Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói về Diệp Thiên.

Sức mạnh của chuông Đông Hoàng có thể nói là đã khiến hắn vô cùng kinh ngạc.

Hơn một ngàn Thái Thượng Kính, đều là hư ảnh do chuông Đông Hoàng phóng ra đánh văng uy lực này thực sự quá mức kinh người, quả nhiên là một trong bốn pháp bảo của thiên địa!

Hắn không thể hoàn toàn điều khiển chuông Đông Hoàng, nếu hắn có thể hoàn toàn kiểm soát nó, khi đó đòn tấn công được tung ra sẽ còn kinh khủng hơn nữa phải không?

Diệp Thiên vô cùng hưng phấn.

Vì vậy, hắn muốn xem liệu hắn có thể thu chuông Đông Hoàng lại hay không.

Nhưng mà hắn đã cố gắng hết lần này đến lần khác, nhưng không thể có được chuông Đông Hoàng trong tay, thậm chí không nhấc được chuông Đông Hoàng.

“Xem ra phải đem xác về thử với máu xem có lấy được chuông Đông Hoàng vào tay hay không.”

Diệp Thiên nghĩ thầm.

Lúc này, rất nhiều cao thủ Thái Thượng Kính lần lượt kinh hãi trở về.

Thấy vậy, Diệp Thiên hét lên: “Đừng qua, ta sẽ điều khiển chuông Đông Hoàng công kích ngươi nếu ngươi dám xông tới.”

Hắn cũng sợ rằng những cao thủ quá Thái Thượng Kính này sẽ qua đây.

Dù sao, hắn vẫn không thể hoàn toàn điều khiển chuông Đông Hoàng, cho nên sức mạnh mà chuông Đông Hoàng thúc cũng không phải là đặc biệt kinh người. Chỉ có thể đánh bay chúng, mà không thể khiến chúng chết và bị thương, có thể thấy chuông Đông Hoàng không thể giết hết bọn chúng.

Tất nhiên, nếu hắn hoàn toàn có thể điều khiển được chuông Đông Hoàng, thì việc giết bọn chúng sẽ rất dễ dàng.

Vì trong trường hợp hắn không thể khống chế hoàn toàn, mà còn có rất nhiều cao thủ Thái Thượng Kính bị đánh bay, hiển nhiên uy lực của chuông Đông Hoàng nếu có thể khống chế hoàn toàn thì đáng sợ như thế nào nữa?

“Lão già kia, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn đi qua chịu trói, nếu không ta sẽ dùng tiên pháp tấn công ngươi!”

Vị cao thủ quá Thái Thượng Kính vừa rồi trói Diệp Thiên vừa rồi giận dữ hét lên.

Hắn ta đang vô cùng hối hận.

Nếu như vừa rồi không phải bị Diệp Thiên lừa gạt, không có dừng lại, thay vào đó chỉ cần đưa Diệp Thiên đi đến Điện Tula, thì bây giờ hắn có thể đã nhận được phần thưởng là pháp bảo cấp Thiên Thánh Ngũ Giai.

Nhưng hắn ta đã bị Diệp Thiên lừa, dừng lại để hắn bái chuông Đông Hoàng, kết quả là hắn không bái chuông Đông Hoàng, mà thay vào đó tấn công hắn ta bằng cách điều khiển chuông Đông Hoàng làm cho đầu óc hắn ta xoay vòng vòng. Bây giờ hắn ta không dám đến quá gần để tránh bị chuông Đông Hoàng tấn công lần nữa.

Mặc dù đòn tấn công của chuông Đông Hoàng không gây cho hắn ta nhiều thương tổn, nhưng hắn ta cũng rất đau khi bị trúng đòn. Vì vậy, vẫn có chút sợ hãi, e rằng Diệp Thiên gia tăng công kích làm cho chuông Đông Hoàng đồng loạt nổ tung hắn, hối hận cũng đã muộn.

Xét cho cùng, chuông Đông Hoàng là một trong bốn pháp khí hàng đầu của thiên địa vạn cõi, nói không sợ là nói dối.

“Ta khuyên ngươi thành thật ngoan ngoãn đi theo ta, nếu không đừng trách ta không khách sáo!”

Diệp Thiên uy hiếp: “Vừa rồi ta mới chỉ phóng ra một chút uy lực của chuông Đông Hoàng công kích các ngươi thì các ngươi liền bị đánh bay. Nếu ta muốn giết ngươi, ta có thể trực tiếp gia tăng sức mạnh đánh văng các ngươi.”

“Bây giờ ta đếm đến ba, nếu ngươi còn rời đi, ta sẽ phải điều khiển chuông Đông Hoàng dùng lực công kích đáng sợ nhất để thể đối phó với các ngươi.”

Nói đến đây, Diệp Thiên bắt đầu đếm ngược.

“Ba!”

Thực ra, cú đánh vừa rồi là giới hạn mà hắn có thể kiểm soát, hắn ta nói như thế là vì hắn muốn lừa gạt bọn chúng rồi nhân cơ hội chạy trốn. Với lại không phải lúc nào cũng đứng ở bên cạnh chuông Đông Hoàng. Nhỡ đâu không cảnh giác có ai đến gần để đối phó với hắn thì sao?

Và ngay sau khi hắn đếm ngược, nhiều cao thủ quá Thái Thượng Kính nghe thế thì lần lượt rút lui.

“Hai!”

“Chạy mau!”

Một số cao thủ quá Thái Thượng Kính với tu vi không cao, thật sự sợ bị chuông Đông Hoàng giết chết, nên không dám ở lại lâu hơn đã bỏ chạy.

“Một!”

Đến thời điểm kết thúc, cách Diệp Thiên một ngàn km, có một ngàn cao thủ Thái Thượng Kính, giờ cũng chỉ còn lại có không đến một trăm người. Cả ngàn cao thủ Thái Thượng Kính đã sợ hãi bỏ đi.

Tất nhiên, những người dị dọa chạy đều là những cao thủ quá Thái Thượng Kính yếu, về cơ bản họ đều là Thái Thượng Kính dưới tầng thứ ba. Nhiều người ở trên tầng thứ tư không rời đi, tu vi càng cao thì dũng khí của họ càng lớn.

“Ngươi công kích đi, ta muốn xem ngươi có thể phát huy sức mạnh của chuông Đông Hoàng đến đâu.”

Vị cao thủ Thái Thượng Kính đã trói Diệp Thiên trước đó lại chế nhạo.

Thực lực của hắn ta là Thái Thượng Kính tầng thứ bảy, Diệp Thiên chỉ là Thái Thượng Kính tầng thứ nhất, hắn ta vẫn là không tin Diệp Thiên có thể khống chế chuông Đông Hoàng để giết hắn ta.

Chuông Đông Hoàng chắc chắn là một pháp bảo vô cùng mạnh. Nhưng nó cũng bị hạn chế bởi cấp độ tu luyện, cấp độ tu luyện càng cao thì sức mạnh có thể phát huy ra để điều khiển chuông Đông Hoàng càng lớn. Tu vi của Diệp Thiên chỉ ở tầng thứ nhất, mặc dù có thể điều khiển được Chuông Đông Hoàng đánh bay hắn ta, nhưng đó là trong lúc hắn ta không phòng bị mới có thể đánh bay hắn ta, nếu như hắn phòng bị một chút sẽ không chắc chắn là nó có thể đánh bay được hắn ta. Còn về chuyện đánh chết là không thể nào.

Đây là lý do tại sao hắn ta không chạy.

“Ngươi thật sự ép ta dùng Đông Hoàng Trung đánh chết ngươi sao?” Diệp Thiên kinh hãi.

“Ha ha!” Cao thủ Thái Thượng Kính nở nụ cười: “Đúng vậy, nếu ngươi có bản lĩnh thì có thể giết ta, đánh chết ta đi.”

Diệp Thiên: “...”

Tên này đúng là không sợ chết!

Nhưng nhìn thấy Diệp Thiên làm thinh. Vị cao thủ Thái Thượng Kính lại cười: “Sao vậy, không biết cách điều khiển chuông Đông Hoàng à, hay là dù muốn cũng chỉ có thể làm đến thế thôi?”

Diệp Thiên: “...”

“Tất cả những điều này đều bị hắn ta nhìn ra, không xong rồi.”

Diệp Thiên không biết rằng tên cao thủ Thái Thượng Kính này lại thực sự nghiêm túc, có thể sử dụng tiên pháp ngăn đòn tấn công mà hắn điều khiển chuông Đông Hoàng nếu thực sự như thế, thì lần này khó mà giải quyết rồi.

Nhìn thấy Diệp Thiên không nói nên lời, vị cao thủ Thái Thượng Kính hừ lạnh một tiếng, quát: “Lão già kia, xem ra ngươi chỉ là một lão giả dối trá. Lần này chắc là đã đến đường cùng rồi, xem ngươi lần này dùng cách gì để đối phó với ta!”

Lời vừa đút, vị cao thủ Thái Thượng Kính này phóng xuất khí tức của mình ra bên ngoài, hình thành một luồng sáng vàng mạnh mẽ bên ngoài cơ thể, bay về phía Diệp Thiên.

Thấy vậy, Diệp Thiên sửng sốt, lập tức khống chế chuông Đông Hoàng.

Boong!

Có một tiếng động lớn, và một vòng tròn chuông Đông Hoàng dâng lên như thủy triều đánh trúng cao thủ Thái Thượng Kính.

Boong!

Một tiếng động lớn, hư ảnh của chuông bị đánh văng ra, ánh sáng vàng trên thân thể của vị cao thủ quá Thái Thượng Kính cũng bị đánh bay, hất hắn lui về phía sau mấy bước.

“Ha ha!”

Vị cao thủ quá Thái Thượng Kính đó cười lớn: “Quả nhiên đúng như ta dự đoán, ngươi chỉ có thể khống chế đến uy lực này!”

Sau đó, hắn tiếp tục phóng khí tức, lại một lần nữa tiếp cận Diệp Thiên

Diệp Thiên lại tiếp tục thao tác điều khiển chuông.

Đùng!

Boong!

Cao thủ Thái Thượng Kính đó lại bị đẩy lùi.

Đùng!

Boong!

Cao thủ Thái Thượng Kính đó lại bị đẩy lùi nầy nữa

Đùng!

Boong!

Đùng!

Boong!

Ảo ảnh của chuông Đông Hoàng trải ra hết lớp này đến lớp khác như thủy triều, từng lớp đập vào cao thủ Thái Thượng Kính, mỗi lần lại phát ra tiếng động lớn, đồng thời lại đẩy hắn ta ra, khiến hắn ta như con thuyền ngược dòng, liều mạng đối mặt với Diệp Thiên, nhưng bị ảnh ảo của chuông Đông Hoàng đánh bay, cứ như thế không thể tiếp cận được.

“Ha ha!”

Nhìn thấy vị sư phụ quá Thái Thượng Kính này không thể lại gần, Diệp Thiên không khỏi cười: “Ta vẫn không tin, là ngươi sẽ chịu đựng nỗi, sớm muộn gì thì đầu ngươi cũng sẽ bị đụng đến mức nở hoa.”

Mà lúc này.

Atula dẫn đầu các văn võ bá quan đã xuất hiện ở phía sau chuông Đông Hoàng phía sau Diệp Thiên, và bị chuông Đông Hoàng chặn lại, Diệp Thiên không thể thấy Atula đến, và Atula cũng không thấy Diệp Thiên.

Tuy nhiên, dân cư bên ngoài chuông Đông Hoàng của hoàng thành Đông đang ầm ĩ cả lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK