Mục lục
[Dịch] Quyền Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm ngày hôm sau.

Khu Nam Sơn, ký túc xá của văn phòng đường phố Quang Minh.

Nhà của Đổng Học Bân Phòng là một căn hai phòng ở lầu sáu, hướng nam bắc, có một cái ban công, thực thông thấu, tám giờ thái dương liền từ cửa sổ thủy tinh đánh vào trong phòng ngủ, Đổng Học Bân ngáp một cái mở mắt ra, nhìn đồng hồ, hắn lấy qua bao thuốc ở đầu giường cùng cái bật lửa đốt một điếu, cuối cùng mới xoa cái đầu có chút đau giở chăn xuống giường, giẫm dép lê đến buồng vệ sinh đánh răng rửa mặt.

Reng reng reng, reng reng reng, di động vang.

Đổng Học Bân tốc độ lau mặt nhanh hơn một chút, ném khăn mặt đi ra buồng vệ sinh chụp lấy cái IPHONE4S mới mua, “Alo, mẹ”.

“Đã dậy chưa, tỉnh không?” Loan Hiểu Bình ôn nhu nói.

“Ha ha, vừa mới dậy, mẹ đang ở đâu vậy?”

“Ký túc xá trường học, mẹ cũng vừa dậy”

“Ồ, như thế nào không cùng đồng chí lão Dương một chỗ sao?”

“Đừng nói bừa” Loan Hiểu Bình khẽ gắt nói: “Còn chưa có kết hôn, ở cùng nhau cái gì, mẹ buổi sáng hôm nay không có lớp, phòng của con ở đâu? Mẹ dọn dẹp cho con một chút?”

“Không cần, đều đã chuẩn bị tốt, mẹ cứ đi làm đi”.

“Mẹ chính là lo lắng cho con, muốn tới xem”.

“Qua vài ngày nữa rồi nói sau, công tác của con còn chưa có triển khai lên, mấy ngày nay đang là thời điểm căng thẳng, chờ đâu ra đó rồi con đưa mẹ qua chơi, cuối tuần này sợ là không được, hơn nữa mẹ cứ yên tâm đi? Con tốt mà”.

“Vậy đi, con chú ý thân thể cho tốt, ăn uống đầy đủ”.

“Biết rồi, hôm qua con còn cùng đồng sự ăn một bữa đại tiệc, ha ha”.

Ngày hôm qua hắn uống mấy ly rượu, sau khi về nhà thì rượu mới có tác dụng, làm cho Đổng Học Bân sớm đã nằm xuống ngủ, về phần một thùng Kim Lục Phúc sau đó Đổng Học Bân đương nhiên sẽ không uống vào bụng rồi, mà là đùa giỡn một chút, dùng STOP dừng lại thời gian, đem toàn bộ rượu đổ vào trong mấy cái tô để ở trong một cái tủ nhỏ ở trong phòng, lại đem nước thay vào, cho nên mấy người Cảnh hệ muốn chuốc say hắn căn bản là không có khả năng, đừng nói một thùng rượu, lại đến mười thùng Đổng Học Bân cũng có thể bình yên vô sự uống vào bụng. Ở phương diện uống rượu này, Đổng Học Bân là cấp thế giới, thuộc loại tửu lượng là có bao nhiêu uống bấy nhiêu, không có hạn lượng.

Tám giờ rưỡi.

Chải đầu tóc xong Đổng Học Bân cầm túi ra cửa, tâm tình không tệ đi làm.

Đổng Học Bân không lái xe, cũng không có xe, văn phòng phân phối cho hắn chiếc Passat cũ cũng không phải xe riêng của Chủ nhiệm, chỉ là xe công mà thôi, đường gần như vậy, Đổng Học Bân ngày hôm qua cũng không lái trở về, vì thế đi bộ tới đơn vị. Nơi này là nội thành, làm việc vẫn là hạ thấp chút tốt hơn.

Bên này trừ bỏ một ít cán bộ văn phòng đường phố, rất nhiều cán sự khoa viên cũng ở tại phụ cận.

Trên đường, có mấy người đi ngang qua, vừa đi vừa nói chuyện, Đổng Học Bân liếc mắt một cái liền nhận ra, đây là những người trong cơ quan.

“Ngày hôm qua tôi cũng thật mở mang kiến thức, dọa người”.

“Cũng đúng, một thùng Kim Lục Phúc, đều uống sạch, vậy còn là người sao?”

“Thật hay giả vậy? Nghe các người nói đều khó tin, uống một thùng rượu?”

“Cậu tối hôm qua là không đi, tôi cùng Tiểu Trương tận mắt thấy, các đồng sự khác cũng đều biết, lừa cậu làm gì?”

“Tôi đã nói rồi, Chủ nhiệm mới của chúng ta trẻ tuổi như vậy đã là lãnh đạo văn phòng đường phố, khẳng định không phải người đơn giản, mấy người Cảnh Bí thư lúc này đã bị Chủ nhiệm mới làm cho hố nặng rồi”.

“Đúng, mấy người Bành Sở trưởng đều uống đến hôn mê, Cảnh Bí thư cũng uống ói ra, cuối cùng còn đến bệnh viện”.

“Ài, ngày hôm qua nhà của tôi nếu không có việc tôi cũng đi, bỏ lỡ một chuyện lớn nha”.

“Nói đến tửu lượng, tôi xem thành phố Phần Châu chúng ta không có người nào có khả năng qua được Đổng Chủ nhiệm, một thùng”.

“Ai nói không phải đây, người tài sau lưng còn có người tài hơn nha”.

“Này, mặt sau là Đổng Chủ nhiệm? Đừng nói nữa đừng nói nữa” Mấy người lúc này mới nhìn thấy phía sau cách đó không xa là Đổng Học Bân đi tới, kích động im miệng mà chào đón, trên thần sắc so với ngày hôm qua càng cung kính một ít.

“Chủ nhiệm!”

“Ngài khỏe”.

“Đổng Chủ nhiệm, buổi sáng tốt lành”.

Đổng Học Bân cũng vui vẻ cười gật gật đầu với bọn họ, “Buổi sáng tốt lành”.

Trong đại viện văn phòng đường phố, sự tình ngày hôm qua Đổng Học Bân một mình uống đem bốn người Cảnh hệ hạ mã uy sáng sớm liền đã lan truyền bốn phía, có chút nhân viên công tác không đi ăn tiệc đón gió không biết tình huống cũng đều trợn mắt há hốc mồm, Đổng Học Bân tiến vào đại viện, mọi người liền chạy nhanh chào hỏi vấn an, sau đó đều dùng ánh mắt kinh nghi bất định nhìn Chủ nhiệm mới tửu lượng kinh thiên động địa này, đều tự cẩn thận suy nghĩ, một lần nữa bắt đầu cân nhắc thế cục văn phòng đường phố. Trước kia rất nhiều người nghĩ đến Chủ nhiệm mới không bối cảnh lại trẻ tuổi này thực có khả năng sẽ bị Cảnh Bí thư đánh cho mất quyền lực, bất quá, hiện tại xem ra tựa như phải đặt một cái dấu chấm hỏi thật to, Chủ nhiệm mới cũng không đơn giản.

Bên trong cơ quan, Phó Bí thư đảng công ủy Cảnh Tân Khoa cũng đi làm đến.

Cảnh Tân Khoa hôm nay sắc mặt có chút kém cỏi, trạng thái tinh thần không được tốt lắm, có thể là do ngày hôm qua đã uống một cân rượu.

“Cảnh Bí thư”.

“Cảnh Bí thư buổi sáng tốt lành”.

“Cảnh Bí thư ngài tới rồi?”

Mọi người tuy rằng vẫn là chào hỏi giống như trước đây, nhưng là tác dụng tâm lý, Cảnh Tân Khoa vẫn cảm giác những người này ánh mắt nhìn mình có điểm quái dị, nghĩ ngày hôm qua mình ở trên bàn rượu bị Đổng Học Bân làm cho ói ra, hắn liền cảm thấy âm trầm, cơn tức đầy mình không biết hướng nơi nào mà phát, lần này hắn ở trước mặt mọi người dọa người quá lớn, không chỉ có là vấn đề mặt mũi, cái này đối với uy tín của hắn cũng là một cái ảnh hưởng rất lớn, đừng nhìn chỉ là uống rượu, từ một cái phương diện thường thường có thể kéo ra rất nhiều vấn đề, vốn định cấp cho Đổng Học Bân hạ mã uy, nhưng ngược lại bị hắn chuốc ngã, cái này sẽ cho người ta một loại ấn tượng mình không bằng Đổng Học Bân, đây mới là điểm chết người.

Đổng Học Bân đang muốn lên lầu, nghe thanh âm phía sau nhìn lại, lập tức dừng bước nói: “Ô, Cảnh Bí thư đến rồi?”

Cảnh Tân Khoa cảm thấy trầm trầm, trên mặt lại bình tĩnh theo hắn chào hỏi tiếp đón.

“Thân thể thế nào ?” Đổng Học Bân cho tới bây giờ cũng không phải là người rộng lượng, cũng không bỏ qua nói: “Không có việc gì chứ? Bác sĩ nói như thế nào?”

Cảnh Tân Khoa khóe mắt nhảy lên, “Không có việc gì, truyền dịch xong buổi tối liền trở về”.

“Vậy là tốt rồi, Bành Sở trưởng cùng Vu Chủ nhiệm bọn họ đâu?”

“Vu Chủ nhiệm cùng Quách Chủ nhiệm còn ở bệnh viện, có khả năng hôm nay tới không được”.

“Nghiêm trọng như vậy?” Đổng Học Bân cười thầm trong bụng, trong lòng nói không phải muốn chuốc tôi sao? Cái này đều thành thật cho tôi đi, hắn giả ý quan tâm nói: “Vậy để cho bọn họ nghỉ ngơi cho tốt, bên này không có việc gì, cứ để tôi phê, chờ giữa trưa tôi đi bệnh viện thăm bọn họ, ài, ngày hôm qua làm tôi giật cả mình, xem ra mọi người về sau đều uống ít chút rượu, liên lạc cảm tình là tốt rồi, vừa đủ là tốt nhất, nếu bởi vì uống rượu mà bị hủy thân thể, vậy cũng là tổn thất của văn phòng đường phố chúng ta, ừm, về sau chúng ta có liên hoan cũng nên chú ý bàu học này!”

Cảnh Tân Khoa mí mắt muốn tối đi, còn liên hoan? Đừng có mơ!

Ngã một lần, Cảnh Tân Khoa đời này cũng không tính lại cùng Đổng Học Bân uống rượu, hắn cũng đã nhìn ra, cái bụng này chính là không đáy, đến mười người sợ cũng uống không qua hắn, ngày hôm qua Cảnh Tân Khoa chính là đã để cho Đổng Học Bân giả ra bộ dáng mà bị hố, luôn cảm thấy chỉ cần chuốc cho hắn thêm một ly là hắn gục, kết quả lại là càng uống càng tinh thần, Cảnh Tân Khoa thừa nhận tửu lượng của mình cùng Đổng Học Bân không phải cùng một cấp bậc, cho nên sau này cũng không có khả năng vội vàng mà nhảy vào hố lửa nữa.

Lâu phụ.

Văn phòng Bí thư.

Thùng thùng, có người gõ cửa.

“Chủ nhiệm, tư liệu đã lấy đến".

Khóe mắt mang theo điểm quyến rũ Chu Diễm Như cười ha ha đi đến, “Đây là nhiệm vụ chỉ thị công tác của khu tháng này, còn có một ít văn kiện tư liệu”.

Đổng Học Bân cười nói: “Vất vả Chu Chủ nhiệm”.

“Không vất vả không vất vả” Chu Diễm Như nói: “Đúng rồi, Vu Phó Chủ nhiệm cùng Quách Phó Chủ nhiệm hôm nay xin nghỉ bệnh”.

“Ừm, để cho bọn họ dưỡng thân thể cho tốt, không cần phải gấp gáp công tác”.

Chu Diễm Như cười khanh khách lấy cho Đổng Học Bân ly nước, “Ngài ngày hôm qua thật đúng là làm cho chúng tôi mở rộng tầm mắt, nhất thùng rượu liền cứ như vậy mà uống, tôi đều nhìn đến choáng váng, cái gì kêu là ẩn sâu không lộ? Cái gì kêu núi này còn có núi cao hơn? Tôi đây cũng không phải là vỗ mông ngựa ngài, tôi là thực bội phục, chồng tôi tửu lượng cùng ngài so sánh quả thực kém xa, hài, xem so sánh này” Chu Diễm Như vỗ vào miệng mình, “Chồng tôi chỗ nào có thể cùng ngài so sánh, xem, xem, tôi lời này lại nhiều, luôn quản không được miệng của tôi”.

Nàng thật ra không khách khí cùng Đổng Học Bân, ngay từ lần gặp mặt đầu tiên đã là cái gì cũng dám nói ra, bất quá Đổng Học Bân lại không cảm thấy cái gì, tối hôm qua Chu Diễm Như trên tiệc đón gió biểu hiện làm cho hắn mười phần cảm động, chẳng những cản rượu cho mình, thời khắc mấu chốt cũng biểu hiện ra một mặt cường thế của nàng, thân là bài danh trong văn phòng đường phố chỉ là dựa vào lãnh đạo, lại có thể dám cùng phó thủ là Cảnh Tân Khoa công nhiên trừng mắt, một bộ tư thế quyết đứng ở trong đội ngũ Đổng Học Bân, không có cấp cho chính nàng đường lui. Ở cơ quan, hạng người cỏ đầu tường thảo cùng nghe gió mà đi là hạng người bị phản cảm nhất, nhưng ngược lại, Chu Diễm Như loại “Ngốc đại tỷ” không sợ trời không sợ đất này cũng rất được Đổng Học Bân thưởng thức.

Đổng Học Bân ha ha cười, chân chính từ trong lòng tiếp nhận nàng, “Tôi qua các ngành, đều rất cứng nhắc, rất ít có cán bộ vui vẻ giống như Chu đại tỷ chị, mỗi ngày nghe chị nói chuyện một chúy, tâm tình của tôi cũng được chị kéo lên, cười một chút cũng có lợi cho công tác, nhất là loại địa phương như văn phòng đường phố chúng ta, chị nói có phải hay không?” Chu Diễm Như nghe rất là thoải mái, híp mắt cười nói: “Ngài đã nói như vậy, tôi về sau có thể tiếp tục bảo trì? Tôi là người trời sinh chính là hay nói như vậy, nếu không nói lời nào trong lòng cũng thật khó chịu”.

Đổng Học Bân vui vẻ nói: “Nghe Chu đại tỷ nói chuyện cũng là một loại hưởng thụ”.

Chu Diễm Như trên mặt lộ ra một tia ý tứ không tốt lắm, “Không khoa trương như vậy chứ, xem ngài kìa, nói tôi cũng chịu không nổi, ha ha…”

Sau khi nói đùa vài câu, Chu Diễm Như mới rời văn phòng.

Trong phòng, Đổng Học Bân bắt chân rút điếu thuốc, đem vài người Cảnh hệ lập uy, văn phòng đường phố cục diện rõ ràng đã được hắn mở ra một ít, có dấu hiệu tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK