Hỗn Độn Thể, còn gọi là Hồng Môn Thánh Thể, là Thánh Thể tối cao mà Diệp Thiên đã tạo ra cho chính mình khi còn ở Hư Không Cảnh, không thể phá hủy và có thể biến thành mười tám phân thân.
Trên thực tế, Diệp Thiên vẫn chưa khôi phục Hỗn Độn Thể.
Chỉ là trong thế giới ảo Hồng Môn quốc độ, mượn Hồng Môn quốc độ hắn xây dựng năm đó và năng lượng đặc biệt hắn để lại từ năm đó, hắn có thể để cho thực lực của mình đạt tới mức gần bằng năm đó.
Nếu hắn rời khỏi Hồng Môn quốc độ, hắn sẽ không có sức mạnh bên trong nó, và sẽ trở lại sức mạnh như khi hắn ở Thương Minh Giới.
Tuy nhiên, hắn đã thu được rất nhiều từ chuyến đến Hồng Môn quốc độ lần này, chí ít hắn cũng có thể khôi phục lại hoàn toàn kí ức của mình về những kí ức năm nào. Hồng Môn quốc độ cũng trở thành chỗ dựa của hắn trong tương lai, mỗi khi hắn gặp phải nguy hiểm không thể chống lại, hắn có thể trốn vào Hồng môn quốc độ, kẻ nào dám xông vào, hắn sẽ giết hết, cho dù là Minh Đế, chỉ cần dám xông vào, thì điều chờ đợi Minh Đế sẽ là cái chết!
Có sự hỗ trợ này, Diệp Thiên cũng có thể coi như có thể tung hoành trong Thương Minh Giới.
Đánh chết được thì giết, đánh không được thì trốn vào Hồng Môn quốc độ, không thể vào được coi như đối phương may mắn, còn nếu vào được, thì sẽ giết.
“Đám chuột nhắt này, nhiệt tình như vậy, muốn giết tôi sao?” Diệp Thiên cả người bị hắc khí bao phủ, thờ ơ hỏi khi nhìn xuống đám người phía dưới.
Đây là một trong mười tám Hỗn Độn Thể của Diệp Thiên, tu luyện ma pháp nên bị năng lượng màu đen bao quanh.
Diệp Thiên sáng tạo ra Ngũ Đạo, 18 phân thân của hắn tu tất cả các đạo, mỗi phân thân đều vô cùng kinh người.
“Đúng!” Mộ Thành Chủ nói: “Minh Đế nghe được tin tên phản bội Linh Tiêu Tử đã đi theo một người tên là Thánh Khư Thủy Tổ. Minh Đế đã phái chúng tôi đi lấy mạng Thủy Tổ và Linh Tiêu Tử. Nhân tiện, xóa sổ hết tất cả đám chó đi theo Thánh Khư Thủy Tổ.”
Nói đến đây, anh ta hét lên: "Kẻ nào là Thánh Khư Thủy Tổ, cút ra ngoài và chuẩn bị chết đi!"
"Thánh Khư Thủy Tổ! Ra đây chuẩn bị chết đi!"
Tất cả các thuộc hạ theo sau cũng hét lên, Linh Tiêu Tử đang trốn trong bóng tối đang đổ mồ hôi, khuôn mặt tái nhợt và run rẩy, và một cảm giác chết chóc đáng sợ quét qua cơ thể anh ta.
Anh ta là một Thần Thợ, thành thạo trong việc tinh luyện công cụ, tu luyện của anh ta không ao.
Mộ Thành Chủ và Tổ Thành Chủ đều là mãnh tướng dưới trướng của Minh Đế, bọn họ đều là kinh người và đáng sợ, e rằng trong cả Hồng Môn quốc độ này, nếu mọi người cùng chung tay, đều không phải đối thủ của Mộ Thành Chủ, càng không nói đến việc còn có Tổ Thành Chủ và rất nhiều thuộc hạ khác.
"Có vẻ như lần này Linh Tiêu Tử mình khó thoát rồi."
Linh Tiêu Tử hét lên trong lòng.
Diệp Thiên lúc này mới nở nụ cười, nhìn về phía Mộ Thành Chủ như nhìn một kẻ ngu xuẩn, cười nói: "Tôi là Thánh Khư Thủy Tổ, muốn giết tôi sao?"
“Anh là Thánh Khư Thủy Tổ?” Mộ Thành Chủ kinh ngạc nhìn Diệp Thiên.
“Đúng.” Diệp Thiên gật gật đầu, sửa lại: “Nói chính xác, tôi chỉ là một phân thân của Thánh Khư Thủy Tổ, nhưng đối với đám người nhỏ bé mấy người, chỉ cần một phân thân là đủ. Nếu không đủ, chỉ cần hai phân thân, ba phân thân, tóm lại muốn tiêu diệt mấy người, không khó."
“Haha!” Nghe vậy, Mộ Thành Chủ tức giận cười: “Khi tôi đến còn có chút sợ hãi, nghe danh tiếng của Thánh Khư Thủy Tổ, có lẽ là một nhân vật vô cùng đáng sợ, có khi không giết được người ta mà còn rước họa vào thân. Nhưng lệnh của Minh Đế, chúng tôi không thể không chấp hành, chỉ có thể cắn răng mà đến."
"Bây giờ biết anh là Thánh Khư Thủy Tổ, tôi cho rằng lo lắng ban đầu là không cần thiết."
"Một tên nhãi ranh dám tự xưng Thủy Tổ, thật là đáng cười. Không xứng nâng giày cho bổn thành chủ, còn xưng Thủy Tổ, không đáng nhắc đến. Còn không mau quỳ xuống, quỳ trước mặt bổn thành chủ chờ chết đi!"
"Hahaha!"
Nghe những gì mà Mộ Thành Chủ nói, Tổ Thành Chủ và tất cả thuộc hạ của anh ta đều bật cười, cảm thấy mọi chuyện thật nực cười.
"Một tên nhãi ranh cũng dám xưng Thủy Tổ, vậy mà cũng có người đi theo được, đúng là nực cười! Xem ra Ngũ Đạo thực sự không còn ai rồi!"
"Hắn là Thủy Tổ, tôi còn là Thái Tổ đây này!”
Nghe những giọng nói giễu cợt và mỉa mai này, Ngũ Đạo ở Thành phố Cực lạc đều cảm thấy xấu hổ đến chết.
Đúng vậy!
Gọi một kẻ nhãi ranh như thế này là Thủy Tổ, Ngũ Đạo bọn họ thực sự không còn ai nữa rồi!
Nhưng Diệp Thiên chỉ cười, bộ dạng như muốn nói, người ta cười tôi điên cuồng, tôi ung dung cười thế nhân không có mắt nhìn.
Một kẻ mạnh không quan tâm đến ý kiến của người khác.
“Tên nhãi, còn không nhanh xuống đây chịu chết đi!” Tổ Thành Chủ hét lên.
Diệp Thiên nhẹ giọng nói: "Có bản lĩnh thì tự đến lấy mạng bản tổ, còn không có bản lĩnh, thì câm miệng lại, chờ bản tổ giết chết mấy người."
"Tự phụ!"
Tổ Thành Chủ vẻ mặt tức giận, lạnh lùng nói: "Rượu mời không uống, thích uống rượu phạt, vậy thì đừng trách bản thành chủ không khách sáo!"
Vừa dứt lời, Tổ Thành Chủ nhảy dựng lên, đẩy ra một làn sóng năng lượng cuồng bạo, oanh kích Diệp Thiên, vẫn không quên nói: "Có thể đỡ được đòn này của bản thành chủ thì nói chuyện tiếp, còn không thì chờ chết đi!"
Rầm!
Năng lượng nghiền nát khoảng không, kéo ra một đường màu đen đứt gãy trong khoảng không, và toàn bộ khoảng không trở nên méo mó.
"Ôi chúa ơi!"
Ở Thành phố Cực Lạc, đệ tử Ngũ Đạo đều trợn mắt hốc mồm.
Cùng với năng lượng tấn công của Tổ Thành Chủ, họ cảm nhận được một sức mạnh rộng lớn và hỗn loạn, nghiền nát toàn bộ Thành phố Cực Lạc, giống như một lực từ trên trời rơi xuống ép họ, khiến họ không thể đứng dậy được, mồ hôi lạnh toát ra, toàn thân bị áp bức chết ngạt, đau đớn vô cùng!
"Ác Nguyên, đừng chỉ xem Ma Long Quyết của Hỗn Độn, học đi."
Diệp Thiên thúc giục Ác Nguyên.
"Ầm!"
Một tiếng rồng vang vọng khắp thành phố Cực Lạc, ngay lập tức xé tan sức mạnh đang đè nén người khắp thành phố, ban nãy bọn họ còn có cảm giác bầu trời sụp đổ và khó thở, đột nhiên, họ thở phào nhẹ nhõm, như được giải tỏa.
Sau đó, họ nhìn thấy năng lượng quỷ dị dâng trào trong cơ thể Diệp Thiên đã tụ lại thành một con rồng đen to lớn và hung bạo.
Con rồng đen này lượn quanh phân thân của Diệp Thiên vài vòng, sau đó lao vào quả cầu năng lượng cuồng bạo do Tổ Thành Chủ bắn ra.
Bùm!
Tiếng ồn ào chấn động thế giới.
Năng lượng do Tổ Thành Chủ tạo ra ngay lập tức bị con rồng đen được hình thành bởi năng lượng quỷ dị đánh nổ tung.
Con rồng đen vẫn mạnh mẽ và hung bạo, tiếp tục xé toạc bầu trời và tiến về phía trước sau khi bùng nổ năng lượng, giống như một luồng sáng đen, hướng vào Tổ Thành Chủ.
"Không xong rồi!"
Đồng tử của Tổ Thành Chủ co rút đột ngột.
"Tổ Thành Chủ, chạy đi!"
Thân thể của Mộ Thành Chủ phía dưới run lên, anh ta kêu lên, tim cũng sắp nứt ra.
Tất nhiên Tổ Thành Chủ biết nguy hiểm, nhưng chưa kịp phản ứng thì con rồng đen đã dùng sức mạnh sấm sét đập vào ngực anh ta.
Bùm!
Có một tiếng động lớn khác.
Con rồng đen xuyên qua ngực của Tổ Thành Chủ và xuyên thủng từ lưng anh ta. Một lỗ đen lớn xuất hiện trên ngực của Tổ Thành Chủ, và máu đen phun ra từ ngực của Tổ Thành Chủ, giống như mưa.
Tất cả những người có mặt đều sốc!