Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc nhất thời, thanh âm ầm vang của những tiếng nổ đều ngừng lại, ánh mắt mọi người đều tập trung lên phía trên bị san bằng của núi Tu Di, ngay cả Chuẩn Đề đạo nhân và Thiên Hà lão tổ cũng đều rời khỏi phạm vi công kích, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm núi Tu Di.

Tựa như bị ấn phải nút tạm dừng, im lặng đến đáng sợ.

Bên Diệp Thiên sững sờ, là bởi vì đã bỏ ra công sức lớn như vậy, nhưng chỉ là một ngọn núi không, bên trong không có tế đàn gì cả. 

Còn bên Thiên Đình sững sờ, là bởi vì bỏ ra cái giá lớn như thế để bảo vệ núi, vì điều này mà đã chết rất nhiều rất nhiều người, kết quả lại là bảo vệ một ngọn núi không.

Hai bên đều cảm thấy thật là quá lãng phí rồi.

“Bệ hạ, sao có thể như vậy, theo lý mà nói bên trong núi Tu Di đáng lẽ phải có một cái tế đàn chứ, tại sao lại không có gì?” A Tu La kinh ngạc nói.

Người có ba hồn bảy phách, thần tiên cũng không ngoại lệ, chỉ có điều ba hồn bảy phách của thần tiên được ngưng tụ thành nguyên thần, cũng có thể gọi là thần hồn.  Nhưng thần hồn bị nổ tung, thì sẽ được phân tán thành ba hồn bảy phách, nếu ba hồn bảy phách bị nghiền nát hoàn toàn, vậy thì vị thần tiên này cũng sẽ bị bỏ mình.

Năm đó, Thái Nhất chính là bị như thế.

Nhưng mà Nguyên lão tổ dùng đạo pháp nghịch thiên mà tụ hồn phách cho Thái Nhất, sắp xếp hồn mệnh của Thái Nhất đi đầu thai, cho nên Thái Nhất vẫn còn 2 hồn 7 phách không ở trên người, cũng chính là 9 cái hồn phách.

Mà Thiên Giới vừa hay có Cửu Tọa Thần Sơn, ngoài núi Tu Di và núi Cầm Biên ra, bên trong 7 ngọn núi thần khác đều có một tế đàn, trong một tế đàn đều có một hồn phách, 7 cái hồn phách này đã trở về lại thân thể của Diệp Thiên, hiện giờ trên người Diệp Thiên có 8 cái hồn phách của Thái Nhất, chỉ còn thiếu 2 cái nữa.

Mặc dù không lấy được hồn phách ở trong núi Cầm Biên, nhưng A Tu La tận mắt nhìn thấy khi nỗ tung núi Cầm Biên, bên trong quả thực có một tế đàn, lúc đó bị Chuẩn Đề ngăn cản nên không thể khởi động tế đàn của núi Cầm Biên. Từ đó liên tục chiến đấu ở núi Thiết Vây, thành công khởi động tế đàn của núi Thiết Vây rồi thu được một thần hồn.

Xác định được núi Cầm Biên có một tế đàn, vậy thì ngoài tế đàn của núi Cầm Biên ra thì còn thiếu một tế đàn nữa. Mà núi Tu Di là một trong Cửu Tọa Thần Sơn, 8 núi thần khác đều có tế đàn, cho nên núi Tu Di không thể nào không có tế đàn được.

Cho nên A Tu La mới kinh ngạc như thế.

“Bệ hạ, lúc trước khi người khởi động tế đàn của 7 ngọn núi kia, là san bằng đỉnh núi liền có, hay là ở sâu trong núi?” Thân Công Báo hỏi.

Diệp Thiên trả lời: “Bảy ngọn núi trước đó, bao gồm cả ngọn núi Cầm Biên không được khởi động kia, toàn bộ đều ở trong đỉnh núi thần, không phải ở sâu dưới núi.”

“Nhưng không nhất định là tế đàn của núi Tu Di không nằm ở dưới chân núi, chúng ta đào vạn mét, chục vạn mét, trăm vạn mét, có lẽ có thể đào được ra tế đàn.” Thân Công Báo nói.

Diệp Thiên cảm thấy có lý nên lập tức hạ lệnh: “Cho nổ chân núi Tu Di, có phải đào ngàn vạn mét cũng phải đào cho ra tế đàn.”

“Rõ.”

Hỏa lực bắt đầu làm nổ tung chân núi Tu Di.

Nước biển bị nổ tung tóe, mặt biển phía trên của núi Tu Di đều bị nổ tung, bắt đầu nổ xuống phía dưới mặt biển.

“Thu hút hỏa lực của bọn chúng. Mau thu hút hỏa lực của bọn chúng.”

Chuẩn Đề đạo nhân hét to.

Ông ta không biết tế đàn có ở dưới biển hay không, chẳng may bị nổ ra thì làm sao bây giờ?

Thế là Chuẩn Đề đạo nhân và Thiên Hà lão tổ lại bắt đầu từ hai bên trái phải tấn công Hoàng Thiên quân, dẫn đi hỏa lực của gần nửa Hoàng Thiên quân, đám người Hạo Thiên cũng đi hỗ trợ thu hút hỏa lực, khiến cho hỏa lực để nổ núi Du Ti của Hoàng Thiên quân yếu đi.

Đương nhiên, mấy người Diệp Thiên cũng không phải ngồi chơi, tất cả đi hỗ trợ đại quân nổ tung núi Du Ti.

Nổ tung một vạn mét dưới mặt biển.

3 vạn mét.

5 vạn mét.

10 vạn mét.

Đúng lúc này, Khương Tử Nha mang theo đại quân Thiên Đình trùng trùng điệp điệp chạy tới.

“Ha ha.”

Hạo Thiên Đại Đế lập tức vô cùng mừng rỡ kêu lên: “Đến rồi. Viện quân của chúng ta đến rồi. Đã đến phiên chúng ta nổ tung bọn chúng rồi.”

Thánh nhân phía Thiên Đình và các đệ tử của Nguyên Thủy Thái Thượng đều mừng như điên.

“Không tốt rồi bệ hạ, viện quân của Thiên Đình đến rồi, chúng ta phải nhanh chóng rút lui, nếu không hậu quả khó mà lường được.”

Sắc mặt của Thân Công Báo cũng thay đổi. 

Quân địch có hai người đại đạo cảnh giới lục trọng, một người đại đạo cảnh giới ngũ trọng, ba người này đã có thể chống lại được đại quân hơn hai trăm vạn triệu người rồi, mà hiện tại Khương Tử Nha dẫn theo hơn bốn trăm vạn triệu đại quân đến đây. Cán cân đang nghiêng hẳn về bên của Thiên Đình, nếu như không tranh thủ thời gian mà rút lui, hơn bốn trăm vạn triệu đại quân đều sẽ bị táng thân nới biển cả.

“Mẹ nó.”

Diệp Thiên tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Anh vẫn còn muốn nổ thêm xuống trăm vạn mét, nghìn vạn mét nữa, xem xem trong núi Tu Di rốt cuộc là có tế đàn hay không. Kết quả, viện quân của địch lại đến, anh không thể không ngừng việc tiếp tục cho nổ, nếu không toàn quân sẽ bị diệt.

“Rút. Mau rút lui.”

Diệp Thiên lập tức ra lệnh rút quân.

“Muốn rút lui để tránh bị diệt toàn quân sao? Thiên Hà đạo hữu, chúng ta vây quanh đằng sau quân địch, ngăn chặn tốc độ rút lui của chúng, để viện quân của chúng ta có tranh thủ cơ hội xông lên cắn bọn chúng.”

Chuẩn Đề đạo nhân hô lên.

“Được.”

Đám người Thiên Hà lão tổ, Chuẩn Đề đạo nhân, Phục Hi đại đế, Hạo Thiên đại đế đều vây quanh phía sau Hoàng Thiên quân, dẫn dắt hỏa lực của hơn hai trăm vạn triệu quân của Hoàng Thiên quân.

Mặc dù Hoàng Thiên quân vẫn có thể rút lui về phía sau bình thường, nhưng vừa công kích, vừa rút lui, tốc độ chậm hơn so với khi đại quân không công kích.

Mà lúc này, Khương Tử Nha mang theo hơn bốn trăm vạn triệu đại quân, không khai hỏa mà bày trận tiến lên, chuẩn bị tấn công vào Hoàng Thiên quân mới khai hỏa.

Cứ như vậy mà rút được một khoảng cách, viện quân của Khương Tử Nha cuối cùng cũng cắn lên.

Song phương khai hỏa mãnh liệt, bởi vì Hoàng Thiên quân bị dẫn đi hỏa lực của hơn hai trăm vạn triệu đại quân, nên chỉ còn hơn hai trăm vạn triệu đại quân đấu hỏa lực với quân cứu viện. 

Cho dù có Diệp Thiên, A Tu La, và mấy người thánh nhân đều tấn công viện quân của Thiên Đình, tăng cường sức mạnh cho Hoàng Thiên quân, nhưng về mặt tổng thể, hỏa lực của Hoàng Thiên quân vẫn không ứng phó kịp hỏa lực của đại quân Thiên Đình, bị đánh cho thương vong trầm trọng.

“Nguy rồi, cứ tiếp tục thế này, đại quân sẽ bị ăn sạch mất.”

Thân Công Báo bắt đầu hoẳng loạn.

Nhưng rất nhanh, ông ta nghĩ ra được cái gì đó, vội vàng hô to lên: “Bệ hạ, người cứ tiếp tục đi đào đất đi, xem xem có thể đào ra được tế đàn hay không, không cần lo cho chúng tôi, đào ra tế đàn mới là quan trọng.”

Ông ta cố ý khuếch đại giọng nói lên, cho Chuẩn Đề và Thiên Hà lão tổ nghe thấy.

“Đừng dẫn dắt hỏa lực của bọn chúng nữa, vẫn nên quay lại núi Tu Di trước đi, đào đất xem bên trong có tế đàn hay không. Nếu như có thì tiếp tục bảo vệ, còn nếu không có tế đàn thì không bảo vệ nữa, đánh đến khi bọn chúng toàn diệt mới thôi.” Chuẩn Đề nói.

Đám người đồng ý đề nghị của ông ta, lập tức không vây đằng sau Hoàng Thiên quân nữa, Thiên Hà lão tổ bị Chuẩn Đề phái đi hỗ trợ Khương Tử Nha truy kích Hoàng Thiên quân, ông ta và Phục Hi, Hạo Thiên và mấy thánh nhân thì quay trở lại núi Tu Di.

Bọn họ vừa rút, áp lực của đại quân nháy mắt được giảm bớt, chênh lệch hỏa lực đôi bên cũng được giảm nhẹ, đi đến trạng thái gần như ngang hàng nhau. Cho dù hỏa lực của bên phía Thiên Đình có mạnh hơn một chút, nhưng cũng không gây cho Hoàng Thiên quân quá lớn thương vong.

Cứ thế, mấy người Diệp Thiên vừa đánh vừa lui, đại quân Thiên Đình vừa đánh vừa tiến, đôi bên triển khai hình thức đánh giằng co.

Còn về đám người Chuẩn Đề đã bắt đầu cho nổ núi Tu Di rồi.

Mười mấy thánh nhân liên thủ với nhau, liên tục đánh xuống sâu hơn ngàn vạn mét dưới biển, mới hiện ra tế đàn ở phái dưới.

“Trời ạ, quy mô của tế đàn này thật lớn.”

Chuẩn Đề ngạc nhiên nói: “So với tế đàn bên núi Cầm Biên còn lớn hơn gấp 10 lần.”

“Sư đệ nhìn này, ở đó còn có một chiếc quan tài bằng đồng, bên trong có thể là thi thể của Thái Nhất không?” Hạo Thiên chỉ về chiếc quan tài đồng đang nằm chính giữa nói.

Chuẩn Đề gật đầu: “Cũng có khả năng.”

“Không thì gọi Thiên Hà đạo hữu đến đây, xem xem có thể mở được phong ấn ra không. Sau đó phá hủy tế đàn, nghiền nát thi cốt của Thái Nhất, phá hủy hoàn toàn tế đàn này?” Hạo Thiên đề nghị.

Mặc dù Chuẩn Đề đối với việc này không ôm nhiều hy cọng, nhưng vẫn gật đầu. Vì thế Hạo Thiên liền phái người đi gọi Thiên Hà lão tổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK