Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Diệp Thiên đã trở lại Thiên Võ Giáo.

“Thế nào, đã tiêu diệt được Lam Nguyệt Tinh Chủ chưa?” Vừa nhìn thấy Diệp Thiên trở lại, Huyền Cực Tiên Tôn lập tức tiến lên hỏi, ông ta quan tâm hơn bất kỳ ai khác.

Bởi vì lúc Diệp Thiên đuổi theo Lam Nguyệt Tinh Chủ, ông ta đã hỏi Huân Nhi, có phải cô ấy thực sự muốn làm vợ của Bảo Bảo hay không.

Huân Nhi nói “Vâng”, còn nói rằng Bảo Bảo rất tốt với cô ấy, cô ấy cảm thấy nếu hai người ở bên nhau sẽ rất hạnh phúc. Hơn nữa em trai, em gái của Bảo Bảo, mọi người đều ai nấy yêu thương đùm bọc lẫn nhau, không giống như các hoàng tử trong cung Hiên Viên, cả ngày chỉ biết giành quyền lực, so với trong cung, cô càng thích không khí vui tươi của gia đình hơn.

Mặc dù Huyền Cực Tiên Tôn không nỡ để Huân Nhi làm con dâu của Diệp Thiên, ông ta cảm thấy Diệp Thiên là một người nguy hiểm, ông ta không an tâm chút nào khi để con gái làm con dâu của anh ta.

Nhưng ông ta vẫn muốn tác thành cho Huân Nhi, miễn là cô ấy hạnh phúc.

Chính vì vậy, hơn ai hết, ông ta quan tâm nhất đến việc rốt cuộc Lam Nguyệt Tinh Chủ đã chết hay chưa. Nếu để người đó trốn thoát thì ông ta sẽ phải thay đổi quyết định và đưa Huân Nhi đi. Nếu không, cứ kéo dài thêm thời gian, đến khi đám quân của Tử Vi Tinh giết đến, e rằng mười người cũng chỉ còn một mạng.

"Ông xem."

Diệp Thiên chỉ vào Vương Long Dương phía sau.

"Ha ha!"

Huyền Cực Tiên Tôn thoạt nhìn đã cảm thấy vui vẻ: "Tên nhóc cậu rất biết lợi dụng tình thế, còn biết thu về thêm một viên Tướng."

Nếu không phải hôm nay, nhóm ba người u Dương Thái biểu hiện siêu xuất sắc như vậy thì ông ta sẽ không bao giờ tàn thành với hành động như vậy của Diệp Thiên.

Diệp Thiên cười “Ha ha” rồi nhìn về phía Giáo chủ của Thiên Võ Giáo: "Từ nay về sau, tất của các tuyến đường đi cũng như đường truyền tin mà Thiên Võ Giáo của ông phụ trách cần phải đóng lại, cũng như nghiêm cấm mọi người ra ngoài. Kẻ phạm tội, giết không tha, thời gian hạn định trước tiên là một nghìn năm."

“Không phải Lam Nguyệt Tinh Chủ đã bị tiêu diệt rồi sao, tại sao vẫn phải cấm một nghìn năm?” Giáo chủ Thiên Võ Giáo có chút nghi ngờ.

Huyền Cực Tiên Tôn cũng nhíu mày, hỏi: “Cậu muốn muốn ngăn cản tin tức truyền ra ngoài nên nghiêm cấm người của Thánh Vực ra ngoài trong một nghìn năm?"

“Ừ.” Diệp Thiên gật đầu.

“Vậy thì rất khó.” Giáo chủ của Thiên Môn Giáo xen ngang: “Dù đóng tất cả các cửa nẻo đi lại cũng như đường truyền tin tức của Thiên Võ Giáo của tôi lịa thì vẫn còn ba giáo phái lớn nhất, bao gồm: Thiên Thần Giáo, Thiên Pháp Giáo, Thiên Lôi Giáo, tổng cộng còn có ba mươi lăm tuyến đường cùng với mười tám đường truyền tin tức, với năng lực của chúng tôi thì khó mà chặn được hết."

“Vậy chúng ta sẽ giết hết Tiên Vương của ba giáo này, để một mình Thiên Võ Giáo của chúng ta thống trị Thánh Vực, như vậy thì được rồi chứ?” Diệp Thiên nhàn nhạt hỏi.

Giáo chủ Thiên Võ Giáo kích động nói: "Nếu có anh có thể giết tất cả ba vị Tiên Vương đứng đầu của Thiên Huyền Cảnh Điên Phong, thì tôi có đủ năng lực để khống chế tất cả các Tuyến đường đi và Đường truyền tin tức của Thánh Vực."

“Được.” Diệp Thiên gật đầu nói: “Ông nói cho tôi biết, trong ba giáo phái này, chỗ nào dễ công phá nhất thì tôi sẽ tiêu diệt chỗ đó trước. Cùng lúc đó, ông dẫn người đi trực tiếp cai quản, khống chế các tuyến đường đi và đường truyền tin tức lại, còn tôi sẽ tiếp tục đi tiêu diệt giáo phái khác."

“Không cần phải phiền phức như vậy.” Giáo chủ của Thiên Võ Giáo nói: “Thực ra, anh chỉ cần tiêu diệt Thiên Thần Giáo, giết sạch người bên đó thì tự khắc ba giáo phái sẽ sụp đổ.”

“Ồ!” Diệp Thiên nghi hoặc: “Là như vậy sao?”

“Chuyện là như vậy.” Giáo chủ nói: “Thiên Pháp Giáo và Thiên Lôi Giáo còn chưa có được Tiên Tôn, vậy nên nói chung việc phòng thủ tế đàn của hai giáo phái này rất yếu. Có lẽ là do họ sợ chúng ta phản công trả thù nên hai giáo phái này đã phân tản người ra, đem tất cả Tiên Tôn đến Thiên Thần Giáo."

"Thiên Thần Giáo cũng giống như Thiên Võ Giáo của tôi, hai bên đều đã tạo ra một Tiên Tôn. Thiên Võ Giáo của tôi tại ra Tiên Tôn trước, giáo phái của tôi không mất quá nhiều thời gian cũng như sức lực trong trận pháp Hộ Tông. Còn Thiên Thần Giáo, sau khi tạo ra một Tiên Tôn, họ đã phải tiêu tốn mấy chục năm, vậy nên trận pháp Hộ Tông của họ còn cao hơn so với chúng tôi một bậc về tuyến phòng ngự."

"Vì vậy, bọn họ đang núp dưới tuyến phòng ngự trận pháp Hộ Tông, muốn phá trận pháp này, nếu dựa vào năng lực của anh, cộng với sự giúp đỡ của chúng tôi, tiêu diệt toàn bộ đám người đó cũng không phải vấn đề khó khăn gì."

“Hoá ra là như vậy.” Diệp Thiên đột nhiên nhận ra, hỏi: “Nói như vậy, nếu tất cả cao thủ của các giáo phái đều đã trốn đi hết, các ông có thể trực tiếp xông vào chiếm lĩnh toàn bộ địa bàn các bên rồi, sau đó có thể tự mình khống chế các tuyến đường đi và đường truyền tin tức?”

“Có thể được, nhưng tiền đề là anh phải tiêu diệt hết bọn họ, nếu không diệt được, anh vừa đi, bọn họ liền dốc toàn lực ra ngoài, sau đó phản kích chúng tôi, vậy thì chúng tôi gặp phải nguy hiểm rồi.” Giáo chủ có chút lo lắng.

Xét cho cùng, ba giáo phái lớn liên thủ lại sẽ gây ra uy hiếp lớn đối với Thiên Võ Giáo. Hơn nữa trận pháp phòng ngự của Thiên Thần Gíao rất vững chắc, sợ rằng Diệp Thiên sẽ không dễ dàng có thể phá được trận pháp bên đó. Hơn nữa bây giờ, người của Thiên Võ Giáo lại thừa cơ hội đi xâm chiếm địa bàn bọn họ, nếu như Diệp Thiên không thể tiêu diệt được hết, đợi đến khi Diệp Thiên đi rồi, Thiên Võ Giáo chắc chắn sẽ bị đám người đó báo thù.

“Ông yên tâm đi.” Diệp Thiên kiên quyết nói: “Tôi chắc chắn sẽ xử lý sạch sẽ bọn họ, bởi vì so với ông tôi càng muốn tiêu diệt đám người đó hơn, không thể tiêu diệt được bọn họ, tôi sẽ không thể bước ra khỏi Thánh Vực dù chỉ một bước!

Thấy Diệp Thiên nói chắc chắn như vậy, Giáo chủ cắn răng nói: "Khi nào thì anh xuất phát tới Thiên Thần Giáo thì tôi sẽ đi chiếm lĩnh địa bàn ba giáo phái, sau đó đóng cửa hết tuyến đường đi và đường truyền tin tức lại.”

“Bây giờ sẽ xuất phát!” Diệp Thiên lập tức nói:

Kế hoạch to lớn, không thể chậm trễ!

Ngay sau đó, anh đã triệu tập tất cả thuộc hạ của mình, nói với Huyền Cực Tiên Tôn: "Ông già, ông không thích giết người, vậy hãy ở lại đây mấy đứa nhỏ. Con trai và con gái của tôi đều giao hết cho ông chăm sóc."

“Được rồi, tự mình cẩn thận một chút, dù sao có rất nhiều Tiên Vương.” Huyền Cực Tiên Tôn thật sự không muốn làm nhiều chuyện ác như vậy.

Đoá Đoá nghe thấy vậy thì lập tức bước tới, nói: "Con đi cùng bố. Dù sao con cũng không bị thương. Hơn nữa còn có nhiều Tiên Vương như vậy con sợ không may đám người đó lại chó cùng bứt dậu, quay ngược lại cắn bố."

"Được."

Diệp Thiên mỉm cười và chạm vào đầu Đoá Đoá, Đoá Đoá là ngôi sao may mắn của anh, có thất khiếu linh lung tâm bảo vệ cô nên anh không sợ con gái bị thương.

Không lâu sau, Tiên Vương của Thiên Võ Giáo dẫn Diệp Thiên, Triệu Thương Thiên, Dương Đỉnh Thiên, bốn vị Tiên Vương, cùng với Đoá Đoá và hai yêu thú xông tới Thiên Thần Giáo

Đồng thời, cùng lúc đó Giáo chủ đã phái hàng nghìn Tiên Vương đi đánh chiếm địa bàn của ba giáo phái còn lại, sau đó một đường khống chế tất của các tuyến đường đi và đường truyền tin tức của ba giáo phái đó.

......

Vào lúc này, trong Thiên Thần Giáo, ai nấy đều vui vẻ nhảy múa hát ca.

"Nào, nào, nào! Mọi người cùng uống một ly nào."

Ngồi trên đại điện là Giáo chủ của Thiên Thần Giáo, ông ta đang giơ ly rượu lên cao. Hai bên có hàng trăm vị Tiên Vương cũng nâng chén lên, mặc sức uống rượu.

Uống xong một chén, Giáo chủ của Thiên Thần Giáo cười “Ha ha” nói: "Vẫn là Giáo chủ Cao sáng suốt, sớm đã phái người đi Thiên Vực mời Huyền Thành Tiên Tôn đến, nếu không lúc này chúng ta nào có tâm tình để ăn no uống say được!"

“Đúng vậy!” Giáo chủ Thiên Lôi Giáo, trên mặt đều là ý cười: “Từ đây tới Thiên Vực, Tiên Vương cần đi bốn mươi lăm ngày, tới Tiên Vực, chỉ cần truyền âm cho Huyền Thành Tiên Tôn, nếu Huyền Thành Tiên Tôn đi nhanh thì cũng chỉ mất năm ngày."

"Nếu không có gì bất ngờ, sẽ còn khoảng khoảng bốn mươi bảy ngày nữa, Huyền Thành Tiên Tôn sẽ quay trở về, đến lúc đó con chó dữ Diệp Bắc Minh sẽ bị Huyền Thành Tiên Tôn đánh cho tan xác!"

Nói đến đây, Giáo chủ Thiên Lôi Giáo cầm ly rượu rồi đứng lên, cao giọng nói: "Tất cả giáo chúng của Thiên Lôi Giáo đang có mặt ở đây, cùng bổn tọa kính chúc Giáo chủ Cao một ly!"

Ngay sau đó, Giáo chủ của Thiên Pháp Giáo cũng đứng dậy: "Tất cả các giáo chúng của Thiên Pháp Giáo đang có mặt ở đây, cùng bổn tọa kính Giáo chủ Cao một ly."

Trong phút chốc, tất cả mọi người cùng nhau nâng ly, đồng thanh nói:

"Chúng tôi kính Giáo chủ Cao!"

"Ha ha ha!"

Giáo chủ của Thiên Thần Giáo chỉ cảm thấy vô cùng có thể diện, cảm thấy đắc ý, “Ha ha” vài tiếng rồi đứng lên, nâng ly nói: "Chúng ta cùng nhau cố gắng!"

"Cạn ly!"

Ông ta là người đầu tiên uống cạn ly rượu.

Những người khác cũng cúi đầu, uống cạn rượu trong ly, sau đó mới ngồi xuống thưởng thức tiên nữ xinh đẹp, diễm lệ đang nhảy múa.

Cũng không biết bữa tiệc này đã diễn ra được bao lâu.

“Bùm! Bùm! Bùm!”

Hết tiếng nổ này đến tiếng nổ khác vang lên, gây chấn động toàn bộ Thiên Thần Giáo.

Trong phút chốc, tất cả việc nhảy múa hát hò đều dừng lại.

"Có chuyện gì vậy?"

Tất cả mọi người trong điện đều cau mày, vểnh tai lên nghe.

"Báo cáo!"

Chẳng mấy chốc, một vị thần tướng chạy tới, quỳ gối báo cáo: "Bẩm Giáo chủ, là Diệp Bắc Minh đem theo Lam Nguyệt Tinh Chủ đến tấn công vào Thiên Thần Giáo của chúng ta!"

"Cái gì!"

Ba vị Giáo chủ cùng tất cả mọi người như thể sét đánh bên ai, ai nấy đều chết sững tại chỗ.

“Cậu có chắc không, Lam Nguyệt Tinh Chủ cũng tấn công Thiên Thần Giáo sao?” Giáo chủ Thiên Thần Giáo kinh ngạc hỏi.

“Vâng, Giáo chủ.” Thần tướng nói: “Thuộc hạ đã nhìn thấy Diệp Bắc Minh và Lan Nguyệt Tinh Chủ, tuyệt đối không thể sai được, nhưng thuộc hạ cho rằng Lan Nguyệt Tinh Chủ đã bị Diệp Bắc Minh khống chế biến thành con rối rồi. "

“Diệp Bắc Minh, cái chết tiệt này, còn dám làm ra thủ đoạn này!” Giáo chủ Thiên Thần Giáo tức giận nói: “Có bao nhiêu người đến rồi?

“Không nhiều lắm, thêm Diệp Bắc Minh, tổng cộng chỉ có bảy người, có hai con yêu thú và một cô gái.” Thần tướng nói.

Giáo chủ Thiên Thần Giáo đột nhiên bật cười lớn: "Xem trận pháp Hộ Tông của Thiên Thần Giáo của chúng ta là bong bóng hay sao, chỉ có ngần ấy người mà dám đi phá trận pháp, dù có gọi thêm Tiên Vương của Thiên Võ Giáo đến, trong vòng năm mươi ngày ngắn ngủi cũng đừng có mơ mà phá được trận pháp này!"

Sau những gì ông ta nói, mọi người ngay lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.

“Chỉ cần Huyền Thành Tiên Tôn trở lại, thì chúng ta sẽ giành thắng lợi!” Giáo chủ Thiên Pháp Giáo nói.

"Ừm!"

Giáo chủ Thiên Thần Giáo gật đầu, bước ra khỏi ghế ngồi, bước xuống bậc thềm, chắp tay ra sau nói: "Theo bổn tọa ra ngoài, nói chuyện cùng với Diệp Bắc Minh, có thể giữ chân anh ta được chừng nào thì hay chừng ấy"

"Vâng! Giáo chủ Cao!"

Mọi người trong nội điện lần lượt đi theo sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK