Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tên chó già Đạo Quang, ngươi cho rằng ngươi chạy được sao?”

Diệp Thiên lạnh giọng nói, tế ra kim thân, duỗi một tay ra.

Chỉ thấy bàn tay của hắn giống như một cái lò xo, duỗi ra rất dài, càng ngày càng dài ra, hướng về phía tiên đế Đạo Quang đang chạy trốn. Bàn tay này rất lớn, lòng bàn tay úp xuống, dưới lòng bàn tay có tia điện nhấp nháy.

Tiên đế Đạo Quang vào lúc này giống như Tông Ngộ Không và Diệp Thiên thì giống như một vị Phật Như Lai, đang muốn dùng tay bóp nát tiên đế Đạo Quang.

“Trời ơi!”

Mọi người đều vô cùng chấn động.

“Lòng bàn tay này quá kinh khủng!”

“Bàn tay có thể duỗi ra dài như vậy và áp lực mà nó tỏa ra kinh khủng đến mức tôi không thở nổi!”

“Kinh khủng! Kinh khủng! Một lòng bàn tay làm cho tiên đế Đạo Quang sợ hãi, chẳng lẽ là thái ất kim tiên sao?”

“Trời ạ, nhìn xem. Đây có vẻ là lão ma Diệp bị truy nã trước đây!”

“Thực sự là lão ma Diệp, xem ra lão ma Diệp đã trở thành Kim Tiên và quay lại báo thù!”

Toàn bộ thành trì rơi vào cảnh hoảng loạn.

Lúc này, lòng bàn tay của Diệp Thiên đã bắt kịp tiên đế Đạo Quang Đế. Dưới áp lực kinh khủng do lòng bàn tay phóng ra, tiên đế Đạo Quang chỉ cảm thấy toàn thân như chứa đầy chm trở nên cực kỳ nặng nề, không thể chạy và không thở được.

“Lão ma Diệp! Quả nhân biết sai rồi! Quả nhân thật biết sai rồi! Đừng giết quả nhân! Quả nhân nguyện làm chó cho ngươi! Làm chó trung thành...”

Tiên đế Đạo Quang đã vô cùng chấn động và liên tục hét lên.

Đây chỉ là một lòng bàn tay, nhưng lại mang theo sức ép đáng sợ như vậy, còn khiến ông ta khó cử động, điều này làm sao có thể không sợ hãi?

Ông ta tin tưởng nếu như Diệp Thiên lòng bàn tay hạ xuống thì nhất định có thể tát ông ta đến hồn phi phách tán!

“Tôi không thích con chó như ông.”

Diệp Thiên lạnh lùng nói, lòng bàn tay hướng về Đạo Hoàng Đế.

Giây tiếp theo, chỉ nhìn thấy tiên đế Đạo Quang giống như bắp ngô được Diệp Thiên cầm trong tay. Sau đó tay của Diệp Thiên co lại, tiên đế Đạo Quang liều mạng dãy dụa, cố gắng hết sức nhưng mà vẫn không thoát khỏi lòng bàn tay của Diệp Thiên.

“Lão ma Diệp! Ngươi muốn cái quái gì mới nguyện ý buông tha cho quả nhân!”

Tiên đế Đạo Quang hét lên trong tuyệt vọng và bất lực.

“Bất kể ngươi làm gì, bổn tọa cũng sẽ không bao giờ tha cho ngươi!”

Diệp Thiên nghiến răng.

Người này đã giết gia đình hắn, mối hận này lớn hơn cả trời đất, không thể nào tha thứ được!

Cuối cùng, hắn nắm lấy chân của tiên đế Đạo Quang bằng tay còn lại của mình, và sau đó dang hai tay ra.

Xoạt!

Tiên đế Đạo Quang bị xé thành hai đoạn, nửa trên thắt lưng do Diệp Thiên nắm trong tay phải, còn một dưới thắt lưng bị hắn nắm trong tay trái, máu me đầy trời.

“A!”

Tiên đế Đạo Quang hét lên một tiếng đau xé lòng.

“Bắc Minh Tiên Đế, tha cho tiểu tiên, ngài tha thứ cho tiểu tiên, tiểu tiên không muốn chết...”

Ông ta khóc òa lên, lớn như vậy, sống hàng triệu năm chưa bao giờ tuyệt vọng như thế này.

“Không muốn chết thì cũng phải chết, bổn tọa sẽ lột da róc thịt ngươi!”

Khi vừa dứt lời, Diệp Thiên chắp tay xoa xoa.

Sau đó, máu thịt nát bươm và tro vương rơi vãi khắp nơi.

Thân thể xác thịt thậm chí là cả linh hồn đều bị Diệp Thiên bóp nát.

Tiên đế Đạo Quang, một trong thất đế thống trị thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ đã chết!

Làm chấn động toàn thành!

Mọi người đều chết lặng.

Tất cả đều vô cùng chấn động trước sự tàn nhẫn của Diệp Thiên!

“Đi chết hết đi!”

Diệp Thiên phất phất tay áo.

Mấy người cao tầng thuộc cảnh giới Thái Hư đều bị phá thành sương máu, linh hồn cũng cưỡng bức rút ra.

Sau đó hắn phất tay áo thêm mấy lần, đè bẹp tất cả các quan chức cấp cao của Cực Đạo Giáo.

Tổng đàn của Cực Đạo Giáo đã bị giết hoàn toàn, không có con cá nào lọt lưới!

Ngay cả phủ thành chủ cũng bị Diệp Thiên phá nát.

Sau đó, Diệp Thiên ra đi cùng quân sư Công Dương Hạ.

Đồng thời tin tức về việc Cực Đạo Giáo bị phá bởi Diệp Bắc Minh nhanh chóng lan truyền khắp thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ, gây ra một trận chấn động vô cùng lớn.

“Trời ạ! Thật hay không vậy, lão ma Diệp đã trở thành Kim Tiên và trở lại để phục thù, phá hủy Cực Đạo Giáo?”

“Nếu tin tức là sự thật vậy thì thật sự quá khủng khiếp, hắn là vị Kim Tiên duy nhất trong thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ, ai mà có thể đánh bại hắn được!”

“Tử Vi Tinh sắp thay người lãnh đạo rồi và việc Diệp Bắc Minh thống trị thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ đã trở thành chiều hướng phát triển tất yếu và không ai có thể ngăn cản hắn ta tiến lên nữa rồi!”

Các thành phố lớn, các quận và hạt, trong một thời gian tất cả đều thảo luận chuyện này.

Chân Võ Giáo.

“Cái gì!”

Thái Hòa Tiên Đế kinh hoàng muốn chết.

“Lão ma Diệp trở thành Kim Tiên và quay lại để trả thù và nghiền nát Cực Đạo Giáo, tiên đế Đạo Quang cũng bị hắn ta giết, toàn tổng đàn Cực Đạo Giáo không còn ai sống sót?”

“Đúng vậy, tiên đế!”

Có một vị thần tướng nói: “Tin tức đã lan truyền khắp nơi, tuyệt đối không thể sai được. Trước đó lão ma Diệp đã lĩnh hội đường đi nước bước của Kim Tiên, hắn đã bị ngài và một ít tiên đế giết chết khi đang độ kiếp, hiện tại hắn trọng sinh, căn cơ tu luyện đạt tới Thái Hư viên mãn. Hơn nữa thiên đạo lôi kiếp biến mất nên không cần vượt qua độ kiếp mà có trở thành Kim Tiên, cũng không phải là một điều bất ngờ gì.”

“Thuộc hạ đề nghị tiên đế nhanh chóng phân tán Chân Võ Giáo, chọn địa điểm, bí mật liên lạc với vài tiên đế khác, nhanh chóng hội tụ, bàn biện pháp đối phó với kẻ địch. Bằng không, nếu như ngài không loại bỏ Chân Võ Giáo, lão ma Diệp sẽ giết ngài, không chỉ Chân Võ Giáo bị tiêu diệt, mà là ngài... thần sợ lão ma Diệp cũng sẽ lột da róc thịt!”

Thân thể của Thái Hòa Tiên Đế đột nhiên run lên, sắc mặt lập tức tái nhợt.

“Nhanh lên!”

Ông ta vội vàng nói: “Truyền lệnh của bổn tọa xuống và phân tán Chân Võ Giáo, tất cả giáo chúng ở cảnh giới Thái Hư nhanh chóng cùng bổn tọa chạy trốn!”

“Vâng! Tiên đế!”

Không lâu sau, Chân Võ Giáo bắt đầu phân tán ra.

Giỡn à, nếu như không phân tán ra thì bọn họ không có khả năng đối phó với Kim Tiên!

Ngoại trừ Chân Võ Giáo, Thiên Đạo Giáo, Vô Cực Giáo, Thần Đạo Giáo và các giáo phái khác tất cả đều bắt đầu phân tán ra và các vị tiên đế lần lượt chạy trốn khỏi giáo đình tương ứng của họ.

Khi Diệp Thiên cùng quân sư đến Vô Cực Giáo thì Vô Cực Giáo đã trống trơn.

Ầm!

Diệp Thiên vung tay lên nghiền nát Vô Cực Giáo.

“Nếu sớm biết như thế này vừa rồi ta đã giết sạch người ở đô thành Cực Đạo Giáo để tin tức không được truyền ra ngoài. Lúc đó thì bổn tọa có thể âm thầm lặng lẽ mà phá diệt hết thất giáo và tàn sát toàn bộ bảy tên chó già kia. Như vậy thì vừa vặn không cần tấn công mà Tử Vi Tinh cũng tự sụp đổ! “

Diệp Thiên tiếc nuối nói.

Quân sư nở nụ cười: “Vừa mới kết thúc chiến tranh, mỗi giáo phái đều đề phòng lẫn nhau. Bởi vậy, trong đô thành mỗi môn phái đều có rất nhiều gián điệp từ môn phái khác theo dõi.”

“Cho dù Tôn Thượng có đồ sát toàn thành thì một khi giáng đòn toàn bộ Tử Vi Tinh chấn động. Nếu động tĩnh quá lớn sẽ bị biết, tin tức vẫn sẽ bị truyền ra.”

“Cho nên bất kể là Tôn Thượng làm cái gì, cũng không thể ngăn cản việc sáu giáo phái khác nhận được tin tức mà trốn đi. Vì lẽ đó, Tôn Thượng cũng không cần phải hối hận.”

“Hơn nữa, sau khi thống trị thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ, người dân ở những thành phố này sẽ là những công dân danh giá, vì vậy không cần thiết phải giết họ.”

Diệp Thiên gật đầu.

“Quân sư nói rất có lý, vậy chúng ta trở về đại quân hội họp với họ, sau đó bắt đầu phản công?”

Quân sư nói: “Tôn Thượng có thể phong ấn tất cả các cửa truyền tin của Tử Vi Tinh. Với tu vi của ngài thì những phong ấn do ngài đặt ra chắc chắn sẽ không bị người khác phá được. Khi đại quân đến, ngài có thể bắt rùa trong bình và giết hết chúng cùng một lúc!”

“Ha ha!”

Diệp Thiên bật cười.

“Lời nói của quân sư rất có lý. Bằng cách này, không cần dẫn quân đi chinh phạt các tinh vực khác nhau, mà có thể trực tiếp tiến quân thần tốc đến và chinh phạt Tử Vi Tinh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK