Mục lục
[Dịch] Quyền Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hậu Hải.

Chưa đến tám giờ.

Trăng non lên cao, đã buổi tối.

Trong điện thoại mời La Hải Đình ăn, nhưng Đổng Học Bân thật ra một chút cũng không đói, chủ yếu là thèm, vì vậy lục lục tủ lạnh phòng bếp, nhìn xem nguyên liệu nấu ăn còn đủ hay không, đều là đồ ăn buổi sáng hắn mua tới, còn có một bàn đồ ăn thừa lại buổi trưa không ăn hết, Đổng Học Bân cũng không sốt ruột làm, đi bộ ra ngoài sân ngồi xuống bàn đá dưới tàng cây hương thung, ngón tay liên tiếp gõ gõ trên bàn, phát ra tạp âm kịch kịch, trong lòng cũng là mất trật tự không gì sánh được, mình sao gọi chị La tới!

Làm sao bây giờ?

Cái này không phải làm bậy sao!

Còn có thể giự người ta qua đêm không?

Buổi chiều đại chiến cùng Phương Văn Bình khiến cho Đổng Học Bân tâm tình cực kém, cũng bị đè nén, cho nên trong đầu tất cả đều là ý niệm muốn tìm một nữ đồng chí ôn tồn một chút, kết quả gọi điện thoại một người cũng không rãnh, mất đi bình tĩnh hắn lúc này mới gọi cho La Hải Đình tới, nhưng hiện tại suy nghĩ một chút, mình gọi ai cũng không thể gọi chị La người ta tới, vài năm trong thể chế nay, bao gồn lúc trước cùng một cơ quan với La Hải Đình, hắn cùng lão La đồng chí quả thật là có chút mờ ám, chị La đã từng không chỉ một lần tại phía sau Đổng Học Bân Không cẩn thận đem bộ ngực dán sát vào bờ vai của hắn hoặc là phía sau lưng, Đổng Học Bân cũng thích cùng nhau ăn cơm nói chuyện phiếm với cô ấy, nhưng cũng chỉ tới đó mà thôi, cũng ai không làm rõ, dù sao chị La người ta còn có chồng, đứa nhỏ cũng không nhỏ, Đổng Học Bân thật không nghĩ tới sẽ thế nào với cô ấy, cũng là mờ ám một chút mà thôi, cái này còn chưa qua sợi dây, hắn cũng vẫn đều ôm cái tâm tính này, nhưng mà ngày hôm nay không giống. Đổng Học Bân rất vững tin, khi hắn gọi điện thoại cho La Hải Đình, căn bản là không muốn buổi tối ngày hôm nay cho chị La trở về.

Đổng Học Bân o8i Đổng Học Bân!

Mày đúng là một thằng khốn nạn mà!

Mày còn ngại quan hệ với đàn bà không đủ loạn sao!

Đổng Học Bân tự mắng mình một câu, hung hăng vỗ vỗ trán trầm tĩnh một hồi, hắn thở ra một hơi, cũng quyết định không nhớ thương lão La người ta, dù sao trong điện thoại nói cũng phải mời cô ấy tới ăn, trước đó hai người gặp mặt tại ủy ban kỷ luật trung ương, Đổng Học Bân cũng đề cập qua muốn gặp lại cô ấy, cho nên không tính đường đột. Thời gian cũng còn chưa đến tám giờ. Hẳn là sẽ không cho chị La một tín hiệu không tốt, hai người trước đây cũng không phải không ăn cơm riêng, cũng là đồng sự giao lưu tình cảm một chút mà thôi, ăn xong sẽ đưa cô ấy trở về.

Sửa lại chủ ý.

Đổng Học Bân lúc này mới tỉnh lại. Cũng không quấn quýt cái gì. Bất quá vừa nghĩ đến cái gì cũng làm không được với chị La. Tâm tình của hắn lại bị kéo trở về lúc buổi trưa, thật không tốt, không phát tiết một chút. Cơn tức mà Phương Văn Bình cho hắn bị đè nén không phải dễ dàng đi ra ngoài như vậy.

Mụ già họ Phương kia quả thật quá làm giận!

Thứ hai đi làm đừng để cho tôi thấy mặt bà!

Mụ già chết tiệt! Đừng tưởng rằng bà tuổi lớn cấp bậc cao có thể đè tôi! Thật sự không biết Đổng Học Bân tôi là ai! Vậy tôi cho bà mở mang kiến thức!

Bạn nói xem thằng nhãi này bị tức thành cái dạng gì đây.

Đều là chuyện buổi trưa, Đổng Học Bân buổi tối còn mắng!

. . .

Sau vài phút.

Ngay trong tiếng mắng lẩm bẩm của Đổng Học Bân, cánh cửa bên ngoài bị người gõ một chút, sau đó lại gõ cửa, La Hải Đình đã đến.

Đổng Học Bân đứng dậy đi qua, mở cửa.

Học Bân, chị đã tới muộn, xin lỗi. La Hải Đình bên ngoài hiếu kỳ nhìn bên trong Tứ Hợp viện.

Thấy mỹ phụ lão La, tâm tình của Đổng Học Bân cũng hơi chút hồi phục một ít, miễn cưỡng cười nói: Không có việc gì, cũng là tôi gọi điện thoại cho chị trễ, lúc đầu sớm muốn hẹn chị, bất quá buổi trưa người nhà tôi tới, buổi chiều tôi lại ngủ quên, bảy giờ hơn mới tỉnh.

La Hải Đình cười nói: Chị đón xe nửa ngày cũng không đón được, hơn nữa trên đường gặp kẹt xe, giao thông của kinh thành thật sự quá mức, tám giờ còn kẹt xe.

Không sao đâu, cho nên tôi có đôi khi đi làm đều đi bộ cả, không chừng còn nhanh hơn so với lái xe. Đổng Học Bân nghiêng người, Chị vào đi.

Được, quấy rối. La Hải Đình rất khách khí.

Cô ấy vừa vào, Đổng Học Bân liền đóng cửa, cũng đuổi theo cô ấy, từ phía sau hắn quan sát bóng lưng chị La trên dưới một lần, ánh mắt nhất thời bị mông thịt đẫy đà của cô ấy hấp dẫn, tầm mắt rơi vào trên đó nửa ngày cũng không có thu hồi lại, nữ đồng chí tuổi như chị La lại sinh qua đứa nhỏ, vóc người bình thường đều là đầy ắp, cái mông cũng thường thường đều rất lớn, gầy ốm như Tuệ Lan, sau khi sinh đứa nhỏ không phải cũng tăng lên năm ký sao, thuộc về hiện tượng sinh lý bình thường, Đổng Học Bân cũng là thích loại vóc người đầy ắp này, thấy chị La không có quay đầu lại, hắn nhìn vài lần, mông của chị La rất tròn, rất có độ cong, cái loại đặc biệt no đủ, đây là loại mông hình Đổng Học Bân thích nhất, tuổi này còn có thể bảo dưỡng thành như vậy, đã vô cùng hiếm có.

Lại nói quần áo.

La Hải Đình ngày hôm nay mặc đã không phải là bộ váy dài liền thân mà Đổng Học Bân thấy ở cơ quan, nhưng kiểu dáng và màu sắc cũng đều tương đối tương tự, không khác biệt lắm. Cô ấy hiện tại là một bộ váy dài, làn váy tới mắt cá chân, màu sắc cũng là màu đỏ và tím, ở giữa còn phối với một ít màu xanh, cái loại tương đối rộng, chỉ có đi phía trước mới có thể thấy từ dưới làn váy lộ ra giày cao gót đen và vớ chân đen chợt lóe biến mất, mặc áo thì lại là một cái áo phông màu xanh da trời, cũng là cái loại màu xanh đặc biệt sáng, buổi tối đều có một cảm giác rất chói mắt, lại nhìn lên trên, tóc dài rất thành thục của chị La buột được cao lên dưới một cái kẹp tóc màu đen, phong vận cực kỳ.

Cùng chị La công tác nhiều năm như vậy, Đổng Học Bân sớm rất lý giải cô ấy, ở tuổi như cô ấy còn dám ăn mặc như thế, thật sự không nhiều lắm, nhưng La Hải Đình hiển nhiên không biết mệt, mỗi quay đều là trang phục nóng bỏng như thế, cô ấy tựa như đặc biệt thích mặc quần áo như thế, rất khêu gợi.

. . .

Bên trong.

Hai người vào sân.

Vừa nhìn cái bố cục, La Hải Đình sợ run một chút, Học Bân, nhà cậu. . . Mới dọn tới?

Đúng vậy, vừa đến không bao lâu, hiện tại ở một mình. Đổng Học Bân chỉ chỉ cái ghế, Tùy tiện ngồi đi.

Hả? Chỉ một mình cậu? La Hải Đình kinh ngạc nói: Cậu nói cái Tứ Hợp viện này đều là của cậu? Không có hộ gia đình khác?

Đổng Học Bân ngồi xuống, cầm lấy nước sôi còn nóng pha trà cho cô ấy, Ừm, nhà đơn, bất quá hơi lớn, một mình tôi ở cũng trống trải, lúc này mới muốn tìm chị đến đây ăn.

La Hải Đình kinh ngạc không ngớt nói: Nhà tốt như vậy, bao nhiêu tiền thế. Bất quá tựa như đã quen với phong cách của Đổng Học Bân, chị La nhìn vài lần thì bình tĩnh xuống, tiếp nhận tách trà Đổng Học Bân đưa đến, vừa trò chuyện với hắn vừa uống trà.

Đổng Học Bân còn nghẹn cháy, không có sức mạnh nói chuyện phiếm.

La Hải Đình sau khi nói vài câu có lẽ cũng nhìn ra, nhìn nhìn hắn, Làm sao vậy Học Bân? Nhìn tâm tình của cậu không phải rất tốt, có việc sao?

Đổng Học Bân khoát tay chặn lại, Buổi trưa bị một lão. . . Bị người chọc giận.

Đổng Học Bân và La Hải Đình trên cơ bản đều hiểu rõ nhau, cũng không có gì không thể nói.

Chuyện gì xảy ra? La Hải Đình vuốt vuốt tóc, hỏi một câu.

Đổng Học Bân không muốn nhắc đến, nói: Cũng là một lão hỗn đản, không nói bà ấy, nói đến là tức.

La Hải Đình vừa nhìn, cũng không nhắc lại, Cậu không phải nói đói bụng sao? Đều tám giờ rồi, vậy chị nấu cơm cho cậu.

Đừng. Đổng Học Bân làm bộ khách khí một chút, Ở xa tới là khách, tới nhà của tôi sao còn có thể khiến cho chị làm cơm.

La Hải Đình cười ha ha nói: Chị cũng không phải người ngoài, cậu đừng quản, nói cho chị phòng bếp ở chổ nào, chị đi làm.

Đổng Học Bân thật ra cũng không dự định làm cơm, chỉ nói như vậy mà thôi, tâm tình không tốt, vì vậy chỉ chỉ phòng nam, Ở bên kia, đồ ăn đều ở trong tủ lạnh.

Được, vậy chị đi. La Hải Đình nhắc váy đứng lên.

Đổng Học Bân lại tự mình sinh hờn dỗi một chút, bất quá cuối cùng suy nghĩ một chút, chị La người ta từ xa đến đây một lần, cũng không thể khiến cho cô ấy một mình bận việc, nên cũng đi phòng bếp, vừa đi vào trong, chỉ thấy đến đèn của phòng bếp mở ra La Hải Đình đang khom lưng bỏ rác vào thùng, bởi vì thùng rác có nấp che, chốt mở lại bị hư, chị La chỉ có thể đem lưng cúi xuống rất thấp, xốc váy lên, chị La là đưa lưng về phía của Đổng Học Bân, mông tròn cứ như thế hiện trong tầm mắt Đổng Học Bân, gần trong gang tấc, toàn bộ độ cong của cái mông đều bị váy dài bao lấy, nhìn qua cũng là một loại cảm giác rất màu mỡ, rất mê người.

Đổng Học Bân liếc mắt nuốt nước bọt, hắn hiện tại thật sự có một loại kích động đi qua bóp mông đẹp cô ấy một cái, cuối cùng vẫn là lý trí chiếm thượng phong, đè xuống.

Quá mê người!

Thật không nên gọi chị La tới!

Mình nếu như nhịn không nổi nữa nên làm cái gì bây giờ?

La Hải Đình nhìn lại, Học Bân?

Tôi tới giúp chị. Đổng Học Bân đi tới bắt đầu rửa đồ ăn.

Không cần, chị một mình là được. La Hải Đình cười chụp tay hắn, sau đó kéo kéo, Cậu nghỉ ngơi đi, cũng bận cả ngày, khẳng định mệt mỏi.

Tay rất nóng hổi.

Bất quá tay của chị La cũng không có trẻ như mặt của cô ấy, dù sao cũng là người có gia đình có đứa nhỏ, làm việc nhà không thể thiếu cô ấy, không có thoải mái như loại tiểu thư Tạ Tuệ Lan từ nhỏ đã không biết cái gì là làm việc nhà, bất quá vẫn là có một phen phong vị khác.

Tôi rửa đồ ăn.

Chị tới, cậu đừng quản. Cùng làm đi, hai người làm có thể nhanh hơn một chút.

Cậu cứ khách khí hoài Học Bân, vậy. . . Được.

Tranh vài lần, La Hải Đình mới buông tay hắn, tiếp tục làm đồ ăn, cạch cạch, tay nghề cô ấy rất tốt, từ tốc độ cắt thịt là có thể nhìn ra, nhìn ra cũng là quanh năm làm cơm, tốc độ so với Đổng Học Bân còn nhanh hơn, cũng tốt hơn hắn, đều là thời gian tích lũy ra. Bất quá cũng là tần suất quá ổn định, tạo thành cộng hưởng, La Hải Đình mỗi một đao cắt xuống ngực cũng dao động một chút, cuối cùng bộ ngực hầu như từ trên xuống dưới lay động có tiết tấu lên, áo màu xanh tràn đầy thịt phát ra từng đạo sóng gợn.

Thật lớn!

Đổng Học Bân nhìn mà hoa cả mắt! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK