Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếp Dẫn có thể không sợ sao? Vừa rồi, dưới sự hỗ trợ của Thanh Mộc Ất Canh, Diệp Thiên đã có thể dùng một quyền đẩy lùi được ông ta, nếu bị vây trong Tứ Tượng Phong Thiên, tu vi của Diệp Thiên lại tăng lên, tu vi của ông ta lại bị giảm xuống. Khi đó ở bên trong Tứ Tượng Phong Thiên Diệp Thiên lại đánh cho ông ta thêm một quyền nữa thì sợ rằng đến lúc đó ông ta sẽ hộc máu, nếu áp chế không được Diệp Thiên, thì ông ta có thể chết bên trong Tứ Tượng Phong Thiên.

Tất nhiên, Chuẩn Đề cũng nghĩa đến những chuyện này,bởi vì cả Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn đều hiểu rất rõ Tứ Tượng Phong Thiên.

Thái Nhất và Hồng Quân đều là đệ tử của tổ tiên Hỗn Nguyên Lão Tổ, bọn họ tu luyện cùng môn với nhau nên cùng môn pháp, nhưng khi tổ tiên Hỗn Nguyên Lão Tổ truyền thụ công pháp cho bọn họ, thì lại dạy không giống nhau.

Thái Nhất được Hỗn Nguyên Lão tổ truyền thụ cho Tứ Tượng Phong Thiên, đó là chuyên môn của ông ấy, ông ấy chỉ truyền dạy cho một mình Thái Nhất, Hồng Quân, Bàn Cổ và Trấn Nguyên Tử thì không được tham gia.

Ngược lại, Hỗn Nguyên Lão Tổ đã dạy cho Trấn Nguyên Tử Tụ Lý Càn Khôn, chỉ có Trấn Nguyên Tử mới học được, còn Thái Nhất, Hồng Quân và Bàn Cổ thì không.

Đương nhiên, Hỗn Nguyên Lão Tổ cũng đã dạy cho cả Hồng Quân và Bàn Cổ mỗi người một công pháp độc nhất vô nhị, cho nên công pháp của bọn họ khác nhau, nhưng phương pháp tu luyện đều giống nhau.

Là đệ tử của Hồng Quân, Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn đều được Hồng Quân dạy cho pháp môn, vì lý do này, pháp môn của bọn họ cũng giống như của Thái Nhất, cùng một cảnh giới với Thái Nhất không có lợi thế gì, chỉ có thể phân cao thấp ở trong công pháp.

Mà Hồng Quân không dạy đồ đệ của mình công pháp độc nhất vô nhị, cũng như Trấn Nguyên Tử không dạy cho đồ đệ của mình Tụ Lý Càn Khôn. Hai người họ không dạy cho đệ từ công pháp độc nhất vì sợ rằng đệ tử sẽ phản nghịch giết sư phụ, nên họ giữ lại, không có nghịch thiên công pháp đối kháng lại với Tứ Tượng Phong Thiên, Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề sao có thể không sợ được chứ.

Nhưng mà cũng may là Hồng Quân đã có âm mưu muốn cướp đi vị trí chí tôn của Thái Nhất trong Tam Giới từ lâu. Nên để giết Thái Nhất, ông ta biết một mình ông ta chắc chắn là không đủ, vì vậy ông ta đã dạy cho họ những thủ thuật mà ông ta biết để phá vỡ công pháp của Thái Nhất, vì vậy bọn họ biết cách để phá Tứ Tượng Phong Thiên.

Nếu bọn họ cùng Thái Nhất đấu tay đôi, họ cũng không cần phải sợ Tứ Tượng Phong Thiên, họ chỉ cần thoát khỏi vòng vây của Tứ Tượng Phong Thiên trước khi nó được hình thành là xong.

Nhưng mà bọn họ đang phải canh giữ tế đàn, nếu bọn họ chạy, Diệp Thiên chỉ cần bọc tế đàn bên trong Tứ Tượng Phong Thiên, sau đó có thể nổ tung ngọn núi Trì Quang thì sau đó có thể mở ra tế đàn.

Vì vậy, có tế đàn ở đây, hai người bọn họ bất cứ mọi giá cũng không được tránh xa Diệp Thiên, nếu không sẽ cho Diệp Thiên cơ hội mở ra tế đàn.

“Tiếp Dẫn, ngươi nhanh chóng thoát ra khỏi phạm vi bao vây của Tứ Tượng Phong Thiên, ta sẽ ở đâu để cản hắn lại, ngươi phải thoát ra bên ngoài Tứ Tượng Phong Thiên rồi dùng tốc độ nhanh nhất nổ tung Tứ Tượng Phong Thiên, ngươi hiểu không?” Chuẩn Đề đạo nhân hét lên.

“Được sư huynh.”

Tiếp Dẫn lập tức nhảy lên, bay lên cao, không để cho Tứ Tượng Phong Thiên bao vây.

“Mọi người mau ra ngoài ngăn cản Tiếp Dẫn, có thể giữ ông ấy được bao lâu thì hay bấy nhiêu.” Diệp Thiên hét lên.

“Vâng!”

Atula và những người khác cũng bay lên một nơi cao.

Chuẩn Đề đạo nhân thấy thế, liền phóng Thần Xử ra ngoài.

Vụt!

Một đạo ánh sáng kim ngọc bắn về phía Atula và những người khác.

Diệp Thiên điều khiển chiếc chuông Đông Hoàng về hướng của luồng ánh sáng đó, trong nháy mắt đã ngăn ngay ở giữa luồng ánh sáng. Chuẩn Đề đạo nhân lại đánh một quyền về phía Diệp Thiên, một quyền ảnh phóng đến, Diệp Thiên lại giải phóng sức hút của chuông Đông Hoàng, kéo chuông Đông Hoàng về phía sau, khi quyền ảnh bay đến đã bị lực hút của chuông Đông Hoàng hút vào trong rồi nghiền nát.

Diệp Thiên có chuông Đông Hoàng trong tay, Chuẩn Đề đạo nhân muốn giết hắn trong thời gian ngắn, vô cùng rất khó.

Chẳng bao lâu, Tứ Tượng Phong Thiên đã bao vây xong, không gian bên trong được những ánh sáng vàng kim đan chéo lên nhau ở khắp nơi, và kí hiệu bắt đầu khởi động. Theo sự vận hành của Tứ Tượng Phong Thiên, Chuẩn Đề đạo nhân bắt đầu cảm thấy rõ ràng rằng tu vi của mình đang bị giảm dần, Diệp Thiên cũng cảm nhận rõ ràng tu vi của bản thân được tăng lên.

Ban đầu, là tầng thứ sáu đối đầu với tầng thứ ba, nhưng ở bên trong Tứ Tượng Phong Thiên, là tầng thứ năm đối đầu với tầng thứ tư, khoảng cách ban đầu là ba tầng bây giờ trong nháy mắt chỉ còn có một tầng.

Khóe mắt Tiếp Dẫn giật giật: “Sư tôn thực sự quá bất công, công pháp mà ông dạy cho ngươi, so với Vạn Lôi Toái Thiên Quyết ông đã dạy cho sư phụ ta, Tụ Lý Càn Khôn ông đã dạy cho Trấn Nguyên Tử, và Bàn Tay Càn Khôn của Bàn Cổ thì của ngươi lợi hại hơn rất nhiều!”

Ngoại trừ Tứ Tượng Phong Thiên Quyết của Thái Nhất, có thể hạ thấp tu vi của đối thủ và nâng cao tu vi của bản thân lên, thì các bài công pháp của ba người còn lại không có có cái nào có công dụng tương tự như thế.

Kiểu công pháp này thực sự khiến người khác lo sợ.

Ví dụ, Tiếp Dẫn cảnh giới cao hơn của Diệp Thiên một tầng,vốn có thể treo Diệp Thiên lên mà đánh, nhưng nếu ông ấy lọt vào trong Tứ Tượng Phong Thiên, cảnh giới của Tiếp Dẫn sẽ giống với Diệp Thiên, nếu ông ấy không thể ra khỏi Tứ Tượng Phong Thiên, thì có thể bị Diệp Thiên giết bên trong đó.

Mặt khác, ba bài công pháp kia là gì có cái nào nghịch thiên như thế.

“Ngươi thì biết cái gì.” Diệp Thiên nói: “Mỗi một môn công pháp đều có chỗ tốt riêng của nó. Ngươi chỉ thấy được lợi ích của Tứ Tượng Phong Thiên Quyết, mà không thấy được cái tốt của của Vạn Lôi Toái Thiên Quyết. Cũng như sư phụ của ngươi chỉ nhìn thấy địa vị hiển hách của trẫm, chứ không nhìn thấy những cái giá trẫm phải trả và tâm huyết của trẫm, ngươi cũng giống như sư phụ của ngươi, đều bị bệnh đau mắt, không thể nhìn rõ người khác.”

Nói đến đây, Diệp Thiên động thân niệm, chuông Đông Hoàng đã xuất hiện trước mặt hắn, bởi vì thời gian eo hẹp nên Diệp Thiên không thèm nói chuyện vô nghĩa với Chuẩn Đề nữa, trực tiếp thúc Thanh Mộc Ất Canh gia tăng thực lực và sức bật.

Bị chuông Đông Hoàng ngăn cản, nhưng mặc dù Chuẩn Đề không thể nhìn thấy Diệp Thiên thi triển Thanh Mộc Ất Canh, nhưng ông ta có thể tưởng tượng rằng Diệp Thiên nhất định sẽ thi triển Thanh Mộc Ất Canh bởi vì Ly Hỏa vừa mới hết, Chuẩn Đề liền nóng vội tấn công hắn trước.

Chỉ nhìn thấy hai tay của ông ta càng ngày càng dài, mang theo sức mạnh nghiền nát hư không, bắn phá chuông Đông Hoàng.

Đông Hoàng Trung nhận một đòn nghiêm trọng nên đập ngược về phía Diệp Thiên.

Diệp Thiên lập tức dùng sức chưởng vào chuông Đông Hoàng một cái để tránh cho chuông bị thu nhỏ lại, Thanh Mộc Ất Canh khó để có thể thúc ra, nhưng thực lực của hắn vẫn yếu hơn một chút so với Chuẩn Đề, dưới sự thúc đẩy liều mạng của Chuẩn Đề, Diệp Thiên đã bị đẩy ra, lùi vê sau từng bước.

Nhưng với sự xuất hiện của Thanh Mộc Ất Canh, sức mạnh của Diệp Thiên lập tức tăng lên, khoảng cách về thực lực giữa hắn với Chuẩn Đề dần thu hẹp lại, và tốc độ rút lui về sau của chuông Đông Hoàng cũng dần chậm lại.

“Không ổn rồi!”

Chuẩn Đề đạo nhân thầm giật mình.

Hiện tại sự chênh lệch tu vi của ông ta và Diệp Thiên chỉ là một trọng, không cách biệt quá lớn, bây giờ lại có thêm sự hỗ trợ của của Thanh Mộc Ất Canh, sức mạnh của Diệp Thiên có thể áp đảo ông ta, đến lúc đó hắn sẽ đánh bay ông ta trước, sau đó san bằng núi Trì Quang ở phía sau và mở tế đàn ra. Thế là xong đời!

Nghĩ vậy, ông áy lập tức điều khiển Thần Xử, chỉ nhìn thấy Thần Xử càng ngày càng lớn, dường như muốn đánh về hướng chuông Đông Hoàng, ông ta đang định sẽ đánh một đòn thật mạnh, đánh Diệp Thiên vào tường, khiến Thanh Mộc Ất Canh không có không gian để phát triển nữa. Như vậy, thực lực của Diệp Thiên sẽ không được hỗ trợ tăng lên, thậm chí ông ta còn có thể đánh cùng Diệp Thiên vài chiêu cần tài cân sức, đến lúc đó hắn đừng nghĩ đến chuyện mở tế đàn ra.

Nhưng mà!

Trên chuông Đông Hoàng Hoàng có núi sông, dị thú, đều là ánh mắt của Diệp Thiên, chúng có thể truyền đến cho Diệp Thiên những gì đã xảy ra bên ngoài tầm mắt của Diệp Thiên, vì vậy Diệp Thiên biết rằng Thần Xử đang oanh kích đến phía hắn, nên hắn liền lập tức điều khiến núi sông, dị thú trên chuông Đông Hoàng phát ra một luồng năng lượng khủng bố, đánh lên Thần Xử.

Rầm!

Nguồn sức mạnh này vô cùng hùng hậu, không thua gì uy lực của Diệp Thiên, đánh vào Thần Xử, vì cái Thần Xử không cùng đẳng cấp với chuông Đông Hoàng nên khi bị sức mạnh này đánh trúng, chiếc Thần Xử bay ngược lại trở về. Quay lại, đánh vào lưới phòng ngự được dựng lên bởi năm pháp bảo bảo vệ núi Trì Quang. Năng lượng của chuông Đông Hoàng đẩy lên, và lưới phòng thủ bị đâm vào, như thể nó có thể bị xuyên thủng bất cứ lúc nào.

Mà Diệp thần dưới sự hỗ trợ của Thanh Mộc Ất Canh, sức mạnh của Diệp Thiên càng ngày càng mạnh, vốn dĩ bị Chuẩn Đề lùi về phía sau, nhưng lúc này lại bắt đầu đẩy Chuẩn Đề trở lại.

“Không được rồi!”

Chuẩn Đề đạo nhân trong lòng trở nên bất an, ngẩng đầu nhìn thấy Tiếp Dẫn đang đánh với Atula cùng những người khác, liền lớn tiếng gọi: “Mau phá vỡ Tứ Tượng Phong Thiên, ta sắp không chịu nổi rồi, nhanh lên!”

Danh Sách Chương:

Sách

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK