Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bảy vị tiên đế, không tốt, không ổn rồi!”

Trong một tòa cung điện, tinh chủ của Tử Dương Tinh nóng vội chạy vào.

"Là Lão ma Diệp tới hay anh ta đã bỏ chạy vậy?" Đạo Quang Tiên Đế là người đầu tiên mở miệng hỏi.

Bảy vị Tiên Đế bọn họ canh giữ ở cổng truyền tống của Tử Dương Tinh đi về cổng phía Tây, mười một vị Tiên Tôn Đại Viên Mãn khác, cộng thêm hơn một trăm vị Tiên Tôn Viên Mãn trở lên được triệu tập, lần lượt canh giữ ở đường lui cùng Thiên lộ, nghe được tin tức không tốt, ông ta gần như cho rằng Lão ma Diệp chạy ra tới.

"Không phải thưa Đạo Quang Tiên Đế."

Tinh chủ lắc đầu rồi nói: "Vừa rồi một trạm gác ở Tử Anh Tinh gửi truyền âm cho trạm gác Tử Dương Tinh của chúng ta. Nói là lão tổ Thiên Cực đã phát hiện rất nhiều chiến hạm tinh không, ít nhất cũng có mấy chục nghìn tỷ đại quân ở trong thiên lộ cách cổng phía Tây khoảng mười triệu km. "

"Trên những chiến hạm tinh không này, toàn bộ đều treo cờ Bắc Minh Giáo, sau khi lão tổ Thiên Cực phát hiện đang định trở về báo tin thì bị hỏa lực của họ tấn công, pháp bảo hộ thể bị đập vỡ, lưng cũng bị đánh da tróc thịt bong, hỏa lực vô cùng mãnh liệt."

 

“Lão tổ Thiên Cực dặn dò rằng bảy vị Tiên Đế mau chuẩn bị, nếu để cho đại quân của Bắc Minh Giáo tấn công vào cổng phía Tây đánh tới Tử Dương Tinh rồi hội hợp với Ác ma họ Diệp, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi!

"Cái gì!"

Bảy vị Tiên Đế nghe vậy sắc mặt của mọi người thay đổi một cách rõ rệt.

Mấy chục nghìn tỷ đại quân, không cần suy nghĩ cũng biết họ đều sử sụng cách luyện binh của Bắc Minh Giáo. Mà dưới trướng của bọn họ mặc dù có năm sáu mươi nghìn tỷ binh lính, nhưng chân chính nắm giữ binh pháp của Bắc Minh giáo, chỉ có không tới hai mươi nghìn tỷ, những người khác còn đang huấn luyện chặt chẽ, không có một hai năm, gần như huấn luyện không ra.

Mặc dù họ vẫn đang tiến hành tuyển dụng, chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, đã tuyển được mười nghìn tỷ lính mới.

Nhưng những tân binh này đều không nắm giữ binh pháp, ít nhất phải mất một hai năm mới có thể huấn luyện thành thạo rồi đưa tới chiến trường để chiến đấu.

Mà hiện tại mấy chục nghìn tỷ đại quân của Bắc Minh Giáo đã muốn đánh tới, điều này vô cùng đáng sợ, như một thảm họa muốn ngăn cản cũng không được.

"Làm sao đây? Phải làm thế nào bây giờ? "

“Ác ma họ Diệp khốn khiếp, anh ta từ khi nào anh ta đã mở rộng quân đội lên đến mấy chục nghìn tỷ binh lính vậy!

“Không cần nghĩ cũng biết, Ác ma họ Diệp có chuẩn bị mà đến, muốn cứu Công Dương Hạ trở về, sau đó dẫn đại quân chiếm đóng thế giới Tinh Hà trung tâm vũ trụ, cho nên lão tổ Thiên Cực nhìn thấy có lẽ còn không phải là toàn bộ quân đội của họ, rất có thể số lượng binh lính còn lên tới hàng trăm tỷ!”

"Trời ơi, nếu như là hàng trăm tỷ đại quân, vậy còn đánh như thế nào nữa? Cho dù không có Ác ma họ Diệp cùng Công Dương Hạ, chỉ bằng trăm nghìn tỷ đại quân thuộc lòng binh pháp Bắc Minh Giáo, đều có thể đảo lộn thế giới Tinh Hà trung tâm vũ trụ này lên rồi!"

"......"

Mấy vị Tiên đế đều trở nên hoảng hốt, bỗng chốc không biết nên làm thế nào cho phải.

"Tất cả đều là lỗi của ông! Đều là do ông không đúng!"

Tiên đế Minh Thiên tức giận chỉ vào Tiên Đế Đạo Quang: "Nếu không phải ông bị lợi ích che mờ mắt, trúng âm mưu quỷ kế của Công Dương Hạ, khiêu khích bảy giáo phái lớn nội chiến thì chúng sẽ rơi vào thế bị động này hay sao?"

“Đúng đấy!” Tiên Đế Hạo Thiên cũng tức giận không thể kiềm chế nói: "Nếu bảy giáo phái lớn không xảy ra nội chiến thì mỗi một giáo phái đều có hơn một trăm nghìn tỷ binh lính, tổng số cộng lại cũng gần một ngàn tỷ người rồi. Ác ma họ Diệp dù thế nào cũng không dám đánh Tử Vi Tinh."

"Bây giờ thì hay rồi? Đánh đến độ chỉ còn lại năm sáu mươi nghìn tỷ binh lính, đối mặt với gần một triệu quân nắm chắc binh pháp Bắc Minh Giáo, tôi hỏi ông trận chiến này phải đánh như thế nào đây?"

Tiên Đế Ngạo Thiên càng mở miệng nói đầy cay nghiệt: "Mẹ kiếp tôi thật sự muốn bóp chết ông!"

Tiên Đế Đạo Quang bị mắng đến độ máu chó đầy đầu, nhưng một cái rắm cũng không dám thả, chỉ cảm thấy uất ức muốn chết, trong lòng càng hận không thể chém Công Dương Hạ thành tám mảnh, mới có thể xả mối hận trong lòng.

“Đừng ầm ĩ nữa!”

Tiên Đế Thái Hòa quát lên: "Trước mắt quan trọng nhất vẫn là tìm ra cách đối phó, chứ không phải tranh cãi ầm ĩ, như vậy có thể giải quyết vấn đề được sao?"

Mấy vị Tiên Đế bình tĩnh trở lại, bắt đầu suy nghĩ biện pháp để đối phó.

Mà lúc này, tại ngã tư của cổng phía Tây thuộc Thế Giới Tinh Hà trung tâm vũ trụ, hàng loạt chiến hạm tinh không bay ra, khiến dân chúng trong thành trì ở gần đó xôn xao.

"Chúa ơi! Đây là chiến hạm tinh không từ đâu tới mà nhiều như vậy!"

"Mẹ ơi! Chiến hạm Tinh Không đều treo cờ hiệu của Bắc Minh Giáo, đây liệu có phải tàn dư của Bắc Minh Giáo bắt đầu công cuộc báo thù hay không?"

“Đáng sợ quá, thật là khủng khiếp! Nhiều chiến hạm Tinh Không như vậy thì phải chở bao nhiêu binh lính đây, hiện tại Thế giới Tinh Hà trung tâm vũ trụ đã nội chiến cũng không còn bao nhiêu binh lực, nếu quân địch tiến đánh nhiều như vậy thì chẳng phải bảy giáo phái lớn đều bị họ đè bẹp à?”

"......"

Rất nhiều người đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên và sợ hãi muốn chết khi trông thấy từng hàng chiến hạm tinh không bay ra, trên mỗi chiếc tàu đều đều là binh lính đông đảo.

"Chạy thôi! Nếu như họ ra tay với chúng ta, thì có thể khiến thành trì của chúng ta nổ tung san thành đất bằng chỉ trong tích tắc đấy!"

Cũng không biết là ai đã hét lên.

Trong chốc lát, toàn bộ thành trì hơn một trăm tỷ dân đều rơi vào hoảng loạn, lần lượt rút lui.

Suốt ba tiếng đồng hồ, tất cả ba trăm nghìn chiếc chiến hạm tinh không bay ra khỏi Thiên Lộ, cứ mười nghìn chiếc xếp thành một hàng, tổng cộng có ba mươi hàng đang ngay ngắn chờ đợi.

"Mười nghìn chiếc chiến hạm tinh không hàng cuối cùng đổ bộ xuống đất, tất cả binh lính ra khỏi chiến hạm, bày sẵn trận hình, ngăn cản tất cả những người không thuộc giáo phái của chúng ta tiến vào thiên lộ. Nếu có người tự tiện xông vào lập tức giết chết!"

Quốc Trượng Gia ra lệnh.

"Dạ vâng!"

Mười nghìn chiếc chiến hạm Tinh Không lập tức đáp xuống đất, còn lại hai trăm chín mười nghìn chiếc chiến hạm khác, lao về phía cổng truyền tống dẫn tới Tử Anh Tinh.

Bất cứ nơi nào họ lướt qua, mỗi khi nhìn thấy hàng loạt chiến hạm tinh không rậm rạp xẹt ngang bầu trời, tất cả mọi người đều bị hoảng sợ đến vỡ mật, tiếng la hét không dứt bên tai.

Ngay sau đó, tin tức đại quân Bắc Minh Giáo đã xuất kích được truyền từ trạm gác truyền đến trạm Tử Anh Tinh, sau đó lại từ nơi này truyền đến trạm Tử Dương Tinh, cuối cùng cũng đến tai bảy vị Tiên Đế.

"Điều này..."

Bảy vị Tiên Đế đều sửng sốt.

"Ba trăm nghìn chiếc chiến hạm tinh không, quy mô của mỗi một chiếc có thể chở được hơn ba trăm triệu binh lính, tương đương khoảng một trăm nghìn tỷ đại quân, bây giờ phải đánh như thế nào đây? Làm thế nào để chống lại họ?"

Tiên Đế Minh Thiên muốn khóc không ra nước mắt, chỉ cảm thấy chức vị tiên đế này của mình sắp kết thúc rồi.

"Đừng hoảng sợ! Đừng hốt hoảng!"

Tiên đế Thái Huyền lên tiếng: "Điều quan trọng nhất lúc này là nhanh chóng ra lệnh cho ba mươi tỷ đại quân đang canh giữ ở cổng truyền tống phía Tây cùng với năm mươi tỷ binh lính của Tử Anh Tinh, rồi mai phục ở Thiên Lộ giữa Tử Dương Tinh đi Tử Anh Tinh, nếu ai tiến vào lập tức giết chết, đầu tiên ngăn bọn họ ở Tử Anh Tinh rồi kéo dài thời gian như vậy quân đội của chúng ta sẽ có thêm thời gian để huấn luyện."

"Cùng lúc đó, phải điều mười tám nghìn tỷ binh lính đã được huấn luyện theo binh pháp Bắc Minh Giáo  của Thiên Đạo Giáo cùng Thần Đạo Giáo đi thiết lập các bẫy rập liên tiếp, mỗi một Thiên lộ từ cổng truyền tống của Tử Vi Tinh đều sắp xếp một nghìn tỷ đại quân, như vậy có thể làm tiêu hao lực lượng của quân đội Bắc Minh Giáo, dù bọn họ đánh tới Tử Vi Tinh, binh lực ít nhất đã phải chịu tổn thất một phần ba rồi."

"Ngoài ra, đại bản doanh ở Tử Vi Tinh phải nắm chặt thời gian tuyển binh và huấn luyện, nhất định phải đào tạo ra gần một trăm tỷ binh lính trước khi quân đội của Bắc Minh Giáo đánh vào Tử Vi Tinh."

"Chỉ có như vậy mới có nắm chắc đánh thắng trận chiến này, nếu không ai trong chúng ta cũng đừng nghĩ làm Tiên Đế nữa, dải ngân hà này sẽ thuộc về Diệp Bắc Minh!"

“Nói rất có lý!”

Mấy vị Tiên Đế đều tỏ ra tán thành với đề nghị của tiên đế Thái Huyền.

“Chúng ta phân chia nhau truyền âm, chuẩn bị đối phó!”

Mấy tiếng đồng hồ sau, hai trăm chín mươi chiếc chiến hạm tinh không giống như tiến vào nơi không người đến cổng truyền tống của Tử Anh Tinh, chỉ thấy nơi đó trống rỗng không có một bóng người canh gác.

Bởi vì cổng truyền tống có chút nhỏ, chỉ có thể chứa được một trăm nghìn người kề vai sát cánh tiến vào, còn chiến hạm Tinh Không hoàn toàn không thể vào được.

Vì vậy Quốc Trượng Gia với tư cách là thống soái mở miệng hỏi: "Ai muốn vào cổng truyền tống dò xét xem có mai phục hay không?"

“Mạt tướng nguyện ý đi!”

Mấy vị tướng lĩnh cấp cao như Lâm Bá Thiên, Dương Đỉnh Thiên đều lần lượt bày tỏ thái độ.

"Vậy để Huyền Khôi đi thôi." Quốc Trượng Gia chỉ vào Tà Hoàng Tướng, Tà Hoàng có pháp bảo mãn cấp, vì vậy cử anh ta đi sẽ an toàn hơn một chút.

"Thưa vâng!"

Vương Huyền Khôi lập tức ra khỏi tàu lao về phía cổng truyền tống, nhưng nhanh chóng bị đánh bật trở lại.

“Có chuyện gì xảy ra với Huyền Khôi vậy?” Quốc Trượng Gia hỏi.

Vương Huyền Khôi trả lời: "Quốc Trượng Gia, cổng có thiết lập phong ấn không thể nào đi qua được."

Quốc Trượng Gia lập tức hạ lệnh: "Hai trăm triệu binh lính trên mỗi chiếc chiến hạm tinh không bắn vỡ phong ấn cho tôi!"

Chẳng mấy chốc hai trăm triệu binh lính trên mỗi chiếc chiến hạm tinh không đều đổ bộ xuống, gần sáu mươi nghìn tỷ quân bày binh bố trận, tập trung hỏa lực nhắm thẳng vào cổng truyền tống, sau khi Quốc Trượng Gia vừa ra lệnh, toàn bộ hỏa lực mở ra, đánh về phía cổng truyền tống.

Ầm ầm!!!

Sau ba đợt hỏa lực liên tiếp, Quốc Trượng Gia ra lệnh ngừng lại, Vương Huyền Khôi bay vào cổng truyền tống nhưng không bao lâu đã bay trở về.

"Phó soái, phía bên kia an toàn, hai bên trái phải và phía trước đều không phát hiện ra có quân mai phục." Vương Huyền Khôi nói.

"Rất tốt!"

Quốc Trượng Gia lộ vẻ hài lòng, lập tức hạ lệnh: "Long Tương cùng Mã Kiêu ở lại trên chủ hạm, dẫn ba mươi nghìn tỷ binh lính còn lại tiến vào Thiên Lộ, dọc theo thiên lộ đi tới Tử Anh Tinh, sau khi đến Tử Anh Tinh, nếu như quân đội của ta đã không còn ở Tử Anh Tinh, thì lại tiếp tục men theo Thiên Lộ tiến vào Tử Dương Tinh. "

“Các cấp lĩnh còn lại, dẫn đại quân tiến vào Tử Anh Tinh cùng bổn soái!”

"Tuân mệnh! Phó soái!"

Đội quân mênh mông cuồn cuộn, lập tức xếp thành từng hàng tiến vào cổng truyền tống. Chiến hạm Tinh Không quay đầu đi tới Thiên Lộ theo mệnh lệnh của Long Tương cùng Mã Kiêu.

Mà lúc này bên phía Tử Dương Tinh, bảy vị Tiên Đế dẫn dắt gần hai trăm tỷ binh lính đứng chờ quân đội Bắc Minh Giáo ở cổng truyền tống.

"Hừ, cổng truyền tống rộng bằng từng này, một lần chỉ có thể chứa được mười nghìn người vào trong, chỉ cần bọn họ vừa tiến vào, chúng ta lập tức nổ súng, tới một đợt thì giết chết đợt đó, để xem họ làm thế nào vào được!"

Tiên Đế Đạo Quang cười chế giễu.

Còn Tiên Đế Thái Hòa lại kêu lên: "Đều nâng cao tinh thần đến mức cho tôi, phía trạm gác Tử Anh Tinh đã gửi truyền âm tới, đội quân của Bắc Minh Giáo đã tiến vào Tử Anh Tinh, không bao lâu nữa, bọn họ sẽ vượt cổng truyền tống này tiến vào Tử Dương Tinh, đến lúc đó chỉ cần nhìn thấy đám binh lính tiến vào, ngay lập tức oanh tạc cho tôi, tất cả đều nghe rõ ràng chưa? "

“Nghe rõ rồi ạ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK