"Vân Thiên, anh không sao chứ?"
Sau khi Diệp Thiên biến khỏi tầm mắt, lúc này Diệp Linh mới dò hỏi.
Kết quả là một đống lởi chử rủa thậm tệ đổ lên người cô ta: "Không phải là cô nói bảy năm trước anh ta mới vào kim đan hay sao? Sao lại lợi hại như vậy? Đáng ra tôi không nên tin cái miệng đáng chết của cô, nếu không thì tôi sẽ không bị anh ta xé ra thành hai nữa, mất hết mặt mũi chưa hả?"
Mục Vân Thiên vô cùng tức giận, mấy nghìn tu sĩ ở lầu một đang nhìn đến, lại truyền tin ra, sau này Mục Văn Thiên anh ta còn làm sao mà làm người ở Hải Lăng Thành nữa?"
"Anh ta anh ta… thực sự là bảy năm trước mới vào kim đan." Diệp Linh sợ hãi mà nói, vẻ mặt vô tội.
"Cái rắm ấy!"
Mục Vân Thiên quát lên: "Tưởng tôi chưa đi qua Trái Đất hả? Một đám tu sĩ rác rưởi, cao nhất cũng chỉ là kim đan hạ phẩm. Chưa hề thấy qua kim đan thượng phẩm, nếu như bảy năm trước anh ta đến kim đan, có khả năng là đối thủ với tôi sao hả? Bảy năm trước tôi đã thành kim đan rồi, hơn nữa còn là kim đan tinh phẩm, anh ta lấy gì mà xé tôi thành hai nửa?"
Diệp Linh: "…"
Lúc này cô ta mới hiểu, chính mình vẫn luôn xem nhẹ người anh họ này.
Từ lúc nào mà Diệp Thiên đã thành kim đan, cô ta biết rõ nhất.
Là bảy năm trước, pháp trận bảo vệ của Tuyết Thần Tông bị một vị Nguyên Anh Côn Hư đnáh vỡ, khi Tuyết Thần Tông gặp nguy hiểm, Diệp Thầm đã thành công ngưng tụ kim đan. Xé vị Nguyên Anh kia, đỡ cho toàn nhà không bị nghiêng.
Nhưng Diệp Thiên chỉ mới thành Kim Đan bảy năm trước, lại có thể đánh bại Mục Vân Thiên đã vào kim đan bải trăm năm trước, thế mới thấy được Diệp Thiên đáng sợ đến mức nào.
Ít nhất thiên phú của anh phải mạnh hơn Mục Vân Thiên hàng ngàn lần!
"Nhưng mà anh ta có lợi hại đến thế nào đi nữa. Còn có thể lợi hại bằng Nguyên Anh nhà Vân Thiên sao? Còn có thể mạnh hơn hóa thần của nhà Vân Thiên sao? Đợi Vân Thiên trả thù đi!"
Cô ta nghĩ thầm trong lòng.
"Gọi mười tu sĩ Nguyên Anh đến Lầu Thông Thiên cho tôi, lập tức, nhanh lên!"
Mục Vân Thiên truyền âm cho người quản gia, sau đó nói: "Lên trên xem xem, tên tên nhóc đó làm giao dịch gì với Chưởng quỹ Vương."
Nõi xong, Mục Vân Thiên và Diệp Linh, cùng với mấy người tu sĩ trẻ tuổi đi lên thang mà đi lên tầng cao nhất.
Lúc này, trong đại sảnh của Lầu Thông Thiên.
Mấy trăm tu sĩ đang tập hợp, trên tay đều cầm bảng số của cửa hàng, có ngồi có đứng, cùng đợi được gọi tên.
Có chút giống với bên trong quầy rựu, một lão giả có dáng vẻ uy phong đang ngồi, ông ta chính là Chưởng quỹ Vương của Lầu Thông Thiên, gọi đến số, liền đi đến bàn giao dịch với ông ta.
Có kiểu giống như đang đi đến ngân hàng làm việc.
Lúc này Diệp Thiên dùng một vạn linh thạch đặt cọc một biển số, số trên đố là sáu trăm tám mươi sáu.
Giao dịch xong, có thể đi lấy lại một trăm nghìn linh thạch đặt cọc, giao dịch không thành công thì toàn bộ tiền đặt cọc trở thành phí phục vụ của Lầu Thông Thiên.
"Số ba trăm năm mươi hai!"
Chưởng quỹ Vương vừa giao dịch xong với một vị tu sĩ, một người nô bộc vên cạnh ông ta liền hô lên.
Rất nhanh, liền có một tu sĩ cầm tấm bảng đi đến.
"Chưởng quỹ Vương, tuổi thọ của tôi, không thể kết thành kim đan, tôi muốn nối dài mạng sống thêm một trăm năm, cần bao nhiêu tiền vậy?" Tu sĩ hỏi.
"Một tỉ linh thạch để kéo dài mạng sống thêm một trăm năm, mười tỉ linh thạch để giúp cậu ngưng tụ thành kim đan." Chưởng quỹ Vương nói.
"Tôi chỉ có ba trăm triệu linh thạch, cứ kéo dài mạng sống thêm ba năm trước được không? Tu sĩ lại hỏi.
"Được." Chưởng quỹ Vương phân phó cho nô bộ ở bên cạnh: "Đưa cho cậu ta ba viên Tục Mệnh Đan."
Rất nhanh đã hoàn thành giao dịch.
"Số ba trăm năm mươi ba!"
Giọng nói lại vang lên.
"Chưởng quỹ Vương, tôi muốn tìm một người, gọi là Lý Cố, đại thành kim đan cảnh, đây là bức vẽ của cậu ta, bao nhiêu tiền, bao nhiêu ngày thì có thể tìm được?"
"Một nghìn vạn linh thạch, trong mười ngày sẽ nói cho cậu vị trí của cậu ta, một tỉ linh thạch, trong ba ngày sẽ đưa người đến trước mặt cậu."
"Vậy thì trong ba ngày đưa cậu ta đến trước mặt tôi đi, thằng nhãi này ăn trộm một pháp bảo tinh phẩm thất đoạn của tôi, tôi phải lột da cậu ta!"
"Chúng tôi chỉ quan tâm việc tìm người, không quan tâm việc gì khác, đi sang bên kia đăng ký giao tiền một chút đi, trong ba ngày không tìm được người thì trả lại hết cho cậu."
"Được, Chưởng quỹ Vương."
"Số ba trăm năm mươi tư!"
Diệp Thiên ngồi xuống hàng ghế trên, nghe thấy Chưởng quỹ Vương giao dịch với người ta, từ đó rút ra kết luận, chuyện khó thì dùng linh thạch, chuyện khó hơn thì dùng Thiên Tinh Thạch.
Thiên Linh Thạch là một loại đá chân nguyên, tu sĩ dùng Thiên Tinh Thạch, có tốc độ nhanh gấp chục lần so với dùng linh thạch để tu luyện.
Một thiên tinh thạch tương đương với một viên yêu đan tinh phẩm, ở Bắc hàn Tinh thiên tinh thạch vô cùng ít, một thiên tinh thạch có thể đổi ra một trăm vạn linh thạch.
Nhưng không chắc đã đổi được.
Bởi vì người có thì không thiếu linh thạch, sẽ không đưa thiên tinh thạch để đổi linh thạch.
"Này."
Ngay lúc này, Tô Thanh Tuyền huých cánh tay Diệp Thiên một cái, ra hiệu cho anh nhìn ra phía sau.
Diệp Thiên vừa quay đầu lại nhìn, là mấy người Diệp Linh và Mục Vân Thiên đang ở cách anh không xa.
"Mấy con ruồi nhặng mà thôi, không cần phải kích động." Diệp Thiên thờ ơ nói.
Tô Thanh Tuyền lườm một cái: "Người ta là người thiện quân thế gia, anh lại dám không thèm để nhà người ta vào mắt, nếu như tôi không đoán sai, chắc anh ta gọi người đến rồi, bây giờ đang nhìn chằm chằm vào anh, lát nữa sẽ xử lý anh."
"Không sao."
Diệp Thiên khoát tay: "Binh lai tương đáng, thủy lại thổ yếm, cậu ta mà dám làm gì tôi, làm cho tôi tức giận, tôi liền diệt cậu ta."
Tô Thanh Tuyền: "..."
Một người tu sĩ từ Thiên Hoang đến như anh, lấy gì mà chống lại thiên quân thế gia cơ chứ?
"Chỉ mong anh có thể hoàn thành xong giao dịch, đợi ở trong Lầu Thông Thiên, Lầu Thông Thiên sẽ bảo vệ anh an toàn, nếu như không giao dịch được, Lầu Thông Thiên sẽ không bảo vệ anh, chắc chắn cậu ta sẽ điên cuồng mà trả thù anh." Tô Thanh Tuyền hạ giọng mà nói.
Diệp Thiên cười mà không nói gì.
Ngồi được tầm hai canh giờ, cuối cùng cũng gọi đến số của Diệp Thiên.
"Số sáu trăm tám mươi sáu!"
Diệp Thiên lập tức đứng dậy, nhanh chóng đến trước mặt chưởng quầy. Đưa tờ giấy đặt trên tủ hàng: "Giúp tôi tìm năm loại tiên dược này, giá bao nhiêu?"
Chưởng quỹ Vương nhìn thoáng qua, nhíu mày nói: "Năm loại tiên dược này của cậu không dễ tìm, nếu như muốn chuẩn bị đủ, chỉ sợ giá cả sẽ hơi lớn."
"Bao nhiêu?" Diệp Thiên hỏi.
Chưởng quỹ Vương giơ năm ngón tay lên, phun ra mấy chứ: "Năm vạn thiên tinh thạch."
Giá này đúng là có chút lớn.
Bởi vì vừa nãy anh nghe thấy, người làm giao dịch phía trước anh, cao nhất chỉ là hai trăm thiên linh thạch, mà anh lại cần năm trăm nghìn thiên linh thạch, tương đương với năm trăm nghìn khối yêu đan tinh phẩm, quả thực là giá cả có chút cao.
Ngay cả Mục Vân Thiên nghe được năm trăm nghìn Thiên Linh Thạch cũng không khỏi mà cười nói: "Tên nhóc này giao dịch cái gì, mà lại có giá lớn như vậy, chắc là không phải muốn mạng của tôi chứ? Cũng may mà Lầu Thông Thiên không làm mấy hoạt động giết người, nếu không năm vạn thiên linh thạch thực sự đủ để giết một mạng của tôi rồi."
Bởi vậy có thể thấy cái giá năm vạn Thiên Tinh Thạch lớn như thế nào.
"Tôi có thể dùng yêu đan tiên phẩm thay cho Thiên Tinh Thạch không?" Diệp Thiên hỏi.
Chưởng quỹ Vương nhướn mày, nửa tin nửa ngờ mà nhìn Diệp Thiên, sau đó nói: "Được, một viên yêu đan tinh phẩm có thể đổi được hai nghìn năm trăm thiên tinh thạch, có thể xuất ra hai mươi viên yêu đan tiên dược, tôi liền giúp cậu tìm năm loại tiên dược này."
"Mấy ngày là có thể chuẩn bị xong hết?" Diệp Thiên hỏi.
"Mười ngày."
Diệp Thiên bày ra vẻ mặt vừa lòng, nhưng vẫn hỏi: "Có thể nhanh hơn không?"
"Nhanh nhất bảy ngày." Chưởng quỹ Vương nói: "Có ba loại tiên dược chỉ phái Thiên Đế và phái Huyền Đế có, người của chúng tôi đi mua, quay về bên đó cũng phải mất sáu ngày rưỡi, nhưng mà đưa ra thêm năm viên yêu đan tiên phẩm nữa. Tôi sẽ bảo người eben kia mua với giá cao, không lắm chuyện với bọn họ."
"Không thành vấn đề."
Diệp Thiên rất sòng phẳng mà trả lời, lấy ra hai mươi lăm viên yêu đan tinh phẩm để trên tủ hàn.
Nhất thời liền ồ lên một trận!
"Trời ơi! Anh ta lấy đâu ra nhiều yêu đan tinh phẩm vậy?"
"Yên thú tiên phẩm của Bắc Hàn đều bị thần giáo bất diệt tiêu diệt đến tuyệt chủng rồi, nhiều yêu đan tiên phẩm như vậy, làm sao mà anh ta có được?"
"Quá giàu rồi! Từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ được thấy nhiều yêu đan tinh phẩm như vậy!"
"…"
Ngay cả Mục Vân Thiên cũng sáng mắt ra, nhất thời liền méo miệng: "Xem ra tôi thực sự phải giết chết anh ta rồi, nếu như tôi không đoán sai, chắc chắn trong nhẫn không gian của anh ta vẫn còn."
"Nhanh cho cậu ta đăng ký."
Chưởng quỹ Vương vẫn luôn rất bình tĩnh, lúc lấy được hai mươi viên yêu đan tiên phẩm, trên mặt liền hiện lên vẻ kích động.
Rất nhanh đã đăng ký xong, người phụ trách liền đưa một loại giống như hóa đơn cho Diệp Thiên, nói: "Bảy ngày sau, dựa vào tờ chứng minh này mà đến lấy đồ của cậu?"
Diệp Thiên cầm lấy giấy tờ, hỏi: "Chưởng quỹ Vương, chuẩn bị chiến hạm Tinh Không đi đến Trái Đất thì tốn bao nhiêu tiền?"
Chưởng quỹ Vương tiếc nuối mà nói: "Nếu như cậu mà đến sớm nửa năm, ba mươi viên yêu đan tiên phẩm là có thể đưa cậu đến Trái Đất rồi, nhưng mà giờ thì không được, tam đại thần giáo bất hủ vì không cho thiên tinh thạch của Trái Đất bị thiên quân thế gia lấy mất, đã cấm không cho bất cứ chiến hạm tinh không nào không phải của thần giáo bất hủ đi đến Trái Đất, do đó việc giao dịch này tôi không thể giúp cậu làm được. Nhưng mà nếu như cậu không ngại lâu, có thể đưa cậu đến Thiên Hoàng, sau đó đi từ Thiên Hoang đến Trái Đất, mười một năm là có thể đến."
"Tôi đưa cho ông một trăm yêu đan tiên phẩm thì sao?" Diệp Thiên hỏi.
Anh muốn ngồi chiến hạm tinh không để vừa Thiên Lộ, sau đó ra khỏi chiến hạm tinh không. Cưỡi Thú Kim Lân mắt xanh quay về trái đất, rồi mới đi qua Thiên Hoang, mất tầm hơn một năm là có thể đến được Thiên Hoang.
Cho dù là trực tiếp ngồi chiến hạm tinh không đến Trái Đất, lại cưỡi Thú Kim Lân mắt xanh đến Thiên Hoàng, chỉ mất hơn hai năm là đến được rồi.
Trực tiếp đi từ Bắc Hàn đến Thiên Hoang. Ngồi Thú Kim Lân mắt xanh phải mất hơn ba năm, anh sợ thời gian quá lâu, sẽ bất lợi với cơ và đứa nhỏ.
"Cho dù cậu đưa tôi một nghìn viên, một vạn viên, tôi cũng không thể làm giao dịch này với cậu được. Thần giáo bất hủ đã hạ lệnh chết, chính là điều nhất định phải làm, ai cũng không dám thay đổi." Vẻ mặt Chưởng quỹ Vương đầy kiên định mà nói.
Diệp Thiên thầm hắt ra một hơi, chỉ có thể từ bỏ thôi.
"Vợ và con tôi mà vì thời gian chậm trễ mà gặp bất trắc, mười năm sau, tôi sẽ biến thần giáo bất hủ của các người thành thần giáo gỗ mục!"
Diệp Thiên nắm chặt hai tay, hung hăng nói trong lòng.
Vốn dĩ một năm rưỡi là có thể đến Thiên Hoang, giờ lại phải mất ba năm rưỡi, anh không tức mà được sao?
Trước mắt hổ rơi xuống biển thì bị chó bắt nạt, chỉ có thể đi đường từ Bắc Hàn đến Thiên Hoang rồi.
Vì giao dịch của Diệp Thiên và Lầu Thông Thiên đang trong quá trình tiến hành, mặc dù Mục Vân Thiên đã gọi đến mười vị Nguyên Anh, nhưng cũng không dám ra tay với Diệp Thiên.
Bởi vì Lầu Thông Thiên, là mười tám thiên quân thế gia liên hợp để thành lập, mười tám thiên quân thế gia này, rải rác khắp ba đại lục, cả thiên quân thế gia mạnh nhất của Hải Lăng Thành, cũng là một trong số cổ động của Lầu Thông Thiên, mặc dù nhà họ Mục là thiên quân thế gia, nhưng thực sự là đấu không lại với thế lực sau lưng của lầu thông thiên, cũng chỉ có teher từ bỏ.
Bảy ngày sau, Diệp Thiên thành công lấy được nằm loại tiên dược, sau đó liền bắt đầu luyện chế đan đạo thể ngũ trọng. Sau chín chín tám mươi mốt canh giờ, đã luyện thành đan dược, tổng cộng có mười viên, Diệp Thiên đưa cho Thú Kim Lân mắt xanh một viện.
Roạt roạt!
Trên người Thú Kim Lân mắt xanh phát ra một tiếng nổ như pháo.
Nửa canh giờ sau, lông trên người Thú Kim Lân mắt xanh càng trở nên mềm mại sáng bóng, lấp lánh phát sáng, rõ ràng đã luyện thành đạo thể ngũ trọng.
"Đã Có cơ hội quen biết, cũng cho dô hai viên yêu đan tiên phẩm làm đồ kỷ niệm, tôi phải đi đến Đông bộ Đại lục, sau đó quay về Thiên Hoang."
Diệp Thiên đến phòng trọ của Tô Thanh Tuyền, đưa cho cô ấy hai viên yêu đan tiên phẩm.
"Thứ quý trọng như thế này tôi không thể nhận được, anh tiện thể đưa tôi đến Đông bộ Đại lục là được, tôi không có tiền mua vé tài đi về phía Đông bộ Đại lục." Tô Thanh Tuyền nói.
"Vậy thì không phải là có tiền rồi sao, một viên hai mươi tỉ linh thạch đấy, mặc dù bị mất đi năm tỉ linh thạch, thì đưa đến chỗ Chưởng quỹ Vương là đổi được năm mươi tỉ linh thạch rồi."
Diệp Thiên đặt hai viên yêu đan tiên phẩm vừa tay Tô Thanh Tuyền, xem nhưu là cảm ơn cô ấy đã đưa anh đến lầu Thông Thiên, nếu không thì làm sao mà về được Thiên Hoang nhanh như vậy.
Tô Thanh Tuyền chỉ đành nhận nó rồi bỏ vào trong nhẫn không gian.
"Đi thôi, tôi đưa cô đến Đông bộ Đại lục."
Diệp Thiên nói.
Tô Thanh Tuyền gật đầu mà đi theo.
Rất nhanh, hai người và Thú Kim Lân mắt xanh đã ra khỏi lầu thông thiên.
Ngay lúc này, lại có một âm thanh cao vút cất lên: "Đợi mày mười mấy ngày, mày cũng ra đây rồi, lần này không ai cứu được mày nữa đâu!"