênh hoan nghênh.
Trương Lê Lê buông khăn lau lấy ra điều lệnh đưa cho Đổng Học Bân, Báo danh với ngài, sau này tôi nghe ngài chỉ huy. Xin ngài chiếu cố nhiều hơn.
Giám sát viên cấp phó xử?
Cũng là phó xử?
Lần này là bình điều tới?
Đổng Học Bân đem tới nhìn một chút. Cười nói: Không cần khách khí Trương đại tỷ.
Trương Lê Lê vội nói: Tôi không nhận nổi hai chữ đại tỷ này, gọi lão Trương là được.
Đổng Học Bân nói: Chị tùy tiện tìm một bàn làm việc đi, chị là người đầu tiên tới, chọn vị trí trước. Ha ha. Cũng đừng thu dọn nữa. Nhân viên vệ sinh đã tới rồi.
Trương Lê Lê cười nói: Không có việc gì, tôi nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi.
Đổng Học Bân vừa nhìn, cũng sẽ không nói cái gì nữa. Tùy ý để cô ấy đi thu dọn, tự mình trở về phòng làm việc của mình, buông cặp xuống. Nhìn ra được, Trương Lê Lê đồng chí là có tâm tiến tới, nếu không cũng sẽ không tới sớm như vậy đến đây quét dọn vệ sinh, hiển nhiên là vì lưu lại một ấn tượng tốt, có tâm tiến tới là tốt rồi, loại đồng chí này là Đổng Học Bân thích nhất, bởi vì bạn biết được đối phương quan tâm cái gì, tương đối dễ câu thông, cũng có lợi cho công tác, Đổng Học Bân sợ nhất cũng là cái loại tính cách như Thường Quyên, mỗi ngày chỉ thấy lười biếng, cũng không có ý nguyện tiến bộ, cả ngày ngồi chơi không lý tưởng, loại tính cách như chị Thường Đổng Học Bân thật sự là rất vô lực, phòng làm việc của mình nếu tất cả đều là loại người như chị Thường này, vậy hắn cũng đừng công tác, đều là trên bảo dưới không nghe hắn chỉ huy ai, cho nên Đổng Học Bân trải qua quan sát ngắn, ấn tượng đối với Trương Lê Lê cũng không tệ lắm ... đó là một người nguyện ý làm chính sự, về phần khuyết điểm của cô ấy, có lẽ cũng là không nhỏ, nếu không bên tranh chấp chỗ đó không đem người đến đây, Đổng Học Bân cũng không quản bọn họ muốn người, bất quá có câu nói cũng đúng, không con người nào toàn vẹn cả, hơn nữa Trương Lê Lê ở bên phòng tranh chấp có thể là biểu hiện không tốt, không làm lãnh đạo thích, nhưng không có nghĩa là đến chổ Đổng Học Bân ở đây lại không được, rất nhiều chuyện đều phải chờ thích ứng.
Vừa ngồi ổn, chợt nghe đến bên ngoài có âm thanh.
Đổng Học Bân không đóng cánh cửa, cho nên nghe được coi như rõ ràng.
A, chị Trương? Âm thanh là một giọng nữ, nghe coi như trẻ tuổi.
Ừm? Tiểu Lý? Cô cũng tới bên này? Cái này là tiếng nói của Trương Lê Lê.
Giọng nữ ừm một chút, Ngày hôm qua vừa thông báo cho tôi, tôi cũng rất đột nhiên, ngài cái này. . . Lãnh đạo đến chưa? Tôi có phải là muốn báo một chút?
Trương Lê Lê nói: Đổng sở trưởng đến rồi, trong phòng.
Được, vậy tôi đi. Tiếng bước chân chậm rãi đến gần.
Sau một khắc, Đổng Học Bân thấy được một nữ đồng chí khoảng chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, lớn lên không có gì đặc biệt, không so với mỹ phụ La Hải Đình, là so với Hàn Phỉ cũng kém không ít, không thuộc về trình tự đẹp, bất quá khí chất cũng rất thanh tú động lòng người, nhìn rất thoải mái.
Cốc cốc.
Người nữ cũng nhìn thấy Đổng Học Bân, bất quá vẫn là quy củ gõ gõ cánh cửa mở ra, thấy Đổng Học Bân gật đầu, lúc này mới cầm điều lệnh đi vào, đặt ở trên bàn của hắn, tự giới thiệu một chút, Xin chào Đổng sở trưởng, tôi là Lý Hồng, từ phòng giám sát thứ ba tới.
Chính khoa?
Cũng là bình điều?
Đổng Học Bân sau khi xem qua ừm một cái, Hoan nghênh.
Lý Hồng cũng không nói chuyện, đứng như thế ở đàng kia.
Đổng Học Bân nhìn ra cô ấy là một người không thích nói chuyện, bất quá đồng chí mới tới, hắn cũng phải giao lưu một chút, liền nói: Hôm qua mới thông báo cho cô? Đúng là có chút đột nhiên, nếu như tôi thì tôi cũng sẽ không thích ứng, bất quá không sao, sau này cơ hội giao lưu của chúng ta còn nhiều, có cái gì trắc trở hoặc là phiền phức, trực tiếp tìm tôi là được, có thể giải quyết bên tôi sẽ giúp mọi người giải quyết, tương đối, tôi cũng hy vọng mọi người sau này chăm chỉ làm việc, đem tinh lực đều đặt ở trên công tác.
Lý Hồng đơn giản nói: Sẽ.
Đổng Học Bân nói: Được, vậy cô tìm một bàn công tác tùy tiện ngồi đi, chuyện công tác, một hồi chờ tất cả mọi người tới tôi mở một cuộc họp nhỏ.
Lý Hồng nói được, quay đầu lại đi.
Tuy rằng Lý Hồng nói không nhiều lắm, bất quá ấn tượng của Đổng Học Bân đối với cô ấy cũng còn có thể, nữ đồng chí mà, còn là cùng tuổi mình, chỉ cần không phải quá mức, Đổng Học Bân bình thường cũng sẽ không lần đầu tiên gặp mặt thì có ác cảm, thằng nhãi này vẫn là một người trọng nữ khinh nam, Đổng Học Bân cảm thấy cái này thật ra cũng không tại hắn, chủ yếu là nguyên nhân, cái gọi là khác phái tương hấp, nói cũng là cái ý này.
Tám giờ hai mươi.
Kế tiếp tới là Hàn Phỉ.
Đổng Học Bân còn ở trong phòng làm việc, thì nghe được tiếng cười hì hì của Hàn Phỉ, vừa tiến đến tựa như đã trò chuyện cùng Trương Lê Lê, tất cả mọi người công tác nhiều năm như vậy tại một đơn vị, cho dù không nói chuyện nhiều, có lẽ cũng nhận thức không khác biệt lắm, ví dụ như Lý Hồng và Trương Lê Lê nhận thức, Hàn Phỉ xem ra cũng có giao tiếp với Trương Lê Lê, Hàn Phỉ lần này đề bạt cũng là tới cấp phó xử, cùng cấp với Trương Lê Lê, hai người nhiều lời một ít cũng không có gì ngoài ý muốn, nhưng thật ra Lý Hồng vẫn là nói ít như vậy, chào hỏi xong thì không lên tiếng.
Sau một lúc lâu.
Hàn Phỉ cười đi vào phòng làm việc của Đổng Học Bân, Đổng sở trưởng, tôi tới báo tin với ngài. Nói xong, đem điều lệnh cho hắn.
Đổng Học Bân tiếp nhận tới, Được, sau này làm việc cho tốt, cần tôi chỉ điểm cho cô không?
Hàn Phỉ cười ha ha nói: Không thành vấn đề, ngài chỉ chổ nào tôi đánh chổ đó, khẳng định kiến công lập nghiệp cho sở hai phòng chín chúng ta, yên tâm đi.
Đổng Học Bân cười nói: Vậy tôi sẽ chờ.
Nói xong, Hàn Phỉ chớp mắt, Phó sở trưởng chúng ta tới chưa?
Đổng Học Bân nhìn thời gian, Còn chưa tới, phỏng chừng sắp rồi.
Hàn Phỉ nói: Phó sở trưởng là cấp trên an bài hay là ngài chọn?
Đổng Học Bân cười nói: Là một thuộc hạ cũ từng làm việc chung với tôi.
Vậy tôi thì rõ ràng. Hàn Phỉ nghĩ nếu như Phương Văn Bình không quen nhìn Đổng sở trưởng kéo tới một người phó sở trưởng, cô ấy khẳng định là đứng ở bên Đổng sở trưởng này hỗ trợ đả kích kẻ thù chính trị, bất quá bây giờ xem ra lo lắng của cấp trên vẫn là rất chu toàn, vì có thể khiến cho phòng ban mới thành lập mau chóng khai triển công tác, chọn trợ thủ đều tận lực trưng cầu ý kiến của lãnh đạo, cái này là tốt nhất, có thể cam đoan phòng ban tạm thời gác lại tất cả mâu thuẫn chính trị và xung đột nội bộ có thể sẽ sản sinh, chú tâm đầu nhập vào công tác, hình thành sức chiến đấu.
Đi bận đi. Đổng Học Bân nói.
Bàn công tác của tôi sắp xếp xong? Hàn Phỉ hỏi.
Đổng Học Bân nở nụ cười, nói: Lần này rất nhiều phòng ban đều cắt một số nhân viên, phòng ban mới của chúng ta cũng như vậy, hơn nữa còn người chưa có tới, toàn bộ sở hai tạm thời cũng chỉ năm người chúng ta, bàn rất nhiều, cô tùy tiện ngồi là được, tìm một chổ mình thích.
Được. Hàn Phỉ đi.
Trước chính thức đi làm, khoảng chừng tám giờ bốn mươi.
Bên ngoài tiếng giày cao gót vang lên, âm thanh của một người phụ nữ vang lên, Nơi này là sở hai phòng chín sao?
Đúng vậy. Nói chính là Trương Lê Lê, nói: Ngài là La sở trưởng sao? Chào ngài, tôi là Trương Lê Lê, giám sát viên cấp phó xử, sau này có việc ngài phân phó tôi.
Phụ nữ mỉm cười nói: Xin chào Trương đại tỷ.
Trương Lê Lê nói: Ngài lớn tuổi hơn tôi, gọi lão Trương tiểu Trương đều được.
Xin chào La sở trưởng. Hàn Phỉ cũng nói, Tôi là Hàn Phỉ, cũng là giám sát viên cấp phó xử của sở chúng ta, sau này chiếu cố nhiều hơn, hắc hắc, đây là Lý Hồng.
Chào mọi người, ta cũng ngày đầu tiên tới ủy ban kỷ luật trung ương nhậm chức, còn phải nhờ các người chiếu cố đâu. Người nữ hỏi: Đổng sở trưởng đến chưa?
Đến rồi, trong phòng làm việc. Trương Lê Lê nói.
Được, vậy tôi đi trước một chút, một hồi trò chuyện. Người nữ nói.
Sau đó, La Hải Đình một thân váy dài màu đỏ xuất hiện ở bên ngoài phòng làm việc Đổng Học Bân, trước đó chị La tới kinh thành, cũng không có cảm giác đã lâu không gặp gì, chỉ thấy chị La cười cười, đóng cửa lại, lúc này mới đi lên, Đổng sở trưởng.
Đổng Học Bân cười nói: Sớm chờ chị, ngồi xe đường dài lâu không? Nhanh ngồi đi.
Ừm, cũng không bao lâu, chỉ ba tiếng đồng hồ, còn kẹt xe một chút, nếu không đã đến sớm. La Hải Đình ngồi ở đối diện hắn.
La Hải Đình cũng thật không sợ lạnh, đều bắt đầu mùa đông còn mặc váy dài diễm lệ như thế, trên đùi cũng chỉ có chút vớ chân đen, còn mang giày cao gót lộ ra rất nhiều da thịt, thật sự quá thích đẹp, bất quá Đổng Học Bân cũng rất thích, hắn thích cái phong cách này, cảm giác nhìn hoài không chán. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh