Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bá Chủ, ngài đã từng gặp qua sát khí khủng bố như vậy chưa?”

Nghe thấy tiếng lầm bầm của Triệu Thương Thiên, lão tướng Kim Giáp nhỏ giọng hỏi.

“Rồi.” Triệu Thương Thiên gật đầu và nói: “Đã từng nhìn thấy nó ở một tinh cầu xa xôi, nhưng so với cái này thì nó đáng sợ hơn nhiều.”

“Chẳng qua là ở tại một tinh vực đạo thống không hoàn hảo, lại có thể nhìn thấy như thế quy mô sát khí, ngược lại cũng đã khiến cho bổn tọa phải lau mắt nhìn.”

“Nếu như bổn tọa đoán không lầm, người có thể phóng ra ngập trời sát khí như thế này, tuyệt đối là một người cực kỳ khủng bố.”

“Nếu nó là do con người tạo ra, tám chín phần mười là Thiên Địa Chân Ma. Nếu là do yêu thú, chắc chắn là một con yêu thú vô thượng phẩm cấp viên mãn.”

Khi mới nhìn thấy bầu trời đầy sát khí, đầu tiên hắn nghĩ đến chính là tối cao Mãn Cấp Thần binh Vạn Hồn Huyết Ẩm Kiếm Kiếm do tôn thượng chế tạo , cho nên mới cảm thấy như đã từng quen biết.

Nhưng sau khi quan sát kĩ càng, ông ta lại cảm thấy luồng sát khí này quá yếu. So sánh với Vạn Hồn Huyết Ẩm Kiếm sau khi kích hoạt thì kém hơn không phải là một chút, mà là gấp mấy trăm lần!

Vì vậy, ông ta không cho rằng đây là Vạn Hồn Huyết Ẩm Kiếm Kiếm. Nếu là Vạn Hồn Huyết Ẩm Kiếm Kiếm. Còn chưa nói tới việc nhập vào sát khí, chỉ cần đứng bên cạnh sát khí, với tu vi hiện tại của ông ta, cũng sẽ bị sát khí ép tới quỳ bò trên mặt đất.

Hiển nhiên là, luồng sát khí này cũng không đáng sợ như vậy.

“Vậy bá chủ, ngài muốn đi vào hay không?” Lão tướng Kim Giáp yếu ớt hỏi: “Thuộc hạ vừa mới hỏi thăm. Đã có ba mươi ba vị đỉnh cấp tiên vương đi vào, tất cả đều là Bạch Hổ Tinh, Huyền Vũ Tinh và Chu Tước Tinh.”

“Nghe nói, cao thủ đệ nhất của Bạch Hổ Tinh, Thiên Huyền Tông Đạo sĩ Hoàng Cực cũng ở trong đó.”

“Ồ!”

Triệu Thương Thiên nghe xong hai mắt sáng lên: “Người của Thiên Huyền Tông cũng đến rồi?”

“Đúng vậy, có rất nhiều tu sĩ đã đến, nhưng đều bị sát khí chặn ở bên ngoài, có thể đi vào, cũng chỉ có 33 người kia.” Lão tướng Kim Giáp trả lời.

Sau đó ông ta lại hỏi:”Nếu không, thuộc hạ cùng bá chủ cùng nhau vào xem?”

“Không vội.”

Triệu Thương Thiên xua tay, cười lạnh nói: “Mấy trăm năm trước, bổn tọa bị thương đi đến Bạch Hổ Tinh, bị không ít các Vương Giả của Bạch Hổ Tinh, đặc biệt là Huyền Tông bắt nạt. Đuổi giết đến nỗi bổn tọa không thể không rời Bạch Hổ Tinh lẩn trốn đến Huyền Vũ Tinh.”

“Hiện giờ vết thương của bổn tọa đã khỏi hẳn. Thực lực so với trước kia thì đã mạnh hơn rất nhiều. Cũng nhân cơ hội này, tìm bọn họ tính sổ, đập nát khí thế kiêu ngạo của bọn họ.”

Dứt lời, ông ta liền điều khiển thần thú quay đầu lại, đi dọc theo bên cạnh sát khí, quan sát đám người vây quanh sát khí.

Không biết qua bao lâu.

“Ha ha!”

Triệu Thương Thiên đột nhiên nở nụ cười, đối với một đạo sĩ hét lớn: “Đạo sĩ, còn nhớ rõ bổn tọa?”

Đạo sĩ nghe thấy vậy, quay đầu lại nhìn. Ông ta vừa nhìn thấy, sắc mặt đã tái mét.

“Triệu Thương Thiên, ông... Sao ông lại ở đây?”

“Nhớ năm đó ông đuổi theo đánh bổn tọa. Hiện tại nhìn thấy bổn tọa, làm sao lại không đến đánh bổn tọa tiếp đi?” Triệu Thương Thiên cười hỏi.

Đạo sĩ kia nuốt nước bọt, yếu ớt hỏi: “Hiện tại ông chính là…Bá chủ Long Môn Vực của Huyền Vũ Tinh?”

“Chủ công nhà ta chính là bá chủ Long Môn Vực của Huyền Vũ Tinh”

Lão tướng mạnh mẽ thay cho Triệu Thương Thiên đáp lời.

“Ực!”

Sau khi được đáp lại, đạo sĩ kia sợ hãi nuốt một ngụm nước miếng, sắc mặt tái nhợt. Một giây cũng không dám chần chờ lập tức xoay người đạp gió bỏ chạy, không quên kêu to: “Triệu Thương Thiên đến rồi! Mau chạy mau chạy”.

“Muốn chạy, không có cửa!”

Triệu Thương Thiên hừ lạnh một tiếng, nâng một tay lên, khẽ quát một tiếng:

“Đao tới!”

Trong phút chốc, một thanh đại đao xuất hiện trên tay ông ta, hướng về phía đạo sĩ kia chạy trốn mà chém xuống.

“Phụt!”

Một luồng ánh sáng chói mắt lập tức xé nát hư không, chỉ trong nháy mắt đã chiếm xuống lưng đạo sĩ kia.

“Xoẹt!”

Đạo sĩ trong nháy mắt bị bổ thành 2 nửa, 2 nửa thân thể đó cũng bị đao quang cuồng bạo xé nát.

“Trời ạ! Triệu Thương Thiên bây giờ thật lợi hại! Nháy mắt đã hạ gục Thiên Huyền Cảnh Đại Thành Trung Kì nhị trưởng lão, khủng bố! Quá Khủng bố! Đại gia mau chạy!”

Có người nhìn đến đạo sĩ bị Triệu Thương Thiên một đao giết chết, kinh hoàng mà thét chói tai.

Chỉ trong một thoáng, tất cả tu sĩ đến từ Bạch Hổ Tinh đều chạy tứ tán khắp nơi.

“Giết sạch hết bọn chúng cho ta!”

Triệu Thương Thiên giơ đại đao lên hô lớn.

“Tuân mệnh! Bá chủ!”

Lão Tướng Kim Giáp mang theo mấy trăm người, lập tức chạy đến chém giết tu sĩ Bạch Hổ Tinh đang chạy tán loạn, đồng loạt chém giết.

Triệu Thương Thiên cũng không nhàn rỗi, cưỡi yêu thú một đường cuồng bạo chém giết, cứ nhìn thấy tu sĩ Bạch Hổ tinh, mặc kệ là ai đều chém một đao, một bên cuồng loạn chém giết một bên cười ha ha.

“Một ngày kia khi hổ về núi, nửa bầu trời nhất định phải nhuốm máu, các ngươi đã từng ức hiếp bổn tọa,hiện tại bổn tọa đều giết hết các ngươi, cho các ngươi biết, ta Triệu Thương Thiên không dễ chọc! Ha Ha! Ha Ha Ha!”

Rất nhanh, qua một đợt tàn sát, cả người hắn như tắm trong máu, bộ râu vốn dĩ trắng tinh, hiện tại đã bị máu vàng nhuộm thành màu vàng.

Lúc này, ở trong Hồ Tẩy Tiên.

Trải qua một ngày đêm tu luyện, Đóa Đóa đã tu thành Hóa Thần cảnh viên mãn. Bởi vì cô sinh ra đã được thiên phú, lại ló Thất khiếu lung linh tâm. Thế nên cô lĩnh hội Chân Tiên chi đạo rất nhanh, hiện ra thiên khiếp.

“Đùng đùng đoàng!”

Tiếng sấm liên tục vang lên, Đóa Đóa cũng rời khỏi Hồ Tẩy Tiên. Cô đến bên cạnh Hồ Tẩy Tiên, chờ đợi thiên kiếp giáng xuống.

Nghe thấy tiếng sấm, Diệp Thiên và nhiều người đều mở to mắt.

Nhìn thấy Đóa Đóa kích phát Thực Thiên Lôi Kiếp. Trên mặt Diệp Thiên lộ ra vẻ rất hài lòng, hướng về phía Đóa Đóa hét lớn: “Đóa Đóa, không cần phải áp lực, cũng không cần khẩn trương, yên tâm độ kiếp. Bố sẽ xem con độ kiếp, sẽ không làm con độ kiếp thất bại.”

“Dạ bố.”

Đóa Đóa nở một nụ cười thật tươi với bố mình.

Vừa rồi cô còn đang suy nghĩ, có nên nói cho bố biết không, để bố hỗ trợ giám sát. Nhưng mà nghĩ đến lại không muốn chậm trễ việc tu luyện cuả bố, thế nên cô không gọi. Lúc đối mặt với Thực Thiên Lôi Kiếp, cô vẫn cảm thấy rất căng thẳng, cũng rất sợ hãi.

Phải đến khi nghe thấy tiếng của bố, cô mới hoàn toàn yên lòng.

Hiện tại có bố ở đây, cô không còn sợ bất cứ điều gì nữa!

“Đóa Đóa thật đỉnh nha, nhanh như thế đã lên đến Thực Thiên Lôi Kiếp” Bảo Bảo một mặt hâm mộ nhìn Đóa Đóa.

“Con cũng rất nhanh, cứ tiếp tục tu luyện cho tốt. Lúc kích phát lôi kiếp thì gọi bố một tiếng. Nếu không nơi này đầy sát khí, Đóa Đóa không gặp việc gì, nhưng con lên đến độ kiếp sẽ bỏ mạng.”

Diệp Thiên sờ sờ đầu Bảo Bảo, nói.

“Con sẽ nhớ kĩ, thưa bố.”

Bảo Bảo gật gật đầu tiếp tục tu luyện.

“Thế nào Đỉnh Thiên?” Diệp Thiên thấy Dương Đỉnh Thiên vẫn đang trợn mắt liền cười hỏi.

Dương Đỉnh Thiên cười khổ: “Gần nửa canh giờ trước, tôi cũng đã hợp đạo viên mãn, nhưng vẫn chưa hiểu được Thiên Huyền Cảnh môn đạo.”

“Không vội.”Diệp Thiên vỗ vỗ vai hắn rồi nói: “Đóa Đóa lĩnh hội được đại đạo nhanh như vậy có thể thấy ngâm mình ở đây cũng có thể tăng nhanh tốc độ lĩnh hội. Chắc chỉ mấy ngày là anh có thể hiểu được thôi.”

“Vâng.” Dương Đỉnh Thiên gật đầu nói: “Tôn thượng, ngài tiếp tục tu luyện đi. Đừng lãng phí thời gian nữa ạ. Tôi sẽ thay ngài để ý kỹ đại công chúa, sẽ không có chuyện gì đâu ạ.”

“Đi đi.”

Diệp Thiên đối với Dương Đỉnh Thiên rất yên tâm. Có Dương Đỉnh Thiên để ý, cũng đủ bảo đảm Đóa Đóa nhất định độ kiếp thành công.

Không bao lâu sau.

“Đùng đùng!”

Một tiếng sấm nổ nứt trời vang lên, Thực Thiên Lôi Kiếp chính thức buông xuống.

Mà lúc này, cách Hồ Tẩy Tiên mấy ngàn km, ba mươi ba vị tiên vương đang cẩn thận tiến lại gần.

“Nhìn xem! Là Thực Thiên Lôi Kiếp!”

Đột nhiên, có một vị tiên vương giơ tay chỉ về phía trước.

Tức khắc, tất cả các vị tiên vương đều nhíu mày.

“Kì quái. Ở nơi dày đặc sát khí như vậy, tiên vương nhập môn, tiên vương tiểu thành cảnh cũng đều chết. Tại sao có thể có hóa thần sống đến độ kiếp?” Tùng Sơn Đảo chủ vẻ mặt nghi hoặc.

“Đi nào, qua kia nhìn xem.”

Đạo sĩ Hoàng Cực vung tay lên, tăng nhanh tốc độ bay đến gần.

Một đám người bay không được bao lâu. Lại có một vị Tiên Vương kêu lên một tiếng: “Nhìn kìa! Sát khí hình như là từ thanh kiếm này phóng ra!”

Mọi người nghe vậy, ngơ ngẩn dừng lại, nhìn theo hướng vị tiên vương kia chỉ. Quả nhiên bọn họ thấy cách đó không xa có một cây thần kiếm cắm trên mặt đất. Luồng khí tức màu máu đang không ngừng tuôn ra từ trên thân kiếm .

“Cái thần binh này phẩm cấp gì?”

Mọi người vẻ mặt nghi hoặc.

“Đoán chừng là một món hung khí.”

Đạo sĩ Hoàng Cực cau mày. Ông ta cũng không biết cái này phát ra chín màu ánh sáng thần quang. Bên ngoài lại không ngừng toát ra sát khí thần binh, là loại thần binh phẩm cấp gì.

“Cho dù nó phẩm chất là gì, chắc chắn cũng là một món vũ khí tốt!”

Lập tức có tiên vương nảy ra lòng tham, muốn chiếm thanh kiếm này. Ông ta lập tức bay qua.

“Không ổn! Sắp bị ông ta lấy đi!”

Những tiên vương khác cũng đều muốn, mau chóng đuổi theo.

Nhưng ở giây tiếp theo.

Lúc vị tiên vương chạy đến đầu tiên nắm lấy chuôi Vạn Hồn Huyết Ẩm Kiếm Kiếm. Chỉ trong giây lát.

“Lách tách!”

Trong nháy máy, cả người tiên vương đó bị hóa thành một sợi khói nhẹ, một chút tro cốt cũng không còn.

Tất cả mọi người đều chết lặng!

Chỉ biết đứng đó ngây ra như phỗng!

Điều này thật quá kinh khủng rồi!

“Đây là vũ khí đại hung. Phỏng chừng là từ trên trời rơi xuống. Mọi người chớ có chạm vào, chúng ta vẫn nên đến Hồ Tẩy Tiên xem thử đi.” Đạo sĩ Hoàng Cực đề nghị.

Không có người nào còn dám đi chạm vào thanh kiếm này, tiếp tục bay đến nơi có người đang độ kiếp.

Rất nhanh, bọn họ đã tới bên cạnh Hồ Tẩy Tiên. Nnhìn thoáng qua thấy Đóa Đóa đang ở trong không trung độ kiếp. Bọn họ lại nhìn thấy có vài người đang ở trong Hồ Tẩy Tiên ngâm mình tu luyện, 32 người lập tức đều cau mày.

“Không phải nói là có cả ngàn tiên vương của Thanh Long Tinh tiến vào hay sao? Tại sao lại chỉ thấy có một tên tiên vương rác rưởi đang ngâm mình, những người khác đâu?” Có người nhìn Hoàng Thiên Vọng, mặt lộ ra vẻ nghi ngờ.

Theo bọn họ nhìn thấy, vài người ở trong Hồ Tẩy Tiên, trừ Hoàng Thiên Vọng ra, không có tiên vương thứ hai.

Mà tu vi của Hoàng Thiên Vọng, cũng chỉ là giai đoạn đầu Thiên Huyền Cảnh đại viên mãn, không hơn không kém.

“Với tu vi như thế này, không thể nào ở trong này bay lượn. Tại sao ông ta vẫn chưa chết?” Nội tâm rất nhiều người đều nghi hoặc.

Rất nhanh, Chí Tôn bảng đệ tam của Bạch Hổ Tinh – Vương Tùng Đào hô to:” Các người là ai? Gần mười nghìn tiên vương của Thanh Long Tinh tới Hồ Tẩy Tiên tu luyện đâu? Bọn họ đi đâu rồi? Thanh Kiếm kia sao lại thế này?”

“Nhỏ giọng lại, đừng có rống lên. Làm ảnh hưởng đến tộn thượng của chúng ta tu luyện thì các người liệu mà coi chừng!” Dương Đỉnh Thiên tức giận đáp lại, ánh mắt không rời khỏi Đóa Đóa.

“Hừ!”

Viên Trọng Dương, đệ tứ bảng Chí Tôn của Huyền Vũ Tinh hừ lạnh một tiếng, lạnh giọng quát:” Thứ rác rưởi nhà mày còn không phải một cái tiên vương cũng dám không trả lời chúng ta. Lại còn dám lấy kiểu giọng điệu này nói chuyện với chúng ta, thật là chán sống rồi?”

Kết quả là vì tiếng hét chói tai của anh ta khiến cho mọi người đang tu luyện đều bị đánh thức.

“Nói chuyện lớn tiếng như vậy, ông thật sự muốn chết? Cẩn thận không cha chồng tôi lấy kiếm chém chết các người!” Lam Linh Nhi tức giận nói.

“Đàn bà chết tiệt!”

Viên Trọng Dương bị chọc giận, lập tức đấm vào không trung, đấm về phía Lam Linh Nhi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK