Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì pháp trận của tinh không chiến hạm chỉ có thể mở từ trong ra ngoài chứ không mở được từ ngoài vào trong, cho nên Diệp Thiên mới để thú Kim Lân mắt xanh xé mở hết trận pháp của tinh không chiến hạm, cướp sạch hết pháp bải và thân binh của bọn họ.

Mất một tiếng đồng hồ, thú Kim Lân mắt xanh mới hoàn thành nhiệm vụ Diệp Thiên giao.

Sau đó, Diệp Thiên cùng Trương Tử Phòng cưỡi thú Kim Lân mắt xanh trở về Trái Đất.

Sau khi trở lại Trái Đất, Diệp Thiên không tiếp đi trở về Giang Thành mà đi về phía Bắc Cực, xử lý toàn bộ tu sĩ tam đại thần giáo bất hủ canh giữ thiên lộ.

Sau đó anh đó anh lại đi vòng quanh Trái Đất, đi đến các nhánh của tam đại thần giáo bất hủ, xử lý nốt toàn bộ tu sĩ còn thừa trong các nhánh của Tam đại thần giáo bất hủ, cũng cướp sạch hết luôn Thiên Tinh Thạch ở đâu đó.

Mãi đến khi làm xong những chuyện này, Diệp Thiên mới trở lại Tuyết Thần Tông, bảo Giang Sơn đi tuyên bố với toàn bộ thế giới, nhánh của Tam Đại thần giáo bất hủ ở Trái Đất đã bị tiêu diệt.

Đồng thời anh cũng phái ra năm ngàn đệ tử của Tuyết Thần Tông, toàn lực trung y sát Thiên Đế Tông và các gia tộc thế lực hãm hại Tuyết Thần Tông.

Sau khi tin tức Tam đại thần giáo bất hủ ở Trái Đất bị tiêu diệt truyền ra, cả thế giới lập tức sôi trào!

“Diệp Bắc Minh thật trái bò! Mới trở về có hai ngày mà đã có thể nhổ tận gốc cây tam đại thần giáo bất hủ đã chiếm đóng Trái Đát trong mười năm gần đây, thật sự là quá lợi hại!”

“Tôi còn tưởng rằng lần này Diệp Bắc Minh chết chắc rồi, không ngờ tôi sai rồi, vô cùng sai rồi, anh ta không những không giết, mà còn có thể đạo chết Tam đại thần giáo bất hut, thực lực này quá là nghịch thiên rồi!”

“Diệt tốt lắm, Tam đại thần giáo bất hủ diệt vong, Trái Đất đã bớt đi một mối tai họa ngầm, có thể khôi phục vẻ bình tĩnh một thời gian.”

“....”

Có thể nói là cả thế giới chúc mừng.

Tất nhiên, mấy trăm quặng mỏ Thiên Tinh Thạch nghiễm nhiên rơi vào trong tay Tuyết Thần Tông.

Nửa tháng sau.

Diệp Thiên dùng thiên địa làm lô, dùng tiên thảo tiên dược cướp đoạt được ở Thiên Hoang luyện chế ra mười mấy vạn loại thuốc, tổng cộng là mấy ngàn vạn viên thuốc, phân phát cho các đệ tử Tuyết Thần Tông dùng.

Đồng thời anh còn đem tất cả yêu đan từ tiên phẩm trở xuống, cùng linh thạch và vô số các pháp bảo thần binh từ cực phẩm trở xuống để ở lại Thần Tuyết Tông, để cho cao tầng của Tuyết Thần Tông phân phát cho các đệ tử tu luyện và sử dụng.

Ngoài ra, anh còn dùng một vài nguyên liệu bày trận pháp cướp được ở Thiên Hoang để bày một trận pháp phòng ngừa vô cùng mạnh mẽ ở thiên lộ Bắc Cực, nghiêm phòng không cho tinh không của Bắc Tinh Hàn tiền vào.

Đồng thời, anh cũng bày ra một trận pháp phòng ngự lớn ở thiên lộ Côn Hư thông hướng thiên lộ Thiên Hoang, ngăn ngừa chiến hạm tinh không của Thiên Hoang tiến vào.

Ngăn chặn hai cái thiên lộ có thể bảo vệ Trái Đất tốt hơn.

Hiện tại Tuyết Thần Tông và Trái Đất đang trong giai đoạn phát triển khốn khổ, tu vi của ai cũng vô cùng thấp, không thể chịu được sự chà đạp của tu sĩ tinh cầu khác.

Ngoài ra, Diệp Thiên còn cho người tái đứt một bộ môn pháp tu luyện chính thống , mặc dù kém <Đạo Diễn tạo hóa quyết> của đệ tử Thần Tuyết Tông, nhưng cũng là pháp môn tu luyện chính thống, cao cấp hơn nhiều so với đạo thống tu luyện của tu sĩ Bắc Hàn và Thiên Hoang nhiều.

Vì thế, Diệp Thiên được người Trái Đất tôn làm tổ sư gia.

Trái Đất chính thức bước vào thời kỳ toàn dân tu luyện.

Một tinh cầu tu luyện tiên đạo chính thống đang từ từ bay lên.

Sau khi làm xong tất cả những việc này, Diệp Thiên lại một lần nữa tạm biệt cha mẹ, vợ con cái cùng tất cả người thân, dẫn theo Đóa Đóa và Trương Tử Phong đi vào trong bụng thú Kim Lân mắt xanh, chất phát từ thiên lộ Bắc Cực tiến về phía Bắc Hàn Tinh.

Đóa Đóa nhất định phải đi, suy nghĩ đến việc con bé là Thất Khiếu Linh Lung Tâm, Có lẽ có tác dụng lớn, cho nên Diệp Thiên đã dẫn con bé theo.

Tất nhiên, có con gái ở cùng bên cạnh, Diệp Thiên rất vui.

Sau khi bay hơn ba tháng ở thiên lộ, đột nhiên thú Kim Lân mắt xanh phát hiện phía trước mấy trăm nghìn cây sáo có ba chiếc chiến hạm tinh không đang hối hả chạy tới. “Tôn thượng, tôn thượng Phía trước có ba biếc tinh không chiến hạm, giống như là của Bắc Hàn Tinh, ngài có muốn cho nó nổ luôn không?”

thú Kim Lân mắt xanh vội vàng dùng ngôn ngữ bụng nói với Diệp Thiên.

Chẳng mấy chốc ông ta đã nhận được câu trả lời của Diệp Thiên.

“Đâm nổ!”

“Dạ, tôn thượng!”

thú Kim Lân mắt xanh biến đổi bản thân trở nên to lớn đến mức cực hạn.

Mấy phút sau.

“Trời ơi! Ngũ trưởng lão! Ngài nhìn xem đó là thứ quái vật gì vậy?”

Một chiếc chiến hạm tinh không mang số hiệu Thiên Đế, ở bên trong, hạm trong, hạm trưởng vô cùng hoảng sợ chỉ về phía trước tối đen như mực.

Ngũ trưởng lão của Thiên Đế Tông mìn, vẻ mặt lập tức thay đổi: “Giống như là một con yêu thú, vận tốc rất nhanh, ít nhất là phải nhanh gấp ba Thiên Đế, nhanh tránh chính diện nó đi, tránh đâm vào nó, nhanh!”

Hạm trưởng vừa nghe xong thì vội vàng hô lên: “Tránh vào bên trong đi! Tạt vào bên trong!”

Chẳng mấy chốc, số hiệu Thiên Đế đã tạt vào một bên.

Cùng lúc đó hai chiếc chiến hạm tinh không số hiệu Thần Đế và Huyền Đế ở phía sau cũng phải giảm tốc độ tạt vào bên cạnh.

Thiên lộ Có chỗ rộng chỗ hẹp, thiên lộ ở chỗ này rộng một nghìn cây số, chỉ cần hơi tránh né một chút là sẽ không đụng vào

nhau.

Thế nhưng bọn họ nằm mơ cũng không ngờ tới, mắt thấy cái con quái vật này sắp đi sượt qua chiến hạm của bọn họ, ai mà ngờ con quái vật này lại đột nhiên quay đầu, vọt tới trước chiến hạm tinh không số hiệu Thiên Đế.

“Đoàng!”

Một tiếng nổ cực lớn vang lên.

Chiến hạm tinh không số hiệu Thiên Đế nổ tung giống như là pháo hoa, nổ sáng rực ở thiên lộ.

Ngay sau đó.

Ầm ầm.

Thần Đế và Huyền Đế ở phía sau Thiên Đế cũng bị đụng trúng, nổ thành pháo hoa.

Về phần thú Kim Lân mắt xanh thì đã chóng mặt, hai mắt đầy sao, tốc độ rõ ràng đã chậm lại, giống như là một hán tử đã say rượu, vận tốc còn hai mươi vạn cây số mà tiến về phía trước.

Nếu như ở bên ngoài, thú Kim Lân mắt xanh không hề va chạm phải sự phòng ngự của chiến hạm tinh không của Bắc Hàn Tinh, nhưng ở trong Thiên Lộ thì không thế.

Trận gió ở Thiên Lộ này mạnh hơn ở Thiên Hoang rất nhiều, mặc dù tốc độ của thú Kim Lân mắt xanh là một trăm hai mươi vạn cây số, nhưng dưới sự tác động của trận gió, tốc độ có thể tăng lên năm lần, như là chiến hạm tinh không vậy.

Xảy ra va chạm dưới tốc độ nhanh như vậy, lực va chạm vô cùng kinh khủng, cũng tự nhiên mà đâm vào chiến hạm tinh không.

"Súc vậy! Chết tiệt!"

Ba chiếc chiến hạm tinh không, gần ngàn người tu sĩ, bị đụng đến nỗi chỉ còn ba vị tu sĩ cảnh giới hóa thần nữa, làm cho ba người họ nổi nóng, phóng ra pháp thân, lấy thần khí ra, đuổi giết về phía thú Kim Lân mắt xanh.

Tu vi cảnh giới hóa thần, có thể bay trong Thiên Lộ.

Vì thú Kim Lân mắt xanh đang bị choáng váng, tốc độ bay rất chậm, rất nhanh đã bị ba vị hóa thần đuổi kịp, ba cây kiếm đâm lên từ phía sau. Lưng đã bị đâm cho chảy máu, làm cho thú Kim Lân mắt xanh đau đến gào khóc, nhất thời tỉnh táo lại.

Cảm giác được tu vi của ba người tu sĩ này rất cao, không đánh lại, thú Kim Lân mắt xanh lập tức tăng tốc, dùng tốc độ nhanh nhất mà bay qua Thiên Lộ.

"Đuổi theo! Cho dù đuổi đến Bắc Hàn cũng phải chém được con súc vật này!"

Năm vị trưởng lão của phái Thiên Đế vô cùng tức giận mà nói.

Nhưng mà tốc độ của ba người quá chậm rồi, đuổi được gần hai tháng, cũng không đuổi được, mà Bích Nhãn im Lân Thủ, đã đến được Bắc Hàn Tinh rồi, phá tan sự trấn thủ ở Nam Cực mà đâm thẳng vào của thiên lý của địa cầu, tùy tiện chọn một hướng mà chạy hối hả.

Rất nhanh, có tin tức có yêu thú rất kinh khủng tiến vào Bắc Hàn, bị các tu sĩ trấn giữ Thiên Lộ truyền đến tam đại thần giáo bất diệt, trở nên rất chấn động.

Sau khi rời khỏi Thiên Lộ rầm mười mấy vạn cây số, thú Kim Lân mắt xanh mới thở hồng hộc mà dừng lại giữa không trung, mở miệng, thả Diệp Thiên và Đóa Đóa, Trương Tử Phòng ra.

"Lão Kim, vất vả rồi."

Đóa Đóa xoa xoa đầu thú Kim Lân mắt xanh cười mà nói.

"Vẫn là công chúa quan tâm thuộc hạ." thú Kim Lân mắt xanh nhếch miệng cười, vốn dĩ rất mệt, một câu nói vất vả rồi đã làm cho nó cảm thấy không hề mệt chút nào. "Mày vẫn nên dịch dung một chút, tránh cho người khác nhận ra mày." Diệp Thiên nhìn Trương Tử Phòng mà nói.

Trương Tử Phòng đáp một tiếng được, đối với tu sĩ như ông ta dịch dung là một chuyện rất đơn giản, động tiên pháp một chút, liền biến thành một lão nô bộc già nua lưng cong rồi.

"Cũng không biết con trai mình thế nào rồi, có còn sống không."

Diệp Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Ngoài miệng anh an ủi Tần Liên Tâm là con trai không có chuyện gì, nhưng thực ra anh cũng lo lắng không kém Tần Liên Tâm.

Vì vậy lúc này anh mở huyết mạch ra tìm kiếm.

Kết quả tìm kiếm một hồi, cả ngời anh đều kinh ngạc rồi,

Theo lý mà nói, hai đứa con trai thêm một Đóa Đóa, ở Bắc Hàn có thể tìm được ra ba huyết mạnh mới đúng, nhưng mà anh vừa tra ra, lại tra được bốn cái.

"Này nhiều ra một cái, là Dương Tử Hi Vô ý lạc vào Bắc Hàn, sinh cho mình một đứa con, hay là Thần do mình và công chúa sinh ra?"

Diệp Thiên vô cùng kinh ngạc.

Lần đó Dương Tử Hi, anh thừa nhận anh em của anh có buồn nôn, về phần có mang thai hay không, anh cũng không biết được.

Vì vậy anh cũng không thể chắc canh được việc nhiều ra một huyết mạch, rốt cuộc là con của Dương Tử Hi, hay là con của công chúa.

Nhưng cho dù là con của ai, thì vẫn là con của anh hết.

Vì vậy, lúc này anh xác định được nhiều hơn một huyết mạch, chắc canh đang ở ngoài nghìn vạn cây số, lúc này anh nhảy lên lưng thú Kim Lân mắt xanh thúc giục: "Nhanh lên đây! Có chuyện!"

Đóa Đóa và Trương Tử Phòng nghe thấy vậy, nhanh chóng lên lưng thú.

Diệp Thiên chỉ về một hướng, cấp bách hối thúc: "thú Kim Lân mắt xanh, đi về phía này, mày dốc sức mà chạy cho anh, chỗ đó Có con anh! Nhanh lên nhanh lên!"

thủ Kim Lân mắt xanh nghe thấy vậy, không dám chậm trễ một giây, lập tức cấp tốc mà chạy đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK