Buổi chiều.
Tứ Hợp viện.
Phòng bắc đông ấm hạ mát không khí rất thoải mái, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu lên trên đùi Đổng Học Bân, cảm giác rất ấm áp, bầu không khí xung quanh cũng vậy, trong ấm áp còn mang theo mùi vị của mờ ám. Đổng Học Bân ngồi xoa bóp đầu và mặt cho Trương Long Quyên từng chút từng chút. Trương đại tỷ cũng rất phối hợp, hẳn là cảm thấy được cảm giác đau nhức, nhưng cái gì cũng chưa từng nói.
Ngài được chứ?
Cũng được, rất tê, còn có chút đau.
Bình thường, ngài nhịn một chút.
Đại khái cần bao lâu?
Cái này cũng không nói được, còn phải nhìn thể chất cá nhân, bất quá xoa bóp càng lâu thì hiệu quả càng tốt, tôi nhấn cho ngài nhiều một chút.
Càng lâu càng tốt?
Đúng vậy, hơn nữa lần đầu tiên là hiệu quả tốt nhất.
Dù sao hai ta ngày hôm any cũng không có việc gì, nhấn đến tối luôn đi.
Hả? Tối? Lúc này mới hơn một giờ chiều thôi.
Tên nhóc cậu khổ cực một chút đi, ha ha.
Trời đất, cái này mà khổ cực gì, nhấn đến tối thì tôi mệt chết, mười mấy tiếng?
Đừng nói vô ích, có bao nhiêu khí lực dùng ra bấy nhiêu khí lực cho chị Trương cậu đi, làm xong chị Trương thưởng cho cậu.
Đổng Học Bân trong lòng nói ngài thật không khách khí với tôi, nhưng trên tay cũng không dừng lại, xoa xong mặt của cô, bắt đầu xoa bóp cho phía sau lưng và vai, da thịt của chị Trương rất mát mẻ, sờ vào cảm giác đặc biệt khoan khoái, Đổng Học Bân lại mở REVERSE một lần, cuối cùng tinh thần có chút kiên trì không được, dù sao muốn lúc nào cũng phải tập trung trên toàn thân Trương đại tỷ mới có thể tạo được hiệu quả, đầu óc hắn cũng mệt mỏi. Thẳng thắn thở hổn hển tắt REVERSE đi, tùy tiện ấn, cuối cùng nghỉ ngơi xong rồi, mới mở REVERSE lại.
Một giây đồng hồ. . . Hai giây đồng hồ. . .
Thời gian quay về cho thân thể của Trương đại tỷ, cũng là một ngày và hai ngày.
REVERSE mỗi một giây đồng hồ, Trương Long Quyên sẽ trẻ lại một ngày, một phút đồng hồ cũng là hai tháng.
Đổng Học Bân có thể thấy, một nếp nhăn trên khóe mắt mà Trương đại tỷ nói, hiện tại đã càng lúc càng mờ nhạt, hầu như biến mất.
Buổi chiều ba giờ.
Đổng Học Bân tay đều mỏi. Thật sự nhấn không nổi nữa.
Chị Trương. Tôi nghỉ ngơi một chút được không?
Ha ha, không được, nhanh lên một chút.
Ngài xem tôi cái này chưa được nghỉ, tay đều mỏi hết cả rồi.
Cố gắng lên. Biết tên nhóc cậu chịu được. Ha ha. Chị Trương đến lúc đó sẽ thưởng lớn cho cậu.
Đổng Học Bân dở khóc dở cười, không có cách, không thể làm gì khác hơn là dùng một lần REVERSE một giây đồng hồ với bản thân. Lúc này mới khôi phục thể lực, tiếp tục đặt tay lên bụng nhỏ của cô ấy, cũng suy nghĩ cả nửa ngày, mới cúi đầu, Đổng Học Bân nhìn xuống váy của cô ấy, sờ qua, xoa xoa trên đùi đầy áp, vào tay cũng là một mảnh da mềm mại, bên trong còn mang theo chút cảm xúc da thịt mơ hồ, đặc biệt có xúc cảm.
Đầy ắp.
Mềm mại.
Trên váy tất cả đều là vân tay.
Trương Long Quyên chân bắt chéo rung rung, giày cao gót cũng rơi xuống một chiếc, chỉ có lại vớ chân, chỉ còn lại một chiếc đang lơ lửng.
Không phải nói muốn cởi quần sao? Trương Long Quyên nói.
Ặc, đúng vậy, phải cởi. Đổng Học Bân thiếu chút nữa đã quên.
Trương Long Quyên mở mắt, thoải mái đem tay tới eo lưng, kéo lấy váy dài ra khỏi chân, ném tới trên giường, Được rồi chứ?
Ừm. Đổng Học Bân nhìn cô ấy toàn thân trên dưới chỉ còn đồ lót và vớ chân, chổ họng cũng không nhịn được giật giật, nhìn có chút ghiền, thay đổi một tư thế ngồi xuống bên kia Trương đại tỷ, khom lưng, đem chân của cô ấy ôm ở trên người, lấy luôn chiếc giày còn lại ném xuống đất, đưa tay sờ lấy bàn chân được bọc trong vớ chân, hơi bóp bóp, trong tay đầy tơ lụa.
Có cái gương không?
Hiện tại không được, chờ làm xong rồi coi.
Chị Trương cậu nhìn một chút xem có hiệu quả không.
Khẳng định có, ngài cuối cùng hãy nhìn, trước đừng cử động.
Ha ha, được rồi được rồi, nghe nhóc đẹp trai của chúng ta.
REVERSE sao có thể không có hiệu quả? Trên mặt và trên người của Trương Long Quyên hiện tại đã có thay đổi rõ ràng, xoa như thế đã nửa ngày, ngay cả là dùng REVERSE gián đoạn, nhưng thân thể cô ấy trên cơ bản cũng rút lui được một năm thời gian, khẳng định là trẻ tuổi, bất quá Đổng Học Bân không muốn cho cô ấy nhìn ngay bây giờ, nếu không hiệu quả quá rõ hắn cũng giải thích không rõ ràng, làm thêm vài giờ rồi nói sau.
Đổng Học Bân xoa xong chân của cô ấy, cũng nuốt nước bọt chậm rãi mò lên trên, sờ đùi của Trương đại tỷ, đùi của đàn bà bình thường thô hơn một chút so với đàn ông, Trương Long Quyên lại là cái loại vóc người rất đầy ắp, Đổng Học Bân một tay hiển nhiên không phủ hết, chỉ có thể hai tay cùng nhau nhấn.
Mềm mại.
Còn thơm nữa.
Trương Long Quyên tiện tay vuốt áo ngực, hình như có chút khó chịu, muốn làm thoải mái một chút.
Đổng Học Bân trong mũi ngửi lấy mùi thơm, thấy Trương đại tỷ vẫn từ từ nhắm hai mắt, len lén liếc nhìn trước ngực và quần lót bên dưới cô ấy, trong miệng nói: Cái thủ pháp này của tôi cũng là học của một sư phụ già thâm tàng bất lộ, ngài sau này đừng nói với người khác, nhất định phải giữ bí mật.
Biết, nguyên lý là cái gì?
Cũng là thông qua huyệt vị kích thích có vài tế bào, tăng hoạt tính của tế bào, hoặc cũng có thể nói cùng đạo lý với giải phẫu thẩm mỹ, chỉ bất quá là từ căn nguyên của giải phẫu thẩm mỹ, mà không phải về tính chất vật lý, giải phẫu thẩm mỹ sau này có thể sẽ có các loại tác dụng phụ, tôi cái này không có.
Có thể trẻ tuổi, sau này cũng sẽ không già?
Khụ khụ, vậy không phải, ngài lớn tuổi rồi, khẳng định cũng còn có thể lão, nhưng chỉ là ở những chổ già, hiệu quả xoa bóp sẽ không bị mất.
Đủ thần kỳ, cũng không biết hiệu quả thế nào.
Chờ buổi tối ngài tự mình soi gương đi, bây giờ còn không nhìn ra.
Được, vậy chị Trương cậu sẽ chờ buổi tối, nhanh, dốc sức đi, đừng lười nữa.
Ngài nằm xuống giường đi, như vậy dễ hơn.
Chờ Trương Long Quyên nằm xuống, Đổng Học Bân cúi đầu, bạo gan đưa tay sờ lưng Trương đại tỷ, ngón tay cái tiện thể còn đi xuống dò xét, lướt nhẹ mông thịt cô ấy.
Một chút. . .
Hai chút. . .
Ba chút. . .
Đổng Học Bân trong lòng nóng rực.
Trương Long Quyên cũng là một người lão yêu tinh, toàn thân đều dụ người muốn chết, cộng thêm biểu tình chẳng hề để ý trên mặt cô ấy, cũng cổ vũ cho Đổng Học Bân dám đụng chạm rất nhiều chổ ở trên người nàng, không như lần kia xoa bóp cho Từ Yến, chị Từ là người truyền thống, Đổng Học Bân lúc đó thế không dám hạ thủ quá mức, Trương đại tỷ thì tương đối cởi mở, không có việc gì.
REVERSE còn đang tác dụng.
Đổng Học Bân mắt mở trừng trừng nhìn Trương Long Quyên từng chút từng chút thay đổi.
Nhưng Trương Long Quyên hiển nhiên còn chưa có phát hiện, vẫn nhắm mắt mặt lộ nụ cười nằm ở đây, trong miệng thỉnh thoảng còn ừ vài tiếng, nói một câu Thoải mái . Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh