Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tên cẩu tặc Hồng Quân, đừng chạy.”

Diệp Thiên tức giận đuổi theo.

Đóa Đóa bị giết, đây là chuyện nghiêm trọng đụng chạm đến mức giới hạn của hắn, hắn tuyệt đối không thể dung thứ được. Hắn cảm thấy nếu mình có thể nuốt trôi được mối thù này, thì hắn sẽ là một người bố vô dụng.

Mặc dù chính Đặng Thiên là người đã giết Đóa Đóa.

Nhưng ở trong mắt hắn, Hồng Quân mới là thủ phạm.

Nếu không phải do Hồng Quân lên tiếng yêu cầu Đặng Thiên giết Đóa Đóa, lúc ấy Đặng Thiên đã bị máu của thất khiếu linh lung tâm bắn vào người, hắn ta đã đau đến mức không còn quan tâm được chuyện gì nữa, làm sao còn có tâm trạng đi giết Đóa Đóa.

Chính bởi vì lời nhắc nhở của Hồng Quân, trong cơn tức giận và đau đớn Đặng Thiên mới giải phóng ma khí cuồng bạo của mình để giết Đóa Đóa.

Vốn dĩ hắn có thể ngăn chặn được.

Thế nhưng chính vì Hồng Quân quấy rối đánh bay Địa Thư, khiến cho ma khí oanh kích đến cơ thể Đóa Đóa, Đóa Đóa mới bị nổ tung.

Cho nên lòng căm hận của hắn dành cho Hồng Quân còn mãnh liệt hơn sự căm thù của hắn đối với Đặng Thiên.

“Ma tôn, chúng ta tiếp tục chia nhau ra hành động, khiến cho Thái Nhất không dám đuổi theo nữa.”

Nhưng thấy Thái Nhất liều mạng truy đuổi, Hồng Quân sợ bắt được sẽ bị giết chết, liền vội vàng nói.

Đồng thời, cũng buông lỏng thần hồn của Đặng Thiên.

Rất nhanh, hai người bọn họ phân chia nhau bay tản đi, một người trái một người phải đứng sừng sững trên không trung.

“Thái Nhất, việc ngươi phải làm bây giờ là giúp con gái của ngươi hồi phục lại thân xác. Dù sao cô bé cũng là máu mủ ruột thịt của ngươi, nếu như ngươi bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để phục hồi thân thể, thì xác thịt của cô bé sẽ không còn nữa, cho dù là ngươi có giết ta và Đặng Thiên, rồi sau đó tới đài phục sinh hồi sinh con gái của ngươi, đó cũng chẳng qua là một thần hồn mà thôi.”

“Mặc dù ngươi có thể tái tạo lại thân xác khác cho cô bé, nhưng thân thể được tái tạo ra lại không phải là máu mủ của ngươi, chẳng qua chỉ là một thân thể giả của con gái ngươi mà thôi.”

“Cho nên ta vẫn là khuyên ngươi lập tức dừng việc đuổi theo, nếu không hai người bọn ta chia nhau ra hành động, lúc đó ngươi chỉ có thể đuổi theo một người, người còn lại sẽ xông vào đội đại quân và tiêu diệt hết toàn bộ quân đội của ngươi, sau đó tấn công vào Thiên Giới và tàn sát hết thảy thần dân của ngươi đấy.”

Hồng Quân uy hiếp nói.

Diệp Thiên nghe vậy, không khỏi dừng bước chân lại.

Không thể không nói, những lời Hồng Quân nói là đúng.

Hiện tại trở về hắn vẫn có thể phục hồi lại thân thể của Đóa Đóa, nếu thời gian càng lâu, thì sẽ càng khó hồi phục hoặc cũng có khả năng không thể hồi phục được nữa.

Tuy rằng đài phục sinh có thể hồi sinh Đóa Đóa.

Thế nhưng thứ được hồi sinh chẳng qua chỉ là thần hồn mà thôi, nó không thể hồi sinh cả thân thể được.

Cũng giống như Văn Tuyết Tâm được hồi sinh lại thần hồn, vì thân thể không còn nữa, chẳng qua thần hồn của thần tiên có cảm giác chân thực hơn, nhưng trên thực tế, đó cũng chỉ là thần hồn mà thôi.

Đương nhiên, hắn đã tái tạo lại một cơ thể mới cho Văn Tuyết Tâm.

Việc tái tạo cơ thể cho một thần tiên có cấp bậc thấp như vậy, đối với một thánh nhân cấp cao như hắn mà nói, chẳng qua là một chuyện rất dễ dàng.

Nhưng thân thể được tái tạo lại có thể rất đẹp, thậm chí còn đẹp hơn trước kia rất nhiều, nhưng dù sao đó cũng không phải là  thân thể trước kia.

Nếu hắn tái tạo lại một thân thể mới cho Đóa Đóa, vậy thì thân thể mới của Đóa Đóa sẽ không còn là cốt nhục của hắn nữa, mà đó chỉ là một thân thể giả do hắn chế tạo ra mà thôi.

Đóa Đóa là cốt nhục của hắn và Tần Liên Tâm, thân thể tóc da là thứ nhận được từ cha mẹ, đương nhiên là hắn hy vọng Đóa Đóa có thể giữ lại cơ thể máu mủ mà hắn và Tần Liên Tâm tạo nên.

Còn thêm một điều nữa.

Sau khi tái tạo lại thân thể, thất khiếu linh lung tâm của Đóa Đóa sẽ không còn nữa.

Nếu chữa lành được thân thể trước kia của Đóa Đóa, thì vẫn có thể giữ lại được thất khiếu linh lung tâm của cô bé.

Cho nên bất luận là hắn suy xét từ phương diện nào, việc chữa lành thân thể của Đóa Đóa vẫn tốt hơn là tái tạo lại thân thể cho Đóa Đóa.

Còn thêm một điều nữa.

Một khi Hồng Quân và Đặng Thiên chia nhau ra hành động, nếu hắn đuổi theo Đặng Thiên, Hồng Quân liền có thể dễ dàng chạy đi công phá đại quân và chạy trốn tới Thiên Giới, nếu đuổi theo Hồng Quân, Đặng Thiên cũng có thể công phá đại quân và trốn lên Thiên Giới.

Cho dù Đặng Thiên không có thân thể, chỉ có thần hồn, thực lực của hắn ta bị tổn hại nghiêm trọng, nhưng hắn ta lại lợi hại hơn Thông Thiên, hắn ta vẫn có thể đánh phá đại quân.

Sau khi cân nhắc giữa lợi và hại.

Thần niệm Diệp Thiên khẽ động.

Chuông Đông Hoàng và Thiên Thư phân tán nhau thôi động công kích về phía Hồng Quân và Đặng Thiên.

Hơn nữa, nắm đấm của hắn cũng đột nhiên giáng tới.

Rầm rầm.

Đặng Thiên và Hồng Quân tránh được đòn tấn công của Chuông Đông Hoàng và Thiên Thư, nhưng lại không tránh được nắm đấm của Diệp Thiên, hai người đều bị một quyền nắm đấm đánh trúng liên tục lui về phía sau.

“Rút.”

Hồng Quân hô lên một tiếng.

Ông ta biết rằng Diệp Thiên sẽ không tiếp tục truy kích hai người bọn họ nữa.

Ít nhất trong trường hợp bọn họ chia nhau ra hành động, Diệp Thiên khẳng định không dám tùy tiện đuổi theo.

Quả đúng như dự đoán.

Sau khi hai người bọn họ phân tán chạy trốn.

Diệp Thiên ngừng truy kích, quay lại đường cũ.

Khi trở về tới trước trận của đại quân.

Thông Thiên giáo chủ đang chữa lành cơ thể và thần hồn của mình.

Một thánh nhân có tu vi cao như Thông Thiên, sau khi người bị hủy hoại thân thể và thần hồn, ông ta vẫn có thể tự mình chữa lành khôi phục lại.

Khi đó, Đặng Thiên đã bị máu của thất khiếu linh lung tâm bắn trúng đau đớn khó chịu đựng được, hắn ta chỉ là tiện tay bóp chết Thông Thiên, không có bất kỳ tàn phá hủy diệt nào, cho nên Thông Thiên mới có thể khôi phục lại thân thể và thần hồn.

Nữ Oa lại khác.

Sau khi Nữ Oa bị Diệp Thiên đánh chết, hắn còn thôi động tiên pháp tàn phá, khiến cho bà ta không thể phục hồi thân thể và thần hồn, mà hoàn toàn chết đi.

Nếu Diệp Thiên không có thôi động tiên pháp tàn phá, thì Nữ Oa cũng có thể phục hồi thân thể và thần hồn của mình.

“Công chúa, công chúa của tôi ơi. Tại sao người lại chết được, người hãy sống lại đi, công chúa.”

Thân Công Báo ngồi dưới đất, khóc tới chết đi sống lại.

Đội đại quân hơn năm trăm nghìn tỷ cũng rưng rưng nước mắt.

Tất cả đều cảm thấy đau lòng cho sự hy sinh anh dũng của Đóa Đóa.

Thậm chí còn có nhiều phóng viên địa phương cũng muốn đến phỏng vấn, từ tiếng khóc của Thân Công Báo, bọn họ được biết cô công chúa Đóa Đóa vĩ đại, cô con gái của Đông Hoàng Thái Nhất Đại Đế đã hy sinh trong trận chiến trừ ma, tất cả đều quỳ xuống mặt đất khóc thương cho cô bé.

Diệp Thiên không khóc, cũng không có nói chuyện.

Thần sắc của hắn trông có vẻ rất đau lòng.

Hắn đứng trên không nơi mà Đóa Đóa bị đánh chết, dang hai tay ra thôi động tiên pháp, hét lớn một tiếng:

“Tụ tập.”

Trong giây tiếp theo.

Gió lớn cuồn cuộn nổi lên, tiên pháp cuồng bạo từ trên người hắn phóng thích ra ngoài, chín màu thần quang lộng lẫy bao phủ khắp bán kính hàng triệu dặm, những màn sương máu bị đánh tan phân tán khắp mọi nơi của Đóa Đóa được thu thập trở lại.

Rồi sau đó.

Những màn sương máu này tụ tập về phía Diệp Thiên.

Chúng phiêu tán ở xung quanh Diệp Thiên, tựa như những con đom đóm và tinh linh bay khắp trời, vây quanh xung quanh người Diệp Thiên.

“Tái hợp.”

Diệp Thiên khẽ hét lên một tiếng.

Những hạt huỳnh quang chung quanh tụ tập trước mặt hắn, nhìn trông như các tế bào dày đặc đang xao động, những “tế bào” này đang nuốt chửng lấy nhau, số lượng càng ngày càng ít, cá thể càng ngày càng lớn, cuối cùng hình thành một hình thể hoàn chỉnh.

Hiển nhiên đó chính là Đóa Đóa, hai mắt cô khẽ nhắm lại, bất động không nhúc nhích, nằm sõng soài trong khoảng không.

“Công chúa.”

Đám người Thân Công Báo và các tướng sĩ trong quân đội đều hét lên thành tiếng, thần sắc bọn họ đều từ đau thương trở thành mừng rỡ.

Rồi sau đó.

Diệp Thiên lại tiếp tục thôi động công pháp.

Thử phương pháp thu thập thần hồn cho Đóa Đóa.

“Thần hồn hãy trở về.”

Sau khi tiên pháp được thi triển, Diệp Thiên không ngừng hô lên.

Thế nhưng.

Hắn không thể gọi được thần hồn của Đóa Đóa trở về.

Bởi vì thần hồn là thứ hư vô, thân xác mới là thứ chân thực.

Đóa Đóa không phải là một vị thánh nhân, trong khi Đặng Thiên còn là một vị thánh nhân có cảnh giới cửu trọng, cô bé bị một sự tồn tại đáng sợ như vậy tấn công, thần hồn và thể xác của cô bé đã hoàn toàn bị đánh tan.

Cũng có nghĩa là thân thể là thứ chân thực và có máu có thịt, thông qua tiên pháp cường đại của Diệp Thiên, trong khoảng thời gian ngắn hắn vẫn có thể chữa trị được thân thể của cô, nhưng thần hồn của cô đã hóa thành hư vô, không thể tụ tập lại được nữa.

Nếu như Đóa Đóa là thánh nhân, thì vẫn là có thể tụ tập lại được.

Thần hồn của thánh nhân cường đại hơn rất nhiều.

Đáng tiếc cô không phải thánh nhân.

Vì thế, Diệp Thiên dang hai tay ôm lấy cơ thể Đóa Đóa đang nằm bằng phẳng ở không trung, bay lên khoảng không, đi về phía lều lớn của chủ soái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK