Sáng sớm, thái dương đã lên núi. Sau khi xuống giường đánh răng rửa mặt xong Đổng Học Bân đi ra đại sảnh khách san gọi điện thoại tập hợp đám tổ viên lại đi ăn sáng, sau đó liền mang đợi đi thị sát. Chẳng qua hôm nay bọn họ cũng không đi một mình, hôm qua đột kích gõ địa phương một chút nhưng tổng thể cũng không thể làm mãi như thế được, vì vậy Đổng Học Bân bày mưu đặt kế gọi điện thoại thông báo cho huyện ủy địa phương. Bí thư Huyện ủy Tôn Nhất Đào lập tức phái một vị Phó Huyện trưởng cùng vài cán bộ Huyện ủy và Chính quyền Huyện đi theo.
Ủy ban kỷ luật Huyện….
Cục Xây dựng cơ bản Huyện…
Phòng tổ chức Huyện…
Đến buổi trưa, Đổng Học Bân dẫn tổ tuần tra được tiền hô hậu sủng thị sát rất nhiều bộ môn các địa phương, điều tra nghiên cứu một chú về tình huống phản hủ xướng liêm (Chống hủ hóa, tuyên dương kiêm khiết), phát hiện một ít vấn đề, bất quá cũng không lớn, sau khi Đổng Học Bân chỉ ra thì cán bộ các bộ môn đều mười phần coi trọng, lập tức tỏ vẻ sẽ chỉnh đốn lại. Tại cục xây dựng cơ bản, thậm chí không đợi Đổng Học Bân rời đi đã mở hội nghị nghiên cứu những vấn đề do tổ tuần ra đưa ra. Đổng Học Bân khẽ gật đầu, cũng không để ý đến vẻ tích cực của bọn họ, chỉ cần không phải là vấn đề nghiêm trọng là được, bọn họ lần này đi tuần tra tuy nói là để phát hiện ra bệnh nhưng cái này cũng không phải là mục đích chính. Thành phố lập tổ tuần tra đến địa phương chủ yếu vẫn là để cảnh báo địa phương, khiến cho bọn họ khẩn trương, gây cho bọn họ một chút áp lực thích hợp mà thôi. Về điểm này, trước khi Đổng Học Bân đi Chiêm Phó bí thư đã có ý chỉ điểm cho hắn, cho nên vừa chừng mực thì Đổng Học Bân vẫn có thể gia giảm tốt.
Bất quá đương nhiên, nếu không phát hiện ra cái gì điển hình thi không được, sau khi di tuần tra một vòng lớn mà không phát hiện ra cái gì để báo cáo lên, hiên nhiên như vậy sẽ làm cho lãnh đạo thành phố cảm thấy thái độ và năng lực công tác của Đổng Học Bân có vấn đề, cho nên cái gì Đổng Học Bân cảm thấy nên tra thì vẫn phải tra.
Giữa trưa. Sau khi ăn xong, La Hải Đình hỏi:”Chủ nhiệm, buổi chiều chúng ta nên đi đơn vị nào đây?”
Đổng Học Bân suy nghĩ một chút rồi nói:”Đi Cục Du lịch đi, mấy năm nay huyện Mã Dương triển khai hoạt động du lịch không tệ, phong cảnh, tài nguyên đều có, việc thoát khỏi cái mũ huyện nghèo cũng nhờ vào du lịch là nhiều”. Bất quá nói tới đây, Đổng Học Bân mới ý thức được hắn đang là cán bộ Ủy ban kiểm tra, tôi tốt mọi người tốt là không được nên đang nói liền chuyển giọng:”Bất quá phát triển càng nhanh thì khả năng xuất hiện vấn đề cũng càng lớn, cứ đi xem cái đã rồi hẵng nói”.
La Hải Đinh gật gật đầu nói:”Vâng, để tôi đi thông báo cho cán bộ huyện một tiếng”.
Đổng Học Bân khoát tay chặn lại nói:”Được, nhưng trước tiên đừng nói cho bọn họ, để cho bọn họ đi cùng là được”.
Bên cạnh, Liêu Hoa Hùng nói:”Đúng vậy, nếu dể bọn họ gọi điện thoại báo sắp xếp trước thì chúng ta sẽ không còn nhìn thấy vấn đề gì nữa, vậy chuyến đi lần này còn có ý nghĩa gì nữa?”
La hải Đình nói:”Tôi rõ rồi”.
Đổng Học Bân nói:”Ngày hô qua chúng ta đã đi ngang qua đó rồi, bảo lái xe tiểu Vương dẫn đường đi”.
Từ khách sạn đi ra, đoàn người liền đi về hướng tây, mấy vị cán bộ Huyện cũng không biết bọn họ muốn đi đâu, sau khi hỏi một câu nhưng thấy người của tổ tuần tra không nói nên bọn họ cũng không dám hỏi thêm.
…
Buổi chiều.
Phòng du lịch Huyện.
Sau khi xe đi vào trong trụ sở, mấy cán bộ lãnh đạo Huyện đi cùng mới biết tổ tuần tra muốn đến phòng du lịch thị sát, một người tỏng đó xuống xe vội đi gọi điện thoại.
Đổng Học Bân thản nhiên nhìn hắn một cái.
Ánh mắt của Đổng Học Bân cũng không có uy thế gì, cũng không có cái khí thế lạnh như băng làm cho người ta vừa thấy liền phát run cả người, chỉ là mộ ánh mắt thực sự bình thường. Tuy nhiên tất cả mọi người ở đây đều biết Đổng Học Bân là ai, đều biết Đổng Học Bân đã từng trải qua bao nhiêu thứu đại sự kinh thiên động địa cho nên vừa bị hắn nhìn thấy, vị cán bộ kia trong lòng liền run lên một chút, có chút xấu hổ chạy nhanh đi.
Mấy vị cán bộ chuyện khác thấy vậy cũng đều rõ ý tứ tổ tuần tra nên không dám thông báo gì.
Trong khuôn viên trụ sở Phòng du lịch cũng không có người nào, bọn họi sau khi tiến vào thì bảo vệ cũng chỉ nhìn thoáng qua mà không để ý, cũng không cần biết đám người này là ai.
Đổng Học Bân cũng không nói gì mà đi trước mang theo đội ngũ tiến vào khu văn phòng.
Mới đi vào hành lang, Đổng Học Bân cùng Liêu Hoa Hùng và đám người La Hải Đình đều nhíu nhíu mày bởi vì có mùi khói thuốc lá nồng nặc đập vào mặt mà đến
Liêu Hoa Hùng hỏi:”Mùi thuốc khá nặng?”.
Đổng Học Bân đi về phía trước nhìn nói:”Trong phòng có người hút thuốc lá?”.
Vị Phó Huyện trưởng kia lập tức giải thích nói:”Có thể là do có khách đến làm việc, ngài cũng biết hoàn cảnh làm việc của Phòng du lịch mà, đoi khi có nhà đầu tư đến đây, số tiền đầu tư cũng khong nhỏ nên người ta có hút thuốc chúng tôi cũng không tiện ngăn cản”.
Đổng Học Bân nhíu mày nói:”Nói là nói như vậy, bất quá mùi thuốc lá này cũng nặng quá đi? Một cơ quan đơn vị mà khói thuốc mù mịt như vậy thì còn ra bộ dáng gì nữa?”
Phó Huyện trưởng lập tức nói:”Chốc nữa tôi sẽ tìm lãnh đạo bọn họ nói chuyện, nhất định phải chỉnh đốn!”.
“Đi thôi, lên lầu hai nhìn một cái”. Đổng Học Bân đi trước leo lên lầu hai.
Nhưng tình hình tầng hai càng làm cho Đổng Học Bân nhìn thấy mà cau chặt mày, trong lòng nổi lên một tia bất mãn. Trong hai phòng đối diện, một số nhân viên đang cười đùa với nhau, một số khác thì đang chơi game trên máy và trên mạng. Lại nhìn sang một cái văn phòng khác thì thấy vài nam nữ đang cắn hạt dưa trò chuyện, thanh âm rất lớn giống như ở nhà vậy. Đổng Học Bân nhìn trái nhìn phải, thế nhưng không thấy ai đang thật sự làm việc, tất cả đều như đang ở nhà vậy.
Lẽ ra chuyện này ở cơ quan Nhà nước cũng bình thường, cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nhìn đã quen nên Đổng Học Bân cũng không thèm tức giận. Tuy nhiên đó là lúc bình thường, còn hiện tai là lúc tổ tuần tra bọn hắn đang đi thị sát huyện Mã Dương. Lãnh đạo Huyện hôm trước đã thông báo tin tức, yêu cầu các bộ phận chuẩn bị phòng nhỡ tổ tuần tra đột kích kiểm tra, nhưng Phòng du lịch vẫn như vậy? Cái này có chút không coi tổ tuần tra Ủy ban kỷ luật bọn họ vào đâu? Các ngươi ngay cả việc làm bộ làm dáng cũng không nguyện ý, cái này không chỉ là vấn đề công tác mà là vấn đề thái độ!
Mấy vị cán bộ huyện kia có điểm xấu hổ nói:”Đổng chủ nhiệm…”…
Đổng Học Bân lắc lắc chặn lời bọn họ lại, cái này gọi là thượng bất chính hạ tắc loạn, dể cấp dưới xảy ra vấn đề này khẳng định là lãnh đạo đơn vị có trách nhiệm:”Văn phòng lãnh đạo Cục ở tầng mấy?”
“Cái này, là ở tầng ba”.
“Tốt, đi lên!”.
Phó huyện trưởng cũng có chút tức giận, Phòng du lịch, nơi này bọn họ đương nhiên đã thông báo rồi, tuy không biết tổ tuần tra đi khảo sát cái gì nhưng cả Huyện ủy và ủy ban huyện đều ra trận tiếp đãi, ai ngờ Phòng du lịch này lại gây ra việc này, nên làm thế nào bây giờ!
Lúc này, một nhân viên Phòng du lịch từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy đám người Đổng Học Bân thì hỏi:”Các vị ở đâu? Đi tìm ai?”.
Tuy nhiên Đổng Học Bân không để ý đến hắn mà lập tức đi lên trên.
“Ô hay, các người làm gì đấy? Trên lầu người không có phận sự miễn lên!” Người nọ ngăn trở nói.
Phó Huyện trưởng kia trừng mắt nhìn hắn rồi khẽ nháy một cái.
Người nọ vừa thấy vậy thì cảm thấy nhìn có chút quen mắt, ngay sau đó mới nhận ra nói:”Trương huyện trưởng?” Hắn cũng thông minh cuống quít lớn tiếng nói:”Trương Huyện trưởng! Ngài tìm Cục trưởng của chúng tôi sao? Để tôi đi thông báo một tiếng?” Lời này rõ ràng là hắn muốn đánh động với đối tượng trên lầu.
La Hải Đình liếc hắn nói:”Giọng cậu thật lớn đó?”.
Người nọ cười xấu hổ một tiếng rồi cũng chạy nhanh theo lên.
Lầu ba, Đổng Học Bân nhìn vài cái văn phòng rồi nói với Chu Trúc và Phí Phàm phía sau:”Gõ cửa, đi gõ cửa từng phòng cho tôi!”.
Chu Trúc liền tiến lên đi gõ cửa phòng Cục trưởng còn Phí Phàm đi gõ cửa phòng các Phó Cục Trưởng.
Trương phó Huyện trưởng nhìn về phía Đổng Học Bân nói:”Chúc cục trưởng gần đây thân thể không tốt lắm, khả năng là nghỉ phép đi bệnh viện”. Sau đó lại nhìn cửa phòng Phó Cục trưởng nói:”Lưu phó cục trưởng bên kia… hình như là có việc đi ra ngoài thì phải ? Chắc là không có ở phòng? Bằng không chúng ta đi xuống dưới chờ một chút? Để tôi gọi điện thoại gọi bọn họ trở về?”.
Phí Phàm do hỏi:”Chủ nhiệm, hình như là không có ai”.
Đổng Học Bân không tin là không có ai, bằng không vừa rồi gã nhân viên kia sẽ không hô to như vậy, hắn nói:”Gõ tiếp đi!”.
Phí Phàm đi gõ tất cả cửa phòng các Phó Cục Trưởng.
Rốt cuộc, chỗ cửa đã xuất hiện một ít động tĩnh, lại đợi ước chừng mấy phút sau cửa văn phòng mới hơi hé ra. Phó huyện trưởng thay đổi sắc mặt khi bên trong lại có một thiếu phụ ước chừng ba mươi tuổi đi ra, thiếu phụ này quần áo có chút bê trễ, tất chân và giày cao gót cũng cwhua kịp đi chỉnh tề, làm cho người ta có cảm giác vừa đem quần áo mặc vào nên chưa kịp chỉnh trang.
Thiếu phụ vừa thấy bên ngoài nhiều người như vậy, mặt đỏ lên quanh co nói:”Vừa rồi tôi đang báo cáo công tác với Lưu Cục Trưởng nên không nghe thấy tiếng gõ cửa, cái này, tôi, tôi đi trước đây”. Nói xong vội quay đầu bỏ đi như chạy, khi xuống đến cầu thang còn liếc mắt nhìn gã cán bộ vừa lớn tiếng ho hoán kia một cái.
Hai mắt Đổng Học Bân híp lại.
La Hải Đình cũng nghiêm mặt lại không nói gì.
Rốt cuộc, Phó Cục trưởng Lưu Hải Tân từ bên trong đi ra, bất quá thái độ của hắn khác thiếu phụ kia, trên mặt hắn thản nhiên nhìn mấy người cười cười nói:” Trương Huyện trưởng, sao lại rảnh rỗi đến chỗ tôi ngồi vậy? Hoan nghênh hoan nghênh, nhiều người như vậy? Mau vào đi”. Lưu Hải Tân thực tế tuổi còn trẻ, nhìn qua cũng chỉ hai ba hai tư tuổi, trên người có chút đĩ khí, không ra dáng cán bộ.
Trương Phó Huyện trưởng vội nói:”Lưu Cục trưởng, sao mà nửa ngày mới mở cửa? Đây là lãnh đạo Ủy ban kỷ luật Thị ủy, tổ trưởng ba tổ tuần tra, Đổng chủ nhiệm, Liêu chủ nhiệm, La chủ nhiệm”.
Lưu Hải Tân ngẩn ra rồi giật mình đi lên bắt tay bọn họ nói:”Hoan nghênh lãnh đạo Ủy ban kỷ luật đến thị sát, các anh khỏe chứ ạ”.
Đổng Học Bân không bắt tay hắn, La Hải Đình nhìn hắn đi đến thậm chí con theo bản năng chán ghét né người đi.
Đổng Học Bân nhìn hắn nói:”Lưu phó cục trưởng thật bận rộn, liệu có phải chúng tôi đã quấy rầy hay không?”.
Lưu Hải Tân thấy không ai muốn bắt tay thì có chút chưng hửng cười nói:”Không quấy rầy”.
“Hôm nay đi thăm phòng du lịch, thật sự là làm cho chúng tôi được đại khai nhãn giới”. Đổng Học Bân thản nhiên nói:”Nếu anh có việc bận thì cứ đi đi, đừng để chậm trễ thời gian, cúng tôi sẽ tự đi xem là được rồi”. Sau khi nói xong Đổng Học Bân liền mang theo đám người kéo đi. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh