Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Thiên Đình.

“Sao vẫn chưa nghĩ ra cách thế, sao Khương Tử Nha còn chưa nghĩ ra cách ứng phó chứ?”

Ngọc Đế vô cùng lo lắng, cứ trôi qua một giây là lại gào lên.

Đùa chứ, bây giờ mọi chuyện đã phát triển đến bước này rồi, ông ta có thể không gấp gáp sao?

Ông ta là Ngọc Đế, đấng tối cao của tam giới, hưởng thụ địa vị tối cao của tam giới, ông ta đã làm vị trí này lâu rồi, sao có thể xuống được chứ.

Mà bây giờ bên phía Thái Nhất đang phát triển nhanh chóng, lại có sự giúp đỡ của Côn Bằng Lão Tổ, ông ta chỉ cảm thấy đại thế của mình đã đi rồi, rất nhanh sẽ bị người ta cướp mất đế vị.

Lại nhớ lại mình năm đó, vì để diệt trừ Diệp Thiên, cử ra thiên binh thiên tướng vây áp Diệp Thiên, dùng mọi thủ đoạn khiến Diệp Thiên chết, dẫn đến cái chết thương tâm cho Văn Trọng, Văn Tuyết Tâm, và không ít tướng mạnh lãnh đạo trung thành với Diệp Thiên. Cho nên ông ta không dám tưởng tượng khi Diệp Thiên lấy lại được đế vị, sẽ trả thù ông ta thế nào.

Lúc đó, e rằng mình có trốn đến chân trời góc biển, Thái Nhất cũng sẽ cử người lôi ông ta ra, sau đó khiến ông ta vạn kiếp bất hồi đúng không?

Ông ta không muốn bị lấy mất đế vị, cũng không muốn bị rơi vào kết cục vạn kiếp bất hồi, vì vậy mới gấp gáp như vậy.

“Ngọc Đế, bình tĩnh đừng nóng vội, chắc rất nhanh sẽ có kết quả thương nghị thôi.” Thái Bạch Kim Tinh khuyên.

Ngọc Đế chỉ có thể tiếp tục lo lắng chờ đợi.

Không lâu sau.

“Báo.”

Có người truyền tin chạy vào trong đại điện.

“Mau nói, Khương Tử Nha nghĩ ra cách gì?” Ngọc Đế cấp bách hỏi.

Người truyền tin nói: “Hạo Thiên đại soái cho người truyền âm đến nói kết quả thương nghị của bọn họ chính là Ngọc Đế dời đô đến Ba Mươi Sáu Trùng Thiên, cử Nguyên Thủy Thái Thượng và hai đạo chủ đến giúp đỡ mấy ngài ấy trước. Hơn nữa phải càng nhanh càng tốt, nếu không bên phía các ngài ấy không thể chống đỡ được nữa.”

Nghe thấy vậy, mắt Thái Bạch Kim Tinh sáng lên, nói: “Ngọc Đế, thần cho rằng cách này rất được. Ba Mươi Sáu Trùng Thiên là đạo trường của Hồng Quân lão tổ có bố trí nhiều trận pháp, cho dù Hồng Quân Lão Tổ vẫn đang trong độ kiếp, nhưng trốn ở trong Ba Mươi Sáu Trùng Thiên, bọn họ rất khó có thể giết lên đấy được.”

“Sau khi chúng ta dời đến Ba Mươi Sáu Trùng Thiên, Nguyên Thủy Thái Thượng và hai vị đạo tổ không cần phải lo an nguy của Ngọc Đế và văn võ bá quan nữa, có thể trực tiếp không quan tâm đến Thông Thiên, đi tiếp viện cho đại quân của chúng ta kiềm chế sự làm loạn của Côn Bằng.”

“Nếu như vậy, bên phía chúng ta có Nguyên Thủy Thái Thượng, hai đạo tổ và Thiên Hà lão tổ, bên phía Thái Nhất chỉ có Côn Bằng và Thông Thiên, thực lực tổng thể không bằng chúng ta. Hơn nữa số lượng đại quân của chúng ta nhiều hơn bọn chúng, sớm muộn gì cũng có thể đánh bại bọn chúng. Cho dù không đánh bại được, cũng có thể kéo dài cho đến khi Hồng Quân Lão Tổ xuất quan.”

Ngọc Đế gật đầu nhưng rõ ràng đang khó xử, nói: “Lăng Tiêu Bảo Điện là trung tâm của Thiên Đình, nếu như trẫm chuyển đến Ba Mươi Sáu Trùng Thiên, một là hành động bất tiện, hai là tam giới sẽ rơi vào trạng thái vô chủ. Hơn nữa một khi trẫm dời đô, lòng dân thiên hạ sẽ bị ảnh hưởng, đến lúc đó khắp nơi nghị luận, nói Thiên Đình không đánh lại được Thái Nhất bị ép dời đô. Lòng dân hoảng loạn, đều hướng về Thái Nhất, vậy làm sao có thể chống đỡ được đến khi Hồng Quân Lão Tổ xuất quan chứ?”

Dời đô là một chuyện trọng đại trong các chuyện trọng đại, có thể ảnh hưởng đến tổng thể. Nếu như không có chiến tranh mà dời đô thì cũng được, bách tính sẽ không nói gì cả, nhưng bây giờ đang trong tình trạnh chiến tranh, chỉ cần dời đô sẽ khiến bách tính thiên hạ chìm vào hoảng sợ, cho rằng Thiên Đình không đánh lại quân Hoàng Thiên, mất đi hi vọng vói Thiên Đình.

Chính bởi vì như vậy, Ngọc Đế mới do dự không dời đô, nếu không ông ta đã sớm dời đi rồi, Nguyên Thủy Thái Thượng cũng không cần phải ở đây canh chừng Thông Thiên, sớm gia nhập trận hình đối phó với Diệp Thiên rồi.

“Đúng vậy, không thể dời.”

Rất nhiều đại thần đều không đồng ý dời đô.

Thái Bạch Kim Tinh nói: “Nếu không dời, Nguyên Thủy Thái Thượng sẽ bị Thông Thiên giữ chân ở Ba Mươi Tư Trùng Thiên, Côn Bằng đi giúp Thái Nhất, vậy trận chiến này quân Thiên Đình chúng ta sẽ thất bại.”

“Nếu như trận chiến này thất bại, đại quân Thiên Đình sẽ bị mất một nửa, hơn nữa trận này mà thất bại, có sự giúp đỡ của Côn Bằng, cho dù là đền thờ ở núi Tử Di hay là núi Cầm Biên đều không thể bảo vệ được nữa.”

“Nếu như hai đền thờ này đều bị mở ra, Thái Nhất sẽ trở về trạng thái đỉnh phong, đến lúc đó Ngọc Đế có dời đến Ba Mươi Sáu Trùng Thiên, Nguyên Thủy Thái Thượng ra mặt cũng không phải là đối thủ của Thái Nhất nữa. Vậy thì thiên hạ đều sẽ rời vào trong tay hắn ta, đánh lên Ba Mươi Sáu Trùng Thiên chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.”

“Mà bây giờ dời đô, mặc dù sẽ khiến lòng dân sôi động, nhưng Nguyên Khai Thái Thượng ra mặt, có thể giữ chân Thái Nhất mở hai đền thờ kia, nhìn tổng thể, chuyện này là có lợi nhất với chúng ta.”

“Cho nên Ngọc Đế đừng do dự nữa, lập tức hạ lệnh rời đô, càng trì hoãn đối với đại quân ở tiền tuyến sẽ càng bất lợi, đối với Ngọc Đế sẽ càng bất lợi hơn.”

Thái Bạch Kim Tinh nói như vậy, Ngọc Đế cảm thấy cũng có đạo lý, không nghĩ nhiều nữa, trực tiếp hạ lệnh: “Văn võ bá quan ở đây lập tức chuẩn bị dời đô đến Ba Mươi Sáu Trùng Thiên, Thái Bạch Kim Tinh theo trẫm đi gặp Nguyên Thủy Thái Thượng và hai vị đạo tổ.”

“Rõ.”

Văn võ bá quan lập tức đi sắp xếp chuyện dời đô, Ngọc Đế và Thái Bạch Kim Tinh đến Ba Mươi Tư Trùng Thiên, nói tình hình cho Nguyên Thủy Thái Thượng và hai vị đạo tổ.

Sau khi nghe xong, Thái Thượng Lão Quân nói: “Côn Bằng nhập trận, trước mắt chúng ta quả thật chỉ có thể làm như vậy.”

Nguyên Thủy Thái Thượng tức giận: “Tên Côn Bằng này đúng là tội ác tày trời, ông ta giết đệ tử của chúng ta thì cũng thôi đi, còn chạy đến hỗ trợ Thái Nhất chống lại chúng ta. Thật sự là hổ không ở trong núi thì khỉ cũng tự xưng vương mà. Lần này ra ngoài, tôi phải dạy dỗ ông ta mới được.”

Ông ta vừa nói xong.

Rầm ầm ầm.

Một loại tiếng động truyền đến.

Bỗng nhiên trong Bích Du cung, một cỗ sức mạnh đáng sợ nghiền nát hư không, lao thẳng về phái Ngọc Đế, muốn nghiền nát Ngọc Đế.

“Thông Thiên ra tay rồi, mau hộ giá.” Thái Thượng Lão Quân nói lập tức sử dụng đạo pháp ngưng kết một đoàn sức mạnh đẩy ra.

Nguyên Khai Thái Thượng bảo vệ Ngọc Đế, ngưng tụ một tấm lưới phòng ngự.

Ngay sau đó.

Ầm.

Hai cỗ sức mạnh va chạm trong không trung, khiến Ba Mươi Lăm Trùng Thiên dưới Ba Mươi Sáu Trùng Thiên chấn động dữ dội, rất nhiều tòa nhà bị sụp đổ, thậm chí có mấy trùng thiên đều bị chấn động đến nứt ra.

Nếu như không phải Nguyên Thủy Thái Thượng kịp thời ngưng tụ lưới phòng bị bảo vệ Ngọc Đế, làn sóng giao thủ này có thể đập tan Ngọc Đế và Thái Bạch Kim Tinh.

Sau khi hai cỗ lực lượng này va chạm với nhau.

Vút.

Một thân hình xông ra khỏi Bích Du cung.

Là giáo chủ Thông Thiên, hai tay giơ trên không bay ra, đánh một chưởng về phía Thái Thượng Lão Quân.

“Nguyên Thủy sư đệ, mau đưa Ngọc Đế lên Ba Mươi Sáu Trùng Thiên, cũng đưa hết các văn võ bá quan lên Ba Mươi Sáu Trùng Thiên đi, mau.”

Thái Thượng Lão Quân thúc giục.

Sau đó xông lên đánh một chưởng đối với giáo chủ Thông Thiên.

Rầm.

Lần chấn động này, còn mạnh hơn lần trước, Bích Du cung đều vỡ tan, mặt đất dưới chân Ba Mươi Tư Trùng Thiên đều đầy vết nứt, Ba Mươi Lăm Trùng Thiên ở bên trên cũng tràn đầy vết nứt. 

Cho dù là Đâu Suất cung ở Ba Mươi Ba Trùng Thiên, hay là Ngọc Hư cung ở Ba Mươi Lăm Trùng Thiên, lúc này toàn bọ đều bị rung động trước một chưởng đối quyết này.

Đến cả Lăng Tiêu Bảo Điện ở Ba Mươi Hai Trùng Thiên cũng bị chấn động đến rung chuyển.

Đây là sức mạnh của Thiên Đạo kề vai.

Hai cao thủ Thiên Đạo so chiêu, hủy thiên diệt địa.

Mà lúc này, Nguyên Thủy Thái Thượng đã đưa Ngọc Đế và Thái Bạch Kim Tinh thông qua cánh cổng của Ba Mươi Tư Trùng Thiên, đến cánh cổng của Ba Mươi Sáu Trùng Thiên.

“Thông Thiên sư đệ, có biết đệ đang làm cái gì không? Quay đầu là bờ Thông Thiên sư đệ, nếu không phải do Hồng Quân Lão Tổ lúc đầu niệm chú thì sẽ không có Thông Thiên đệ ngày hôm nay. Đệ có oán khi với ta và Nguyên Thủy, nhưng đây là chuyện của chúng ta, ngày tháng còn dài chúng ta có thể từ từ tính toán, đệ không thể bởi vì có ân oán với ta và Nguyên Thủy mà lại đứng về phía Thái Nhất để đối phó với chúng ta được, cũng là đang đối phó với Hồng Quân Lão Tổ ân trọng như núi của đệ đấy đệ có biết không?” Thái Thượng Lão Quân tận tình khuyên bảo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK