Buổi sáng.
Mười giờ.
Huyện Trinh Thủy, thị trấn.
Ra bến xe, Đổng Học Bân liền đón xe taxi đi tiểu khu giữ xe của h ắn, bởi vì rất nhiều ngày không đi, chiếc Land Rover màu đen bảng số xe 6666 kinh thành có một ít bụi, Đổng Học Bân mở cửa lên xe, chạy đến một tiệm rửa xe ven đường làm sạch sẽ, Land Rover nhất thời rực rỡ hẳn lên, làm cho hai người nhân viên rửa xe và người qua đường bên cạnh ghé mắt. Loại Land Rover đỉnh cấp này ít nhất cũng khoảng bốn triệu, huyện Trinh Thủy bọn họ rất ít có xe tốt như vậy, đừng nói loại Land Rover đỉnh cấp này, cũng là Mecedes-Benz BMWs, đầu đường thị trấn căn bản không nhìn thấy, một chiếc Toyota khoảng chừng một trăm mấy thôi ở đây cũng coi như là xe tốt rồi, cho nên tự nhiên khiến cho mọi người vây xem, có vài người còn chỉ trỏ chiếc Land Rover.
Rửa xong?
Đã xong rồi.
Bao nhiêu tiền?
Ặc, ba đồng tiền.
Chỉ ba đồng? Cũng rất rẻ.
Đổng Học Bân cảm khái giá cả bên này một chút, sau khi thanh toán tiền liền mở cửa lên xe, trong đầu suy nghĩ một chút, liền nhấn ga đi ra ngoài.
Đi chỗ nào?
Đương nhiên là gia thuộc viện huyện uỷ!
Người nhận thức Đổng Học Bân sẽ lý giải, thằng nhãi này là một người có thù tất báo, trong hôn lễ hắn gây ra chuyện có không ít, lần kia ở huyện Duyên Đài Huệ Điền Hương chị họ kết hôn, có một người có xung đột cùng Đổng Học Bân cố ý đem một chiếc Mecedes-Benz chặn đường, Đổng Học Bân chưa nói hai lời đi tới đập xe, còn có trước đó đi gia thuộc viện của Dương Triệu Đức và mẹ già ở. Bởi vì một ít mâu thuẫn, Đổng Học Bân trực tiếp đem xe chặn tại cửa lớn gia thuộc viện, người ta phía sau còn đốt pháo ăn mừng kết hôn, Đổng Học Bân cho mở nhạc buồn trong xe. Cho nên cũng là bởi vì việc này, danh tiếng của Đổng Học Bân tại thành phố Phần Châu vẫn không tốt, ai không biết của ôn thần thiếu đạo đức tới nhà bà ngoại. Bất quá huyện Trinh Thủy thì Đổng Học Bân vẫn là lần đầu tiên tới, chuyện của hắn người khác tự nhiên không rõ ràng lắm.
. . .
Gia thuộc viện huyện uỷ.
Tiếng pháo ồn ào. Vẫn không có dừng qua.
Xe đón dâu đều tới, hai hàng xe hầu như đều đứng ở trước cửa, rất là chỉnh tề, sau đó đại viện rõ ràng có người chỉ huy, cho dù cô dâu chú rể còn chưa có đi ra, bọn họ cũng một mực đốt pháo, hai bên còn có người chụp hình, hình như xem âm thanh của ai lớn hơn.
Đùng đùng đùng! Cảm giác rất đinh tai nhức óc!
Xung quanh, cán bộ tham gia hôn lễ của huyện Trinh Thủy nhìn cảnh này, trên mặt đều là khổ sở, quả thật là càng lúc càng ầm ĩ.
Lão Lưu, cái này làm sao bây giờ?
Có thể làm sao bây giờ, không có cách.
Ài, lần này hai nhà rốt cuộc xé rách mặt.
Không nói cái này, ông đi tiệc cưới nhà ai?
Khẳng định là Trương bí thư, còn ông lão Tôn?
Tôi? Tôi khẳng định cũng là đi hôn lễ con trai Trương bí thư.
Ông nói cái này gọi là chuyện gì . Ài, thần tiên đánh nhau, làm chúng ta cũng bị liên lụy.
Nói cũng phải, nếu như Bồ bí thư nhớ kỹ chúng ta, vậy sau này ủy ban kỷ luật đầu kia. . . đó là ủy ban kỷ luật đấy.
Vẫn là lão Hứa thông minh. Vừa được một nhiệm vụ liền đi công tác, tôi nếu như có cơ hội khẳng định cũng né.
Lời này tự nhiên đều nghị luận tại các góc, phía trước tiếng pháo lớn như vậy, mọi người nhỏ giọng nói người khác cũng không nghe cái gì.
Trong đám người.
Cục trưởng cục tài chính Nghiêm Nhất Chí và phó cục trưởng Trần Tiểu Mỹ đã ở.
Diêu Thúy và Mã Bân cũng khoan thai tới, vào đại viện.
Một người thường ủy huyện ủy kết hôn, là có thể đem mọi người hồi môn, hiện tại càng không nói là hai người thường ủy, mấy người cục trưởng cục giáo dục, cục chiêu thương, phòng làm việc huyện ủy, hương bí thư và hương trưởng dưới hương trấn, hầu như tất cả người có uy tín danh dự của huyện Trinh Thủy đều tới. Lẽ ra nếu như không phải quan hệ đặc biệt gần, bình thường sẽ không tới đón dâu bên này, trực tiếp đi khách sạn là có thể, bất quá cũng không biết là Bồ bí thư và Trương phó bí thư phát ra cái tín hiệu gì, có thể là cho phía dưới áp lực quá lớn, vì vậy phần lớn người đều tới gia thuộc viện, có vài người ở gia thuộc viện, không cần đi, xuống lầu là được, cho nên bên này trong lúc nhất thời kín người hết chỗ.
Đương nhiên, bí thư huyện uỷ và huyện trưởng đương nhiên là không có mặt, cũng sẽ không theo đội ngũ đón dâu đến khách sạn, khẳng định sẽ trực tiếp đến hội trường hôn lễ.
Bất quá, hai người cũng là rất quan tâm lần đón dâu này.
Mông Duệ Mông bí thư lúc này ở trên lầu nhìn phía dưới, nhìn thấy thân thuộc của hai nhà phân biệt rõ ràng giương cung bạt kiếm, ông không khỏi lắc đầu. Trước đó vài ngày khi Trương Vạn Thủy và Bồ An đều đặt một ngày và một khách sạn, Mông Duệ cho thư ký lặng lẽ nói với thư ký của phó bí thư Trương Vạn Thủy một câu, làm bí thư huyện uỷ, trù tính toàn cục thì Mông Duệ đương nhiên không muốn Bồ An và Trương Vạn Thủy hai người thường ủy huyện ủy ầm ĩ quá, có mâu thuẫn có thể, ông cũng biết hai người quan hệ rất kém, nhưng ít ra không thể thể hiện ra ngoài, hơn nữa Bồ An là một phái trung gian, có tư cách trong huyện, trong tay nắm ủy ban kỷ luật, Mông Duệ cũng không muốn ầm ĩ trở mặt. Thế nhưng ám chỉ qua đi, Trương Vạn Thủy bên kia cũng không có nửa điểm động tĩnh, tựa như nói rõ muốn phân cao thấp với Bồ An, trong chuyện này Mông Duệ cũng không nói được cái gì, cho nên cuối cùng chỉ có thể nhìn tình thế phát triển đến bây giờ, không có lên tiếng.
Khương Phương Phương cũng đang nhìn hai đội ngũ kết hôn bên dưới, bất quá biểu tình gì cũng không lộ ra, chỉ là thường thường nhàn nhạt nhìn thoáng qua, sau đó thì ngồi xuống chậm rãi uống trà.
Diêu thư ký!
Chị Lý!
Phía dưới, thư ký của Khương huyện trưởng Lý Hiểu Na tìm được Diêu Thúy.
Đổng Học Bân cùng Khương Phương Phương cùng một trận doanh, thư ký của hai người tự nhiên cũng sẽ có tiếp xúc, đều là nữ, cũng có ý thân thiết, cho nên mấy ngày nay hai người liên lạc rất nhiều.
Lý Hiểu Na hỏi: Đổng huyện trưởng tới chưa?
Diêu Thúy nói: Trước đó liên hệ, hẳn là đến nhà ga.
Lý Hiểu Na nói: Khương huyện trưởng bảo tôi hỏi một chút, có cần lão Vương đi nhà ga đón?
Diêu Thúy nói: Không cần, tôi vừa rồi cũng muốn đi đón, nhưng Đổng huyện trưởng không cho tôi đi.
Lý Hiểu Na nói: Đổng huyện trưởng không có xe, nhà ga bên kia cách nơi này cũng xa, có chút. . . Quên đi, nếu Đổng huyện trưởng đều nói, vậy trước chờ một chút, không được thì cô trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, tôi liên hệ lão Vương, cho ông ấy đi qua đón người. Khương huyện trưởng rất quan tâm Đổng huyện trưởng, đối với Đổng huyện trưởng cũng rất không tầm thường, Lý Hiểu Na làm thư ký tự nhiên cũng sẽ chấp hành ý đồ của lãnh đạo, cho nên mới hỏi một câu.
Được, vậy cảm ơn chị Lý.
Không cần cảm ơn, cái này cũng là ý tứ của huyện trưởng.
Lý Hiểu Na hình như muốn đi ra ngoài làm việc, rất nhanh liền đi.
Diêu Thúy nhìn đội xe của nhà Trương Vạn Thủy, sắc mặt không tốt lắm.
Đội xe của nhà Bồ An chỉ có năm sáu chiếc xe, xe đi đầu là Audi A6, là đời cũ.
Trái lại đội xe của nhà Trương Vạn Thủy, xe đi đầu là một chiếc Lexus bảy tám trăm ngàn, phía sau có bốn năm chiếc Audi A6L, hiển nhiên là thuê tới, bất quá khiến cho Diêu Thúy tức giận là xe kế tiếp, bên trong không chỉ có xe của bên huyện ủy, có các lãnh đạo tự phát tổ chức tới đón dâu, thậm chí ngay cả xe của chính phủ huyện cũng có, cũng là chiếc mà thường ủy phó huyện trưởng Từ Bá Dương đi, cũng vào cuối cùng đoàn xe, hơn nữa loại xe này rõ ràng không lên được mặt tiền, chỉ có thể xếp hạng cuối cùng, rõ ràng là vì trận thế của Trương Vạn Thủy vương phó bí thư góp đủ số, có vẻ xe nhiều có mặt mũi mà thôi, góp đủ số. . . Lại có thể vì góp đủ số cũng không có xe cho Đổng Học Bân dùng, điều này làm cho Diêu Thúy rất căm tức.
Cô ấy nghĩ người của Mông hệ lúc này làm có chút quá đáng.
Đổng huyện trưởng cực khổ đi kinh thành đòi tiền, vì trong huyện giải quyết tài chính trắc trở, nếu như tiền có thể xuống tới tất cả mọi người sẽ được lợi, không nói xa, cũng là tiền lương ít nhất có thể đưa đúng hạn? Nhưng còn bây giờ thì sao? Học Bân trở về các người ngay cả một chiếc xe cũng không cho mượn? Cái này cũng quá làm thất vọng rồi? Cho dù Học Bân không đòi được tiền ở trung ương, không có công lao cũng có khổ lao? Học Bân là thường vụ phó huyện trưởng, các người đây là ý gì? ?
Bên kia, thư ký của Trương Vạn Thủy bỗng nhiên đi đến đối diện của Diêu Thúy.
Diêu thư ký?
. . . Ừm.
Đổng huyện trưởng tới?
Không biết!
Diêu Thúy căn bản là không cho hắn mặt mũi, xe của chính phủ huyện và huyện ủy còn có cục ủy hầu như đều bị nhà Trương Vạn Thủy chiếm, Học Bân không có xe dùng, nguyên nhân hiển nhiên tại trên người Trương Vạn Thủy, cô ấy tự nhiên sẽ không hoà nhã đối với thư ký của Trương Vạn Thủy, bọn họ không cho Học Bân mặt mũi, Diêu Thúy cũng không cần phải cho bọn họ mặt mũi.
Thư ký của Trương phó bí thư vừa nhìn, nhíu mày liếc nhìn một cái, cũng không nhiều lời, bất quá sau khi đi ra ngoài hắn vẫn gọi một cú điện thoại cho Trương Vạn Thủy.
A lô, Trương bí thư.
Đã đến khách sạn nhanh như vậy?
Còn chưa có, vừa rồi tôi gặp phải thư ký tiểu Diêu của Đổng huyện trưởng, lần kia gặp mặt còn rất tốt, cũng không biết ngày hôm nay làm sao vậy, không cho tôi mặt mũi. Chức trách của thư ký cũng là cái này, có chút chuyện tương đối mẫn cảm khẳng định cũng phải báo cáo cùng lãnh đạo một chút.
Tiểu Diêu? Tôi đã biết.
Vậy ngài xem tôi. . .
Đi khách sạn mau chóng bố trí, không cần phải quản bọn họ!
Đầu kia, Trương Vạn Thủy buông điện thoại, trong lòng có chút không cho là đúng.
Phe của ông hiện tại có vài thường ủy huyện ủy, bộ trưởng bộ tuyên truyền Trình Phú Quang, bộ trưởng bộ tổ chức Liêu Hải Uy, phó huyện trưởng Từ Bá Dương, còn có chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy Giang Hải, mấy người đều là cán bộ Mông hệ, bình thường quan hệ cũng được, con trai Trương Vạn Thủy kết hôn bọn họ tự nhiên đến đây giúp đỡ một chút, cũng là giữ thể diện, mà Bồ An Bồ bí thư bên kia, chỉ có một thường ủy huyện ủy, bộ trưởng mặt trận thống nhất Giản Hướng Vinh có quan hệ không tồi với ông ta.
Thật ra tại lúc Diêu Thúy đi huyện ủy mượn xe, Giang Hải cũng đã gọi điện thoại nói một tiếng cho Trương Vạn Thủy, dù sao Đổng Học Bân cũng là thường ủy huyện ủy, những cái này Trương Vạn Thủy đương nhiên là biết, bất quá người của Mông hệ có lẽ là độc tài quyền to quen rồi tại huyện Trinh Thủy, Đổng Học Bân nếu đứng vào hàng của Khương Phương Phương bên kia, Trương Vạn Thủy nghĩ mình đối với hắn cũng không cần phải quá khách khí, không cần thiết, cho nên cũng chưa nói cho mượn xe, cũng chưa nói không cho mượn, ngay lúc đó điện thoại bị ông ta chuyển hướng, chuyển đến chuyện con của ông kết hôn.
Bất quá cái này làm sao không phải là tỏ thái độ?
Cho nên mới có tình huống Diêu Thúy không tìm được xe!
Có thể cái này coi như là cái ra oai phủ đầu đầu tiên mà Mông hệ cán bộ cho Đổng Học Bân sau khi đứng vào hàng! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh