Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái gì!

Đây là Trấn Nguyên Đại Tiên?

Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc nhìn vị đạo sĩ râu tóc đen nhánh đạp vào hư không mà đến, ánh mắt lộ rõ ​​vẻ khiếp sợ, sợ hãi, hoảng loạn, sợ hãi cùng với nhiều biểu cảm phức tạp.

Trấn Nguyên Đại Tiên là ai chứ?

Chính là Địa Tiên chi tổ!

Ở Thiên giới, có rất nhiều người được gọi là tiên nhân, bọn họ có bối phận rất cao, thực lực cũng rất mạnh, những người được xếp vào nhất đỉnh Thiên giới đều rất khủng bố.

Tất nhiên, một số môn phái hoặc thế gia lão tổ không được xếp vào.

Lấy Kim Minh lão tổ làm ví dụ, ông chỉ là lão tổ của một môn phái chứ không được toàn bộ Thiên giới công nhận là lão tổ, cho nên ông không thuộc hàng ngũ những người có thực lực đỉnh cao.

Còn Trấn Nguyên Tử được Thiên giới công nhận là Địa Tiên chi tổ và Tam Thanh Đạo Tổ. Giống với Hồng Quân lão tổ, bọn họ đều được Thiên giới công nhận.

Lấy tên tuổi của Địa Tiên chi tổ ra ngoài cũng đủ khiến người ta bị dọa mất mật, nếu nói về thực lực, bọn họ đứng trước mặt Trấn Nguyên Tử không khác gì một con kiến.

Nếu Trấn Nguyên Tử không có tu vi thông thiên thì sao cây nhân sâm quả sống sót được ở hậu viện Ngũ Trang Quán chứ?

Sớm muộn gì cũng bị đào đi cống nạp lên Thiên Đình, thế mà Trấn Nguyên Tử trước sau vẫn chẳng bị ảnh hưởng một chút nào.

Do vậy, chỉ những người có thực lực cường đại như Trấn Nguyên Tử mới bảo vệ được cây nhân sâm quả, không ai dám hái trộm nhân sâm quả chứ đừng nói là đào cây nhân sâm quả của ông ta.

Dĩ nhiên, hầu tử là một ngoại lệ.

Cũng chỉ có bát hầu mới không biết trời cao đất dày, dám trộm cây nhân sâm quả, nhổ tận gốc cây nhân sâm quả nhưng Trấn Nguyên Tử không hề tính toán hay có những hành động cố ý gây sự, trả thù. Nếu không, sao hầu tử có bản lĩnh như vậy.

Ai cũng biết thực lực cường đại của Trấn Nguyên Tử, mà điều đáng nói ở đây là Diệp Thiên xuất môn từ Ngũ Trang Quán, bọn họ đuổi tận giết tuyệt Diệp Thiên, giờ đụng phải Trấn Nguyên Tử như có tật giật mình, sao bọn họ không sợ hãi cho được?

Tầm này chắc bọn họ sắp đi tong rồi!

Những người đó đang hoang mang lo sợ thì Đóa Đóa cùng Tôn Ngộ Không lại rất vui vẻ.

"Ô ô... Trấn Nguyên Đại Tiên, cuối cùng ngài cũng tới rồi!"

Đóa Đóa mừng phát khóc, rất có phong phạm của một hài tử bị khi dễ nhìn thấy trưởng bối.

Vì khi ba ba bị bắt nhốt vào trong hồ lô, cô bé rất lo lắng, cô bé không biết phải làm cái gì bây giờ, nhiều người xấu như vậy, cô rất sợ bọn họ sẽ bắt cô đưa lên Thiên Đình, hậu quả sẽ rất thảm khốc.

Trong lúc cô bé rơi vào trạng thái bất lực nhất, không biết phải làm sao bây giờ thì Trấn Nguyên Tử xuất hiện.

Giống như một phạm nhân lên pháp trường đang chuẩn bị chém đầu thì có thánh chỉ đặc xá đột nhiên rơi xuống, loại cảm xúc vui sướng này rất khó diễn tả.

"Ha ha!"

Tôn Ngộ Không cũng cười vui vẻ: "Anh Trấn Nguyên, anh tới đúng lúc lắm. Mau mau mau, mau giúp tôi tiêu diệt toàn bộ kẻ cắp đó đi, để cho bọn họ biết người anh em cắt máu ăn thề của anh không dễ bị ăn hiếp như vậy!"

Anh vừa nói xong, Kim Minh lão tổ, Ngọc Dương lão tổ và các Tán Tiên, tất cả đều đều hoảng sợ.

Tôn Ngộ Không là anh em kết nghĩa của Trấn Nguyên Tử, chuyện này không ai không biết, nên bọn họ mơ hồ đoán được Trấn Nguyên Tử muốn báo thù cho Tôn Ngộ Không, vậy thì bọn họ thật sự phải chết rồi!

"Hừ."

Lúc này, Trấn Nguyên Tử dừng lại trong không trung, khịt mũi với Tôn Ngộ Không: "Sư phụ của cậu đâu rồi, sao không giúp cậu báo thù? Sao tôi phải giúp cậu trút giận cơ chứ?"

Sau khi nói xong, Kim Minh lão tổ và cả đám Tán Tiên thở ra một hơi.

Khuôn mặt của Tôn Ngộ Không tối sầm lại, khó chịu nói: "Tôi đường đường là anh em kết nghĩa của anh, anh không giúp tôi xả giận, vậy anh đến đây làm cía gì? Muốn xem tôi cùng cả nhà Diệp Thiên bị đưa lên Thiên Đình trị tội sao?"

Trấn Nguyên Tử trợn mắt nhìn anh ra rồi quay sang nhìn về phía Đóa Đóa, nhếch miệng cười nói: "Bần đạo tới giúp Đóa Đóa hết giận chứ không phải tới để giúp cậu, đừng tự bôi tro trét trấu lên mặt mình nữa."

Tôn Ngộ Không: "......"

Đm!

Anh không thể để lại cho tôi một chút mặt mũi được à? Sao phải vạch trần ra vậy?

Đóa Đóa cười khúc khích, kéo Diệp Chiến đi đến bên cạnh Trấn Nguyên Tử, nói: "Em trai, mau gọi ông nội đi."

"Ông nội."

Diệp Chiến kêu lên.

Trấn Nguyên Tử ừ một tiếng rồi cười bóp lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Chiến.

Đóa Đóa cười hỏi: "Đại tiên, ngài tới cứu chúng tôi sao?"

"Ừ."

Trấn Nguyên Tử gật đầu cười.

"Tuyệt quá!"

Đóa Đóa cực kỳ vui vẻ.

Trấn Nguyên Tử đại tiên có sức mạnh như thế nào, cô bé biết rất rõ, ông ta cùng Đông Hoàng Thái Nhất, Hồng Quân lão tổ và Bàn Cổ đại thần là huynh đệ đồng môn, đều là đồ đệ của đại đạo hóa thân hỗn nguyên lão tổ, sao không lợi hại cho được?

Có Trấn Nguyên Đại Tiên ra tay cứu bọn họ, không còn gì phải sợ nữa!

Nhìn thấy Trấn Nguyên Tử gật đầu. Đám người Kim Minh lão tổ lập tức biến sắc.

"Trấn Nguyên Đại Tiên, bọn họ là tội nhân Thiên Đình, tôi đang làm theo mệnh lệnh của thiên đình tới bắt bọn họ. Nếu ngài cứu bọn họ, vậy ngài sẽ đối nghịch với Thiên Đình, hy vọng ngài suy nghĩ cho kỹ, đừng nhúng tay vào việc này, tránh được một kiếp nạn chứ không vô tình lại trở thành tội nhân của Thiên Đình." Kim Minh lão tổ nói.

Nhìn thấy cơ hội bắt lấy đám người Diệp Thiên về Thiên Đình lĩnh thưởng ở trước mắt, sao ông ta cam tâm để Trấn Nguyên Tử cứu đám người Diệp Thiên cơ chứ?

Trấn Nguyên Tử nhìn về phía Kim Minh lão tổ, nhàn nhạt nói: "Thì ra là ông muốn giáo huấn tôi sao?"

"Tôi không dám."

Kim Minh lão tổ ôm quyền nói: "Tiểu tiên chỉ muốn nhắc nhở đại tiên một chút, đừng trở thành kẻ thù của Thiên Đình, chuyện này đối với đại tiên cũng không tốt chút nào."

"Nếu tôi phải cứu họ thì sao?" Trấn Nguyên Tử cười như không cười hỏi.

Kim Minh lão tổ nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu đại tiên nhất quyết phải cứu bọn họ thì chúng tôi cũng không ngăn cản được. Nhưng chúng tôi sẽ cáo trạng đại tiên lên Thiên Đình, đến lúc đó, Thiên Đình trách tội, hy vọng đại tiên sẽ không trách tiểu tiên không nhắc nhở."

Ông cực kỳ khó chịu. Cảm giác đồ ăn đã dâng đến tận mồm còn bị người khác ngăn cản không cho ông ăn, sao ông nuốt được cục tức này?

Cho nên ông mới lấy Thiên Đình ra để uy hiếp Trấn Nguyên Tử, để Trấn Nguyên Tử biết khó mà lui. Cứ như vậy, ông mới thừa cơ bắt trói đám người Diệp Thiên, đưa tới Thiên Đình lĩnh thưởng.

Nhưng ông không ngờ Trấn Nguyên Tử lại quát: "Đi, đi mau, tôi muốn xem ông cáo trạng tôi như thế nào!"

Kim Minh lão tổ cắn răng, tức giận nói: "Được, vậy tiểu tiên liền đi cáo trạng Thiên Đình!"

Vừa dứt lời, ông ta tức giận xoay người đi về một hướng.

Trấn Nguyên Tử híp mắt: "Ông nói thật làm thật? Còn dám đi cáo trạng?"

Sau đó, trong mắt ông lẳng lặng hiện lên một cổ sát khí, phất cây phất trần, trong nháy mắt, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một lá bùa kim sắc.

"Đi."

Trấn Nguyên Tử phun ra một chữ.

Lá bùa bắn ra với vận tốc nhanh gấp mười lần tốc độ ánh sáng, đánh vào trên lưng của Kim Minh lão tổ, ngay lập tức cắn nuốt Kim Minh lão tổ trong biển lửa cuồn cuộn.

"A!!!"

Kim Minh lão tổ hét lên một tiếng thất thanh, vùng vẫy kịch liệt, cố gắng dập tắt ngọn lửa trên người nhưng lại không làm được.

Chỉ trong chốc lát, ông ta đau đớn vô tận, thân thể bị lửa đốt cháy thành tro, thần hồn bị đốt cháy thành không khí, chết tức tưởi tại chỗ, không thể siêu sinh.

Lộc cộc!

Nhìn thấy cái chết của Kim Minh lão tổ, tất cả mọi người đều sợ hãi.

Kim Minh lão tổ chính là Thái Thượng Kính, có sức mạnh gấp năm lần người bình thường, Trấn Nguyên Tử tùy ý vẽ bùa cũng hủy diệt được Kim Minh lão tổ chỉ còn đống tro tàn, sức mạnh này quả thật kinh người!

Đặc biệt là Tôn Ngộ Không, tròng mắt muốn rớt ra ngoài.

Năm đó, khi anh ta đến nhổ cây nhân sâm quả, nếu Trấn Nguyên Tử cũng sử dụng chiêu này, có phải anh đã sớm mất mạng ở Ngũ Trang Quán rồi không?

"Chạy! Chạy mau!"

Lúc này, không biết là ai đột nhiên la lên.

Trong tích tắc, hàng trăm Tán Tiên chạy tán loạn bốn phương tám hướng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK