Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo sau giọng nói của Trấn Nguyên Tử.

Trận pháp vốn bình tĩnh nhất thời trở nên không bình tĩnh nữa.

Từng ngọn núi, đột ngột từ mặt đất mọc lên chung quanh đám người Hồng Quân.

Vây khốn đám người Hồng Quân ở bên trong.

Rồi sau đó, trên mỗi ngọn núi, lại là từng bóng người hiện lên, đưa mắt nhìn lại, chung quanh đen đặc, tất cả đều là bóng người, khiến cho trận pháp vốn trống rỗng, nháy mắt trở nên náo nhiệt hẳn.

Đám người Hồng Quân nhìn lướt qua.

Chung quanh dày đặc nhân mã, bọn họ nhìn thấy Thái Nhất, Trấn Nguyên Tử, Côn Bằng.

Ngoài ra, còn có đám người A Tu La, còn có đám đệ tử Thông Thiên, đủ mặt anh tài.

Bọn họ đứng ken đặc trên mỗi đỉnh núi.

"Cái này…”

Đám người Nguyên Thủy, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn thấy như vậy, không hiểu sao có chút sợ hãi.

Tên là Vạn Tiên Trận.

Nhưng mà người trong trận, đâu chỉ có vạn tiên.

Mà phải là trăm triệu nhân mã mới đúng.

"Hừ."

Hồng Quân hừ một tiếng.

"Phô trương thanh thế, mặc cho nhân mã các ngươi nhiều hơn thì sao, một mình Hồng Quân ta có thể diệt sạch."

Vừa nói, Hồng Quân rút ra từ trong tay áo một luồng ma khí, nhanh như vận tốc ánh sáng, bắn về phía một ngọn núi.

“Uỳnh.”

Đỉnh núi tan nát, tất cả người đứng ở trên đỉnh núi, nháy mắt hóa thành mảnh vụn.

"Ha ha ha.”

Đám người Hồng Quân tất cả đều cười to.

"Đây mà là phá trận cái gì, quả thực không chịu nổi một kích."

Hồng Quân đắc ý nói.

Kết quả vừa mở miệng, đồng tử lập tức co rút.

Chỉ thấy đỉnh núi cùng nhân mã vừa bị đánh nát, giống như bóng trong nước, dù bị đánh vỡ, nhưng chờ nước tĩnh, bóng ảnh ngược lại rõ ràng có thể thấy được.

Đỉnh núi bị phá, cùng những người bị giết, lại hoàn toàn không tổn hao gì hiện ra trước mắt bọn họ.

"Này..."

Bọn người Hồng Quân có chút hoang mang.

Sau đó đều động thủ, đánh náy hết núi này đến núi khác.

Kết quả bọn họ phá hủy mấy trăm ngọn núi, lập tức lại đều phục hồi như cũ hoàn hảo không tổn hao gì.

"Này này này..."

Ngoài Hồng Quân, còn lại mọi người đều luống cuống.

Này trận thật quá quái dị.

"Trấn Nguyên Tử, ngươi rốt cuộc đang làm cái quỷ gì."

Hồng Quân cả giận nói.

Trấn Nguyên Tử ha ha cười: “Ta không phải đang làm trò quỷ, ta là muốn diệt trừ ma đầu nhà ngươi, cho ngươi biến thành quỷ."

"Ra tay đi, làm cho bọn họ nếm thử chút lợi hại của Vạn Tiên Trận đi."

Lệnh như sấm rền.

Ngàn vạn người đứng trên đỉnh núi, ngồi trên ngàn vạn nhân mã, đều ra tay.

Dày đặc năng lượng, bốn phương tám hướng oanh kích bao phủ.

"Mau ngăn lại."

Hồng Quân hét to.

Lúc này vận hành ma pháp, trên người ma khí cuồng bạo, giống như nước biển tràn ra, khí thế gọi núi hét sóng thần, năng lượng ngay mặt oanh kích bao trùm mọi thứ.

Trong lúc ma khí đang bao trùm, hết thảy năng lượng đều bị dập nát.

Chính là năng lượng Diệp Thiên phóng ra.

Nhưng đám người Nguyên Thủy lại thảm.

Bọn họ cùng Hồng Quân đưa lưng vào nhau, năng lượng sau lưng bọn họ, bị Hồng Quân chặn lại, nhưng năng lượng ngay trước mặt, cùng với hai bên, hoàn toàn không bị chặn lại.

Mà loại năng lượng đó, có năng lượng Trấn Nguyên Tử cùng Côn Bằng Lão Tổ phóng ra, Nguyên Thủy chắn năng lượng Trấn Nguyên Tử phóng ra, không kịp ngăn lại, bị oanh kích, bạo lui đánh vào lưng Hồng Quân lão tổ.

Tiếp Dẫn bị Côn Bằng Lão Tổ phóng năng lượng đánh trúng, thân thể nháy mắt bị xé ra.

Chuẩn Đề, Phục Hy, Thiên Hà tạm thời chưa sao, nhưng đều bị sợ tới mức sắc mặt tái ngắt.

Nhưng rất nhanh, năng lượng lần thứ hai lại phóng ra.

"Hồng Quân lão tổ, cứu mạng."

Thần hồn Chuẩn Đề, Thiên Hà, Tiếp Dẫn, đều kinh hoàng hô to.

Hồng Quân lão tổ lập tức phóng khí, bảo vệ mọi người.

Năng lượng oanh kích va vào kết giới phòng ngự Hồng Quân phóng xuất ra, đều bị kết giới chặn lại.

“Haiiiizzz.”

Đám người Chuẩn Đề đều thở hắt ra nhẹ nhõm.

Tiếp Dẫn cũng nhân cơ hội ráp cơ thể vào.

Mà chung quanh phóng ra năng lượng dày đặc, hết luồng này đến luồng khác oanh kích kết giới phòng ngự Hồng Quân lão tổ phóng xuất ra.

Vừa mới bắt đầu, miễn cưỡng có thể chống đỡ được.

Nhưng  nếu năng lượng không ngừng oanh kích, kết giới phòng ngự bắt đầu xuất hiện vết rạn.

"Hợp."

Hồng Quân cố gắng đem vá những vết nứt.

Nhưng năng lượng oanh kích thật sự rất nhiều, và rất lớn.

Mới vừa khép lại, không lâu sau, lại tiếp tục oanh kích, xuất hiện vết rạn.

"Mau giúp Hồng Quân lão tổ gia cố phòng ngự"

Nguyên Thủy Thiên Tôn hô.

Chúng thánh nhân đều phóng ra tiên pháp, hỗ trợ khép lại vết rạn của kết giới.

"Vô ích."

Trấn Nguyên Tử hô: “Hồng Quân, bất kể ma pháp ngươi cao tới đâu, thực lực cường thịnh trở lại, ở trong Vạn Tiên Trận, ngươi cũng là chống không nổi đả kích mạnh như vậy đâu."

"Ta khuyên ngươi ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, chết sớm đầu thai sớm đi, có lẽ chúng ta có thể tha thứ đám đệ tử của ngươi, để bọn họ cho ngươi chăm sóc ngươi trước lúc lâm chung, mỗi pnăm đến ngày giỗ của ngươi, bọn họ còn có thể đốt cho ngươi vài nén nhang, cúng vài cái bánh, chén trà, như vậy sau khi ngươi chết còn có người hương khói."

"Nếu ngươi tiếp tục khăng khăng ngoan cố, đấu tranh đến chết, đến lúc đó đệ tử của ngươi toàn bộ đều chết, thật sự không ai quan tâm chăm sóc ngươi, có chết cũng chẳng có ai hương khói."

"Bởi vì các ngươi có kiên trì cũng không được bao lâu, phòng ngự sẽ bị phá, mà đệ tử của ngươi, cũng đều vì sự cố chấp của ngươi, một đám bị đánh tan, một đám chết không chỗ chôn.”

Nghe nói lời này, Hồng Quân nổi giận tới cực điểm.

"Trấn Nguyên Tử, ngươi học được trận pháp này từ đâu, vì sao lại uy lực khủng khiếp như thế. Ngươi hẳn không có thực lực bày trận này, nhưng ngươi lại cố tình bày đại trận còn lợi hại hơn Sát Tiên Đại Trận của ta, điều này ta không giải thích được.”

"Nói cho ta biết, có phải sư tôn dạy ngươi trận pháp, ngươi dùng để đối phó ta hay không."

Ngoài Hỗn Nguyên Lão Tổ tự mình truyền thụ, Hồng Quân thật sự nghĩ không ra, Trấn Nguyên Tử làm sao có thể bày ra đại trận khủng khiếp như thế.

"Ngươi còn dám nói, đây thật sự là sư tôn truyền thụ cho ta, bất quá không phải dùng để nhằm vào ngươi, là dạy ta tự bảo vệ mình, bởi vì trong bốn sư huynh đệ, thực lực của ta yếu nhất, sư tôn với ta có điều thiên vị hơn, so sánh chiếu cố, sợ các ngươi bắt nạt ta, cho nên truyền thụ Vạn Tiên Trận cho một mình ta, ta dùng để tự bảo vệ mình."

"Nhưng ngươi cố tình muốn ta chết, ta vì tự bảo vệ mình, chỉ có thể bày ra đại trận để đối phó ngươi."

"Nếu không có Đại sư huynh ở đây, ta đương nhiên giết không được ngươi, nhưng có thể vây khốn ngươi, rồi ta bỏ trốn mất dạng, chờ ngày ngươi phá trận mà ra, không biết ta đã trốn được đến đâu rồi."

"Chính là nhờ có Đại sư huynh, vậy thì vừa vặn mượn đại trận diệt ngươi, như vậy ta sẽ không dùng để trốn, có thể quay về Ngũ Trang Quán của ta, tiếp tục sống cuộc sống tự tại nhàn vân dã hạc của ta."

Trấn Nguyên Tử từ từ nói xong, rất là đắc ý.

Mà Hồng Quân nghe xong, lại thiếu điều tức điên.

"Sư tôn rất bất công, ông ta rất bất công. Cái gì tốt đều truyền thụ cho hai người các ngươi, cũng không truyền thụ cho ta, Hồng Quân ta không phải đồ đệ ông ta sao. Vì sao lại đối xử với ta bất công như vậy."

Diệp Thiên nói: “Sư tôn không có bất công với ai, đối xử với bón sư huynh đệ chúng ta đều như nhau, là ngươi tự  rúc vào sừng trâu, có câu nói rất đúng, lòng người không đủ rắn nuốt voi, chính là chỉ ngươi, Hồng Quân."

"Trấn Nguyên sư đệ có từng từng oán giận sư tôn, dạy hắn Lý Tụ Càn Khôn, không lợi hại bằng ta và ngươi hay Bàn Cổ công pháp. Trẫm có từng oán giận, Phần Thiên Diệm của ngươi, có thể làm cho trẫm khó có thể tới gần. Rồi có từng tức giận Bàn Cổ công pháp, có thể khai thiên lập địa hay không hả."

"Không có, trẫm cùng Trấn Nguyên sư đệ, chưa bao giờ tức giận, ngay cả Bàn Cổ, cũng chưa từng tức giận với sư tôn, càng không ghen tỵ với Tứ Tượng Phong Thiên Quyết của trẫm."

"Nhưng thật ra ngươi, đố kỵ trẫm, đố kỵ Trấn Nguyên sư đệ, giận sư tôn, ngươi rốt cuộc muốn sư tôn cho ngươi thật nhiều thứ tốt, ngươi mới có thể thỏa mãn."

Hồng Quân cả giận nói: “Ngươi rõ ràng được lợi còn khoe mẽ, nói móc mỉa ta."

"Muốn giết ta, không có cửa đâu, ta sẽ không cho các ngươi thực hiện được điều đó.”

Nói đến này, ông ta xoay người nhìn về phía đám người Nguyên Thủy.

"Các ngươi còn tồn tại, đối với ta mà nói, chính là trói buộc, còn không bằng cho ta bổ sung sức mạnh, phá trận pháp này, diệt Thái Nhất Trấn Nguyên, đến lúc đó ta cho... các ngươi sống lại lần nữa."

Đang nói hạ xuống.

Thiên ma công nuốt chửng bắt đầu vận hành. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK