Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những thứ này cũng đều là thạch Nữ Oa!

Hơn nữa số lượng rất nhiều, ít nhất cũng phải ba mươi tấn. Nhưng mà là thạch nguyên khối, nhưng loại bỏ đi phần phế thạch bên ngoài thì ít nhất cũng phải đến mười năm tấn.

Số lượng lớn như vậy, để tu luyện đến cảnh giới Thái Hư cao nhất thì hoàn toàn thừa sức.

Ông có thể vì giận dỗi mà không lấy những thứ này để giúp tăng thêm tu vi đáng quý của mình sao?

Tất nhiên là không thể rồi.

“Lấy về cũng không được đâu, tôi không cho ông đâu.” Diệp Thiên khẽ nói.

Huyền Cực Tiên Tôn bỗng nhiên cảm thấy khó chịu: “Lão già này thừa nhận trước đấy đã trách lầm anh, có được không? Anh đừng có mà nhỏ mọn như thế chứ. Đưa đồ cho tôi, đồ này anh không thể lấy về.”

Ông ta thực sự rất muốn những thứ này, có thể tu luyện đến cảnh giới Thái Hư, thì tất nhiên muốn chúng rồi.

Còn không lâu nữa thì hoàng triều Hiên Viên sẽ bị công phá,thủ đoạn của quân địch so với Diệp Thiên chỉ có hơn chứ không có kém. Ít nhất có thể diệt sạch được một ngàn người của trăm họ hoàng triều Hiên Viên.

Bây giờ ông ta mới hiểu được, trong mắt của người thống trị, quyền lợi là trên hết, lợi ích là trên hết, còn sinh mạng chính là cỏ rác. So với những kẻ thống trị kia thì Diệp Thiên vẫn được coi là nhân từ.

Không có so sánh thì sẽ không có đau thương, so cả hai bên thì ông ta mới phát hiện ra mình đã trách lầm Diệp Thiên rồi. Ít nhất thì lúc ấy Diệp Thiên tàn bạo thêm chút nữa, có thể khiến quân địch khiếp sợ khí thế đó, đã có thể không làm nhiều dân chúng hoàng triều Hiên Viên bị chết vô tội như vậy.

“Nói như vậy là ông không giận tôi nữa hả?” Diệp Thiên cười hỏi.

“Hừ.” Huyền Cực Tiên Tôn hừ lạnh, nói: “Anh còn không hiểu ý của lão già tôi sao?”

“Hì hì.” Lúc này Đóa Đóa cười nói: “Ông thật là tốt quá, Huyền Cực Tiên Tôn là người ngoài miệng thì cứng nhưng trong lòng lại mềm yếu nha. Biết tin ông bị kẹt ở quần đảo Tiên Sơn này, bố cháu cũng rất lo lắng cho ông đó.”

“Cái cô nhóc này, cháu nói nhiều quá đấy.” Huyền Cực Tiên Tôn trợn mắt lên nhìn Đóa Đóa một cái.

“Ha ha.” Diệp Thiên cười lên: “Thạch Nữ Oa kia cho ông đấy, tôi cũng không lấy về làm gì cả. Ông cầm lấy mà đi tu luyện đi ông lão.”

Huyền Cực Tiên Tôn cười xấu xa, lấy thạch Nữ Oa về, sau đó lập tức rời đến đại bản tu luyện của mình.

Rồi sau đó, Diệp Thiên cũng triệu hồi Dương Đỉnh Thiên và Triệu Thương Thiên lại.

“Ba mươi tấn thạch Nữ Oa này, anh cầm lấy đi tu luyện đi Đỉnh Thiên, ba mươi lăm tấn cho Thương Thiên. Tu vi của Đỉnh Thiên thấp, Thương Thiên hãy để ý và quan sát cậu ấy cho tôi.” Diệp Thiên chỉ vào hai đống thạch Nữ Oa nói.

“Không thành vấn đề, tôi sẽ để ý tới cậu ấy. Lão Dương vốn đi theo tôn thượng lâu hơn so với tôi, huống gì trạng thái của lão Dương vẫn ở trên tôi, so với tu vi của tôi vẫn cao hơn một bậc. Cho cậu ấy nhiều hơn là chuyện rất bình thường.” Đỉnh Thiên đĩnh đạc nói.

“Anh có thể nghĩ được như vậy là tốt rồi.” Diệp Thiên vỗ một cái vào bả vai của Đỉnh Thiên: “Hai người hãy nhận lấy đá để tu luyện đi, cũng tranh thủ cố gắng để được sớm vào Thái Hư.”

"Dạ !Tôn thượng!"

Khí thế hai người bừng bừng hào hứng thu thạch Nữ Oa vào.

Sau đó Diệp Thiên dặn dò các thuộc hạ của những tiên môn đi qua sông nhớ chú ý chín cửu khúc Thiên Hà Trận, nghiên cứu cách thức phá trận. Nhưng có thể phá thì cũng chưa phá vội, chờ khi đan dược được luyện thành thì mới là thời cơ để phá.

Ngay sau đó, anh cùng với Dương Đỉnh Thiên và Triệu Thương Thiên tìm được đến chỗ tu luyện của lão đại, họ cùng nhau tiến hành tu luyện.

Anh có tận hơn năm trăm tấn thạch Nữ Oa, cho đi cũng khoảng một trăm tấn, còn có hơn bốn trăm tấn. Ngoại trừ những vỏ thạch không dùng đến bên ngoài thì có gần hai trăm tấn thạch Nữ Oa, toàn bộ chỗ đó dùng để tu luyện có thể tăng đến tiểu thành hoặc cao của cảnh giới Thái Hư.

Thạch Nữ Oa không thể so được với Định Thiên Châu, chất lượng không tốt bằng Định Thiên Châu. Định Thiên Châu thực ra cũng là thạch Nữ Oa nhưng đó là Thạch Nữ Oa tinh túy. Giống như phỉ thúy của hoàng đế, chính là cực phẩm của cực phẩm.

Mà đống thạch Nữ Oa của Diệp Thiên tương đương với loại phỉ thúy hạng D, chất lượng rất kém cỏi, kém xa với chất lượng của Định Thiên Châu.

Nếu như có một hai trăm tấn Định Thiên Châu thì có thể để cho tận mười người tu luyện được đến tầng đỉnh cao của cảnh giới Thái Hư rồi.

Cho nên những thứ thạch Nữ Oa kia, kể cả không cho người khác thì một mình anh dùng chúng để vào Thái Hư cũng vô cùng tốn sức.

Càng về sau của cảnh giới Thái Hư thì việc tu luyện càng tiêu hao tài nguyên, cho nên anh tiêu hao ít lại có thể giúp cho càng nhiều người được vào thái hư hơn.

Dù sao thì Dương Đỉnh Thiên, Triệu Thương Thiên và lão đại đều bị anh liên lụy tới, khiến họ từ cấp Thái Hư xuống tới cấp Thiên Huyền. Anh không thể chỉ nghĩ đến việc tăng tu vi mình lên mà không quan tâm tới bọn họ.

Cho nên, anh tình nguyện bỏ ra một phần tu vi của mình để làm tu vi của bọn họ tăng lên. Anh không thể để bọn họ uổng công đã đi theo anh lâu như vậy, cũng không muốn uổng công lão đại dạy dỗ anh.

Thời gian trôi qua như bóng lướt qua khe cửa, chớp mắt đã nửa tháng trôi qua.

Trải qua quá trình huấn luyện của hơn một nghìn vị vua bất từ đang mượn trọng lượng cơ thể của họ thì sáu mươi hai hàng quân chất lượng cao đã được luyện thành.

Ít nhất ở thủy lam tinh, đội quân này đã có sức mạnh rất cao cường rồi, cũng được coi là chất lượng vô cùng tốt. Hơn nữa tổng số lại đạt tới hơn ba tỷ bảy quân số. Các tiên tôn bên trong quần đảo Tiên Sơn cũng không nhúng tay vào. Chỉ với đại quân này cũng đã đủ càn quét thiên hạ rồi.

Lúc này, trăm họ của đế quốc Thiên Kiền cũng đang thảo luận về thế cục này.

“Nghe nói Diệp Bắc Minh đang dưới được quyền lãnh đạo của tướng, đang nghiên cứu cách phá cửu khúc Thiên Hà Trận. Một khi cửu khúc của Thiên Hà Trận bị phá bỏ, hơn ba tỷ đại quân tinh nhuệ sẽ tấn công vào đế quốc Long Hoàng, không thể đỡ được. Chỉ cần ba ngày có thể tiêu diệt sạch đế quốc Long Hoàng, sau đó càn quét thiên hạ.”

“Đúng vậy, lúc bắt đầu cuộc đại chiến, dưới quyền của Diệp Bắc Minh chỉ có hai trăm triệu đại quân, còn có thể chống lại được mười tỉ liên quân. Nhưng hiện tại binh lực của bên liên quân cũng đã bị tiêu hao không ít. Một khi trận được phá, các đế quốc lớn không có đại quân tinh nhuệ dự bị thì thiên hạ này sẽ dần thuộc về tay của hoàng triều Hiên Viên mà thôi.”

“Trước mắt hiện tại, quan trọng nhất là nhìn thấy được tiên tôn bên trong quần đảo Tiên Sơn, sẽ không ra tìm Diệp Bắc Minh để tính sổ. Nếu như tất cả bọn họ ra hết thì có thể tiêu diệt đại quân dưới trướng của Diệp Bắc Minh. Còn nếu không ra, đại quân dưới trướng của Diệp Bắc Minh sẽ càn quét toàn thiên hạ mất.”

"..."

Cùng lúc đó, bên trong hoàng cung của đế quốc Long Hoàng, các sứ giả của các đế quốc lớn đã hội tụ vào, cũng đang thảo luận về thế cục kế tiếp.

“Hiện tại số lượng đại quân của Diệp Bắc Minh đã đạt tới ba tỷ bảy, ba tỷ tám triệu. Ngày mà cửu khúc của Thiên Hà Trận bị phá, chính là lúc bọn họ càn quét thiên hạ. Chúng ta không còn chút sức lực nào để đánh trả, cho dù tập hợp tất cả đại quân của đế quốc Thiên Hà Bắc Ngạn. Sau khi bắt đầu cuộc đại chiến với bọn họ, cũng không có cách nào ngăn cản tốc độ bọn họ càn quét thiên hạ được.” Sứ giả đế quốc Tây Lương nói.

“Đúng vậy. Đế quốc của chúng ta, chỉ có thể tập hợp được tối đa mười lăm tỉ quân. Toàn bộ tiên tôn ra trận cũng chỉ có thể lên tới ba tỷ lăm, mà đại quân tinh nhuệ dưới quyền của Diệp Bắc Minh vô cùng hung hãn. Diệp Bắc Minh lại cực kỳ ghét những tên làm bậy. Trận chiến kế tiếp không có cách nào đánh thắng, trừ khi quần đảo Tiên Sơn khai trận, rồi vào mời những tiên tôn lớn tới cứu viện. Nếu không chỉ với chúng ta thì đất nước này sẽ bị diệt vong.” Sứ giả đế quốc Thiên Kiền lo lắng nói.

“Quốc sư, bây giờ tình hình ở quần đảo tiên sơn như thế nào rồi?” Hoàng đế đế quốc Long Hoàng hỏi.

Quốc sư đế quốc Long Hoàng lắc đầu: “Tiên tôn Huyền Thanh cùng với sư huynh của tôi đã trở về quần đảo Tiên Sơn được nửa tháng, đại trận đã sụp đổ rồi. Căn bản là không thể vào được, cũng không biết bên trong đang diễn ra thế nào.”

Lúc này, sứ giả đế quốc Đại Yến đứng lên nói: “Hôm nay hoàng đế của chúng tôi đã truyền tín hiệu tới, nếu như ba ngày vẫn chưa có câu trả lời cho kẻ thù, thì sẽ lập tức phái sứ giả đến hoàng triều Hiên Viên đầu hàng. Nếu không, khi đầu hàng lúc trận được phá thì nói không chừng đến cả việc đầu hàng hòa hoãn cũng không được chấp nhận.”

“Hoàng đế của chúng tôi cũng có suy nghĩ đầu hàng.”

“Hoàng đế của chúng tôi cũng vậy.”

“Hoàng đế của chúng tôi nói rằng trận chiến này không có cách nào để đánh thắng, đầu hàng là cách duy nhất.”

Từng sứ giả nhao nhao bày tỏ thái độ.

“Vậy thì đợi thêm ba ngày nữa đi, chúng ta hãy quan sát thêm tình hình đã.” Hoàng đế đế quốc Long Hoàng không biết phải làm sao, chỉ có thể để cho sứ giả giải tán về trước.

Ngày thứ hai, tại quần đảo Tiên Sơn.

Trải qua bảy mươi tám ngày đại chiến, đảo chủ đảo Hoa Đào cùng với Hoàng Long đảo chủ liên thủ với nhau, ngoài ra còn có hai vị đại thành sơ kỳ đảo chủ. Bốn người tiêu hao sức lực lớn, với sự hỗ trợ của hàng trăm vị tiên tôn, rốt cuộc đã ỷ vào một binh khí pháp bảo khó khăn giết chết được Đảo Phượng Hoàng Chủ, phong ấn ông ta lại.

“Ha ha. Đảo Phượng Hoàng Chủ, lần này ông không thể vượt qua được sóng gió lớn phải không?”

đảo chủ đảo Hoa Đào cười to.

“Một đám khốn kiếp hèn hạ, cậy đông ức hiếp kẻ yếu thì có bản lĩnh gì chứ?” Đảo Phượng hoàng chủ không kiềm được cơn tức giận.

“Hừ!” Đảo Hoàng Long chủ hừ nói: “Ông cùng với tên ma đầu Diệp Bắc Minh kia lộng hành, chúng tôi là đang thay trời hành đạo, tại sao có thể nói là hèn hạ được chứ?”

“Muốn thêm tội thì cứ nói thêm đi. Tùy các người nói thế nào, đừng để đến khi bổn tọa phá vỡ phong ấn, nếu không nhất định các người sẽ phải trả giá thật đắt.” Phượng hoàng đảo chủ giận dữ, lấy bốn đoạn binh khí trong tay liều mạng chém phá phong ấn, nhưng vẫn không thể chém vỡ.

“Ha ha ha.”

đảo chủ đảo Hoa Đào cười to: “Chớ phí sức nữa, đây là thực lực của bốn người chúng tôi hợp lại, cùng với hơn một trăm vị tiên tôn đại thành tập hợp lại để phong ấn ông, trong thời gian ngắn ông không thể phá được đâu.”

“Rồi sau đó chúng tôi sẽ mở ra pháp trận, dùng cửu thiên huyền hoa để thiêu chết ông, để cho ông hồn tiêu phách tán. Sau đó đi tìm Diệp Bắc Minh, khiến cho anh ta chết không có chỗ chôn, rồi sẽ bóp chết đứa con gái đáng ghét của ông.”

"Ha ha ha!"

Đại trận được mở ra rất nhanh, Thiên Địa Chân Ma được trút vào.

“Các vị đạo hữu, mọi người hãy hợp lực lại dẫn Cửu Thiên Lôi Hỏa chống lại ông ta.” đảo chủ đảo Hoa Đào đề nghị.

" Được thôi!"

Tiên Tôn rối rít gật đầu.

Ngay sau đỏ, đảo chủ đảo Hoa Đào chờ bốn bị tiên tôn đại thành làm phép, dẫn Cửu Thiên Lôi Hỏa vào trong phong ấn. Sau đó cửa phía trên của phong ấn mở ra, để cho Cửu Thiên Lôi Hỏa vào bên trong, đánh thẳng vào đầu của Đảo Phượng hoàng chủ.

"Đáng chết!"

Đảo Phượng hoàng chủ tập pháp phòng ngự lại sức mạnh của lôi hỏa nhằm để bảo vệ thân thể. Phòng ngự của thân và sức mạnh của lôi hỏa như hòa vào nhau. Dù lôi hỏa mạnh đến bao nhiêu cũng không thể làm tổn thương đến ông ta.

Nhưng mà, ông ta muốn thoát ra bằng cách mở phong ấn trên đầu, lại bị ngay một đòn lôi hỏa đánh vào liên tục, không có cách nào thoát ra được, khiến cho ông ta tức giận gào thét không ngừng.

“Mọi người nhanh tăng cường sức mạnh của lôi hỏa, tranh thủ cơ hội mau phá hủy sức phòng ngự của ông ta, giết chết ông ta ngay trong phong ấn đó.” đảo chủ đảo Hoa Đào hô lên.

Rất nhanh sau đó, hàng trăm tiên tôn đại thành rối rít tăng thêm uy lực cho lôi hỏa, khiến cho Đảo Phượng hoàng chủ không thể không tiêu hao tu vi để tăng thêm phòng ngự cho mình.

Ngay tại lúc này, ở bên ngoài pháp trận, tiên tôn Huyền Thanh đã đợi nhiều ngày.

Đầu tiên là ông ta nhìn thấy Đảo Phượng hoàng chủ, sau đó hỏi thăm qua tình hình, vội vàng đi tới bên Đảo Hoàng Long chủ nói: “ Đảo chủ, Diệp Bắc Minh đã trở về đế quốc Hiên Viên, tập kết được ba mươi bảy đại quân tinh nhuệ, định phá vỡ cửu khúc của Thiên Hà Trận nhằm càn quét thiên ha. Một khi thiên hạ bị càn quét, sức mạnh của anh ta sẽ càng lớn mạnh, thống lĩnh được cả quần đảo tiên sơn. Đến lúc đó sẽ đánh bại được hết cả quần đảo tiên sơn thôi.”

"Cái gì!"

Đảo Hoàng Long chủ cùng đảo chủ đảo Hoa Đào nghe tiên tôn nói vậy, sắc mặt thay đổi kịch liệt.

“Đảo Hoàng Long chủ, đại quân của Diệp Bắc Minh có sức mạnh vô cùng lớn mạnh, ba tỷ bảy đại quân tinh nhuệ cũng khiến cho các tiên tôn Đại Thành phải lùi bước. Nếu như mở rộng được đến năm tỉ, thậm chí là nhiều hơn thì chúng ta không thể đỡ nổi.” Đảo Minh Nguyệt chủ vội vã la lên.

“Vậy thì.” đảo chủ đảo Hoa Đào nói: “Các vị đạo hữu, các người tiếp tục dùng lôi hỏa chống lại đảo Phượng hoàng chủ, tôi dẫn theo khoảng trăm tiên tôn đằng sau giúp cho các đế quốc tiêu diệt đại quân của Diệp Bắc Minh, sau đó sẽ bắt Diệp Bắc Minh lại. Anh ta đã mất đi phòng ngự, sẽ không còn là đối thủ của tôi nữa.”

"Được!"

Đảo Hoàng Long chủ chờ tiên tôn đồng ý.

Không thì đợi đến lúc đại quân của Diệp Bắc Minh tiến đến sẽ để lại hậu quả vô cùng khó lường.

Ngay sau đó, đảo chủ đảo Hoa Đào triệu tập hơn ba mươi tiên tôn đại thành và bảy mươi tiên tôn vừa mới nhập môn rời khỏi quần đảo Tiên Sơn, đi hơn sáu trăm triệu cây số.

Tin tức được truyền tới hoàng cung của hoàng đế Long Hoàng, khiến cả cả cung náo động kịch liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK