Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, bên trong mỏ.

“Diệp Bắc Minh, các cậu thắng rồi, Đại Đạo đã biết, tra ra bổn đạo rồi.”

Hóa thân Thiên Đạo đang nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên mở mắt nói.

“Vậy sao?”

Diệp Thiên cười nói: “Cho ông biết đườngmà làm, đợi bị Đại Đạo trừng phạt đi.”

“Cậu đừng có vui mừng quá sớm.” Hóa thân Thiên Đạo nói: “Bần đạo và cậu sẽ cùng nhau cá chết rưới lách, chúng ta cứ chờ xem, cùng lắm lấy đi cái đầu của cậu.”

Dứt lời, trên người ông ta có một bóng đen đi ra, tiến về phía trong mỏ.

Vào lúc này, phía trên mỏ.

“Tà Hoàng điện hạ, bọn họ quá mạnh rồi, người của chúng ta bị giết hết, chỉ còn lại mấy người chúng ta thôi.”

Đạp Thiên Tà Vương và Diệt Địa Tà Vương, hai người họ ban đầu mặc áo choàng đen lộng lẫy, bây giờ đã vô cùng rách nát tơi tả, dưới sự khống chế của một đám Tiên Tôn, hai người khó mà đánh được, kinh ngạc kêu lên.

“Con mẹ nó!”

Tà Hoàng bị Quốc Trượng Gia kéo lại. Căn bản không thoát thân được để đi tìm hai vị Tà Vương và mấy vị trưởng lão.

Nếu như không có hộ thể pháp bảo tối cao hộ thân, ngăn cản lại uy lực cường mạnh, không chừng ông ta đã chết dưới tay của Quốc Trượng Gia rồi.

Nực cười, Quốc Trượng Gia là một lão tướng dũng cản và tài giỏi, nhưng cũng ngang hàng như Tà Hoàng, đều là Thái Hư Đỉnh hậu kỳ.

Nhưng Quốc Trượng Gia sớm đã luyện được Thái Hư Đỉnh hậu kỳ ở mấy nghàn năm trước rồi, còn đang ở bình cảnh viên mãn. Còn Tà Hoàng mới tiến vào Thái Hư Đỉnh hậu kỳ, so với Quốc Trượng Gia còn thiếu một cấp kinh nghiệm nữa.

Tuy rằng chưa luyện xong, nhiều hơn một cấp kinh nghiệm cũng không mạnh hơn bao nhiêu, nhưng ở trên thực lực thực tế, hơn Tà Hoàngkhông ít.

Huống hồ Tà Hoàng không hoàn toàn khống chế được Vạn Hồn Huyết Ẩm kiếm và Thôn Phệ Tinh Không, vì vậy nếu đấu với Quốc Trượng Gia, thì còn kém rất nhiều.

Tuy rằng công pháp và kĩ năng của Quốc Trượng Gia mạnh hơn so với Tà Hoàng, nhưng cũng có pháp bảo hộ thể tối cao, Quốc Trượng Gia không phá được, nếu không để giết được Tà Hoàng cũng không quá khó.

“Lão già này, quả nhân không đi thế giới tinh hà của trung tâm vũ trụ báo tin, để cho người của ông dừng tay, đừng có giết người của quả nhân nữa, chúng ta đừng ở đây, quả nhân quay về Tà Linh giáo, các người nghĩ cách cứu Diệp Thiên, chúng ta từ nay nước sông không phạm nước giếng nữa, được không?”

Tà Hoàng nhìn thấy thủ hạ của mình dần chết đi, trong lòng cũng vô cùng đau đớn, một bên đánh nhau với sự công kích của Quốc Trượng Gia, một bên hỏi.

“Ông nghĩ rằng lão phu sẽ tin lời của ông sao?”

Quốc Trượng Gia lạnh lùng nói: “Chỉ cần lão tướng giết hết người của ông, lại liên thủ đối phó ông, có thể phá tan phòng ngự của ông, khiến ông chết. Tránh để ông lén lút đi thế giới tinh hà của trung tâm vũ trụ báo tin.”

“Lời của quả nhân nói đáng giá nghìn vàng, nói là sẽ không đi là không đi, tại sao ông không tin lời quả nhân vậy?” Tà khí của Tà Hoàng bốc lên.

“Lão phu chỉ tin bản thân và lời của người chết, những lời của kẻ khác đều không tin!” Quốc Trượng Gia hạ quyết tâm phải diệt khẩu Tà Hoàng.

“Lão già nhà ông, thật sự quá đa nghi, đụng đến cái đồ cố chấp như ông, coi như quả nhân xui xẻo.”

Tà Hoàng không còn cách nào để bàn bạc với Quốc Trượng Gia, trước mắt lại nhìn thấy một vị trưởng lão chết nhưng lại không cứu được, ác khí trong đôi mắt của Tà Hoàng điên cuồng nổi dậy.

Vào khoảnh khắc Tà Hoàng tuyệt vọng, đột nhiên truyền đến một âm thanh khiến ông ta vui mừng trở lại.

“Bần đạo kêu ông giết Diệp Bắc Minh ông không giết, bây giờ hối hận rồi chứ, bằng không cho dù tay ông có thêm Bảo Giám Thiên Địa và Hỗn Độn Di Âm cũng không đánh lại lão già này.”

“Haha!!!”

Tà Hoàng vui mừng, hét lên: “Đạo gia, mau giúp quả nhân giết chết đám người này, quả nhân lập tức giúp ngài đi giết Diệp Bắc Minh.”

“Không kịp rồi, ông chỉ cần đi thế giới tinh hà của trung tâm vũ trụbáo tin là được.”

Dứt lời, phân thân của hóa nhân Thiên Đạo xẹt qua tay áo, trong chốc lát Quốc Trượng Gia cùng những người khác không động đậy được.

Tiếp theo, ông ta niệm thần chú.

Bùm bùm bùm!!!

Quốc Trượng Gia và những vị Tiên Tôn, đều nổ tung và tan thành làn sương máu.

“Trời ạ! Quá hung mạnh rồi.”

Tà Hoàng và hai vị Tà Vương, cùng với năm vị trưởng lão của Tà Linh giáo, hai tròng mắt đều kinh ngạc như muốn rớt ra.

Trong khoảnh khắc giết được nhiều cao thủ như vậy, thực lực quả là chấn động trời đất.

“Đừng có ngẩn người ra. Mau đi báo tin.” Hóa thân Thiên Đạo thúc giục.

“Vâng. Đạo Gia.”

Tà Hoàng như một cơn gió rời đi.

“Còn chúng tôi thì sao Đạo gia?” Đạp Thiên Tà Vương hỏi.

“Các người không muốn chết thì mau cút.” Hóa thân Thiên Đạo nói, liền nhập người vào lại thân chính trong khu mỏ, sau đó cười nói với Diệp Thiên: “Ngoài mỏ, thuộc hạ của cậu đều bị bổn đạo giết chết rồi.”

“Ông...”

Diệp Thiên tức giận xông lên, sắp phát tiết.

Vào đúng lúc này, có một giọng nói thần bí vang lên từ xa.

“Cái tên Thiên Đạo hóa thân này, lá gan cũng thật lớn, dám đi ngược với luật trời, phá vỡ nguyên tắc của tự nhiên, thật là tội đáng muôn chết!”

Dứt lời, một thân ảnh màu trắng xuất hiện, đứng trước mặt hóa thânThiên Đạo.

Cùng là một lão đạo, toàn thân mặc đạo phục màu trắng, đầu đội Thông Thiên Quan, dưới cằm có ba sợi râu, vô cùng uy nghiêm.

Nhìn thấy vậy, hóa thân Thiên Đạo liền lập tức đứng dậy, chắp tay cúi đầu nói: “Tiểu đạo bái kiến Đại Đạo.”

“Hừ!” Hóa thân Đại Đạo lạnh lùng nói: “Ông mượn đá Nữ Oa, che giấu pháp nhãn của bần đạo. Nếu như không phải có người đốt bùa hỏi, bổn đạo còn không biết bị ông giấu bao lâu.”

“Lúc đầu bổn đạo còn không tin, ông dám đi nghịch với thiên đạo, nhưng không ngờ rằng, ông dám ngay thanh thiên bạch nhật, tàn sát người vô tội.”

“Ông thật là to gan!”

Nói đến đây, sát khí trên người hóa thân Đại Đạo lạnh đến thấu xương, đè áp toàn trận.

“Đại Đạo, những người tiểu đạo giết đều đáng chết!”

Hóa thân Thiên đạo chỉ về phía Diệp Thiên, bao biện cho bản thân: “Diệp Bắc Minh là một tên tai họa, Đại Đạo có thể nhìn ra một trăm năm sau sẽ có hàng vạn hàng tỷ người bị hắn hại chết.”

“Tiểu đạo giết hắn cứu được hàng nghàn hàng tỷ người vô tội, làm sao gọi là lạm sát được?”

“Hừ.”

Hóa thân Đại Đạo hừ lạnh: “Từ thuở khai sinh lập địa, Đông Hoàng Thái Nhất đã lập một quy luật, tạo ra Thiên Đạo trói buộc thiên địa chúng sinh.”

“Lúc tạo thiên đạo, cũng có thương lượng với Đại Đạo, Đại Đạo đưa ra hai điểm, một là thuận theo nguyên tắc tự nhiên của thiên đạo, hai là cho người trần gian có cơ hội được lên trời, nếu làm được hai điểm này, thì cho phép thiên đạo được sáng lập.”

“Hàng trăm năm nay, trên trái đất có vô số thảm họa, một số đã đánh nổ tung những vì sao, gây ra sự hủy diệt thảm khốc cho hàng trăm triệu loại sinh vật, cũng chưa từng xuất hiện thiên đạo hóa thân như ngươi,đi ngược lại với nguyên tắc tự nhiên của thiên đạo.”

“Đó có thể là...tiểu đạo tính tình lương thiện, không nỡ nhìn thấy nhiều người bị hại chết.” Hóa thân Thiên Đạo yếu ớt đáp.

“Nực cười!”

Hóa thân Đại Đạo hừ lạnh: “Đừng cho rằng bần đạo không biết ông nghe theo chỉ thị của ai, tại sao lại muốn lấy mạng hắn, Đại Đạo sẽ không cho ông đạt được như ý, thuận theo quy luật tự nhiên, hắn ta sẽ thay đổi số mệnh của những người phía sau ông.”

Dứt lời, hóa thân Đại Đạo búng một ngón tay đánh vào người hóa thânThiên Đạo.

Bùm!

Hóa thân Thiên Đạotrong khoảnh khắc biến thành tro bụi.

Diệp Thiên nhìn thấy liền nuốt một ngụm nước bọt.

Đại Đạo không hổ là người đứng trên Thiên Đạo, là kết quả của thời kì hỗn độn, thực lực quả thật như nuốt chửng tất cả.

Lúc này hóa thân Đại Đạo quay người lại, nhìn về Diệp Thiên, cười hà hà nói: “May là tạo hóa của cậu lớn, hắn ta giết không được cậu, còn không cậu đã bị hắn giết từ lâu.”

“Đương nhiên, nếu như tạo hóa của cậu không lớn, hắn cũng lười giết cậu.”

Diệp Thiên lắc lắc đầu. Gương mặt mù mờ hỏi: “Đại Đạo, lúc nãy ông nói có người ám thị cho ông ta giết tôi, là người nào có thể ám thị cho hóa thân Thiên đạo giết tôi?”

“Hà hà.” Hóa thân Đại Đạo cười nói: “Đạo pháp tự nhiên, đến lúc đó cậu tự khắc biết, bần đạo không thể tiết lộ trước. Bằng không sẽ hủy đi nguyên tắc của đạo pháp tự nhiên.”

“Vì để ngăn cản những sự việc tương tự phát sinh, bần đạo dạy cậu một bộ tâm pháp, nếu như lại bị đạo pháp của thiên đạo khống chế, thì có thể niệm tâm pháp để hóa giải.”

Dứt lời, trong tay ông ta đưa lên không trung, vẽ một chuỗi phù văn vào giữa lông mày của Diệp Thiên.

Rất nhanh, Diệp Thiên liền có được tất cả tâm pháp mà Đại Đạo truyền, thầm niệm lên.

Quả nhiên, sau khi niệm hết tâm pháp, thiên pháp xung quanh liền hóa thành làn khói vàng rồi tan ra.

“Đi đi, đi đi. Đi tiếp con đường mà cậu muốn đi.”

Hóa thân Đại Đạosau khi nói xong câu này, liền biến mất tăm.

“Đa tạ Đại Đạo.”

Diệp Thiên đấm một quyền, nhảy đến sau lưng Xích Nhãn Kim Mao Hống, hét lên: “Đi ra ngoài hít thở không khí trong lành.”

Áu!

Xích Nhãn Kim Mao Hống kêu lên một tiến, nhảy xuống giếng, trong chớp mắt thì đã xuất hiện bên ngoài.

Nhìn xung quanh, có một đống lộn xộn dưới đất, có một vài cành cây khô gãy và một ít máu vương vãi.

“Máu vẫn chưa khô, còn cứu được.”

Diệp Thiên lập tức triệu hồi ra Hỗn Độn Di Âm, hồi phục cho hàng vạn sinh vật.

Rất nhanh, một bóng người ngưng đọng trên không trung, từng mảnh máu thịt tụ lại thành da thịt.

Sau đó các linh hồn quay về thân xác của mình.

Một giây sau, có một âm thanh mừng rỡ vang lên.

“Tôn thượng! Ngài là tôn thượng sao?”

Ánh mắt của Diệp Thiên quét qua.

Nhìn thấy cha vợ, , những đại tướng trấn giữ đô thành, thành chủ, Diệp Thiên thấy sóng mũi chua xót, không kiềm được vui mừng mà khóc.

“Là bổn tọa, còn có thể gặp được các người, thật tốt.”

Mọi người nghe xong liền lập tức quỳ xuống, cùng nhau nói:

“Thuộc hạ tham kiến tôn thượng.”

Diệp Thiên liền hạ người xuống, đến trước nâng Quốc Trượng Gia dậy.

“Quốc Trượng mời đứng lên, mời các vị ái khanh đứng lên.”

“Đa tạ tôn thượng.”

Mọi người đứng dậy.

Không đợi chào hỏi, Quốc Trượng Gia gấp gáp hỏi: “Tôn thượng, chúng tôi đều bị Thiên Đạo giết chết, tên Tà Hoàng đó nhận chỉ thị của Thiên Đạo, đã đi thế giới tinh hà của trung tâm vũ trụ báo tin rồi.”

“Có điều ông ta không có bùa tăng tốc, chúng tôi liền lập tức đuổi theo, nhất định có thể đuổi kịp ông ta.”

Diệp Thiên nghe vậy liền đưa Quốc Trượng Gia lên lưng yêu thú sau đó nói: “Bổn tọa cùng Quốc Trượng đi đuổi theo lão yêu quái kia, các người nhanh đi lấy quặng mỏ, ở dưới có ít nhất mười vạn tấn đá Nữ Oa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK