Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Vương Thiên Thạc sợ ngây người.

Sao đột nhiên sức lực giảm xuống nhiều vậy?

Ông ta cho rằng nó quá phản khoa học! Thật là khó hiểu!

Tuy nhiên, ông ta vẫn không dừng lại mà tiếp tục lao xuống, với quyết tâm không chém chết Diệp Thiên thì không bỏ qua.

Những người theo dõi trận chiến bên dưới đều sôi sùng sục.

“Tình huống gì thế này?”

“Cái gì đột nhiên xuất hiện và bao quanh anh Tần và Thần Vương Thiên Thạc thế? Có ai đó đã bí mật sử dụng nó, hay đó là một chiêu thức được thực hiện bởi anh Tần hoặc Thần Vương Thiên Thạc?”

“Sự xuất hiện đột ngột của vòng vây có ảnh hưởng đến anh Tần và Thần Vương Thiên Thạc không?” Mọi người đều khó hiểu.

Không biết cái này làm thế nào mà được hình thành.

“Ha ha.”

Dưới sự gia trì của Tứ Tượng Phong Thiên Quyết và việc hoàn thành thăng cấp bằng tiên quả, hắn cảm thấy sức mạnh của mình đã đạt đến mức trước nay chưa từng có, và hắn không cần phải để Thần Vương Thiên Thạc vào mắt nữa.

Hắn tự tin, Thần Vương Thiên Thạc không thể lay chuyển hắn được nữa rồi!

Vì vậy, hắn lại giơ thương lên.

Giây tiếp theo!

Leng keng!

Thanh đao của Thần Vương Thiên Thạc một lần nữa mạnh mẽ chém vào kim thương.

Nhưng lần này, trước sự kinh ngạc của mọi người, Diệp Thiên đứng bất động mà mặt mày Thần Vương Thiên Thạc loáng một cái, toàn thân lui về phía sau.

Ngoài ra, một lỗ hổng dễ thấy xuất hiện trên cửu hoàn đại đao của Thần Vương Thiên Thạc.

“Trời ạ!” Mọi người đều sợ ngây người!

“Chuyện gì diễn ra như thế này?”

“Sao trên cửu hoàn đại đao của Thần Vương Thiên Thạc xuất hiện lỗ hổng như thế?”

“Đột nhiên, sao tôi cảm thấy thực lực anh Tần từ khi bắt đầu thực lực yếu hơn Thần Vương Thiên Thạc nhưng mà bây giờ lại trở nên vượt trội hơn Thần Vương Thiên Thạc?”

Có rất nhiều câu hỏi trong đầu mỗi người.

“Đóa Đóa, tình hình thế nào, tại sao ba cô lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ và đánh được thần vương lùi lại?” Công chúa ma tộc kinh ngạc hỏi, cô ta vô cùng khó hiểu.

Đóa Đóa cười toe toét: “Bởi vì ba tôi đã phóng ra đại chiêu đó.”

“Đại chiêu?”

Công chúa ma tộc gãi gãi đầu hỏi: “Vòng vây này là công pháp mà ba cô thả ra?”

“Ừm.”

Đóa Đóa gật đầu: “Chiêu này của ba tôi rất lợi hại, có thể vượt hai ba cấp và kéo chân đối thủ, bây giờ cô có thể xem ba ta làm sao ngược đãi Thần Vương Thiên Thạc đi.”

Công chúa ma tộc không tin điều đó.

Một công pháp thật sự có thể vượt qua hai hoặc ba cảnh giới và kéo chân đối thủ, điều này có quá cường điệu không?

Lúc này thì chấn động nhất chính là Thần Vương Thiên Thạc.

Ông ta sờ sờ tay tê liệt, nhìn cửu hoàn đại đạo bị chém ra một lỗ hổng, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, đầu óc đầy dấu hỏi, lòng đầy chấn động, trong bụng nổi lên sóng gió.

“Tại sao lại như vậy?”

Ông ta vô cùng khó hiểu nhìn Diệp Thiên, tức giận hỏi: “Thực lực của ngươi so với bổn vương mạnh hơn, vừa rồi giả bộ yếu ớt là để trêu bổn vương có phải không?”

Ngoài lời giải thích này, ông ta không biết giải thích hiện tượng này như thế nào.

“Chính xác.”

Diệp Thiên nói: “Ông nói cái gì cũng đều đúng, ta mạnh hơn so với ông, cái này đều là do ta giả bộ, chỉ là không muốn làm cho ông khó xử.”

“Cho nên, ông phải tin tưởng những lời cường giả như ta nói, bởi vì ta sẽ không nói dối ông. Thần hoàng thần đã làm sai chuyện rồi, ông ta nên phát động chiến tranh chống lại nhân tộc và tiên tộc trong khi tộc và nhân tiên tộc không có xu hướng quật khởi. Phải hung hăng nhắm đánh vào hai tộc đó, nếu không thì đợi đến thời điểm họ quật khởi thì ngay cả khi họ không động thủ, thần tộc các người động thủ thì cũng đã quá muộn.”

“Ta không phải muốn gây chuyện thị phi, ta đã tính toán mọi thứ thông qua quan sát thiên tượng và thần số học. Trong vòng ba năm tới thì thần tộc sẽ gặp thảm họa.”

“Nghe lời khuyên của ta hãy trở về thuyết phục thần hoàng của ông lập tức tập hợp lại đại quân khai chiến với nhân tộc và tiên tộc đi. Đây mới là lựa chọn khôn ngoan nhất!”

“Đánh rắm!” Thần Vương Thiên Thạc hoàn toàn không tin lời của Diệp Thiên, tự hào nói: “Thần tộc của chúng ta có nhiều cao thủ nhất trong đại lục Thiên Thánh. Mặc dù quân số thần tộc của ta không đông bằng nhân tộc và tiên tộc, nhưng mà sức mạnh của đại quân đã vượt xa những đại quân của tiên tộc và nhân tộc đó.”

“Hơn nữa, nhân tộc và tiên tộc đều tham gia vào cuộc chiến chống lại yêu tộc và ma tộc. Đừng nói là ba năm, cho dù là ba nghìn năm thì bọn họ cũng không thể thoát ra khỏi vũng lầy chiến tranh.”

“Nếu như chúng ta tham chiến thì đó mới chính là sự lựa chọn ngu ngốc nhất, cứ ngồi nhìn ngao cò tranh nhau, ngư ông chúng ta đắc lợi không tốt sao? Tại sao lại muốn xuất chiến?”

“Bổn vương nghiêm túc nghi ngờ rằng ngươi là gián điệp được gửi đến bởi ma tộc hoặc quỷ tộc. Ngươi muốn xúi giục thần tộc của chúng ta tham gia cuộc chiến để giúp hai tộc kia giảm bớt áp lực. Các người đừng đừng hòng mơ tưởng đến điều đó, bổn vương sẽ không bị ngươi lừa đâu, chỉ có những ngu dân kia mới tin mấy chuyện nhảm nhí của ngươi.”

Diệp Thiên nghe vậy, tức giận: “Ông chính là một khúc gỗ ngu ngốc, giống như thần hoàng của ông, hai người đều là khúc gỗ! Sớm muộn gì thì các người cũng sẽ hối hận vì quyết định hiện tại của mình!”

“Làm càn!”

Thần Vương Thiên Thạc cả giận nói: “Ngươi dám xúc phạm thần hoàng, ngươi tội đáng muôn chết, bổn vương không tin không thể giết tên cẩu tặc như ngươi!”

Sau khi vừa dứt lời thì ông ta thúc giục tiên pháp.

Trong một khoảnh khắc, những chữ phù văn tràn lên người ông ta.

Với sự xuất hiện của những chữ phù văn này, ông ta cảm thấy sức mạnh của mình đang dần được cải thiện.

“Không tốt!”

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của công chúa thay đổi rõ rệt.

“Tôi nghe nói Thần Vương Thiên Thạc có một thần công tên là Huyền Tiêu Pháp Quyết, có thể tăng sức mạnh của ông ta trong một phút và có thể làm đông thời gian trong một ngày. Nếu tôi không nhầm thì những gì ông ta đang thực hiện vào lúc này phải hãy là Huyền Tiêu Pháp Quyết. Một khi sức mạnh của ông ta được cải thiện thì một chút đã có thể đủ thời gian để giết và làm bị thương đối thủ của ông ta, ba của cô đang gặp nguy hiểm!”

Đóa Đóa nghe vậy lập tức kêu to: “Ba, con nghe nói chiêu thức của ông ta có thể nâng cao thực lực, ba mau quay lại đi!”

Vừa dứt lời.

“Ha ha!” Thần Vương Thiên Thạc cười.

“Hiện tại chạy thì cũng muộn rồi, thực lực của bổn vương đã được cải thiện, nộp mạng đi, tên cẩu tặc kia!”

Nói xong, ông ta thúc giục công pháp, năng lượng trong cơ thể dâng trào, hóa thành chín đạo chân khí, bạo phát về phía Diệp Thiên, chém ra ngoài.

“Hừ!” Diệp Thiên khinh thường hừ lạnh.

“Phá cho ta!”

Hắn đâm một phát, kim thương lập tức dài ra, đối mặt với chín đường chân khí, trên kim thương xuất hiện chín con rồng đen, tạo thành từng đợt rồng rống đinh tai nhức óc.

Giây tiếp theo!

Hai nguồn năng lượng va chạm vào nhau, chín đường chân khí và chín con rồng đen đều nổ tung ngay lập tức.

Mà kim thương vẫn tiếp tục di chuyển, xuyên qua đao khí của Thần Vương Thiên Thạc vừa mới tung ra và sau đó đi tiếp.

“Hả?” Thần Vương Thiên Thạc cau mày và di chuyển lưỡi đao sang một bên.

Leng keng!

Kim thương đâm thẳng vào mặt đao.

Thần Vương Thiên Thạc rút lui.

“Làm sao mà có thể có chuyện đó được?” Thần Vương Thiên Thạc vô cùng kinh hoàng.

Ông ta đã là Thái Ất Cảnh cấp thứ năm, cộng thêm sự gia trì của Huyền Tiêu Pháp Quyết thì thực lực có thể đạt tới Thái Ất Cảnh cấp năm rưỡi.

Với tu vi mạnh mẽ như vậy, ông ta thậm chí không thể đánh bại một kẻ vô danh, điều này thực sự khiến ông ta kinh ngạc.

Chỉ là ông ta không biết, thực lực của ông ta đã bị hạ một tầng, hiện tại chỉ là tu vi Thái Ất Cảnh cấp bốn rưỡi mà thôi.

Mà Diệp Thiên, dưới sự gia trì của Tứ Tượng Phong Thiên Quyết nên sức mạnh của hắn đã đạt đến Thái Ất Cảnh cấp ba.

Mặc dù cấp ba và cấp bốn rưỡi cách nhau một cấp rưỡi, nhưng mà những pháp môn mà hắn tu luyện đều là cao cấp và pháp bảo trâu bò nên vì vậy thực sự không thể uy hiếp hắn nếu chỉ cao hơn một cấp rưỡi.

Khi chưa sử dụng Tứ Thượng Phong Thiên Quyết, chênh lệch là ba cấp nên Diệp Thiên quả thực không phải là đối thủ của Thần Vương Thiên Thạc. Nhưng hiện tại, hắn vẫn mạnh hơn Thần Vương Thiên Thạc một chút.

“Bổn vương không tin! Không tin!” Thần Vương Thiên Thạc không thể chấp nhận thực tế này.

Lập tức nhảy dựng lên, tránh được kim thương, phóng tới.

Rất nhanh sau đó…

Cạch cạch cạch cạch!

Trong Tứ Tượng Phong Thiên Quyết, hai người đánh tan vỡ cả không gian, khó phân biệt cao thấp.

“Trời ạ!”

Tất cả những người đã xem cũng như công chúa ma tộc đều vô cùng kinh hãi!

Hai người đều không nghĩ tới Diệp Thiên sẽ kinh khủng như vậy!

Là thực sự gây chấn động lòng người!

Một phút sau thì Huyền Tiêu Pháp Quyết của Thần Vương Thiên Thạc đã mất đi hiệu lực và sức mạnh của ông ta ngay lập tức bị giảm đi một nửa.

Thực lực suy giảm, ông ta vốn có thể phân thắng bại với Diệp Thiên, lập tức bị đánh bại, sau vài hiệp liền bị Diệp Thiên đá vào ngực, bay ra ngoài.

Diệp Thiên tiếp tục đi lên, đâm Thần Vương Thiên Thạc một phát, đóng đinh ông ta vào bức tường của Tứ Thượng Phong Thiên Quyết.

“A!”

Nguyên thần bị xuyên thủng và Thần Vương Thiên Thạc đau đớn hét lên.

“Mẹ tôi ơi!” Mọi người đều vô cùng chấn động.

Họ chỉ cảm thấy anh Tần này thật đáng sợ!

“Ôi! Thắng rồi! Anh Tần thắng rồi! Thật sự quá lợi hại rồi!”

Công chúa mà tộc mừng rỡ nảy lên, lồng ngực một hồi run lên.

“Tên cẩu tặc kia, giết chết bổn vương rồi thì ngươi cũng sẽ không sống sót được. Thần hoàng sẽ phái tất cả các cao thủ đi bắt tên cẩu tặc ngươi, một khi bị bắt thì cửu tộc của ngươi cũng sẽ bị thần hoàng chém giết hết!” Thần Vương Thiên Thạc gầm lên.

Diệp Thiên nói: “Ta vốn không muốn giết ông, chỉ cần ông hứa với ta đi về thuyết phục thần hoàng xuất binh thì ta sẽ tạm tha cho ông không chết, nếu không đừng trách ta không khách sáo!”

“Phi!” Thần Vương Thiên Thạc cũng là một người cứng rắn, nhổ nước bọt nói: “Bổn vương mới không khuất phục tên cẩu tặc ngươi đâu. Nếu như ngươi có gan thì hãy giết chết bổn vương đi, muốn bổn vương đi thuyết phục thần hoàng làm theo phương pháp ngu xuẩn này của ngươi thì bổn vương thà chết còn hơn đi khuyên thần hoàng. Ta lại càng không tin lời nói bậy bạ của ngươi!”

“Ông...” Diệp Thiên cũng không nói nên lời.

Người thần tộc, sao họ lại không có đầu óc như vậy chứ?

Nghĩ đến đây, hắn không khỏi cười nhạt, thần tộc cấp cao không có thân thể vật chất, chỉ có linh hồn thì làm sao có thể có não?

Bộ não được sở hữu bởi những người chỉ có da thịt, mà những người không có da thịt thì không có não.

“Quên đi.” Hắn rút kim thương và phá giải Tứ Tượng Phong Thiên Quyết.

“Những gì tôi nói hôm nay các người không tin, đợi đến khi tai kiếp đến, các người không hối hận là được.”

“Hừ!” Thần Vương Thiên Thạc hừ nói: “Mấy lời bậy bạ mà ngươi đã nói sẽ không bao giờ thành hiện thực. Thần tộc chúng ta dưới sự lãnh đạo thông minh và sáng suốt của thần hoàng thì thần tộc của chúng ta sẽ chỉ đạt đến vinh quang lớn hơn và nó sẽ không bao giờ suy tàn!”

“Nếu ngươi tiếp tục truyền ra lời nói ngu ngốc này thì cứ chờ ngày bị bắt đi, thần hoàng sẽ tự tay bóp chết ngươi!”

Nói xong ông ta bỏ đi như một cơn gió.

Diệp Thiên cất đi kim thương quay về phía dưới, công chúa ma tộc hưng phấn nói: “Anh Tần, thực lực của anh thật mạnh. Chúng ta không cần đi thị trấn để diễn thuyết nữa, chúng ta có thể đến thành phố lớn để nói chuyện. Ở thành phố lớn có rất nhiều người, hiệu quả tốt hơn nhiều lần so với đi thị trấn nhỏ này!”

“Quên đi.”

Diệp Thiên lắc đầu nói: “Thần tộc có quá nhiều người ngu xuẩn, mấu chốt là người ở cấp cao của bọn họ quá ngu ngốc. Cho dù ta có nói rách miệng, một nửa người dân thần tộc đều ủng hộ lời nói của ta mà các cấp của thần tộc không đồng ý thì thần tộc cũng sẽ không xuất quân.”

“Tại sao ta còn phải lãng phí thời gian vào việc vô ích này?”

“Chờ đến khi nhân tộc và tiên tộc bọn họ tấn công thì bọn họ sẽ biết cái gì là hối hận.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK