Ra khỏi Độc Long Lĩnh, Diệp Thiên đầu tiên thông qua huyết thống sưu tầm để xác định vị trí của Đóa Đóa.
“Mình đã không gặp nó trong một nghìn năm, không biết Đóa Đóa đã trải qua như thế nào, hãy đi xem Đóa Đóa trước đã.”
Mang trái tim nhớ con gái, Diệp Thiên lấy ra thần khí tăng tốc và bay về phía Đóa Đóa với tốc độ nhanh nhất.
Không mất nhiều thời gian thì hắn đã đến một nơi, hắn đứng trên mây mà nhìn xuống.
Chỉ thấy đó là một lều đại quân, được bao quanh bởi nhiều đại đại quân yêu tộc và ma tộc mà Đóa Đóa đang ở trong lều đại quân.
“Có vẻ như cuộc sống của Đóa Đóa khá ổn, có công chúa chăm sóc con bé nên mình cũng rất yên tâm. Nếu bây giờ mình đi xuống, một khi bị người ta nhìn thấy thì sẽ không thể rời đi mà nếu mang Đóa Đóa ra đi thì cũng sẽ ảnh hưởng đến tình hình chung. Nếu như ở lại trong doanh thì mình sẽ không thể tiếp tục tu luyện và nâng cao tu vi của mình.”
Nghĩ đến đây, Diệp Thiên không khỏi trầm xuống.
Dù sao thì bên dưới có rất nhiều quân, xét theo khí trận thì có lẽ còn rất nhiều ma vương trong số quân này. Đến lúc đó khi hắn xuống, bọn họ hỏi tại sao hắn không chết, nếu nói rằng hắn đã bị đánh lún xuống đất và tình cờ đi đến một thế giới khác, vất vả lắm thì hắn mới quay lại. Có lẽ là sẽ bị người của ma tộc tiếp tục giữ lại làm phò mã, còn nếu cứ phớt lờ họ và bỏ chạy với Đóa Đóa thì điều đó chẳng khác nào chứng tỏ rằng trận hỗn chiến ngũ tộc năm xưa đúng là do hắn gây ra. Đến lúc đó ngũ tộc sẽ hợp lực đối phó hắn, sau đó phái binh đánh Tử Vi Tinh vậy thì phiền phức lớn rồi.”
Vì vậy, sau khi suy nghĩ, Diệp Thiên quyết định không xuống xem Đóa Đóa, tìm thời điểm thích hợp đưa Đóa Đóa đi cũng không muộn.
Kết quả là hắn dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi ma tộc và đi đến thần tộc.
Khi đến một thành trì xa lạ, hắn tìm một nhà hàng, gọi một bàn rượu ngon và đồ ăn, sau đó vừa ăn vừa nghe những cuộc thảo luận trong nhà hàng.
“Ngũ tộc này chiến đấu cả nghìn lẻ ba năm, ngũ tộc đã phải trả giá rất lớn. Lần này ngũ tộc đàm phán, không biết có thể đàm luận xong hay không.”
“E rằng không thể đồng ý, nếu muốn cùng thương lượng thì trước hết nhân tộc và tiên tộc sẽ chia sẻ phương pháp luyện đan và làm bùa tăng với thần tộc của chúng ta, cùng yêu tộc và ma tộc. Nhưng mà hai tộc đó nhất định sẽ không làm như vậy, hai tộc họ không làm thì thần tộc, ma tộc và yêu tộc cũng sẽ không buông tha, còn phải tiếp tục chiến đấu.”
“Chỉ có thể dùng phương pháp luyện đan và cách làm bùa chú thì mới có thể đàm phán hòa bình, nếu không sẽ không thể đàm phán hòa bình. Nếu không thì đánh trong một thời gian dài như vậy, trả một cái giá cao như vậy mà không thu được bất kỳ lợi ích nào họ có đồng ý không?”
Diệp Thiên ăn uống vừa nghe các loại bình luận đều ở bên tai.
“Xem ra nhà hàng vẫn là nơi có mạng lưới tin tức phát triển nhất, không đến nhầm chỗ, quả nhiên là đã nghe được một thứ có giá trị.”
Diệp Thiên trong lòng nghĩ.
Một nơi như nhà hàng, bất kể là đang ở hành tinh nào thì đây nơi các tu sĩ uống rượu và nói về mọi thứ trên đời, vì vậy có thể dễ dàng nghe tin tức gần đây nhất khi đến nơi này.
“Đạo hữu, cho ta hỏi ngũ tộc sẽ được tổ chức đàm phán ở đâu, khi nào được không?” Diệp Thiên hỏi.
Hắn muốn có được kết quả của cuộc đàm phán càng sớm càng tốt. Nếu có thể đàm phán hòa bình thì hắn không thể tiếp tục tu luyện nữa.
Nếu không thể đàm phán hòa bình mà tiếp tục chiến đấu, vậy hắn có thể cướp đoạt một đống tài nguyên, sau đó trở lại cổ mộ tiếp tục tu luyện.
“Ở Hoàng Đô nhân tộc mỗi tộc đều cử một vương gia đến tham gia đàm phán hòa bình. Sau bao nhiêu năm chiến đấu, tổn thất của mỗi tộc đều rất nặng nề, nếu tiếp tục chiến đấu, không ai có thể đủ khả năng đả thương địch nữa.”
Sau khi Diệp Thiên hỏi xong thì mới biết được rằng sau khi chiến đấu hơn một nghìn năm, nhân tộc chỉ còn lại 280 nghìn tỷ quân, tiên tộc còn lại 230 nghìn tỷ, ba tộc thần, ma, yêu cộng lại thì dưới 800 nghìn tỷ quân.
Tất nhiên, số lượng thương vong còn hơn những người sống này nhiều.
Những số này là đã được bổ sung sau đó.
Số người chết ít nhất gấp đôi số còn lại.
Nói cách khác, sau khi chiến đấu trong một nghìn năm, ngũ tộc đã giết chết hơn 20 vạn tỷ quân, trung bình mỗi bộ tộc đã giết chết 400 nghìn tỷ. Đây chỉ là số quân và không bao gồm thương vong của dân thường nếu cộng thêm dân thường thì con số thương vong phải tăng thêm gấp mấy lần.
Có thể nói, trận chiến này là trận chiến lớn nhất và bi thảm nhất từ trước đến nay trong lịch sử của đại lục Thiên Thánh!
“Ván cờ mà mình chơi này thật sự quá tuyệt vời, vô hình trung thì nó đã làm suy yếu nghiêm trọng sức mạnh của đại lục Thiên Thánh, đồng thời bảo vệ hiệu quả sự an toàn của các tinh vực xung quanh. Bằng không, nếu tính ở kiếp trước thì thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ, cũng như các tinh vực lớn xung qunah khác đều đã bị tấn công và nhiều người chết hơn.”
Diệp Thiên thầm đắc ý.
Những gì hắn muốn là một hiệu ứng như vậy.
“Xem ra mình phải đến Hoàng Đô của nhân tộc, tốt nhất là đàm phán hòa bình không xong. Nếu như bọn họ đàm phán hòa bình suông sẻ thì hắn sẽ quét sạch quốc khố của họ để tiếp tục bốc lên chiến tranh!”
Nghĩ vậy, Diệp Thiên trả tiền đồ ăn, lái thần số tăng tốc, thẳng đến Hoàng Đô nhân tộc.
Đến Hoàng Đô nhân tộc, trong quán săn hỏi thăm tu sĩ nhân tộc, biết được đàm phán vẫn đang tiến hành. Trong năm ngày qua đã có ba lần gặp mặt, mỗi lần đều kéo dài ba giờ, cuối cùng họ đều kết thúc không vui.
Tại thời điểm này, phiên thứ tư của cuộc đàm phán hòa bình của ngũ tộc đang được tiến hành.
Quang cảnh buổi đàm phán.
“Thần tộc của chúng tôi đề nghị là hai bộ tộc nhân tộc và tiên tộc phải chia sẻ phương pháp luyện đan và chế tạo bùa tăng tốc với thần tộc, ma tộc và yêu tộc. Sau đó thần tộc của chúng tôi cũng sẽ chia sẻ cách đào tạo đại quân cho tất cả các tộc để ngũ tộc vươn tới cân bằng, chỉ bằng cách này thì mới có lợi cho sự phát triển của ngũ tộc. Nếu không khi chúng ta đình chiến, nhân tộc và tiên tộc của các người vẫn tiếp tục sử dụng bùa tăng tốc và đan dược để vơ vét tài nguyên của chúng ta. Khi các người phát triển, các người sẽ lại xuất binh với chúng tôi một lần nữa, vậy thì không phải chúng ta sẽ thiệt thòi sao?” Người đại diện thần tộc nói.
“Đúng vậy, các người nhất định phải giao các phương pháp luyện đan, chế tạo bùa chú, binh pháp luyện quân cho chúng tôi nắm giữ, nếu không sẽ không có đàm phán hòa bình!” Người đại diện của ma tộc cứng rắn.
Điều này cũng đúng ý của yêu tộc.
Người đại diện của tiên tộc nói: “Ý nghĩa của tiên hoàng của chúng tôi là hàng năm tặng miễn phí cho mỗi tộc một số lượng nhất định, sau đó sẽ giảm giá thấp gấp trăm lần để tài nguyên của các ngươi không bị hao hụt nhiều. Chúng tôi làm như vậy thì không cần truyền bí pháp cho người ngoài, chỉ cần chiếu theo tiến trình buôn bán của ngũ tộc bình thường, sẽ không hao tổn nhiều tài nguyên, hơn nữa chúng ta cũng không kiếm được bao nhiêu.
Đại diện nhân tộc nói: “Hoàng đế của con người cũng có ý tứ này.”
“Không đời nào!”
Người đại diện của ma tộc nói: “Các ngươi phải chia sẻ vô điều kiện phương pháp chế tạo bùa tăng tốc và luyện đan, nếu không thì không bàn gì nữa!”
“Đúng! Phải dùng chung! Bằng không thì không cần bàn gì nữa!”
Thái độ của thần tộc, ma tộc và yêu tộc rất kiên quyết!
Sau đó, đại diện của ngũ tộc vì chuyện mặc cả mà ồn ào đến mức không nói chuyện được với nhau.
Ầm!
Người đại diện ma tộc trực tiếp vỗ bàn đứng lên: “Nếu không cho phương pháp luyện đan thì còn đàm phán cái rắm, không nói chuyện nữa tiếp tục đánh đi. Hiện tại thì ba tộc thần, ma, yêu của chúng ta đang chiếm thế thượng phong, cho nên chúng ta không sợ các ngươi. Muốn đánh thì chúng ta tiếp tục, nếu tiếp tục đánh thì các ngươi và tiên tộc sẽ không có khả năng chống, đến lúc đó các người muốn đàm phán hòa bình thì chúng ta cũng sẽ không nghe theo. Chúng ta sẽ trực tiếp tiêu diệt tộc của các người, không cần phương pháp luyện đan và làm bùa chú nữa!”
“Đánh! Không có gì để nói nữa!”
Các đại diện của thần tộc và yêu cũng cứng rắn đứng lên.
Người đại diện của nhân tộc và tiên tộc vẻ mặt đen như đít nồi muốn thuyết phục ba người đại diện.
Nhưng vào lúc này, ầm một tiếng dưới bàn đàm phán vang lên một trận ồn ào, bàn đàm phán lập tức nổ tung, khói đen cuồn cuộn bốc ra, sau đó một người mặc áo đen đeo mặt nạ xuất hiện ở giữa ngũ tộc.
“Ai?”