Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái Thượng Lão Quân ngượng nghịu cười và nói: "Con khỉ, không phải là ta không làm được điều đó cho ngươi mà là ta thực lực của ta thực sự chỉ có hạn, không thể làm được loại bùa tăng tốc có khả năng mạnh như vậy, loại bùa ta làm ra chỉ có thể tăng được gấp hai lần mà thôi, không thể đạt được đến gấp ba lần, nên không cách nào làm cho ngươi được."

Khi Tôn Ngộ Không nghe thấy điều này, hắn ta lập tức bỏ cuộc.

"Ông nếu như không thể làm ra loại bùa có thể tăng tốc nhanh như vậy, vậy thì khi lão Tôn ta gặp lão Hồng Quân, ông ta liền bỏ chạy mất, vậy thì lão Tôn ta làm sao có thể giết chết ông ta được!" Tôn Ngộ Không rất bức xúc.

Thái Thượng Hoàng vô cùng coi trọng hắn ta mà giao cho hắn ta tu vi của mình, hắn ta không những không thể làm cho Thái Thượng Hoàng thất vọng, mà còn phải làm một việc thật lớn để Thái Thượng Hoàng vui vẻ hạnh phúc. Và tiêu diệt được Hồng Quân, chính là điều khiến Thái Thượng Hoàng hạnh phúc nhất.

Nhưng Hồng Quân lão tổ lại có bùa tăng tốc nhanh như vậy, nếu Hồng Quân lão tổ không cùng hắn ta tử chiến đến cùng mà cứ bỏ chạy khi thấy hắn ta thì hắn ta sẽ không thể làm nên việc lớn.

“Con khỉ, ngươi cũng đừng quá kích động.” Nguyên Thủy Thiên Tôn mở miệng nói: “Mặc dù Hồng Quân có bùa tăng tốc tăng gấp ba lần, nhưng ta nghĩ ông ta và bọn họ không thể làm ra được. Nhất định là Ma Tổ đã đưa cho ông ta.”

"Vì nó được người khác đưa cho, đến ngày nó hết, chúng ta còn không thể đi tìm ông ta ra được hay sao. Nhân lúc ông ta bị thương, và tiêu diệt ông ta là cạc tốt nhất, nếu như không hủy diệt được thì cũng không để cho ông ta yên phận mà dưỡng thương, càng không thể để ông ta gia tăng tu vi."

"Chừng nào chúng ta tiếp tục gây ảnh hưởng đến ông ta và không cho anh ấy cơ hội hồi phục chấn thương và cải thiện sức mạnh, ông ta sẽ không thể vượt qua bất kỳ cơn bão lớn nào."

"Chỉ cần làm tiêu hao hết của ông ta, tiêu hao cho đến khi bùa tăng tốc của anh ta dùng hết, hoặc cho đến khi Thái Thượng Hoàng trở lại."

"Nói tóm lại, việc quan trọng nhất của chúng ta lúc này là tìm được Hồng Quân, gây ảnh hưởng cho Hồng Quân, không để ông ta yên bình."

Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng ghét Hồng Quân. Lúc đầu, ông ta giúp Hồng Quân tiêu diệt Thái Nhất, sau đó liều lĩnh giúp Hồng Quân đối phó với Thái Nhất, nhưng cuối cùng Hồng Quân đã trở mặt và không chịu nhận người và nuốt trọn hết công lao của ông ta. Nếu Thái Nhất không hồi sinh ông ta, thì ông ta đã trở thành cái rắm của Hồng Quân, và để Hồng Quân làm cho thảm hại, và nào có thể có ngày hôm nay? Vì vậy, ông ta hy vọng sẽ thấy Hồng Quân kết thúc không tốt đẹp. Ngoài ra, ông ta cũng sợ Hồng Quân trả thù.

"Nguyên Thủy nói đúng. Việc quan trọng nhất lúc này là tìm được Hồng Quân, không cho ông ta hồi phục thương thế, nâng cao tu vi." Trấn Nguyên Tử nhìn về phía Thái Thượng Lão Quân: "Thái Thượng, ngươi trở về báo cho bệ hạ tình huống, sau đó hãy đi nghiên cứu bùa tăng tốc xem có thể làm được loại gia tốc gấp ba hay không, còn chuyện đi tìm Hồng Quân giao cho chúng ta. "

"Được thôi!"

Thái Thượng khởi hành ngay lập tức. Sau đó Tôn Ngộ Không và những người khác bắt đầu tìm kiếm khắp nơi để tìm tung tích của Hồng Quân.

Lúc này, ở đâu đó trong địa mạch. Khụ khụ... Hồng Quân ho vài cái, còn ra máu rồi khoanh chân ngồi xuống.

"Con khỉ chết tiệt này dám tính toán với ta, lại còn đánh cho ta một trận đòn roi, khiến cho ta bị nội thương mất bảy phần. Thật là đáng ghét!"

"Đợi đến ngày khi ta hồi phục xong, hãy xem ta làm thế nào để dọn dẹp con khỉ nhà ngươi!" Hồng Quân nghiến răng, trong mắt đầy tức giận.

Sau đó ông ta nhắm mắt lại và bắt đầu tự hồi phục vết thương của mình. Không biết quá trình này đã xảy ra bao lâu.

Bốn đại ma soái, hai mươi sáu vị ma tướng sống sót sau trận đánh, đã tìm thấy Hồng Quân bằng cách ngửi thấy năng lượng quỷ dị.

"Làm sao rồi?" Hồng Quân mở mắt và hỏi: "Còn thương vong thì sao?"

Một tên ma soái tức giận nói: "Lần này chúng ta bị tấn công, thương vong quá nặng!"

"Một nghìn tỷ ma quân đã được bàn Hồi Thiên tạo ra, và bị tàn sát bởi những vị thánh nhân đó. Ma quân này đã chết hơn bốn trăm tỷ, và chỉ còn lại gần sáu nghìn trăm tỷ thôi, bị tổn thất mất gần một nửa. Ngay cả ma tướng cũng bị giết mất sáu người bởi con khỉ. " Nói đến đây, hắn tức giận mắng Hồng Quân: "Ngươi cũng thật là có bản lĩnh, bị kẻ địch đánh cho một trận, mà đã phải trả một cái giá lớn như vậy, tiếp theo phải làm thế nào mới có thể chống lại được thiên đình?"

"Ma Tổ rất hy vọng vào ngươi, nhưng trận chiến đầu tiên của ngươi đã khiến quân đội quỷ của chúng ta thương vong nặng nề như vậy. Làm sao chúng ta có thể tin rằng ngươi có thể dẫn dắt chúng ta hoàn thành nhiệm vụ mà Ma Tổ giao cho và chiếm lĩnh Tam Giới chứ?"

Ba ma soái khác cũng như các ma tướng lần lượt đổ lỗi cho Hồng Quân.

"Im hết cho ta!" Hồng Quân tức giận nói: "Kẻ địch mạnh đến mức nào, ngươi mắt cũng không mù, ngươi biết ta đã cố gắng hết sức, nếu không phải ta, thì để Ma Tổ giao nhiệm vụ chiếm lĩnh Tam giới cho các ngươi, các ngươi có thể hoàn thành không?" 

"Điều này..." Mọi người nhìn nhau.

Họ phải thừa nhận rằng nếu không có Hồng Quân, họ sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ mà Ma Tổ giao cho mà còn phải trả một cái giá lớn hơn về thương vong.

“Đừng nản lòng!” Hồng Quân ân cần thuyết phục: “Lần này ta thất bại cũng chỉ vì bị đánh bất ngờ”.

"Cái chính là sau khi dung hợp được Thiên Địa Thư, bảo vật được làm ra có sức mạnh quá lớn. Nếu không có bảo vật đó, chúng ta không những không bị đánh bại thảm hại mà chúng tôi còn có thể gây ra tổn thất nặng nề cho họ. "

"Nhưng không có gì phải sợ. Khi Hồng Quân bình phục chấn thương và việc tu luyện của ta hoàn thành, đến lúc đó dù con khỉ có được bảo vật đó cũng không phải là đối thủ của ta."

"Hơn nữa, thực lực của ma tiên còn mạnh hơn cả Hỗn Nguyên. Có thể một ngày nào đó, Ma Tổ sẽ tiêu diệt được Hỗn Nguyên, và sẽ lên trời để giúp chúng ta. Với sự giúp của Ma Tổ , thì làm sao mà chúng ta không thể chiếm được Tam giới chứ?"

"Vì vậy, hãy bình tĩnh, chăm sóc vết thương và chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo  mới là chuyện quan trọng."

Sau khi được Hồng Quân nói cho một hồi, các ma soái và ma tướng cũng nghĩ thấy đúng đắn. Mọi thứ đã xảy ra, và có trách cũng vô ích. Kể từ đó, các ma soái và ma tướng đều thi nhau ngồi xếp bằng. Hồng Quân đem tất cả ma quân do các ma tướng thu thập được, và để bản thân chăm sóc số ma quân còn lại.

Lỡ như bị Tôn Ngộ Không tìm thấy và đến lúc các ma tướng sẽ bị giết, ma quân ở trong pháp bảo của cũng sẽ không còn, nếu một ma tướng bị giết thì sẽ không còn hàng chục nghìn tỷ đội quân quỷ nữa, hãy yên tâm.

Hãy nói về Tôn Ngộ Không và những người khác. Sau khi tìm kiếm ba ngày ba đêm, tung tích của Hồng Quân vẫn chưa được tìm thấy. Tôn Ngộ Không đột nhiên trở nên lo lắng.

"Trấn Nguyên lão huynh, lão Tôn ta đã sử dụng bảo vật này để mở tất cả các lối đi xuống ming giới và cả địa giới. Theo lý mà nói, Địa Thư của ngươi trên mặt đất hẳn là có thể sử dụng được. Ngươi có thể mở Địa Thư và sử dụng nó để xem ông già Hồng Quân đang trốn ở đâu? "

"Nếu cứ để mãi lâu mà không tìm ra và để cho Hồng Quân khôi phục thương thế, thì ông ta sẽ là một đối thủ khó khác. Ta sợ rằng nếu ông ta khôi phục tu vi đến trạng thái đỉnh cao, thì đến lão Tôn ta có thể cũng không đánh được hắn."

"Ngươi nhanh chóng sử dụng Thiên Địa Nhị Thư ra xem xem Hồng Quân ở đâu." Nói rồi hắn ta giao bảo bối cho Trấn Nguyên Tử.

Trong ba ngày qua, hắn ta đã tìm kiếm khắp nơi và đã sử dụng bảo vật này để mở một số lối đi xuống minh giới và địa giới. Với bảo vật này, phong ấn ma Hồng Quân giăng ra cũng không thể chịu được mà bị đập vỡ.

Trấn Nguyên Tử cười khổ: "Nếu là mở ra được thì ta đã mở từ rất lâu rồi, nhưng ta không mở được, ngươi cứ bắt ta phải mở, thì ta cũng không có khả năng mở ra!"

"Vậy thì phải làm sao? Không mở được, không biết dùng thì làm sao tìm được Hồng Quân?" Tôn Ngộ Không đã muốn phát điên.

Lúc này, Nữ Oa nói: "Khỉ, ngươi hay là đi một chuyến lên thiên giới tìm Thái Thượng Hoàng, có thể Thái Thượng Hoàng mới biết được."

"Chính xác!" Tôn Ngộ Không đập mạnh vào trán.

"Đời thứ nhất của Vô Thượng Hoàng, nhưng Hỗn Nguyên lão tổ và sư phụ của Ma Tổ hẳn phải biết rất nhiều. Lão Tôn ta sẽ đến gặp Thái Thượng Hoàng, hỏi xem có biết sử dụng bảo vật này không!"

Lời vừa dứt, Tôn Ngộ Không rồi đi nhanh như một cơn gió.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK