Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Vi Tinh lúc đầu không có bùa tăng tốc.

Nó được phát minh bởi Diệp Thiên, và được dựa trên đại đạo tọa hóa.

Sau đó, nó được lan truyền, một số bậc thầy bùa chú đã nắm được kỹ năng chế tạo bùa tăng tốc và họ có thể chế tạo bùa tăng tốc, nhưng mà không ai trong số họ có thể tạo bùa tăng tốc nhanh như của lão ma Diệp phát minh.

Nhưng mà ở Tử Vi Tinh, bùa tăng tốc không phải là chuyện hiếm, chỉ cần có tiền là có thể mua được.

Bọn họ cũng vừa tới đây không bao lâu nên không nhận ra đại lục Thiên Thánh không có bất kỳ bùa tăng tốc nào.

Mặc dù bọn họ có chất đống mấy cái nhẫn không gian, nhưng mà cũng không biết làm thế nào. Lúc này cũng không tiện nói trong Tử Vi Tinh có cái này rất nhiều, nếu nói thì bọn họ sẽ bị người ta khinh thường.

“Thái Huyền Tiên Đế, chẳng lẽ là lão ma Diệp đã đến đại lục Thiên Thánh rồi?”

Ngạo Thiên Tiên Đế nghiêng người đến bên cạnh Thái Huyền Tiên Đế, nhẹ giọng hỏi.

Thái Huyền Tiên Đế trầm mặc một hồi, lắc đầu nói: “Chắc là không phải, có người mặc áo choàng đen giúp đỡ mà chúng ta đã đi trên thiên lộ tới tận hai năm. Với tốc độ của Kim Tiên thì có lẽ phải đi trên thiên lộ đến tận mười năm. Cho dù là sau khi chúng ta rời lão ma Diệp lập tức đuổi thì bây giờ cũng không thể đại lục Thiên Thánh được.:

“Hơn nữa, đại quân nhân tộc đã lên đường, nhìn thấy nhiều đại quân nhân tộc đến thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ như vậy, lão ma Diệp còn dám đi đến đại lục Thiên Thánh sao?”

“Chắc chắn là hắn không dám, nếu phát hiện đại quân thì hắn nhất định sẽ quay đầu đi trở về. Hắn sẽ không bao giờ dám bỏ lại thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ tiếp tục đi tới đại lục Thiên Thánh này đâu.”

“Vì vậy, sau phân tích của tôi thì khả năng lão ma Diệp ở đây là bằng không. Đại lục Thiên Thành này có rất nhiều người, có rất nhiều phát minh mà Tử Vi Tinh không có cũng ở đây. Có thể đó là một thiên tài nào đó đã lợi dụng cơ chế tăng tốc của chiến hạm tinh không để cải biên và phát minh ra bùa tăng tốc, cũng không thể không có khả năng.”

“Vì thế không cần phải nghi thần nghi quỷ nữa, hơn nữa, lão ma Diệp đó hẹp hòi vô cùng. Nếu có cái gì hay sẽ giấu cho mình và không dạy người khác, hắn tuyệt đối không thể dạy những bí mật độc môn của mình cho người dân của đại lục Thiên Thánh.”

Sau khi nghe điều này, Hạo Thiên và Ngạo Thiên cảm thấy điều đó có lý và họ xua tan nghi ngờ của mình.

Một tiếng rưỡi sau, hơn 20 đại thần và tướng lĩnh đã trở lại.

“Bệ hạ, bùa tăng tốc này thực sự là một bảo bối!” Một đại thần phấn khởi nói: “Bùa tăng tốc này có thể tăng gấp đôi tốc độ và kéo dài trong nửa giờ. Chúng tôi tăng tốc trong nửa giờ và sau khi hiệu ứng biến mất, phải mất một giờ để trở lại, đó là đủ để chứng minh tất cả mọi thứ!’

“Đúng vậy, bệ hạ, quả thực tốc độ đã tăng gấp đôi, kéo dài nửa giờ, là bảo vật!” Các đại thần lần lượt nói.

Hoàng đế rất phấn khích, liền cho gọi các tu sĩ từ Thiên Huyền Cảnh, Hợp Đạo Cảnh, Hóa Thần Cảnh, Nguyên Anh Cảnh, Kim Đan Cảnh đều thử một chút. Mỗi cảnh giới đều sử dụng bùa tăng tốc này để tăng gấp đôi tốc độ, và duy trì nửa giờ.

“Ha ha!”

Hoàng đế của con người vui mừng khôn xiết.

“Trẫm thực sự không ngờ rằng nhân tộc của trẫm lại có một thiên tài như vậy, vì nhân tộc của chúng ta mà tạo ra bảo bối để làm giàu cho nhân tộc. Thật là may mắn cho nhân tộc chúng ta và là may mắn của trẫm!”

“Các ái khanh, người tên Tiết Nghĩa Sơn này cũng nói rồi, nếu thấy lá bùa này hữu dụng thì trẫm có thể phái người đưa chiếu chỉ đến để lấy đi phương pháp tạo lá bùa này. Có thể thấy người này sáng chế ra lá bùa này không phải để cầu tài lộc, mà là vì phách nghiệp của nhân tộc. Các ái khanh nói xem trẫm nên thưởng cho người đó như thế nào để xứng đáng với việc người đó dâng bảo vật này cho triều đình để kiếm tài nguyên?”

Rất nhanh thì tể tướng đứng dậy nói: “Bệ hạ, người tên Tiết Nghĩa Sơn này thật hiểu lẽ phải, thần cho rằng việc phát minh ra bùa tăng tốc này đối với nhân tộc mà nói thì công lao này sẽ tồn tại đời đời kiếp kiếp. Chúng ta phóng tầm mắt ra khắp nhân tốc thì ngoại trừ bệ hạ ra thì không ai có thể so sánh được với công lao này.”

“Ngay cả Thái Huyền, Hạo Thiên, Ngạo Thiên và Minh Thiên đã tặng đan dược cũng không thể so sánh với công lao của Tiết Nghĩa Sơn. Mặc dù đan dược đó đã cho phép chúng ta có thêm rất nhiều Kim Tiên, nhưng số lượng đan dược có hạn, chỉ dùng trong một khoảng thời gian mà thôi. Nhưng mà bùa tăng tốc này thì không giống vậy, nắm vững phương thức sản xuất sẽ mang lại lợi ích đáng kể cho nhân tộc sau hàng triệu, hàng chục triệu năm, hàng trăm triệu năm nữa.”

“Vậy thần nghĩ rằng nếu sắc phong công thần thì lại không đủ với cống hiến của Tiết Nghĩa Sơn, còn nếu được phong làm vương thì thực lực cũng không đủ.”

“Vì vậy, thần đề nghị bệ hạ hãy nhận Tiết Nghĩa Phong làm con nuôi và sắc phong làm thân vương. Có như vậy thì cậu ta đã được phong vương một cách danh chính ngôn thuận, người trong thiên hạ cũng không bàn tán về cậu ta.”

Đề xuất này được nhiều đại thần ủng hộ.

“Đồng ý!”

Hoàng đế cũng gật đầu nói: “Thừa tướng nói có lý, một trăm tấm bùa tăng tốc thì sẽ bán ra là một viên linh thạch. Trong toàn bộ đại lục Thiên Thánh có mấy chục nghìn tỷ người tu luyện, hằng năm có 100 tỷ tu sĩ mua thì có thể bù đắp vào quốc khố. Nếu như là có hàng trăm tỷ, hàng nghìn tỷ tu sĩ mua thì lại càng lợi hại!”

“Vì vậy, công lao của Tiết Nghĩa Sơn vẫn đủ tư cách làm con nuôi của trẫm.”

Nói đến đây, ông ta nói với thái giám: “Ngươi đi lập chiếu chỉ, trẫm muốn nhận Tiết Nghĩa Sơn làm con nuôi, phong cậu ta làm Trung Thân Vương, thực ấp trăm tỷ hộ, 100 triệu linh thạch, 100 thùng tiên dược, ngàn xe trân bảo, vạn vò rượu ngon... Sau đó hãy giao cho cậu ta sáu đại nội cao thủ Thái Hư Cảnh viên mãn để bảo vệ sự an toàn của cậu ta.”

“Vâng, thưa bệ hạ!”

Ngày hôm sau.

Nhà họ Tiết.

“Theo thời gian, Ninh An Hầu cũng đã sớm quay về rồi, cũng không biết là hoàng đế của loài người đã nhìn gói hàng đó chưa? Thử bùa tăng tốcchưa? Có hài lòng với bùa tăng tốc không? Nghĩa Sơn có được phong tước không?”

Tiết Vĩnh Quý bồn bồn đi qua đi lại trong phòng khách, lo lắng như kiến bò trên chảo nóng.

“Gia chủ Tiết yên tâm đi, có lẽ là thánh chỉ phong tước đã trên đường đến rồi đó, vì vậy xin hãy bình tĩnh, đừng nóng vội.” Diệp Thiên cười nói.

“Ôi!”

Tiết Vĩnh Quý thở dài nói: “Diệp Thiên, cậu có chỗ không biết. Nếu Ninh An Hầu trở về trước khi thánh chỉ của bệ hạ đến thì với tính khí của Ninh An Hầu, ông ta nhất định sẽ giết cậu trước, sau đó tiêu diệt nhà họ Tiết.”

“Nếu nhà họ Tiết bị diệt thì hoàng đế chỉ có thể ban chiếu phong tước cho ma thôi.”

Đóa Đóa cười nói: “Cho dù nhà họ Tiết bị tiêu diệt thì Thái Ất Kim Tiên cũng có thể phục sinh. Nếu chú Nghĩa Sơn được phong tước thì triều đình có thể không hồi sinh chú ấy và nhà họ Tiết sao?”

“Đúng vậy!” Tiết Vĩnh Quý đánh mạnh vào trán.

“Sau khi cô nói như vậy, tôi đã yên tâm rồi, ha ha...”

Vào lúc này, một đội xe hùng hậu đã đi đến Vân Châu Thành.

Vừa nhìn thì người dân Vân Châu Thành sục sôi.

“Là Ninh An Hầu đã trở lại!”

“Mặt mũi của Ninh An Hầu khó coi như vậy, hẳn là vội vàng trở về khi biết quản gia bị giết!”

“Nhà họ Tiết đã kết thúc rồi, nhà họ Tiết nhất định đã kết thúc!”

Rất nhanh sau đó, tin tức về việc Ninh An Hầu trở lại Vân Châu Thành đã lan rộng.

Khi biết tin, nhiều người đều đến nhà họ Tiết chờ đợi xem náo nhiệt, người nhà họ Trương cũng đi hết.

Không lâu sau đó.

Những người từ Ninh An Hầu đến để chào đón ông ta.

“Cung nghênh ba trở về!”

“Cung nghênh Hầu gia trở về!”

Ninh An Hầu nói: “Ai giết quản gia Hoàng, nhanh chóng dẫn bản hầu đến giết tên đó để an ủi vong linh của quản gia Hoàng trên trời!”

“Ba, con đưa ba đến đó!”

Thế tử ngay lập tức đứng dậy và đưa ông ta đi ra ngoài.

Ninh An Hầu cưỡi một yêu thú uy mãnh, dẫn đầu một đội hùng mạnh, đi theo thế tử đến nhà họ Tiết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK