Buổi chiều.
Cạnh biển.
Trên một chuyến du thuyền cạnh bờ.
Sau khi đi lên thuyền, Trương Long Quyên cứ cười ha ha như thế khoác tay của Đổng Học Bân ngồi trên ghế dài, Đổng Học Bân cũng chỉ đành co cứng cả người ngồi xuống cùng cô ấy, cảm giác ánh mắt của thiếu phụ trên thuyền và rất nhiều người trên bờ rất quái dị, cả người Đổng Học Bân cực kỳ khó chịu, à, chổ thoải mái duy nhất cũng chỉ có thể là trên cánh tay trái, được bộ ngực căng tròn của Trương đại tỷ vây lấy, khiến cho Đổng Học Bân có một loại cảm giác như muốn bị hòa tan vậy, có chút co quắp, có chút hưởng thụ, cũng có chút quấn quít, cái cảm giác vừa sướng vừa khó chịu này đúng là không thể nào diễn tả được.
Trương Long Quyên bị hắn chọc cười : Da mặt mỏng như vậy?
Đổng Học Bân thấp giọng ho khan nói: Ngài đừng dựa gần như vậy được không?
Ha ha, còn sợ chị ăn tên nhóc cậu hả? Ừm? Trương Long Quyên nói.
Không phải, tôi cũng là nghĩ, khụ khụ, không thích hợp, không thích hợp. Đổng Học Bân làm bộ chính nhân quân tử, thật ra tâm tư đều ở xúc cảm trên cánh tay trái.
Trương Long Quyên cười nhẹ nói: Chịu khó đi, nếu không không nói tên nhóc cậu là tình nhân của chị, bọn họ phỏng chừng cũng không cho cậu lên thuyền, đây chính là cậu không nên tới.
Nói là em trai cháu trai hoặc là cháu ngoại trai của ngài đều được mà.
Cái quan hệ kia có thể so với tình nhân sao? Vẫn là tình nhân tương đối hợp lý.
Cũng phải, ặc, dù sao đều nói rồi, vậy cứ như thế trước.
Kéo tay một chút mà thôi, không đến mức, biểu tình tự nhiên chút, đừng lộ ra.
Phía sau Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ cũng không có ngồi xuống, đứng ở phía sau Đổng Học Bân Trương Long Quyên hai người cầm theo va li, thỉnh thoảng nhìn xung quanh vài lần, rất có tư thế của vệ sĩ.
Lúc này, xa xa đột nhiên truyền đến tiếng cười ha ha.
Một người đàn ông trung niên và một người thiếu phụ trên thuyền đi tới, phía sau hai người bọn họ còn đi theo một người vệ sĩ, cái va li trong tay nhìn cũng không nhẹ.
Trương tổng! Người nam cười nói.
Thiếu phụ cũng nói: Sao Trương tổng cũng tới?
Trương Long Quyên nhìn lại, Ồ, cái này không phải Ngụy tổng và Lãnh tổng sao?
Người trung niên mỉm cười nói: Từ lần kia ở M, hai ta cũng nhiều năm không gặp. Tôi rất mang thù , lần kia cô thắng tôi không ít.
Trương Long Quyên cười ha ha, đứng dậy nói: Lần kia là vận khí tốt. Nếu không với kỹ thuật của Ngụy tổng, tôi đã có thể chịu không nổi.
Ngụy tổng nói: Thôi đi, cô đây là mắng tôi.
Bên cạnh người thiếu phụ kia tựa như đều nhận thức với Ngụy tổng và Trương Long Quyên.Chị Trương, tôi nghe nói, chị ở nước M phát triển không tồi, sau này có cơ hội chúng ta nên hợp tác vài lần.
Trương Long Quyên cười cười, Được, có cơ hội.
Ngụy tổng nhìn về phía Đổng Học Bân bên cạnh của Trương Long Quyên, Ừm? Vị này chính là?
Trương Long Quyên kéo Đổng Học Bân nói: Giới thiệu cho anh một chút, đây là Ngụy tổng, hiện tại làm sinh ý sản phẩm điện tử ở cảng X bên này, quy mô công ty rất lớn. Vị này chính là Lãnh tổng, phát triển tại nước P bên kia, rất nhiều năm trước chúng tôi hợp tác qua một lần, đều là bạn cũ.
Đổng Học Bân gật đầu, Ngụy tổng. Lãnh tổng, chào các người.
Trương Long Quyên sau đó chỉ chỉ Đổng Học Bân nói: Đây là tình nhân của tôi.
Ngụy tổng lộ ra một nụ cười mờ ám, Trương tổng có ánh mắt tốt lắm.
Lãnh tổng cười tủm tỉm nói: Khẩu vị của chị cũng không nhẹ, trẻ tuổi như thế?
Lời này Đổng Học Bân có chút không thích nghe, liếc nhìn cô ta một cái, nhưng không nói cái gì. Hắn lần này tới không dự định gây sự.
Trương Long Quyên mỉm cười, nói: Vậy cũng không nặng như khẩu vị của Lãnh tổng, lần trước chúng ta gặp mặt, người trẻ tuổi đi theo phía sau cô, mới mười mấy tuổi.
Lãnh tổng nheo mắt, Đó là vãn bối tôi.
Ngụy tổng thì hoà giải nói: Chúng ta lên thuyền đi, tôi thấy cũng sắp đi rồi.
Hai người cũng cùng Trương Long Quyên bọn họ lên chiến du thuyền này, mọi người ngồi cùng một chỗ trò chuyện.
Đổng Học Bân nhìn ra được tới, biểu hiện của bọn họ có thể không có trở ngại, bất quá tựa như quan hệ đều bình thường, nhất là thiếu phụ họ Lãnh kia, Trương đại tỷ trước đây lúc hợp tác sinh ý với cô ấy, có thể sản sinh qua mâu thuẫn gì, từ ngôn ngữ và thái độ có thể đoán ra.
Trương tổng lần đầu tiên đến đây đi?
Ừm, nghe nói quy mô không tồi, đến xem.
Ha ha, tôi cùng Lãnh tổng đã tới vài lần, quả thật cũng được.
Bất quá Lãnh tổng còn thích cái này? Tôi trước đây chưa từng nghe qua.
Tôi cũng là chơi một chút mà thôi, ha ha, cũng không dự định thắng tiền.
Ba người cô một câu tôi một câu, Đổng Học Bân cũng không nói vào, dành thời giờ nhìn tình huống xung quanh, thấy không ít xe đều ngừng, sau đó người đi xuống đều bị kiểm tra, cuối cùng mới cho đi. Cái này còn là ban ngày, lại có thể dám lộ liễu trắng trợn như thế, phỏng chừng ông chủ phía sau của đổ thuyền cũng có không ít quan hệ cùng quan viên địa phương, mới đến mấy tháng thì hình thành loại quy mô này, quả thật không đơn giản. Nhưng có cái gọi là súng bắn chim đầu đàn, làm lớn như vậy, hèn chi quốc an lúc này nhìn chằm chằm vào đổ thuyền này.
Mười phút sau.
Người cơ bản đều đến đông đủ.
Thiếu phụ có thể là người phụ trách chiếc thuyền này, lần thứ hai đi tới, Sắp lái thuyền, ở trên gió lớn, mấy vị có thể quay về trong khoang thuyền.
Không có việc gì, hóng gió cũng rất thoải mái.
Tốt lắm, chúng tôi lái thuyền, có cần cái gì cứ nói cho tôi biết.
Không bao lâu, thuyền rời khỏi bờ, đi ra ngoài khơi xa xa.
Trương Long Quyên ngáp một cái, hỏi: Đại khái mất bao lâu? Đều có chút mệt mỏi.
Thiếu phụ nói: Có thể phải một giờ hơn, cũng coi như rất nhanh, ngài là lần đầu tiên đến đây? Đợi sau khi lên du thuyền sẽ có thức ăn và phòng, ngài muốn ăn cũng tốt, muốn nghỉ ngơi cũng tốt, đều có thể, còn có bảy tám tiếng thời gian nghỉ ngơi, đến lúc đó thuyền chạy đến vùng biển quốc tế còn rất lâu, sòng bạc bình thường là ban đêm mười hai giờ đúng sẽ mở, không làm lỡ nghỉ ngơi của ngài.
Bảy tám tiếng mới chạy đến vùng biển quốc tế?
Ừm, cái này hơi xa một chút, bởi vì gần đây tra tương đối nghiêm, khu vực trước đây không được, chúng tôi cũng sửa lại đường thích hợp.
Các người còn có người tra?
Ha ha, cẩn thận một chút luôn luôn tốt.
Không có việc gì, cũng không vội, tối nay thì tối nay.
Ngụy tổng nhìn về phía Trương Long Quyên, Trương tổng, cùng nhau ăn cơm? Ngoại trừ qua vài lần điện thoại, hai ta thật đúng là nhiều năm chưa gặp mặt.
Trương Long Quyên mỉm cười nói: Hôm nào đi, có cơ hội, mệt rồi, tới chuẩn bị ngủ một giấc, ăn trong phòng cũng được.
Được, vậy hôm nào rồi nói, đến lúc đó gặp ở sòng bạc, cô thủ hạ lưu tình.
Ha ha, lời này phải là tôi nói với Ngụy tổng mới đúng, lần trước nếu không vận khí của tôi tốt một ít, thì đã bị anh thắng ngay cả tiền mua quan tài cũng không có.
Nhìn kìa, lại chế giễu tôi, đổ kỹ của Trương tổng mà không biết.
Lãnh tổng cũng cười một chút, Đến lúc đó chơi một chút nha chị Trương.
Nhìn cô ấy, Trương Long Quyên nói: Được, ban đêm mười hai giờ gặp mặt.
Được, quyết định như vậy. Lãnh tổng cười ha ha.
Mười phút. . .
Nửa tiếng đồng hồ. . .
Một tiếng đồng hồ. . .
Du thuyền giảm tốc độ, cũng có thể thấy được bến cảng.
Cũng không biết đây là đâu, bến cảng này cũng không phải chính quy, có một du thuyền cực kỳ xa hoa, khiến cho Đổng Học Bân nhìn mà sửng sốt, lúc Trầm Tiểu Mỹ nói cho hắn nhiệm vụ lần này không tầm thường trong đầu hắn sớm có ấn tượng, nhưng vẫn không ngờ chiếc thuyền du lại có thể lớn như vậy, bề ngoài mới tinh, bên trong hẳn là cũng không kém được, phỏng chừng chứa mấy nghìn người tuyệt đối không thành vấn đề.
Một chiếc du thuyền rất tốt!
Chi phí xây dựng cho một chiếc du thuyền như vậy phỏng chừng cũng là một con số trên trời!
. . .
Bên bờ.
Thuyền ngừng, phía sau cũng có thuyền khác đến đây.
Nhất thời, trên bờ đã hơn trăm người, đứng ở bên bờ.
Có vài người rõ ràng là đã tới không ít lần, biểu tình không có gì biến hóa, nhưng có phần lớn người là lần đầu tiên tới, không khỏi kinh ngạc du thuyền lớn cách đó không xa.
Một lát sau, dưới sự dẫn đường của một vài nhân viên công tác, mọi người bắt đầu lên thuyền.
Bất quá trước khi lên thuyền, lại còn có một cửa kiểm tra, lần này không chỉ dùng thiết bị kiểm tra và soát người, thậm chí còn có một thiết bị hồng ngoại cùng loại, thậm chí một ít nhân viên chuyên nghiệp ngay cả con mắt và kính sát tròng cũng lấy ra kiểm tra một lần, thứ nhất có thể phòng ngừa vật phẩm nguy hiểm tiến vào, thứ hai là phòng ngừa một ít công cụ gian lận công nghệ cao, cuối cùng, tiền mặt trong va li cũng bị lấy ra nhìn một chút, lúc này mới có thể cho đi. Tiền của mọi người ở đây tương đối dày, tài chính thiếu hoặc là một người ít muốn chơi nhỏ, lúc đăng ký phỏng chừng đều không được, càng không nói là được thuyền, cho nên mang theo bao nhiêu tiền mặt đối phương có thể cũng có mức thấp nhất.
Va li của mọi người đều coi như bình thường, ít hơn trăm ngàn, nhiều là hơn một triệu, Trương Long Quyên mang năm mươi triệu đã tính là không tồi, đương nhiên cũng coi là khá nhiều.
Về phần quét thẻ?
Bên này là đổ thuyền phi pháp, đương nhiên không có chổ có thể quét thẻ, cho nên chỉ có thể là tiền mặt, hơn nữa mọi người mang đều là đôla.
. . .
Trên du thuyền.
Qua từng thủ tục, Trương Long Quyên Trầm Tiểu Diễm các nàng cuối cùng cũng lên thuyền.
Mặt trên trong một đám nhân viên công tác mặc chia bài quần áo lập tức có một người bắt đầu nói: Mời ngài đưa ra thẻ.
Trầm Tiểu Mỹ đem thẻ ra.
Người nọ nhất thời nói: Xin chào quý khách, mời bên này.
Đổng Học Bân phát hiện, phương hướng dẫn đường không như nhau, có vài người đi sườn tây, có vài người là từ sườn đông tiến vào trong thuyền, hình như là đẳng cấp của thẻ cũng không giống, đãi ngộ cũng không giống, mà thân phận của Trương Long Quyên, phỏng chừng hẳn là thẻ có cấp bậc cao nhất, nhân viên công tác mang theo bọn họ vào một cầu thang sườn bắc, đi qua hành lang, tiến vào một khu vực xanh vàng rực rỡ, trải thảm hồng, hình dạng rất xa xỉ.
Hai bên đều là phòng.
Trên cửa phòng còn có treo bảng VIP, cùng với số phòng.
Chúng tôi chuẩn bị hai phòng cho mỗi thẻ khách quý, phòng của vở chỗ này, VIP7 và VIP8.
Tốt.
Sòng bạc ban đêm mười hai giờ sẽ bắt đầu, trong thời gian này có cái gì cần thì trong phòng có điện thoại, ngài có thể gọi phục vụ nhân viên, ở chỗ này dùng cơm và rượu nước đều là toàn bộ miễn phí.
Tôi đã biết.
Vậy ngài nghỉ ngơi, tôi không quấy rối, chúc ngài một ngày vui vẻ. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh