Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Keng keng keng!!!

Một kiếm một búa va chạm kịch liệt ở trên không trung.

Va chạm sinh ra sóng xung kích, trên dưới hai tầng đại đạo pháp tắc lắc lư kịch liệt.

Chính vì có đại đạo pháp tắc che chở, nếu không hai vị thánh nhân cấp cao nhất giao chiến, có thể nghiền nát thiên giới thành bãi sắt vụn.

Muốn nói đến kinh nghiệm chiến đấu, khẳng định Thái Nhất có nhiều hơn Hồng Quân.

Dù sao Thái Nhất ở trên chiến trường Thần Ma đã trải qua quá nhiều trận chiến.

Tu vi cảnh giới ngang nhau nếu thật sự đánh nhau, thì đúng là không có ai có thể là đối thủ của anh.

Hồng Quân ngang cảnh giới với anh, ỷ vào rìu Bàn Cổ trâu bò hơn Hoàng Thiên kiếm, cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngang hàng với Diệp Thiên.

Cứ tấn công mãi khiến Hồng Quân rất lo lắng.

"Thái Nhất ném hết thiên thư địa thư gì gì đó đi, đây là cơ hội tuyệt vời để đánh thắng hắn, ta tuyệt đối không thể bỏ lỡ cơ hội này!"

Trong lòng ông ta nghĩ như vậy.

Lúc này huy động Phần Thiên Liệt Diễm.

Biển lửa hư không xuất hiện đầy trời, bao phủ Diệp Thiên và ông ta ở bên trong biển lửa.

"Thái Nhất! Đi chết đi!"

Đây là cơ hội tuyệt vời.

Ở trong biển lửa bao phủ Thái Nhất chịu ảnh hưởng rất nghiêm trọng, lúc này không giết anh ta để anh ta chạy thoát ra khỏi biển lửa thì sẽ bỏ lỡ cơ hội này!

Nhưng Diệp Thiên không hề chạy trốn mà anh nhắm hai mắt lại, điều khiển kiếm nằm ngang ở trên đỉnh đầu, sau đó huy động Tứ Tượng Phong Thiên Quyết.

"Hử?"

Phát hiện Tứ Tượng Phong Thiên Quyết đang được triển khai, lông mày của Hồng Quân bỗng nhiên nhíu lại một cái, lập tức sửng sốt một chút.

Ông ta không biết nên rèn sắt nhân lúc còn nóng đánh Thái Nhất trọng thương trước, hay là thoát ra khỏi Tứ Tượng Phong Thiên Quyết trước.

Nếu như rèn sắt nhân lúc còn nóng có thể đả thương Thái Nhất, thì cho dù Tứ Tượng Phong Thiên Quyết hình thành, bị nhốt trong đó thì khả năng diệt được Thái Nhất vẫn rất lớn.

Nếu như rèn sắt nhân lúc còn nóng không đạt được hiệu quả như mong muốn, bị nhốt trong Tứ Tượng Phong Thiên Quyết, chắc chắn sẽ chín phần chết một phần sống.

"Không nghĩ nữa!"

Cân nhắc trong hai giây ngắn ngủi, Hồng Quân quyết định đánh cược một lần.

Ông ta chọn đánh Thái Nhất trọng thương trước.

Nếu ngay cả điểm này ông ta cũng không nắm chắc, ông ta còn một chọi một với Thái Nhất làm cái gì nữa, trực tiếp chấp nhận số mệnh không phải là được rồi sao?

Ông không chấp nhận số mệnh, cũng là ôm hy vọng rất lớn vào chính mình.

Kết quả là ông khẽ cắn hàm răng, trong tay cầm cây rìu chém về phía eo của Diệp Thiên.

Dưới ảnh hưởng của Phần Thiên liệt diễm, thần niệm của Diệp Thiên rất khó khuếch tán ra ngoài thăm dò hay nắm bắt động tĩnh của Hồng Quân, lửa trong này cháy mạnh đến nỗi hai mắt của Diệp Thiên không dám mở ra, nếu không sẽ bị lửa đốt mù.

Cho nên giờ phút này Diệp Thiên ở trong Phần Thiên liệt diễm giống như là người bị mù, anh chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú chống đỡ công kích của Hồng Quân.

Trên thực tế, anh cũng giống như là đang đánh cược.

Nếu như có thể đỡ được một cú công kích này phá vỡ công kích của Hồng Quân, chờ Tứ Tượng Phong Thiên quyết hình thành, anh liền có thể thay đổi càn khôn, nếu như vậy thế cục sẽ hoàn toàn thay đổi, Thiên Bình sẽ nghiêng nghiêm trọng về phía ông ta, nếu như vậy thì diệt Hồng Quân cũng chính là chuyện nhấc tay nhấc chân mà thôi.

Nếu như không chặn được một cú công kích này, ngược lại bị Hồng Quân chém nát cơ thể, thần hồn rơi vào giam cầm thì cho dù Tứ Tượng Phong Thiên quyết hình thành, cũng không thể xoay chuyển trời đất.

Nhưng mà!

Anh vẫn lựa chọn đặt cược.

Nếu như không cược với thực lực của Hồng Quân, anh muốn giết Hồng Quân vô cùng khó khăn.

Đánh một cái ngàn năm vạn năm, nói không chừng có thể diệt được Hồng Quân thì sao.

Nếu như có thể thắng ván cược này anh có thể nhanh chóng xử lý Hồng Quân, yên ổn tam giới, sau đó anh liền có thể trở về địa giới, đoàn tụ với Tần Liên Tâm và đám con cháu của anh.

Cho nên anh vẫn là lựa chọn đặt cược, đồng thời anh cũng nắm chắc có thể thắng ván cược này!

"Không ổn!"

Thông Thiên giáo chủ thấy thế thay đổi vẻ mặt: "Trấn Nguyên đạo hữu, Thái Nhất đạo huynh giơ kiếm trên đỉnh đầu, Hồng Quân lại bổ về phía eo của hắn, nếu như bị Hồng Quân bổ trúng chém ngang lưng hắn, Hồng Quân thừa cơ công kích một cái, liền có thể trước khi Tứ Tượng Phong Thiên quyết hoàn thành nghiền nát cơ thể giam cầm thần hồn của Thái Nhất đạo huynh, nếu thật là như vậy đợi đến lúc Tứ Tượng Phong Thiên quyết hoàn thành, Thái Nhất đạo huynh cũng khó thoát khỏi cái chết!"

Ông biết Phần Thiên liệt diễm rất lợi hại.

Cho dù là Thái Nhất ở bên trong Phần Thiên liệt diễm, cũng không có cách nào thả thần niệm ra ngoài, đồng thời ở trong âm thanh phù phù của liệt hỏa, cũng không có cách nào thông qua âm thanh phán đoán động tĩnh của Hồng Quân.

Có thể nói dưới góc nhìn của ông ta, trên cơ bản Diệp Thiên đã định sẵn là sẽ thua.

Nhưng Trấn Nguyên Tử lại chỉ cười mà không nói, tiếp tục quan sát.

Đám người Tuyết Tâm, Diệp Chiến, A Tu La, nghe được lời của Thông Thiên giáo chủ, đều gấp gáp hô to.

"Bệ hạ! Mau tránh ra!"

"Phụ hoàng! Hồng Quân không có phát động tấn công từ trên đỉnh đầu của ngài, mà phát động tiến công từ phía bên phải dưới eo của ngài, ngài nhanh ngăn cản công kích của hắn!"

"Bệ hạ! Nhanh chóng lùi lại! Tránh ra nhanh lên!"

Thông Thiên vội la lên: "Cho dù các ngươi có hét rách cuống họng, Thái Nhất đạo huynh cũng không nghe được thấy gì đâu, các ngươi không biết Phần Thiên liệt diễm kinh khủng thế nào đâu, cho dù có trăm vạn tỷ người đồng thời hô to, cũng sẽ bị tiếng gầm gừ của liệt diễm ngăn lại khiến Thái Nhất đạo huynh không nghe thấy."

"Cho nên kế sách tốt nhất bây giờ, chỉ có thể ngồi đợi kết quả cuối cùng."

Lời này vừa ra khỏi miệng, trái tim tất cả mọi người đều nâng lên cổ họng.

Đặc biệt là Văn Tuyết Tâm và Diệp Chiến, đều gấp gáp đến mức phát khóc.

Mà giờ phút này.

Cây rìu của Hồng Quân đã tới gần eo của Diệp Thiên.

"Thái Nhất à Thái Nhất lần này ngươi chết chắc rồi, cho dù Hồng Quân ta không thoát ra khỏi vòng giam cầm của Tứ Tượng Phần Thiên quyết đi chăng nữa, thì lựa chọn rèn sắt nhân lúc còn nóng vẫn là đúng, chỉ cần xử lý người xong, Hồng Quân ta lại có thể tiếp tục cai quản tam giới, mà người phải tiếp tục chịu nỗi khổ luân hồi, ha ha ha ha…"

Trong lòng Hồng Quân vô cùng đắc ý.

Giống như một giây sau liền có thể nhìn thấy Thái Nhất bị ông ta chém ngang lưng.

Nhưng lại đúng ngay lúc này.

Diệp Thiên đột nhiên có hành động.

"Theo thời gian suy tính chắc là Hồng Quân cách trẫm rất gần, hơn nữa rất có khả năng hắn sẽ công kích cánh phải của trẫm, cứ như vậy cược một ván vậy, là thua hay là thắng thì phải chờ xem có cược trúng hay không!"

Vừa nghĩ như vậy Diệp Thiên cầm kiếm trên đỉnh đầu, đột nhiên bổ về phía bên tay phải.

Keng!

Âm thanh thanh thúy dễ nghe vang lên.

Mặc dù Diệp Thiên không nghe được tiếng va đập, nhưng rung động từ trong tay truyền đến nói cho anh biết, ván cược này anh thắng!

"Hỏng bét!"

Công kích bị phá, trong nháy mắt mặt của Hồng Quân biến thành màu đen.

Ngửa đầu xem xét, Tứ Tượng Phong Thiên quyết đã hoàn thành xum quanh đều bị phong tỏa.

Bởi vì phía trên có đại đạo pháp tắc, cho dù bây giờ ông ta muốn xông ra khỏi kết giới phong tỏa của Tứ Tượng Phong Thiên quyết, cũng đã không kịp nữa rồi!

Bây giờ trong lòng ông ta chỉ cảm thấy giống như trong nháy mắt rơi vào vực sâu không đáy, cả người đều trở nên không có sức lực.

"Ha ha ha!"

Thông Thiên giáo chủ vui như điên.

"Hóa ra Thái Nhất đạo huynh là đang chơi đùa với Hồng Quân, đầu tiên là đặt kiếm nằm ngang ở trên đỉnh đầu, khiến cho Hồng Quân không thể công kích đỉnh đầu của hắn, chỉ có thể công kích từ bên trái hoặc bên phải, chính diện của hắn sau đó thông qua kinh nghiệm chiến đấu phong phú, cược Hồng Quân sẽ thuận thế công kích cánh phải của hắn, sau đó phán đoán thời gian chuẩn xác nhất, khéo léo phá tan một cú công kích này."

"Tuyệt! Thật sự là tuyệt vời ! Không hổ là Thiên Đế đầu tiên của tam giới!"

"Bốp bốp bốp!!!"

Văn Tuyết Tâm, Diệp Chiến, A Tu La, các tướng lĩnh và tất cả tướng sĩ đều reo hò nhảy cẫng lên, hô to:

"Bệ hạ anh minh thần võ!"

Mà Hồng Quân, hoàn toàn chết tâm rồi.

"A!!!"

Ông phẫn nộ gầm thét lên: "Sư tôn, có phải là người nói cho Thái Nhất biết, dạy hắn cách phá giải công kích này của ta, có phải hay không!!!"

Hỗn Nguyên Lão Tổ lắc đầu, cũng không muốn trả lời câu hỏi của ông.

"Nhất định là vậy! Nhất định là vậy!"

Ông ta rống giận một quyền đánh về phía Diệp Thiên.

Oanh!

Diệp Thiên bị một quyền đánh trúng, lùi ra ngoài.

Hồng Quân giơ cao cây rìu lần nữa, phát động tấn công về phía Diệp Thiên.

Nhưng đúng ngay lúc này, Tứ Tượng Phong Thiên quyết lại hoàn thành.

Hồng Quân có thể rõ ràng cảm giác được, sức mạnh và tu vi của mình đang bị giảm xuống.

Mà sức mạnh và tu vi của Diệp Thiên thì đang dần dần tăng lên cao.

"Xong rồi, xong rồi! Lần này xong thật rồi!"

Lòng của Hồng Quân lập tức như tro tàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK