Ác Nguyên nghe vậy liền ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên, lắc đầu nói: "Sư phụ, đệ tử không biết mình sai ở đâu."
Ma tộc chính là cực đoan như vậy.
Bên trong Ma giới, Ma làm cái gì đều là đúng, liền không bao giờ sai, có sai cũng là người khác sai.MMa là vĩnh viễn sẽ không sai, chính bởi loại tâm lý này cho nên mới gọi là Ma.
"Chính ngươi đã làm những chuyện gì, trong lòng chẳng lẽ không rõ sao? Ngay trước mặt sư phụ, ngươi còn dám nói không biết sai ở đâu, ngươi thật sự là không biết xấu hổ!" Hỗn Nguyên nhịn không được giận dữ nói.
Ác Nguyên phẫn nộ phản kích: "Đây hết thảy đều là do ngươi sai, ta có lỗi gì?"
"Đừng tưởng rằng sư phụ sẽ làm chỗ dựa ngươi, cho nên ngươi dám coi thường ta, dám hét vào mặt ta, ta không có tội, tại sao ta phải nhận tội?"
"Ngươi. . ."
Hỗn Nguyên đang định nói tiếp.
"Được rồi, hai ngươi cũng đừng ầm ĩ nữa."
Diệp Thiên ngắt lời Hỗn Nguyên, từ trên cao nhìn xuống, nhìn vào Ác Nguyên nói: "Vậy vi sư, liền nói ra hết tội lỗi của ngươi."
"Tội thứ nhất, ngươi sửa lại Ma đạo vi sư truyền thụ cho ngươi, vi sư sáng tạo Ma đạo là vì các sinh linh làm việc cực đoan, luôn lấy bản thân làm trung tâm, chỉ có cơ bắp tạo ra một phương pháp tu luyện. Ma và quỷ tâm trí lộn xộn, điên loạn. Vi sư sáng tạo ra phương pháp tu luyện này là để giúp Ma tu luyện tâm trí, giúp tâm trí của chúng có thể bình tĩnh, khiến Ma từ làm việc cực đoan đến có tư duy độc lập, có thể nhận rõ đúng sai của sự việc, dẫn Ma đi lên con đường đúng đắn, khiến chúng không đi vào con đường cực đoan, càng đi càng lệch. Đồng thời khiến Ma có thể sống chung hoà bình với các sinh linh khác. Nhưng kết quả ngươi lại khiến cho Ma trở thành loại khát máu, không từ bất cứ thủ đoạn nào, là loại gây tai hoạ. Chuyện này vi phạm vào nguyện vọng của vi sư, bôi nhọ vi sư. Đây chính là tội thứ nhất.”
"Tội thứ hai tông tội, ngươi không nhớ ân thầy, sau khi vi sư chết, liền muốn chiếm lấy đạo cốt của vi sư. Trước khi vi sư dùng huyết nhục linh hồn, đi sáng tạo hỗn độn vạn vật, đã từng nói qua với ngươi và Hỗn Nguyên, đạo cốt của vi sư sau một thời gian, đợi khi vi sư trải qua đủ kiếp nạn, sẽ có thể sống lại. Tuyệt đối không thê thiếu đạo cốt, chỉ cần đạo cốt còn, vi sư nhất định có hy vọng sống lại. Một khi đạo cốt biến mất hoặc bị hủy, vi sư sẽ vĩnh viễn không thể nào sống lại được. Nhưng kết quả ngươi không để ý nguyện vọng khi còn sống của vi sư, muốn chiếm lấy đạo cốt của vi sư, để mình sử dụng, nâng cao tu vi của bản thân, mà không để ý mạng sống của vi sư, việc này chẳng khác nào giết vi sư. Đây là tội thứ hai.”
"Tội thứ ba, ngươi vẫn như cũ không nhớ ơn thầy, biết rõ vi sư đã tái sinh, biết được tu vi của vi sư dưới cảnh giới Phiêu Miểu liền dõng dạc, đắc chí nói muốn cướp lại đạo cốt của vi sư, để mình sử dụng, quả thật là điên cuồng. Đây là tội thứ ba."
"Ba tôi danh này đã đủ lớn, vi sư cũng không muốn đi phơi ra những tội khác mà ngươi phạm phải, ngươi bây giờ còn dám nói ngươi vô tội không?"
Mặc dù nói, Diệp Thiên vẫn luôn không ngừng tu luyện.
Nhưng là, hắn nhìn rõ hết thảy, biết cuộc nói chuyện giữa Hỗn Nguyên và Ác Nguyên. Bởi vậy nên biết được, sở dĩ hai sư huynh đệ Ác Nguyên và Hỗn Nguyên trở mặt thành thù là bởi vì Ác Nguyên muốn có được đạo cốt của hắn, Hỗn Nguyên không cho Ác Nguyên lấy, sư huynh đệ hai liền cãi nhau. Cuối cùng Hỗn Nguyên vì bảo hộ đạo cốt của hắn nên giết hạng người lòng lang dạ thú Ác Nguyên lang dạ thú.
Từ những điểm này, Hỗn Nguyên giết sư đệ là đúng, mục đích là vì bảo hộ đạo cốt của sư phụ, để sư phụ có thể tái sinh. Ác Nguyên bị giết là bởi vì phản nghịch, chết cũng chưa hết tội. Hỗn Nguyên cũng coi là thanh lý môn hộ, cho nên người sai là Ác Nguyên, chứ không phải Hỗn Nguyên.
Về việc Ác Nguyên thay đổi Ma đạo, hắn nhìn ra.
Hỗn độn khi ấy cũng chỉ có thầy trò ba bọn hắn, sau khi hắn sáng tạo vạn linh rồi ngã xuống. Chỉ còn lại Hỗn Nguyên và Ác Nguyên, một người tu tiên đạo, một kẻ tu Ma đạo, một tiên một Ma, liền phát triển thành người tu tiên và kẻ tu Ma.
Thế nhưng Ma sau này càng ngày càng trở nên cực đoan, không giống Ma thời Hồng Mông.
Trong thời kì của Thái Nhất, những Ma tộc mà hắn nhìn thấy đã thay đổi hoàn toàn, nghĩ cũng biết là do Ác Nguyên sửa lại Ma pháp, vi phạm ý nguyện sáng tạo Ma đạo của hắn, vì vậy đây cũng là một tội lớn.
"Cái này. . ."
Ác Nguyên bị cái này ba tội này chặn họng.
"Ngươi còn muốn nói gì không?" Diệp Thiên hỏi.
Ác Nguyên cắn răng, nói: "Thế gian vạn vật đều tại thay đổi, trên thực tế Ma đạo, tiên đạo, thần đạo, quỷ đạo, yêu đạo do sư phụ tạo da cũng không hoàn mỹ, tu luyện cũng không phải vô cùng thông thuận, vẫn có tì vết."
"Không chỉ có là đệ tử sửa lại Ma đạo, ngay cả Hỗn Nguyên cũng sửa lại tiên đạo. Thần đạo, yêu đạo, quỷ đạo, tại một nửa khác của Hồng Mông cũng bị thay đổi."
"Dựa vào đâu Hỗn Nguyên sửa lại tiên đạo thì không bị coi là phạm sai lầm, mà đệ tử sửa lại Ma đạo lại là sai? Đệ tử cho đệ tử sửa lại Ma đạo cũng không hề sai, ngược lại sửa rất thành công, hiệu quả tu luyện tốt hơn so Ma đạo sư phụ truyền thụ."
"Ma pháo do sư phụ sáng tạo cùng một cảnh giới tu luyện Ma tộc ngang sức với thần tiên yêu quỷ. Còn Ma pháp mà đệ tử sửa lại không giống vậy, cùng một cảnh giới Ma tộc mạnh hơn thần tiên yêu quỷ. Cho nên mới nói đạo cao một thước Ma cao một trượng, tu Ma mạnh hơn so với tu đạo.”
"Có thể nói, đệ tử đã sửa ra phương pháp tu luyện tốt hơn, có thể khiến cho thực lực vạn linh càng thêm lợi hại, vì sao đệ tử lại sai chứ? Sửa lại? Mời sư phụ cho đồ nhi một lời giải thích, nếu không đồ nhi không phục!"
Diệp Thiên lắc đầu, thản nhiên nói: "Ác Nguyên, vi sư sáng tạo ra thần tiên Ma quỷ yêu ngũ đạo mục đích là cái gì? Là vì để vạn linh, đều có thể trường sinh bất tử."
"Đây là nguyên nhân cơ bản vi sư sáng tạo năm đạo, mà Ma đạo do ngươi sửa đổi cần dùng mệnh của những sinh linh khác để tăng lên thực lực của bản thân, điều này đã vi phạm dự tính ban đầu khi vi sư sáng tạo ngũ đạo. Ma đạo do ngươi sửa đổi không phải để vạn linh trường sinh bất tử, mà là một Ma sinh vạn linh diệt, một cái Ma tộc tu vi tăng lên, cần bao nhiêu sinh linh đánh đổi mạng sống đây?"
"Cái này còn không sai sao? Tiên đạo sửa lại ít nhất có thể kéo dài tốt hơn so với tiên đạo dự tính ban đầu. Nó sẽ không thôn phệ vạn linh để tăng lên tu vi của bản thân, mà vẫn áp dụng cách hấp thu linh khí, dùng các loại khoáng vật để tu luyện, giữ lại cốt lõi của tiên đạo. Mà Ma đạo do ngươi sửa thì đã hoàn toàn thay đổi, tu luyện không dùng linh khí, cũng không cần khoáng vật, mà dùng sinh để tu luyện, như vậy mà còn không sai sao?"
Ác Nguyên nói: "Đệ tử không cho rằng đệ tử có lỗi, năm đó sau khi Hồng Mông hủy diệt, cũng là bởi vì sinh linh số lượng quá nhiều, khiến linh khí biến mất. Vì thế dẫn đến đủ loại thiên thạch bên ngoài Hồng Mông rơi xuống như mưa, không có linh khí che chắn, không cách nào huỷ diệt những thiên thạch đó ngay trong hư không, khiến cho Hồng Mông bị thiên thạch oanh tạc rồi bạo liệt."
"Đệ tử không muốn lại xảy ra chuyện giống như vậy cho nên mới sửa lại phương pháp tu luyện Ma đạo, không dùng linh khí tu luyện nữa mà dùng vạn linh để tu luyện, như vậy có thể giảm bớt số lượng sinh linh, phòng ngừa linh khí lại lần nữa bị hấp thu sạch sẽ. Đây là chuyện tốt, sao đến sư phụ lại nói đệ tự sai?"