Hồng Quân nào biết được, Thái Nhất không chỉ không chết, ngược lại tu vi còn cao hơn trước?
Ông ta cho rằng, Thái Nhất chuyển tu vi cho Tôn Ngộ Không nhất định là khi thông đạo nối liền Thiên Giới với Địa Giới và Minh bị chặn, còn Thiên Đình không mở được phong ấn cho nên sốt ruột, vừa hay vừa vặn Tôn Ngộ Không không thuộc tam giới thoát khỏi ngũ hành nên có thể đi qua phong ấn, do đó phái Tôn Ngộ Không xuống hạ giới.
Sau khi Tôn Ngộ Không hạ giới liền đi tìm Thái Nhất.
Lúc ấy có lẽ Thái Nhất còn chưa có chết, nhưng cũng sắp chết trong tay tên áo đen mà ông ta phái đi, Tôn Ngộ Không chạy tới cứu. Nhưng một kẻ tu vi chưa tới cảnh giới Đại La như Tôn Ngộ Không nhất định không thể cứu được Thái Nhất , bởi tên áo đen mà ông ta phái ra tu vi đã tới cảnh giới Cửu Trọng Thái Thượng Kính. Ở trước mặt tên áo đen đó, Tôn Ngộ Không chẳng khác nào một con run cái kiến, nháy mắt liền có thể giết chết.
Nhưng bởi vì Tôn Ngộ Không bất tử, sau khi bị giết chết lại có thể sống lại, cho nên tên áo đen ông ta phái tới cũng chẳng làm gì được Tôn Ngộ Không. Lúc Thái Nhất sắp chết đã chuyển tu vi của mình cho Tôn Ngộ Không để sau khi Tôn Ngộ Không về Thiên Giới có thể đấu lại Hồng Quân ông ta.
Sở dĩ Tôn Ngộ Không biết ông ta trốn ở Tu Di sơn dưới, nhất định là do tên áo đen kia lắm mồm, cho rằng Thái Nhất chắc chắn sẽ chết nên đã nói cho Thái Nhất biết, do đó lúc sắp chết Thái Nhất đã nói cho Tôn Ngộ Không. Sau khi Tôn Ngộ Không trở lại Thiên Giới , có được tu vi của Thái Nhất, lại xuống Địa Giới giết tên áo đen, đó là nguyên nhân bởi vì sao tên áo đen vẫn mãi chưa trở về.
Ông ta tin tưởng một cách chắc chắn vào suy đoán của mình.
Nếu không Thái Nhất không có lý do gì rõ ràng biết ông ta chưa chết, nhưng không củng cố lại tu vi mà để Tôn Ngộ Không kế thừa tu vi của mình.
Phải biết là căn cơ của Tôn Ngộ Không không chắc, cho dù có được này tu vi này đi chăng nữa, cũng không cách nào phát huy tu vi này đến mức cực hạn. Thái Nhất cũng không ngốc mà để một kẻ như Tôn Ngộ Không tới đối phó với ông ta, bởi chắc chắn là Tôn Ngộ Không đối phó được với ông ta sao?
Xác định được điểm này, ông ta cũng lập tức phủ định những gì Trấn Nguyên Tử nói, rằng đến cuối cùng Hồng Quân ông ta sẽ thất bại thảm hại.
Trấn Nguyên Tử chỉ muốn hù dọa, lừa gạt ông ta thôi.
Xoẹt!
Hồng Quân chém ra một kiếm.
Một đoạn đoạn mang màu đen bao la hùng vĩ chợt hiện lên trong hư không, nó vượt qua ngàn văn dặm, không để Trấn Nguyên Tử kịp phản ứng lại nhát kiếm đó chém thẳng lên lưng Trấn Nguyên Tử, trực tiếp chém rách lớp bảo vệ Địa Thư. Nó giống như bổ dưa hấu vậy, chỉ trong nháy mắt chém Trấn Nguyên Tử thành hai nửa, máu tươi bắn cao tận trời cao.
"Ha ha!"
Hồng Quân cười to.
"Tu vi của ta đã khôi phục hoàn toàn, cộng thêm ma pháp mà Ma Tổ truyền thụ, công lực của Hồng Quân ta bây giờ còn cao hơn cả Hồng Quân biến ma trước kia. Muốn giết Trấn Nguyên Tử cũng chỉ cần một nhát kiếm mà thôi.”
Đương nhiên, mặc dù Trấn Nguyên Tử chém thành hai nửa nhưng vẫn chưa có chết.
Nếu bị giết dễ dàng như vậy đã không phải là Thánh Nhân, càng không phải là đỉnh cấp Thánh Nhân.
"Không nghĩ tới Hồng Quân nhà ngươi bỏ trốn vẫn có thể củng cố lại tu vi, là ta tính sai rồi.” Thần hồn Trấn Nguyên Tử nói.
Hồng Quân cười ha ha nói: "Nếu không làm được, sao người ta lại nói đạo cao một thước, ma cao một trượng chứ?”
"Cho nên, ngươi đây cũng coi như là nhất thất túc thành thiên cổ hận, hôm nay ta liền muốn khiến Trấn Nguyên Tử người chết hồn tan, để ngươi xuống làm bạn với đại sư huynh Thái Nhất của ngươi!"
Nói xong, hắn đột nhiên đấm ra một quyền.
Ầm!
Nhục thân và thần hồn của Trấn Nguyên Tử bị một quyền của ông ta đập tan thành nhiều mảnh.
Hồng Quân duỗi tay ra cầm lấy Địa Thư đang bay trên không.
"Ha ha! Ha ha ha! ! !"
Địa Thư tới tay, Hồng Quân cười một cách điên cuồng.
"Bây giờ Địa Thư đã ở trong tay ta, mặc dù Tôn Ngộ Không có Thiên Thư, cũng có không cách nào khiến hai quyển sách hợp vào với nhau được, cũng không có được món pháp bảo với uy lực kinh khủng kia. Lại thêm bây giờ ta đã khôi phục lại được tu vi, tên Tôn Ngộ Không kia không còn pháp bảo đó nữa, còn có thể đối phó với Hồng Quân ta bằng cách nào?"
Vui vẻ xong, ông ta treo Địa Thư lên người, gia tăng phòng ngự của mình.
Sau đó, ông ta lại lạnh lùng cười một tiếng.
"Trấn Nguyên Tử, ta vốn muốn cho ngươi xuống dưới gặp Thái Nhất, nhưng nghĩ lại thì thôi, sát nhập ngươi vào trong ma kiếm của ta tăng thêm uy lực cho nó!"
Dứt lời, ông ta bắt đầu thôi phát ma kiếm.
Ma kiếm trong tay ông ta giống như cửa sổ mở tung cánh, không ngừng hút mọi thứ vào trong. Nó hút nhục thân và mảnh vỡ tàn hồn vào trong, giống như muốn luyện hoá Trấn Nguyên Tử thành kiếm linh.
Nhưng đúng lúc này.
"A! ! !"
Một cái tiếng hết đầy tức giận vang lên.
"Hả?"
Hồng Quân định thần nhìn lại, thấy rõ con khỉ kia đang tức đến sùi bọt mép, không ngừng dùng gậy Như Ý tấn công. Thoáng một cái Tôn Ngộ Không đã xuất hiện trên đỉnh đầu ông ta, hắn ta dungg gậy Như Ý đập mạnh một gậy xuống Hồng Quân.
"Hừ!" Hồng Quân khinh thường hừ lạnh: "Thật sự nghĩ rằng Hồng Quân ta vẫn giống như trước đây, để mặc cho con khỉ nhà ngươi khi dễ sao?"
Nói xong, ông ta nâng ma kiếm lên.
Mặc dù Trấn Nguyên Tử tuy bị đánh nổ thành nhiều mảnh, nhưng cũng chưa chết. Phát hiện Tôn Ngộ Không đến đây, hắn lập tức bắt đầu khôi phục lại thần hồn và nhục thân.
Ầm!
Gậy Như Ý nên lên thanh ma kiếm, phát ra nổ vang đinh tai nhức óc, khiến cả Thiên Giới chấn động.
Một gậy đánh xong, ngay cả Tôn Ngộ Không cũng sợ ngây người.
Bởi không giống trước đây, mỗi lần hắn chỉ cần đập một gậy cũng đủ để khiến Hồng Quân lún xuống đất.
Nhưng lần này Hồng Quân chẳng những không có bị nện lún xuống mặt đất, ngược lại Tôn Ngộ Không hắn lại bị chấn động đến mức phải rút lui mấy bước mới đứng vững, còn Hồng Quân chỉ trầm xuống một chút xíu thôi.
"Thật là lợi hại!"
Tôn Ngộ Không cũng vì đó mà cảm thấy kinh ngạc.
Thực lực của Hồng Quân sợ là còn cao hơn cả hắn bây giờ.
"Ha ha!" Hồng Quân thoải mái cười to: "Con khỉ ngang ngược kia, ngươi có phải bất ngờ lắm không, Hồng Quân ta bị ngươi đuổi đánh, đột nhiên lại trở lên lợi hại như vậy?"
"Ta quả thực không ngờ tới." Tôn Ngộ Không nói, ánh mắt nhìn xung quanh.
Hồng Quân buồn cười nói: "Ngươi đang tìm Địa Thư sao?"
Không sai, Tôn Ngộ Không đang tìm Địa Thư.
Bây giờ Hồng Quân đã mạnh lên rất nhiều, chỉ sợ là tu vi của ông ta đã hoàn toàn khôi phục. Tôn Ngộ Không hắn đã không còn khả năng đánh thắng được Hồng Quân nữa, chỉ có thể dùng Địa Thư và Thiên Thư hóa thành hỗn độn bảo giám để đối phó với Hồng Quân như vậy may ra mới có khả năng đánh bại Hồng Quân.
"Không cần tìm, Địa Thư ở trên người ta, ngươi đã không còn cơ hội hoá ra món pháo bảo kia nữa đâu.” Hồng Quân nói.
Tôn Ngộ Không nghe thấy vậy liền tức giận đến vò đầu bứt tai, từ trong cuống họng không ngừng phát ra những âm thanh gầm gừ.
"Hồng Quân lão đầu, ngươi trả Địa Thư lại cho lão Tôn!"
Hắn cầm gậy Như Ý, phẫn nộ xông lên.
Keng keng keng! ! !
Hai người xông vào đánh một trận kịch chiến.
Ban đầu Hồng Quân hoàn toàn áp chế Tôn Ngộ Không, nhưng Tôn Ngộ Không cũng không phải kẻ vô dụng, tuy rằng không đánh lại Hồng Quân, nhưng cũng có thể đánh ngang tay với hắn, cũng có thể cùng Hồng Quân đánh cái thường thường, ít nhất cũng không để Hồng Quân giết được mình.
Hắn biết, mình không lấy lại được Địa Thư
Cho nên chỉ có thể cố gắng kéo dài thời gian để Trấn Nguyên Tử khôi phục lại nhục thân và thần hồn.
Hồng Quân liếc mắt thấy Trấn Nguyên Tử sắp khôi phục xong nhục thần nên phóng ra bốn tên ma soái và ma tướng.
Bốn tên ma soái vừa xuất hiện xông tới tấn công Trấn Nguyên Tử.
"Không xong!"
Sắc mặt Tôn Ngộ Không lập tức thay đổi.
Bây giờ hắn đang bị Hồng Quân áp chế mạnh mẽ, bây giờ xuất hiện thêm bốn tên ma soái kia, Trấn Nguyên Tử còn có thể sống được sao?
Chưa nói tới Trấn Nguyên Tử đã bị đánh nổ nhục thân và thần hồn, coi như ở trạng thái bình thường, Trấn Nguyên Tử cũng không đánh lại bốn tên ma soái cùng nhau liên thủ.
Hắn lo lắng muốn chết.
Nếu như Trấn Nguyên lão huynh bị giết, Hồng Quân phối hợp với ma soái ma tướng ma quân hoàn toàn có thể đánh lên Tam Thập Lục trọng Thiên..
Ngay tại lúc hắn không biết nên làm như thế nào cho phải.
Cũng ngay lúc Trấn Nguyên Tử gặp phải nguy hiểm. Đám Thái Thượng , Nguyên Thuỷ, Thông Thiên và Côn Bằng tới. Ngay cả Lục Áp đạo nhân cũng tới.
Lục Áp lúc ấy giúp đỡ Hồng Quân, nhưng Diệp Thiên không giết hắn, ngược lại còn thả hắn ra, hắn lại quay về cuộc sống thanh nhàn của mình. Nhưng dạo gần đây Thiên Giới không ngừng xảy ra chuyện, động tĩnh cũng không nhỏ, sau khi nghe ngón xong, hắn mới biết được là Hồng Quân lại quay trở lại.
Tất cả đệ tử của Hồng Quân đều đã chống lại ông ta. Lục Áp cũng chỉ là sư đệ của Hồng Quân, ông ta cũng chẳng có lý do để giúp đỡ Hồng Quân. Hắn chỉ nể tình đại sư huynh đã tha cho mình một mạng nên mới tới giúp đỡ Thiên Đĩnh.
Bọn họ nhanh chóng cản lại bốn tên ma soái đang định tiến lên giết chết Trấn Ngyên Tử.
"Tới thật đúng lúc!"
Hồng Quân nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta không sợ các ngươi đến, mà chỉ sợ các ngươi không đến. Nếu các ngươi đã đến vậy hôm nay ta sẽ diệt sạch tất cả các ngươi!"
Dứt lời, hắn liền phóng hết hai mươi sáu tên ma tướng có tu vi cảnh giới Đại Đạo ra.
Hồng Quân đối phó với Tôn Ngộ Không.
Tứ đại Ma Soái và hai mươi sáu vị ma tướng đối phó với mấy người Thái Thượng , Nguyên Thủy, đánh đến nỗi bọn người Thái Thượng khó mà chống đỡ được. Tôn Ngộ Không đưa thiên thư cho bọn họ. Thái Thượng dùng thiên thư phối hợp với Kim Cương Trạc của mình, ngược tạo ra uy lực vô cùng mạnh, tiêu diệt mấy tên ma soái, tiếp đó lại dùng Thiên Thư tấn công ma tướng.
Đương nhiên, nếu như chỉ khiến bọn chúng nổ tung giống như Trấn Nguyên Tử thì bọn chúng không thể chết được. Nhưng ông ta cũng chẳng để ý tới chuyện đó
Việc chính mà ông ta muốn làm đó là kéo dài thời gian để Trấn Nguyên Tử khôi phục cơ thể.
Dưới sự cố gắng cả bọn họ, Trấn Nguyên Tử rốt cuộc cũng khôi phục lại như ban đầu.
Có thêm Trấn Nguyên Tử gia nhập, tình huống chiến đấu của bọn họ cũng tốt hơn nhiều.
"Các ngươi mau lui về đi, để lão tôn ta bọc hậu!" Tôn Ngộ Không hô.
Cho dù Trấn Nguyên Tử đã khôi phục, nhưng thực lực phía bọn họ vẫn không bằng tứ đại ma soái và hơn hai mươi cái ma tướng. Cùng với đó Nữ Oa cũng đã bị đánh trọng thương. Nếu tiếp tục như thế, sớm muộn cũng có người chết. Hơn nữa nếu một trong những Thánh Nhân này mà chết đối với Thiên Đình cũng là một tổn thất cực lớn.
"Rút lui! Thái Thượng hô một tiếng.
Sau đó bọn hắn vừa đánh vừa lui, không cần phải lo lắng quá nhiều cho Tôn Ngộ Không.
Bởi vì con khỉ này căn bản đánh không chết được.
Nếu ở cảnh giới Thái Không Kích hắn đã có thể bất tử, vậy ở cảnh giới Đại Đạo càng không phải lo.
"Hừ!"
Hồng Quân khẽ nói: "Các ngươi chạy được nhất thời, cũng không chạy được cả đời. Hồng Quân ta đã bắt đầu phản công tam giới. Các ngươi chờ nhìn ta huỷ diệt tam giới, giết sạch các ngươi đi!”
Dứt lời, hắn đột nhiên vứt một món pháp bảo ra, rồi hô lên: "Ma Soái ma tướng, tạm thời không cần đuổi theo bọn chúng. Bắt đầu bày trận, chúng ta quét sạch Thiên Giới , đánh thẳng lên Tam Thập Lục Trọng Thiên, giết chết con trai của Thái Nhất!”
"Vâng! Ma Tôn!"
Ma Soái cùng ma tướng nhóm, coi Hồng Quân làm ma tôn, tất cả mọi chuyện đều nghe theo hắn, dưới sự yểm hộ của ma quân bọn chúng rời khỏi núi.
Chẳng bao lâu sau, đám ma quân lít nha lít nhít đi ra khỏi pháp bảo, dưới sự chỉ huy của các ma tướng, chúng bắt đầu bày trận.
Tôn Ngộ Không đánh một phen, thấy nhiều ma quân đang bày trận, hắn sợ hãi tranh thủ thời gian dứt ra rồi chạy. Hồng Quân cũng không đuổi theo hắn, bởi vì Tôn Ngộ Không bất tử, có đuổi theo cũng chẳng có ý nghĩa gì. Ông ta chỉ cần ngồi im chờ đám ma quân bày trận xong, sau đó tiến đánh Thiên Đình là được.
Không bao lâu sau, đám người Tôn Ngộ Không đã về tới Thiên Đình.
"Bệ hạ, không xong rồi, lão tặc Hồng Quân đã khôi phục lại thực lực, Địa Thư cũng bị hắn cướp mất. Lão Tôn ta không đánh lại hắn, hắn đã thả hết đám ma quân ra, định tiến đánh Thiên Đình. Lão ta tuyên bố muốn giết chết bệ hạ, chúng ta phải nhanh chóng chuẩn bị.” Tôn Ngộ Không nói.
Diệp Chiến đứng lên, mắt khẽ nheo lại: "Trẫm tuyệt đối không thể để lão tặc Hồng Quân đặt một bước chân nào vào Thiên Đình!"
"Mau truyền lệnh của trẫm, ra lệnh cho đại nguyên soái A Tu La dẫn theo đại binh chuẩn bị nghênh địch,, suất lĩnh đại quân chuẩn bị nghênh địch, các Thánh Nhân đứng sau áp trận."
"Vâng thư bệ hạ!"
"Thân Công Báo."
"Có thần!"
"Nhanh đi tuyên cáo cho thiên hạ, để người trong thiên hạ tham gia chiến đâu, cùng nhau giết ma!"
"Thần, lĩnh chỉ!"