Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Thiên Giới.

Vạn Thọ Sơn, Ngũ Trang Quán.

Nhân Thiên đại đế Diệp Chiến cùng với đám người Thái Thượng Nguyên Thủy tất cả đang nóng nảy chờ đợi Tôn Ngộ Không mang tin tức từ Địa Giới trở về.

“Cũng đã hơn một ngày rồi, sao Bát Hầu vẫn chưa trở lại, trên trời một ngày thì ở dưới Địa Giới một năm. Lấy cái kia tu vi Vũ Trụ Kính của Bát Hầu thì ở dưới Địa Giới chẳng khác nào như đi dạo nhà mình, hẳn là có thể hỏi thăm xong tin tức của Thái Thượng Hoàng rồi, làm sao còn  chưa trở lại phục mệnh, thực sự là gấp chết người!”

Diệp Chiến chắp tay sau lưng, tại bên cạnh miệng giếng bên ngoài Ngũ Trang Quán  đi qua đi lại, gấp giống kiến bò trên chảo nóng.

“Bệ hạ, an tâm chớ vội.” Thừa tướng Thân Công Báo nhẹ giọng thuyết phục.

Diệp Chiến nổi trận lôi đình: “Phụ hoàng và hoàng tỷ của trẫm đang ở trong hiểm cảnh, không rõ sống chết, trẫm có thể không nóng nảy sao? Làm sao có thể bình tĩnh được chứ?”

Thân Công Báo rụt cổ lại, không dám nói nữa.

Bất quá, mọi người cũng đều có thể hiểu được tâm tình của Diệp Chiến.

Người mặc đồ đen là ai vẫn chưa biết được, không có một mục tiêu rõ rệt, giống như một thanh lợi kiếm, lơ lửng trên đầu của Diệp Chiến, lúc nào cũng có thể rơi xuống, chặt đứt đầu của anh ấy.

Mà người mặc đồ đen lại phái người đi Địa Giới giết Thái Thượng Hoàng, nếu như Thái Thượng Hoàng sống sót thì vẫn còn có một tia hi vọng. Nếu Thái Thượng Hoàng chết, một khi người mặc đồ đen quang minh chính đại hiện thế, sẽ là một hồi địa kiếp không cách nào ngăn trở!

Cho nên anh ấy lo lắng cũng hợp tình hợp lý.

Không biết qua bao lâu.

Đột nhiên!

Bịch một tiếng, trong giếng nước xông ra một cột nước, sau đó một con khỉ rơi trên mặt đất.

“Ngộ Không đã trở về!”

Tất cả mọi người vì đó mà tinh thần phấn chấn, nhao nhao vây quanh Tôn Ngộ Không. 

Diệp Chiến cấp tốc tiến lên, khẩn cấp hỏi: “Như thế nào rồi, Thái Thượng Hoàng còn sống chứ?”

“Còn sống, còn sống!” Tôn Ngộ Không gật gật đầu, hai tay chống hông, thần bí hề hề cười nói: “Trước tiên cho lão Tôn ta đây một bình rượu ngon, lão Tôn ta đây vừa uống vừa chậm rãi nói cho các ngươi nghe.”

“Mang rượu ngon lên!” Diệp Chiến hô một tiếng.

Lập tức có tiên nữ dâng lên một bình rượu ngon.

Tôn Ngộ Không tiếp nhận rượu, hớp mấy ngụm, tiếp đó ngoắc ngoắc tay: “Đến đây, đều lại gần đây đi.”

Đám người liếc nhau, đều tò mò đến gần.

“Lão Tôn ta đây đã biết là ai phong ấn con đường thông Thiên Giới hướng Minh Giới, Địa Giới.” Tôn Ngộ Không nghiêm túc nói với mọi người.

“Là ai?”

Tất cả mọi người đều đồng loạt phát ra cái nghi vấn này.

Tôn Ngộ Không ực một hớp rượu, phun ra hai chữ: “Hồng Quân.”

“Cái gì!”

Tất cả mọi người đều choáng váng!

Bọn họ đều nghi ngờ lẫn nhau rồi.

Đa số mọi người đều cho rằng đó là Trấn Nguyên Tử. Nhưng mà tuyệt đối không ngờ rằng người mặc đồ đen lại là người đã chết Hồng Quân Lão Tổ!

Cái này thực sự làm bọn họ cảm thấy chấn kinh!

“Hồng Quân không phải đã tự bạo mà chết rồi sao, tàn hồn nát phách bị Hỗn Nguyên Lão Tổ lấy đi, dự định để ông ta giống Thái Thượng Hoàng, trải qua ngàn vạn năm lại lần nữa lấy được cuộc sống mới. Như thế nào vừa mới qua mấy năm lại trở về tới?”

Mặt mũi Diệp Chiến tràn đầy nghi ngờ hỏi.

“Đúng vậy đó Ngộ Không, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, ai nói cho ngươi người mặc đồ đen là Hồng Quân ?”

Tất cả mọi người đều có nghi vấn này.

Tôn Ngộ Không nhảy lên miệng giếng, đứng bên cạnh giơ ngón tay cái lên, kiêu  ngạo nói: “Là do Thái Thượng Hoàng nói cho lão Tôn ta đây biết đó.”

“Thái Thượng Hoàng làm sao biết là Hồng Quân?” Đám người hiếu kỳ.

Tôn Ngộ Không ngồi xổm bên miệng giếng nói với mọi người: “Để lão Tôn ta đây kể lại hết mọi chuyện đã xảy ra kể hết mười mươi cho các người nghe.”

“Chuyện này còn phải bắt đầu nói từ Độc Long Lĩnh, nơi đó lúc đầu có một ngôi mộ thần bí. Thái Thượng Hoàng và Đóa Đóa đến Độc Long Lĩnh để tu luyện Thanh Mộc Ất Cương, trong lúc Thái Thượng Hoàng tu luyện thì Đóa Đóa đi khắp nơi tản bộ tình cờ rơi vào bên trong ngôi mộ thần bí đó. Thái Thượng Hoàng tu luyện Thanh Mộc Ất Cương xong thì tìm được Đóa Đóa, liền bị cái kia mộ táng hấp dẫn.”

“Cái ngôi mộ kia tế tự dùng đỉnh, chính là pháp bảo Thiên Thánh cấp sáu, một người chết dùng pháp bảo cao cấp như vậy tế tự đã hấp dẫn Thái Thượng Hoàng thật sâu. Thế là Thái Thượng Hoàng liền mở quan tài ngọc ra, phát hiện bên trong nằm một bộ xương màu vàng, cái bộ xương màu vàng này có thực lực vô cùng khủng bố. Thái Thượng Hoàng muốn làm rõ ràng thân phận của chủ nhân ngôi mộ thì suýt nữa bị đánh chết, gọi tới Lục Đinh Lục Giáp hỗ trợ, đều không phải là đối thủ của bộ xương màu vàng kia.”

“Thái Thượng Hoàng nghiên cứu rất lâu, cũng không nghiên cứu ra thân phận của chủ nhân quan tài ngọc. Chỉ biết là chủ nhân ngôi mộ là một người cường đại giống như Hỗn Nguyên Lão Tổ, thậm chí so Hỗn Nguyên Lão Tổ còn mạnh hơn, cho nên cũng không có để ý tới nữa.”

“Ra khỏi Độc Long Lĩnh liền gặp được người mặc đồ đen, người mặc đồ đen kia có thực lực cường hãn, ngay cả Địa Tạng Vương cũng đều đánh không lại. Mà con đường thông lên Thiên Giới bị phong ấn, không cách nào bẩm báo với Thiên Giới! Còn người mặc đồ đen trên Địa Giới trở thành tồn tại vô địch, uy hiếp nghiêm trọng đến tính mạng của Thái Thượng Hoàng, vì giữ mạng, cũng vì diệt trừ người mặc đồ đen, Thái Thượng Hoàng liền nghĩ đến, mượn tay của chủ nhân ngôi mộ trừ khử người mặc đồ đen.”

“Quả nhiên, Thái Thượng Hoàng thành công, mượn tay chủ nhân ngôi mộ thành công đánh nổ người mặc đồ đen, làm cho người mặc đồ đen chỉ còn sót lại một tia tàn hồn mà chạy. Thái Thượng Hoàng cũng bởi vì cứu người nhà sốt ruột, muốn mời chủ nhân ngôi mộ hỗ trợ, kết quả nhân duyên trùng hợp, Thái Thượng Hoàng thu được truyền thừa cùng ký ức của chủ nhân ngôi mộ. Các ngươi đoán xem, chủ nhân ngôi mộ cùng Thái Thượng Hoàng có quan hệ như thế nào?”

Đám người vò đầu, hai mặt nhìn nhau, không biết là quan hệ gì.

Lúc này, Trấn Nguyên Tử nói: “Có quan hệ như thế nào ta không biết, nhưng ta biết Độc Long Lĩnh này chính là cơ hội chuyển mình của đại kiếp Tam Giới.”

“Bởi vì đồng tử của sư phụ ta ngay tại lúc Thái Thượng Hoàng chuyển thế không bao lâu, từng tới Ngũ Trang Quán nói cho ta biết. Nói sư phụ Hỗn Nguyên Lão Tổ của ta, trước khi đến Thánh Cảnh Phiêu Miễu đã gặp Ma Tổ Ác Nguyên, khi đang cùng Ác Nguyên đấu pháp thời điểm thì tàn hồn nát phách của Hồng Quân thừa cơ trốn đi. Sau đó được Ma Tổ Ác Nguyên điểm hóa, lại có trăm nghìn tỷ ma binh tương trợ, trở lại Thiên Giới.”

“Bởi vì tu vi của Hồng Quân chưa hoàn toàn khôi phục, cho nên chậm chạp không động, mà Địa Thư của ta cũng đã bị ảnh hưởng cho nên cũng không cách nào nhìn đến 500 năm sau, càng không tra được chỗ ẩn thân của Hồng Quân.”

“Cũng may sư phụ của ta dùng tiên pháp, đưa đồng tử về Thiên Giới, lại nói cho đồng tử biết trong Độc Long Lĩnh có huyền cơ. Một khi thời cơ chín muồi, Thái Thượng Hoàng liền có thay đổi càn khôn kết thúc đại kiếp Thiên Giới.”

“Biết được tin này ta liền đi tới tới Địa Giới, dùng Địa Thư dò xét vốn định xem Thái Thượng Hoàng sẽ thu được thiên cơ gì ở bên trong Độc Long, kết quả thấy Thái Thượng Hoàng bị Hồng Quân giết chết.”

“Vì thế ta dùng Địa Thư thôi diễn đem Thái Thượng Hoàng đi tới đại lục Thiên Thánh thời gian đẩy trước, sau khi thôi diễn thì Thái Thượng Hoàng thu đạo cốt cùng truyền thừa của chủ nhân quan tài ngọc.”

“Nhưng thôi diễn đến lúc này liền không cách nào thôi diễn nữa cho nên ta cũng không biết chủ nhân của quan tài ngọc là ai, cùng Thái Thượng Hoàng có quan hệ gì. Nhưng ta biết Thái Thượng Hoàng có thể cứu vớt Tam Giới, vì thế ta lấy tóc, mô phỏng tạo ra một người mặc đồ đen, cứu quân địch của Thái Thượng Hoàng quân địch đem bọn mang đến đại lục Thiên Thánh làm mồi nhử, ép buộc Thái Thượng Hoàng sớm đi đại lục Thiên Thánh để lấy được thôi diễn.”

“Cái gì!”

Nghe xong lời Trấn Nguyên Tử nói, Diệp Chiến, Thân Công Báo đều sợ ngây người!

“Người mặc đồ đen tự bạo là đại tiên mô phỏng tạo nên?”

“Đúng vậy.” Trấn Nguyên Tử cười gật đầu.

Diệp Chiến hỏi: “Đại tiên vì cái gì không trực tiếp thông tri đến Thái Thượng Hoàng, để Thái Thượng Hoàng đi đại lục Thiên Thánh mà lại muốn làm nên tình cảnh như vậy, còn đem một cái tinh cầu nổ tung, để nhiều sinh vật chết oan chết uổng như thế?”

Trấn Nguyên Tử cười cười, vuốt râu nói: “Nếu như trực tiếp nói cho Thái Thượng Hoàng tình hình thực tế, Thái Thượng Hoàng sẽ đặt ở trong lòng, một lòng chui vào nghiên cứu bí mật bên trong Độc Long Lĩnh, ngược lại kết quả sẽ hoàn toàn ngược lại.”

“Không nói từ nơi sâu xa tự có định số, cũng là nguyên lý của đạo pháp tự nhiên.”

“Còn việc nổ tung cái tinh cầu kia, cũng là vì cứu người nhà của Thái Thượng Hoàng và bộ hạ. Bằng không đại quân ngũ tộc từ thiên lộ đánh hạ tới, xung kích nghiêm trọng lan xuống phía dưới, sẽ dẫn bạo nổ cái tinh cầu kia. Việc bạo nổ đó sẽ sinh ra uy lực khủng khiếp đem mấy trăm nghìn tỷ đại quân toàn bộ nát tan, chết bởi mênh mông trong tinh hải, bị phong hóa đến mênh mông trong tinh hải, cũng không thể phục sinh được nữa. Mà sau khi nổ tung cái tinh cầu kia sẽ làm cho phía dưới thiên lộ trở thành hư không, đại quân ngũ tộc từ trên đánh hạ tới, không có va chạm tinh cầu, sẽ không dẫn đến nổ tung, cũng liền tương đương với việc cứu được mấy trăm nghìn tỷ quân.”

“Chết mấy trăm tỷ người, cứu mấy trăm nghìn tỷ người, cái nào có lợi không cần ta nói thì mọi người cũng biết?”

Diệp Chiến nghe xong thì bừng tỉnh đại ngộ. Đến lúc này anh ấy mới hiểu được, chính mình đã hiểu lầm Trấn Nguyên Tử.

Đại tiên một mực âm thầm làm rất nhiều chuyện có ý nghĩa!

“Trấn Nguyên lão huynh, Hồng Quân không chết còn mang theo trăm nghìn tỷ ma quân ngóc đầu trở lại. Ông đã sớm biết chuyện này, chắc chắn cũng biết phong ấn con đường thông Địa Giới, Minh Giới là do Hồng Quân làm, thế thì tại sao ông không nói sớm? Hại chúng ta cứu nghi ngờ vô căn cứ một hồi?” Thông Thiên Giáo Chủ hỏi.

Trấn Nguyên Tử cười cười: “Nếu là sớm nói cho các người biết thì các ngươi còn không hoảng chết sao? Hơn nữa lúc đó không nhìn thấy hy vọng, các ngươi sẽ tìm đường lui cho bản thân mình từ đó phản bội bệ hạ, đi nương nhờ Hồng Quân, há chẳng phải là sẽ  hỏng bét?”

“Vậy bây giờ ông nói ra không sợ chúng ta tìm đường rút lui nữa sao?” Thông Thiên Giáo Chủ cười hỏi.

Trấn Nguyên Tử cười ha ha nói: “Vậy ông phải hỏi Bát Hầu một chút xem Thái Thượng Hoàng thu truyền thừa và ký ức gì, tiếp đó ông hãy lại muốn tìm đường rút lui cho mình hay không.”

Thông Thiên lập tức hỏi: “Bát Hầu, Thái Thượng Hoàng thu được ký ức và truyền thừa gì?”

Tôn Ngộ Không nói: “Thái Thượng Hoàng lấy được ký ức là chủ nhân ngôi mộ chính là sư phụ Thánh Hư Thủy Tổ của Tiên Đạo Hỗn Nguyên, Thần Đạo Hồng Nguyên, Ma Đạo Ác Nguyên, Yêu Đạo Huyền Nguyên, Quỷ Đạo Linh Nguyên. Mà Thái Thượng Hoàng Đông Hoàng Thái Nhất một đời kia, chính là lần luân hồi thứ 90,001 của Thánh Hư Thủy Tổ. Sau đó tổng cộng đã trải qua 99,999 lần luân hồi, Thái Thượng Hoàng đã không phải là Đông Hoàng Thái Nhất, mà là Thánh Hư Thủy Tổ!”

“Cái gì!”

Tất cả mọi người nghe xong, kinh ngạc vô cùng.

Bởi vì trong bọn họ cơ bản đều chưa nghe nói qua Thánh Hư Thủy Tổ, chỉ biết là Hỗn Nguyên Lão Tổ là Tiên Tổ, Ma Tổ là Ác Nguyên bị Hỗn Nguyên đánh bại giết chết. Còn có cái gì Hồng Nguyên, Huyền Nguyên, Linh Nguyên thì bọn họ đều không nghe nói qua, thậm chí ngay cả tư liệu lịch sử bên trên cũng không có ghi chép, đây vẫn là lần đầu nghe nói.

Cho dù là Trấn Nguyên Tử cũng hoàn toàn không biết về những thứ này.

Bởi vì sư phụ Hỗn Nguyên Lão Tổ của ông ta chưa bao giờ đề cập với ông ta những thứ này, đây vẫn là lần đầu nghe nói.

“Vậy Thái Thượng Hoàng bây giờ có lợi hại hay không?” Diệp Chiến kích động hỏi, từ Thánh Hư Thủy Tổ cái danh xưng này sẽ không khó nghe ra, phụ hoàng bây giờ hẳn là vô cùng lợi hại.

Tôn Ngộ Không nói: “Bây giờ nếu Thái Thượng Hoàng có thể tiêu hóa toàn bọn tu vi trên thân thì có thể lợi hại như Hỗn Nguyên Lão Tổ, thậm chí so Hỗn Nguyên Lão Tổ còn lợi hại hơn. Chỉ tiếc là còn chưa tiêu hoá xong, bây giờ bất quá là Đại Thừa Cảnh cấp năm. Ngài ấy cần thời gian đi tiêu hoá, nhưng không cần đặc biệt nhiều thời gian, dự tính 30 đến 50 năm đã đủ, Thiên Giới cũng chỉ là 30 đến 50 ngày.”

“Bất quá Thái Thượng Hoàng từ người mặc đồ đen biết Hồng Quân ẩn thân chỗ nào rồi. Ngài ấy để lão Tôn ta đây chuyển cáo bệ hạ, thừa dịp tu vi của Hồng Quân còn chưa hoàn toàn khôi phục, lập tức ngăn cản ông ta tiếp tục khôi phục tu vi, để tránh ông ta hoàn toàn khôi phục tu vi, đến lúc đó sẽ mang đến cho Thiên Giới một kết quả không cách nào vãn hồi!”

“Hồng Quân ẩn thân ở đâu?” Lúc này Diệp Chiến hỏi.

Tôn Ngộ Không phun ra ba chữ: “Núi Tu Di!”

“Nhanh!”

Diệp Chiến thúc giục đứng lên: “Trấn Nguyên, Côn Bằng, Thông Thiên, Thái Thượng, Nguyên Thủy, Nữ Oa... Các ngươi nhanh chóng đi núi Tu Di, đem núi Tu Di san bằng, ngăn cản Hồng Quân tiếp tục tu luyện!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK