Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới ánh nhìn chằm chằm của vô số người, Diệp Thiên liền tung ra chiêu thức thứ chín: Hủy Vô Biên, vung kiếm thánh chém một nhát vào hư không, thanh kiếm đột nhiên bay ra khỏi chui.

Cùng với thanh kiếm đã xuất ra khỏi chui là một luồng ánh sáng óng ánh như cầu vồng của kiếm khí, dường như thể cả Thiên Trụ đang rung chuyển, kiếm khí liền nhắm về phía vòng bảo hộ ở bên ngoài Nhân Vương Cung mà phá vỡ một trận lớn.

"Có thể mở nó ra sao?"

Trong lòng của tất cả mọi người đều đang dấy lên một câu hỏi thắc mắc như này.

Rất nhanh chóng.

Dưới tất cả những ánh nhìn đang mong đợi của mọi người.

Một tiếng động lớn vang lên.

Luồng kiếm khí khổng lồ đang đánh vào bên trên trận pháp của Nhân Vương Cung, làm cho tất cả Nhân Vương Cung, thậm chí đến cả Vương Đô, hết thảy đều bị chấn động cực kỳ mạnh.

Sau đó liền nhìn thấy, trận pháp đã xuất hiện một vết nứt dài, kiếm khí cứ thế mà tiến vào bên trong trận pháp, chém thẳng đến một toà cung điện thẳng tắp, cao chót vót như chạm đến tầng mây.

"Trời đất ơi!"

Những người nhìn thấy cảnh này, toàn bộ đều bị doạ cho một trận.

Đặc biệt là những người bảo vệ Nhân Vươmg Cung, hai mắt đều đang mở to hết cỡ.

Họ quả thật không thể dám tin rằng, trận pháp do Nhân Vương giăng ra thế mà lại bị phá vỡ bởi một hạng rép riêu tầm thường.

"Lẽ nào hắn ta không phải là một hạng tép riêu tầm thường, hắn ta cũng giống như Nhân Vương, đều là Kim Tiên sao?"

Trong lòng họ đột nhiên vô cùng kinh hãi.

"Chuyện gì đã xảy ra?"

Bên trong cung điện, Nhân Vương còn đang cùng với một vài em gái chơi đùa vô cùng vui vẻ, bỗng nhiên có một cơn chấn động cực kỳ lớn truyền đến, làm toàn bộ cung điện đều bị rung chuyển, rúng động đến mức khiến cho hai cô em gái bị rơi xuống khỏi giường, vì thế ông ta vô cùng tức giận, liền lớn giọng lên tiếng.

Đáp lại lời của ông ta là một âm thanh loảng xoảng truyền đến.

Chỉ nhìn thấy kiếm khí đang chém vào phía trên cung điện, từ phía đỉnh cung điện nhìn xuống hệt như một con dao đang cắt đôi chiếc bánh kem.

Toàn bộ Nhân Vương Cung đều bị kinh động.

"Trời à! Là kẻ quái quỷ nào mà lại có thể phá vỡ được trận pháp của Nhân Vương Cung chúng ta chứ?"

"Là kẻ nào làm thế?"

"Trong thế giới Tinh Hà trung tâm vũ trụ, lại còn có nhân vật có thể lợi hại hơn cả Nhân Vương ta sao?"

Bên ngoài Nhân Vương Cung cũng đang là một mớ hỗn loạn.

"Trời ơi! Quả không hổ là Lão ma Diệp, Lão ma Diệp qua hơn ba vạn năm, dường như lại càng lợi hại hơn nhiều so với năm đó!"

"Một kiếm là đã có thể phá vỡ được đại trận pháp do Nhân Vương bố trí ra, chẳng lẽ sức mạnh của Lão ma Diệp và sức mạnh của Nhân Vương ngang tài ngang sức sao?"

"Sau việc Nhân Vương Cung bị Lão ma Diệp một kiếm chém đứt, thì xem ra thế giới Tinh Hà trung tâm vũ trụ lại sắp phải nghênh đón một trận đại biến lớn nữa rồi!"

Lý Mộc Thần, Diệp Mộ Hàn và Tú Nhi đều bị sốc tới mức nói không nên lời.

Thật sự không thể tin được rằng sức mạnh của Diệp Thiên lại lớn đến thế, có thể phá mở được trận pháp của Nhân Vương Cung chỉ bằng một nhát kiếm.

Đây thật là việc nằm ngoài dự liệu của họ!

"Khốn nạn!"

Nhân Vương nghe thấy bên ngoài truyền đến động tĩnh, liền biết ngay là đã có người đến tấn công Nhân Vương Cung, ông ta liền nhanh chóng mặc lại quần áo, biến thành một luồng ánh sáng đi xuyên qua đỉnh điện.

Vết nứt do kiếm khí gây ra lúc ban nãy, bỗng nhiên biến mất hoàn toàn.

Sau đó, liền nhìn thấy một bóng dáng nổi lên phía trên khoảng không trung của Nhân Vương Điện.

Ông ta cúi đầu nhìn xuống, liền nhìn ra pháp trận đã bị phá, lập tức nổi điên lên mà hét lớn: "Là kẻ nào mà to gan đến thế, dám phá hủy trận pháp của bổn Vương Cung Điện ta đây, có phải là chán sống rồi không?"

"Đại Vương, chính là lão già này làm!"

Có một người đã chỉ vào Diệp Thiên, người đang đứng đối diện với khoảng không trước mặt Vương Nhân Cung.

Nhân Vương nhìn qua một lượt, đôi mắt sắc lạnh, nói trong tức giận: "Ngươi là kẻ nào?"

Diệp Thiên lạnh lùng trả lời: "Ta chính là cha của Hoàng Phủ Tư Thần, Diệp Bắc Minh!"

"Cái gì?"

Nhân Vương nghe thấy câu này thì liền bị sốc một trận.

"Ngươi là cha của Hoàng Phủ Tư Thần, Diệp Bắc Minh sao? Ngươi không phải là ngươi đã chết rồi sao? Sao lại xuất hiện thế này?"

Sức mạnh của Hoàng Phủ Tư Thần so với mình đã không phân rõ cao thấp rồi, đây lại còn là cha của Hoàng Phủ Tư Thần, chắc chắn còn lợi hại hơn rất nhiều so với Hoàng Phủ Tư Thần rồi.

Ông ta vừa nghe xong liền nghĩ đến vấn đề này, vì vậy mới bị kinh hãi một phen.

Nhưng mà xem xét kỹ lưỡng một lượt thì có vẻ cha của Hoàng Phủ Tư Thần lại dường như không phải là Kim Tiên.

Vậy thì có gì mà phải sợ hắn ta chứ!

Ngữ khí của Nhân Vương, liền lập tức trở lại như bình thường.

"Các người đã giết con trai ta, ta đương nhiên là phải thay con trai mình báo thù, nhân tiện đến đây thỉnh giáo một chút, xem xem Nhân Vương các người lợi hại đến đâu." Diệp Thiên nói.

"Ha ha ha!"

Nhân Vương cúi đầu cười lớn tiếng: "Diệp Bắc Minh, nếu như ngươi là người của Kim Tiên, thì nói câu này nghe có vẻ còn hợp lí, đằng này, ngươi còn không phải là Kim Tiên, mà lại muốn khiêu chiến với Nhân Vương ta, một Kim Tiên cấp cao thì có phải ngươi đã quá ngang tàng, ngạo mạn, quá đề cao bản thân rồi không?"

"Nếu như biết thức thời, thì mau ngoan ngoãn quỳ xuống cầu xin bổn Vương, bổn Vương sẽ tha cho ngươi con đường chết, còn nếu dám ở trước mặt bổn Vương ăn nói xằng bậy, thì bổn Vương sẽ cho ngươi chết một cách rất thê thảm!"

Một vị Thái Ất Kim Tiên, đủ để làm rung chuyển một ngàn Thái Hư Cảnh Đại viên mãn.

Có thể nói rằng Thái Hư Cảnh Đại viên mãn ở trước mặt Thái Ất Kim Tiên, căn bản cũng chỉ như con kiến, tùy tiện động tay một chút xíu là có thể nghiền nát rồi.

Vì vậy, ông ta vốn không hề xem một kẻ không phải Kim Tiên như Diệp Thiên là trở ngại.

Còn về việc trận pháp bị phá vỡ, cũng không có nghĩa là sức mạnh của Diệp Thiên có thể đạt đến cấp bậc Kim Tiên, chỉ có thể nói rằng anh ta lợi hại hơn một xíu so với một Thái Hư Cảnh Đại viên mãn bình thường.

"Ông sai rồi."

Diệp Thiên sửa lại câu nói của ông ta: "Nên đổi thành là, nếu ông biết thức thời, thì mau mau quỳ gối xuống, ở trước mặt trẫm tự vẫn, trẫm sẽ để ông chết dễ nhìn một xíu, bằng không thì ông sẽ chết rất khó coi."

Nhân Vương nghe xong, liền lập tức nổi giận.

"Diệp Bắc Minh ngươi thật sự quá ngông cuồng, hôm nay bổn Vương ta sẽ để cho ngươi biết Kim Tiên không hề dễ đụng đến!"

Nói dứt lời, Nhân Vương liền tế xuất thành Kim Thân.

Cùng với việc tế xuất thành Kim Thân, trên người ông ta cũng tỏa ra ánh vàng óng ánh, như thần như phật, làm lóa mắt, không gì sánh bằng.

Mặc dù Kim Thân của Kim Tiên, chỉ có một trượng, nhưng thân pháp của Thái Hư Cảnh lại có thể đạt đến vạn trượng.

Nhưng không có tác dụng gì, vì ở trước mặt Kim Thân, toàn bộ thân pháp đều không thể thi triển được.

Điều đó có nghĩa là, bây giờ Nhân Vương đang thi triển Kim Thân, Diệp Thiên cùng với tất cả tu sĩ, chỉ cần ở trong phạm vi năng lực của ông ta, thì đều sẽ không thể xuất ra pháp thân.

Kim Thân một trượng dù không cao lắm, nhưng cũng đã ba mét ba, còn các tu sĩ bình thường, thì chỉ khoảng tầm một mét tám, trước một người khổng lồ cao ba mét, thì thật sự là quá nhỏ bé rồi.

"Có bản lĩnh thì ngươi cũng biến thành cao to như bổn Vương đi, để cho bổn Vương ta xem xem!"

Nhân Vương nói lớn giọng một cách đắc ý.

Diệp Thiên chỉ lạnh lùng đáp lại: "Biến thành cao to thì có gì mà đáng để dương dương tự đắc chứ, có thể đánh bại được trẫm đây thì mới nên lên tiếng."

Lời vừa nói ra liền khiến cho khắp nơi đều nhốn nháo hết cả lên.

"Thì ra Lão ma Diệp đến cả Kim Tiên cũng không phải, vậy thì làm sao mà lão ta có thể đánh bại Nhân Vương được chứ?"

"Không phải là Kim Tiên, thì Diệp Bắc Thần cho dù lợi hại đến mức nào, cũng không thể là đối thủ của Nhân Hoàng, còn bày đặt đến báo thù!"

"Ban đầu còn tưởng rằng Diệp Bắc Minh quay trở lại, thế giới Tinh Hà trung tâm vũ trụ sẽ xảy ra biến chuyển, thật không ngờ rằng hắn ta thậm chí còn không phải là Kim Tiên, vậy thì làm quái gì mà có biến chuyển chứ!"

Trong một lúc, tất cả mọi người đều mất hết hy vọng đối với Diệp Thiên.

Đối với việc anh sẽ lật đổ sự thống trị của Nhân tộc đều đã không còn niềm tin nữa rồi.

Hắn ta ngay cả Kim Tiên cũng không phải thì lấy cái gì để lật đổ sự thống trị của Nhân tộc đây, lấy gì để báo thù cho Hoàng Phủ Tư Thần?

"Ha ha!"

Khi nghe thấy âm thanh của dư luận đang bàn tán xôn xao, Nhân Vương liền liên tục cười ngạo mạn.

"Diệp Bắc Minh, còn chưa bắt đầu đánh, thì ngươi đã bị thiên hạ đàm tiếu đến mức này rồi, nếu như bắt đầu đánh nhau, bổn Vương chỉ cần một cước là sẽ khiến ngươi thịt nát xương tan, thế thì ngươi sẽ làm cho thiên hạ cười nhạo đến chết mất!"

Nói đến đây, ông ta liền nắm chặt hai tay thành hình nắm đấm.

Sau đó cơ thể thoắt một cái, liền giống như một thiên thạch từ trên không trung lao vút xuống.

Đối diện với quyền cước đang giáng xuống của Nhân Vương, Diệp Thiên vẫn tỏ ra không hề run sợ.

Dáng vẻ một mình một cõi, nhưng lại mang cốt cách của Đại Đạo Cảnh, có thể là đòn tấn công của anh sẽ không đủ để giết chết Nhân Vương, nhưng đây là tư thế phòng ngự, đừng nói đến Nhân Vương, cho dù là Nhân Hoàng cho gọi tất cả người của Nhân tộc đến đây cũng không thể làm cho anh bị thương.

Đây mới chính là sức mạnh của Diệp Bắc Minh.

"Đi chết đi Diệp Bắc Minh!"

Nhân Vương giáng một cước vô cùng uy mãnh từ trên cao xuống.

Diệp Thiên liền ra một quyền từ dưới lên để đánh chặn.

Sự giao nhau của hai nắm đấm một lớn một nhỏ này, giống hệt như Trái Đất và Mặt Trăng đang cùng va vào nhau.

Ầm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK