Mục lục
[Dịch] Quyền Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi trưa.

Mặt trời lên cao, nhưng không nóng lắm.

Chị Trương, đi ăn nha?

Nhóc đẹp trai đói bụng? Chị Trương cậu cũng đói.

Vậy chúng ta ra ngoài ăn hay là ăn ở nhà? Tôi làm cơm cho ngài?

Không cần, bò bít tết đều là làm sẵn, chị Trương cậu làm cho cậu vài miếng.

Đừng, sao có thể không biết xấu hổ như vậy, Tứ Hợp viện này tôi đều ... Sao có thể khiến cho ngài làm cơm.

Ha ha, nhà này cũng là tiền hoa hồng cậu có được, cậu cứ nhận, được rồi, cơm cậu đừng quản.

Nói xong, Trương Long Quyên đi phòng nam, chỗ đó chỉ có một gian phòng, sớm đổi thành phòng bếp. Đổng Học Bân cũng đi theo vào muốn hỗ trợ, nhưng cơm Tây hắn cũng không biết làm, lăn qua lăn lại nửa ngày cũng là làm trở ngại chứ không giúp gì, cuối cùng vẫn là bị Trương đại tỷ đuổi đi, bất đắc dĩ đi ra ngoài.

Làm cái gì đây?

Dọn dẹp sân một chút đi.

Đổng Học Bân cũng không nhàn rỗi được, hơn nữa thật sự quá yêu thích đối với cái Tứ Hợp viện này, trong mắt nhất thời không chịu được hạt cát, nhìn thấy có lá rụng trong sân, hắn từ bên kia của góc tường lấy ra cây chổi và đồ hốt rác đem tới bắt đầu quét dọn, trong sân cũng dễ, tương đối dễ quét, nhưng chổ vừa vào cánh cửa lại không dễ dàng thu dọn như vậy, mặt sau của cửa lớn không rộng rãi như sân, mà là có một lối đi nhỏ cùng loại với cánh cửa, có mặt ảnh, ừm, thổ ngữ bọn họ là gọi mặt ảnh, còn có cách gọi khác là mặt tường, chân chính của xưng hô hẳn là gọi ảnh bích, cũng là ảnh bích ở cổng và cửa lớn còn có khu vực gần cửa hông ở hướng tây, địa hình không được bằng phẳng, rất gồ ghề, dù sao cũng nhiều năm rồi, cho nên Đổng Học Bân quẹt cũng rất lao lực, có đôi khi còn phải khom lưng nhặt một cái lá cây rơi xuống khe nứt, bất quá hắn vẫn là làm rất hăng say, rất hưng phấn.

Sạch sẽ.

Càng nhìn càng đẹp.

Tên nhóc, ở nào vậy?

A chị Trương, tôi ở chổ này.

Đến đây đến đây, ha ha, ăn cơm!

Được, chờ tôi cất chổi.

Còn quét rác à? Nhanh lên, nguội bây giờ.

Đổng Học Bân cất chổi xong vào sân, nhất thời, trên bàn đá trong sân đã đầy đồ ăn, bò bít tết nè. Khoai tây chiên. Còn có rượu vang và món điểm tâm ngọt, đương nhiên, món điểm tâm ngọt khẳng định là Trương đại tỷ ngày hôm qua hoặc là sáng sớm hôm nay mua, món điểm tâm ngọt hình bánh ga tô đẹp như vậy, chị Trương là khẳng định làm không được.

Rửa tay. Đổng Học Bân ngồi xuống.

Nếm thử thế nào. Trương Long Quyên cười nói: Nếu dám nói không thể ăn, chị Trương sẽ xoắn lỗ tai cậu đấy, ha ha, thử bò bít tết trước đi.

Đổng Học Bân ngửi ngửi.Ừ, quá thơm.

Trương Long Quyên chỉ chỉ hắn, Có thể nói, ăn đi!

Ngài cũng ăn. Đổng Học Bân cũng gắp cho cô ấy một đũa, Ngày hôm nay ngài rãnh rỗi à?

Rãnh. Trương Long Quyên nói.

Vậy tôi cùng ngài đi ra ngoài đi dạo? Đổng Học Bân hỏi.

Trương Long Quyên cười nói: Chị Trương cậu mới đi bao nhiêu năm, trước đây vẫn ở kinh thành, chổ nào không đi qua, còn dạo cái gì.

Đổng Học Bân nói: Tôi ngày hôm nay cũng không có việc gì, vậy hai ta buổi chiều?

Đợi đã. Trương Long Quyên nhìn nhìn hắn, Vừa lúc còn có việc tìm cậu.

Có việc? Vậy ngài nói đi. Đổng Học Bân ăn một miếng khoai tây chiên, cũng rất thơm.

Ăn xong rồi nói, không vội. Trương Long Quyên chân bắt chéo nhìn lên, rất tiêu sái ăn, nhìn qua tuyệt không thục nữ, làm cái gì đều tùy tiện, nhưng cũng không phải cái loại ý nghĩa tùy tiện, là rất có khí chất ý tứ hàm xúc, đặc biệt rộng rãi, phóng khoáng.

. . .

Sau khi ăn xong.

Phòng ngủ chủ phía bắc.

Chị Trương, làm gì?

Vào trước đi, tôi nói với cậu.

Có việc ngài cứ nói đi, có thể làm tôi khẳng định làm.

Đã bảo tên nhóc cậu vào đi, ha ha, coi cậu sợ kia, chị Trương cậu cũng không ăn cậu!

Trương Long Quyên đi vào phòng ngủ trước, nhìn một chút đồ lót gợi cảm và vớ chân áo sơmi các loại và đồ dùng hàng ngày cô ấy trước đó ném trên giường, Trương đại tỷ cũng không nói cái gì, mông đẹp đẫy đà dưới lớp váy lụa ngồi xuống, tiện tay phủi vài cái, đem đồ lót phủi tới bên kia gối đầu, lập tức vỗ chổ trống trên giường, Trương Long Quyên ý bảo Đổng Học Bân nhanh ngồi đến đây.

Đổng Học Bân chớp mắt mấy cái, ngồi xuống kề bên cô ấy, Ngài nói?

Trương Long Quyên nhìn hắn, cười sang sảng, Coi chị Trương cậu có phải là già rồi không?

Đổng Học Bân nhìn kỹ, Không có, ngài cái này đủ trẻ tuổi, tuyệt không giống như người cùng tuổi với n gài, nếp nhăn đều không có.

Ha ha, đó là tôi trang điểm. Trương Long Quyên nói.

Vậy cũng trẻ tuổi. Đổng Học Bân khen nói.

Được rồi, chị Trương cậu trong lòng đều biết, bốn mươi hơn rồi, trẻ tuổi cái rắm. Trương Long Quyên nói xong, lại đem áo trên bụng vén lên một ít, chỉ chỉ bụng nhỏ của mình, Nhìn đi, thịt ở bụng của chị Trương cậu đều bị nhăn lại rồi.

Đổng Học Bân nóng mặt, Khụ khụ, không có, rất tốt mà.

Ăn ngay nói thật, Trương Long Quyên bảo dưỡng quả thật rất tốt, tuy rằng cô ấy nói khoa trương, nhưng đều là người bốn mươi tuổi rồi, cũng không có khả năng như mới vừa hơn hai mươi tuổi, bình tĩnh mà xem xét, vóc người của Trương đại tỷ vẫn là rất không tồi, không có chỗ thiếu hụt gì rõ ràng.

Nhưng Trương Long Quyên hiển nhiên là không quá thoả mãn, nói xong thì vỗ vai của Đổng Học Bân, Tên nhóc, cậu cũng đừng giấu diếm tôi, chị Trương cậu từ chỗ lão Từ nghe nói, lão già kia hiện tại trẻ tuổi đẹp như vậy, hình như cũng là nhờ phúc của cậu? Nghe nói cậu làm xoa bóp trung y cái gì cho lão ấy, lúc này mới khiến cho lão Từ càng ngày càng trẻ tuổi? Lúc đầu chuyện này chị Trương cậu không tin, nhưng lão Từ ở trước mặt, tôi không tin cũng không được, cậu xem, nhìn khóe mắt chị Trương cậu, gần đây bận lợi hại, lại thêm nếp nhăn, tôi cũng tâm phiền, tên nhóc cậu đã có bổn sự này, nếu có thể làm cho lão Từ trẻ tuổi như thế, có phải là cũng làm cho chị Trương cậu không? Tôi cũng không có yêu cầu cao, có thể trẻ năm tuổi là được rồi!

Đổng Học Bân đổ mồ hôi, mới biết được thì ra là chuyện này, Cái này. . .

Trương Long Quyên cười trừng mắt, Thế nào? Còn có chuyện gì hả?

Đổng Học Bân vội nói: Không có không có, khụ khụ, cũng là cái xoa bóp này của tôi, cũng phải phân thể chất, không phải tất cả mọi người đều được, hơn nữa hiệu quả của mỗi người đều không giống. Thấy Trương Long Quyên lại trừng mắt lên, Đổng Học Bân nhanh chóng nói: Nhưng tôi thấy ngài không thành vấn đề, cái thể chất này của ngài tuyệt đối không thành vấn đề.

Vậy còn không mau tới! Trương Long Quyên chờ không được.

Đổng Học Bân lau lau mồ hôi, Bất quá ngài như vậy không được.

Trương Long Quyên cười nói: Có yêu cầu gì cậu cứ nói, phải vận công?

Vậy thì không cần. Đổng Học Bân sờ sờ mũi nhìn nàng một cái, Ngài trước tiên tẩy trang đi, tóc buộc lên, sau đó quần áo cũng. . .

Trương Long Quyên hí mắt, Cởi hết? ( Trời ơi )

Không cần, cũng là đừng mặc nhiều, bởi vì tôi phải tìm huyệt vị, cách quần áo thì không quá chuẩn, hơn nữa cách quần áo thì hiệu quả cũng có hạn. Đổng Học Bân chủ yếu là sợ REVERSE đem quần áo trở lại nguyên trang, như vậy thì lộ, cho nên đây là điều kiện tiền đề.

Không thành vấn đề. Trương Long Quyên đứng lên nói: Chị Trương đi tẩy trang trước.

Được, vậy tôi chuẩn bị. Đổng Học Bân cũng giả khuông giả dạng mà đem tay áo xắn lên, làm trẻ tuổi cho Trương đại tỷ một chút, cái này cũng là chuyện Đổng Học Bân sớm muốn làm, chỉ bất quá vẫn không nói ra, hiện tại Trương Long Quyên nói ra, Đổng Học Bân tự nhiên sẽ không từ chối, càng đừng nói người ta còn tặng cho mình một bộ Tứ Hợp viện tốt như vậy, còn giúp qua mình nhiều như vậy, Đổng Học Bân khẳng định tận hết sức lực. Trải qua nhiều ngày tích lũy như vậy, Đổng Học Bân hầu như không có dùng thời gian còn thừa, hai giờ hơn đều có, cũng không thiếu một chút.

Năm phút đồng hồ sau.

Trương Long Quyên đã trở về.

Đổng Học Bân vừa nhìn mặt của cô ấy, quả nhiên phát hiện trên khóe mắt có một ít nếp nhăn rất nhỏ, chỗ khóe miệng đó còn có một chút nhăn nheo, trên da cũng xuất hiện vài thứ, vừa rồi do phấn và đồ trang điểm, đương nhiên là không nhìn ra, hiện tại cũng tương đối rõ ràng.

Trương Long Quyên cười một tiếng, Xấu xí phải không?

Đổng Học Bân thật tình nói: Không có, hiện tại cũng đẹp, trên mặt ai không có vết hả? Không nói đến ai khác ngài xem tôi nè, ở đây, ở đây. . . Đổng Học Bân chỉ chỉ mặt mình, Có phải là nhiều không? Chổ lòi cũng có, chổ nhăn càng không nói, tôi mới hơn hai mươi tuổi đều như vậy, càng đừng nói ngài, làm gì có người nào trên mặt hoàn mỹ không tỳ vết, mấy ngôi sao diễn viên cũng là trang điểm cả thôi.

Chỉ tên nhóc cậu nói ngọt.

Tôi ăn ngay nói thật mà.

Ha ha, đến đây đi đến đây đi.

Được, vậy ngài. . . Quần áo?

Trương Long Quyên khẩn cấp ngồi xuống, cũng không đỏ mặt, đưa tay nắm lấy cái áo lụa, kéo lên trên, từ trên cổ cởi xuống phía dưới, ném vào gối đầu cách đó không xa, nhất thời, một cái áo ngực tơ tằm màu đen tím lộ ra, bộ ngực to lớn của cô ấy tưng lên tưng xuống, vài giây sau mới ổn định, trắng bóng lung lay trước mắt Đổng Học Bân.

Thật trắng!

Thật sâu!

Quần cũng cởi?

Ặc, trước không cần.

Vậy được, tới tới.

Ừm, một hồi có thể sẽ có chút ngứa và đau nhức, ngài nhịn một chút.

Chỉ cần có thể trẻ vài tuổi, cậu đem kim đâm vào người chị Trương cậu tôi cũng đều nhịn được, ha ha.

Đổng Học Bân có chút miệng khô lưỡi khô, nuốt nuốt nước bọt khô cằn, hắn mới ngồi xuống bên cạnh Trương Long Quyên, nhìn cô ấy, đưa tay xoa lên mặt cô ấy, xoa xoa huyệt Thái Dương của cô ấy.

Trương Long Quyên nhắm mắt lại ừm một cái, Thoải mái!

Đổng Học Bân nhớ tới một sự kiện đặc biệt quan trọng, Được rồi, ngài trước đây có bị trọng thương gì không?

Hỏi như vậy làm gì? Không có? Trương Long Quyên cũng không mở mắt.

Vậy đã làm giải phẫu gì không? Đổng Học Bân tiếp tục nói.

Hồi trẻ có khâu vài mũi ở chân, cái khác cũng không có? Trương Long Quyên đáp.

Đổng Học Bân à một tiếng, Vậy được, không thành vấn đề, tôi bắt đầu, ngài chuẩn bị.

Vật nhỏ cậu đừng nhiều lời, nhanh lên một chút, tôi chờ không được rồi. Trương Long Quyên tiện tay vỗ đùi hắn một cái, thúc giục một tiếng.

Đổng Học Bân cười khổ, hắn khẳng định phải hỏi rõ ràng, nếu không lỡ như Trương Long Quyên đừng mổ ruột thừa, khôi phục như vậy, chẳng phải là khiến cho ruột thừa của cô ấy một lần nữa lồi ra? Nói như vậy khẳng định phải tập trung ý niệm tận lực tránh ra, nếu không thật sự sẽ xảy ra vấn đề.

Bắt đầu!

REVERSE!

Một giây đồng hồ. . .

Năm giây. . .

Mười giây đồng hồ. . .

REVERSE có hiệu lực! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK