Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đại điện nguy nga lộng lẫy, Diệp Thiên với ánh hào quang mười tám trượng ngồi ngay ngắn trên ngai vàng. Hắn mặc long bào, đầu đội mũ miện, quanh thân tỏa ánh sáng vàng kim chói mắt, hơi thở vương gia bao phủ khắp nơi.

Dưới ngai vàng, bá quan văn võ lấy tư thế bình thường đứng ở hai sườn.

Đây là quy củ, khi nghe báo cáo và quyết định sự việc trước mặt quân vương không được hiện mặt. Mọi người cứ theo tư thế bình thường mà đứng, cho nên mỗi người nhỏ bé như con kiến.

Thông Thiên và Côn Bằng ngồi ở hai sườn ngay dưới ngai vàng.

Hai người bọn họ địa vị cao, có sự trợ giúp lớn với Diệp Thiên nên hắn miễn cho hai người họ không cần thực hiện lễ quỳ lạy trong triều định, cũng đặc biệt thiết kế hai chỗ cho bọn họ ngồi.

“Đảo mắt đã trôi qua mười bốn năm rồi. Cho dù kẻ địch hao hết tâm tư ngăn cản chúng ta trưng binh, dưới sự cố gắng hết mình và phối hợp của toàn bộ bá quan văn võ, chúng ta vẫn trưng thu được một số lượng lớn binh lực.”

“Hiện giờ số lượng đại quân của chúng ta đã đạt bảy trăm triệu người, quân địch mười bốn năm qua chưa tăng người nào, bị chính sách tù biển của chúng ta nhốt ở trong biển rộng mờ mịt.”

“Cho nên số lượng đại quân giữa hai bên đã sinh ra đối lập. Bên ta nhiều hơn quân địch tầm năm mươi triệu người, nhưng nếu chỉ dựa vào ưu thế của binh lực thì khó khăn khi chúng ta phá núi Tu Di vẫn khá lớn.”

“Nhưng tình thế hiện tại vô cùng cấp bách, chỉ còn một năm nữa thôi là Hồng Quân xuất quan. Nếu không thể phá được núi Tu Di trong một năm này, giúp cho trẫm khôi phục thực lực đỉnh cao thì đánh giá trận này giữa chúng ta và quân địch sẽ từ thành công chuyển hướng sang thất bại.”

“Cho nên chúng ta không thể đợi thêm nữa. Hiện tại nên xuất binh đến núi Tu Di. Tất cả bá quan văn võ đều suy nghĩ cho thật kỹ làm thế nào để đảm bảo chiến sẽ thắng, trước khi Hồng Quân xuất quan phá được núi Tu Di.”

“Đều suy nghĩ thật kỹ đi, động não mà nghĩ cho kỹ.”

“Tuân lệnh bệ hạ!”

Bá quan văn võ bắt đầu suy tư rồi nghị luận.

“Chỉ so với việc chúng ta nhiều hơn bọn họ năm mươi triệu quân, nếu bọn họ không có Thiên Thư thì chúng ta có thể dễ dàng công phá bọn họ. Nếu bọn họ có Thiên Thư thì tính công kích cực cao, cho dù phòng ngự của Địa Thư cũng không thể chống được, vậy làm sao có thể phá được núi Tu Di?”

“Đúng vậy, hơn nữa toàn bộ chín đệ tử của Hồng Quân lão tổ đều đến trợ trận cho núi Tu Di, thực lực của bọn họ tăng lên rất nhiều, muốn phá được núi Tu Di cũng rất khó khăn.”

“Nếu chúng ta có đại quân chín trăm triệu thì có thể đánh với bọn họ, có lẽ sẽ phá được núi Tu Di. Nhưng nếu chỉ có đại quân bảy trăm triệu thì chỉ sợ không thể công phá núi Tu Di được.”

Mọi người nghị luận như nước, có vẻ rất bất đắc dĩ với việc này.

Trên thực tế, bản thân Diệp Thiên cũng đã tự mình suy tính thử, nếu chỉ đánh không thì không thể đánh vào được.

Đầu tiên trong tay Thái Thượng có Thiên Thư, cái này rất khó đánh.

Lần trước Thái Thượng vì sử dụng tu hành một hồi làm cho thực lực của bản thể bị hao tổn, vì vậy cho dù có Thiên Thư thì Thông Thiên chỉ cần mang Địa Thư phóng thích phòng ngự có thể chống chịu được công kích của Thiên Thư.

Mà hiện tại thực lực của Thái Thượng đã sớm khôi phục đến trạng thái cao nhất, lại dùng Thiên Thư phóng thích công kích, cho dù Thông Thiên mang theo phòng ngự của Địa Thư cũng không thể ngăn được công kích của Thiên Thư.

Như vậy, hắn và Thông Thiên cùng nhau liên thủ mới có thể ngăn cản công kích của Thiên Thư.

Hai người bọn họ đối phó Thái Thượng, Côn Bằng đối phó Nguyên Thủy, bên này của bọn họ sẽ không thể lấy ra cao thủ được nữa.

Trái lại, ở bên Thiên Đình có Thiên Hà, Chuẩn Đề dẫn hai đại đạo cảnh giới lục trọng, Phục Hy lại dẫn tiếp hai đại đạo cảnh giới ngũ trọng, bốn người này có thể so với đại quân ba bốn trăm triệu người.

Hơn nữa chín đệ tử của Hạo Thiên, Hồng Quân cùng một ít thánh nhân dân gian kết hợp nữa. Đã có tầm mười tám thánh nhân có tu vi từ cấp một đến cấp bốn.

Cho nên tổng thể thực lực thì bên Hoàng Thiên Quân yếu kém hơn bên thiên đình khá nhiều, ít nhất phải có đại quân hai trăm triệu người mới có thể bổ sung lỗ hổng này.

Bởi vì có rất nhiều tán tiên dân gian về phe Diệp Thiên, nếu không chênh lệch sẽ lớn hơn nữa, đừng hòng nghĩ ra cách phá được núi Tu Di.

Nhưng thời gian chỉ còn lại một năm mà thôi. Đừng nói chiêu mộ đại quân hai trăm triệu người, cho dù chiêu mộ thêm năm mươi triệu người cũng không làm được.

Thời gian không cho phép mà phải phá được núi Tu Di, vậy chỉ có thể nghĩ một cái biện pháp mười phần thành công. Nếu không qua một năm, Hồng Quân xuất quan thì cán cân sẽ nghiêng hẳn về phía thiên đình bên kia. Nếu thời điểm đó bên thiên đình chủ động khởi xướng tấn công, đừng nói phá được núi Tu Di, có thể sống cũng là chuyện xa xỉ.

“Bệ hạ, thần nghĩ nếu muốn phá được núi Tu Di thì mạnh mẽ tấn công là trăm triệu lần đều không thể. Phải sử dụng kế sách khéo léo, mà kế sách thì chỉ có một mà thôi. Đó là phải cho người thâm nhập vào trong quân địch, phá quân địch từ bên trong. Quân địch bị thiệt hại thực lực nghiêm trọng thì chúng ta mới có thể thông qua trong ngoài phối hợp phá núi Tu Di.”

Thái Sư đứng ra phát biểu.

“Thái Sư nói có lý!”

Rất nhiều người đều tỏ vẻ đồng ý cách nói của Thái Sư.

“Có thể trong ngoài phối hợp đương nhiên rất tốt, nhưng vấn đề là chúng ta nên trà trộn vào đại quân thiên đình như thế nào để hoàn thành trong ngoài phối hợp đây?” Thái Úy hỏi.

“Chuyện này…”

Tất cả mọi người đều không biết trả lời làm sao.

Hiện tại bất kể là triều đình bên kia hay Hoàng Thiên Quân bên này đều thẩm tra vô cùng nghiêm khắc. Đối với việc chiêu mộ đại quân đều phải tiến hành thẩm tra nghiêm khắc để phòng ngừa có quân địch trà trộn vào.

Cho nên phái người trà trộn vào bên trong thiên đình là trăm triệu lần không thể làm được.

Không ai có thể trà trộn vào thì nói gì đến chuyện trong ngoài phối hợp chứ?

“Bệ hạ, phương pháp trong ngoài phối hợp mà Thái Sư nói quả thật là biện pháp duy nhất hiện tại. Thần có một kế có lẽ có thể hoàn thành trong ngoài phối hợp, phá được núi Tu Di!”

Thân Công Báo đột nhiên đứng dậy.

“Ồ!”

Tinh thần Diệp Thiên chấn động: “Quân sư nhanh chóng nói cho trẫm nghe một chút.”

“Tuân lệnh bệ hạ.”

Thân Công Báo nói: “Phái người trà trộn vào đại quân thiên đình đương nhiên là không thể làm được, bọn họ tuyệt đối sẽ không cho chúng ta cơ hội đó.”

“Nhưng mà chúng ta có thể tranh thủ bên phía Tử Vi Đại Đế và Hậu Thổ Nương Nương. Vãn bối của bọn họ là bạn bè của công chúa, nếu bọn họ nguyện ý trợ giúp chúng ta hoàn thành trong ngoài phối hợp thì có thể tạo được tác dụng xoay chuyển càn khôn đối với cục diện chiến đấu.”

Đóa Đóa lập tức đứng dậy: “Mấy người Trương Diệp chắc chắn là không vào được đại quân thiên đình, cho dù đi vào cũng nhất định bị giám sát. Bọn họ chắc chắn sẽ không cho Trương Diệp có cơ hội tiếp xúc với trưởng bối nhà bọn họ. Cho dù tiếp xúc được cũng nhất định có người nhìn chằm chằm, như vậy không những không hoàn thành được trong ngoài phối hợp còn có thể hại bọn họ.”

Diệp Thiên gật đầu: “Lời nói của công chúa không phải không có lý. Mấy vãn bối đột nhiên đi vào đại quân thiên đình, còn có thể thuận lợi đi lại thì đám người Khương Tử Nha sao có thể không nghi ngờ chứ.”

Thân Công Báo cười cười: “Thần không phải muốn để cho bạn của công chúa đi vào đại quân thiên đình thuyết phục Tử Vi Đại Đế và Hậu Thổ Nương Nương, mà là muốn thuyết phục bọn họ giúp chúng ta luôn.”

“Nói như thế nào để họ nghe theo đây?” Thông Thiên Giáo Chủ hỏi “Sao có thể nói suông thôi chứ? Chẳng lẽ nói Tử Vi Đại Đế, Hậu Thổ Nương Nương, các người giúp chúng tôi trong ngoài phối hợp đi? Nói như vậy, hai người bọn họ chắc chắn sẽ bị xử lý, mà xử lý hai người bọn họ cũng không ảnh hưởng đến thế cục của triều đình bên kia được. Nếu không như vậy thì ông làm sao có thể đi vào đại quân thiên đình thuyết phục bọn họ?”

“Đúng vậy!”

Mọi người đột nhiên cảm thấy biện pháp này không thể làm được.

Nhưng Thân Công Báo lại nói: “Nếu có thể vọt vào đại quân thiên đình, giáp lá cà với bọn họ một hồi, thừa cơ thuyết phục Tử Vi Đại Đế hoặc Hậu Thổ Nương Nương, sau đó lại giáp lá cà rời đi có lẽ có thể dùng được.”

“Đương nhiên, làm như vậy phải trả cái giá thương vong rất lớn, hơn nữa có thể thành công hay không thì không nói trước được.”

“Nhưng ngoại trừ biện pháp này thì thần cũng không thể nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn nữa. Cho nên thần đề nghị thử một lần, xin bệ hạ quyết định.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK