Mục lục
Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Văn Tuyết Tâm sợ ngây người!

Đầu óc mơ hồ!

Tiêu Dao Vương tới Tử Vi Tinh, nói cho các cô biết, Diệp Thiên là Đông Hoàng Thái Nhất. Thiên Đế hiện nay, Nhân Thiên đại đế chính là con trai của Diệp Thiên, lúc đó cô cũng chỉ nghe một chút mà thôi, cũng không có cho là thật.

Cô cho rằng, hơn phân nửa là Diệp Thiên lừa Tiêu Dao Vương và Thiên Hạc Tiên Nhân để hai người bọn họ cảm thấy Diệp Thiên rất trâu bò, bối cảnh rất cứng, tiếp đó giật dây hai người bọn họ tới Tử Vi Tinh hỗ trợ, xem như xúi giục kẻ thù cho mình sử dụng. Cô còn cảm thấy Tiêu Dao Vương và Thiên Hạc Tiên Nhân bị mắc lừa, thậm chí còn ở đây trong lòng âm thầm cười trộm, chồng của cô vậy mà cũng lừa gạt người ra.

Dù sao Diệp Thiên làm thế nào từng bước một đứng lên, cô là người rõ ràng nhất. Làm sao có thể chạy lên Thiên Giới và sinh một đứa con, hơn nữa còn làm Thiên Đế, cái này rất không khoa học.

Nhưng mà bây giờ, Tôn Ngộ Không và Thái Hậu của Thiên Giới xuất hiện, liền khiến cô hoàn toàn hồ đồ rồi.

Mọi người đều biết, Tôn Ngộ Không đúng là người của Thiên Giới, còn làm Đấu Chiến Thắng Phật. Như vậy hắn ta nói là người đó là Hoàng Thiên Thái Hậu, vậy nhất định chính là Thái Hậu. Người xuất gia không nói dối, huống chi là Tôn Ngộ Không, cũng không cần phải đi lừa gạt cô, cái loại nhân vật nhỏ này.

Mà Thái Hậu của Thiên Giới, quan tâm cô, còn gọi cô là chị Liên Tâm, cái này há không mang ý nghĩa, Văn Tuyết Tâm là người đến sau cô?

Nhưng mà sau khi cô quen biết Diệp Thiên đến nay thì Diệp Thiên đã từng đi qua Thiên Giới khi nào chứ.

Vì thế, cô đặc biệt không hiểu rõ.

“Ngài là Hoàng Thiên Thái Hậu, là mẫu hậu của chí tôn Tam Giới, gọi ta bằng gọi chị thì không được thích hợp lắm.” Tần Liên Tâm cũng không dám trả lời, chỉ cảm thấy mình tại Hoàng Thiên Thái Hậu trước mặt, căn bản không phải là cùng một cấp bậc nhân, nào dám trả lời.

Văn Tuyết Tâm cười cười: “Chị Liên Tâm, chị khách khí, chúng ta cũng là người phụ nữ có cùng chồng. Hơn nữa chị là người đến trước, gọi là chị thì cũng là hợp lẽ thường.”

“Huống chi, chị là mẹ của Đóa Đóa, con trai Diệp Chiến của em cũng chính là Nhân Thiên đại đế bây giờ, chính là do người chị Đóa Đóa này nuôi lớn đó. Có thể nói là tỷ đệ tình thâm, Chiến Nhi thường xuyên nhắc đến chị gái của thằng bé.”

“Phải không?”

Tần Liên Tâm nửa tin nửa ngờ, vò đầu hỏi: “Thái Hậu, chồng và Đóa Đóa, lúc nào đi Thiên Giới vậy, ta làm sao lại không biết? Ba con hai người đều không có nói với ta, theo lý mà nói thì ba con hai người đi nơi nào thì đều sẽ nói với ta.”

Văn Tuyết Tâm che miệng nở nụ cười: “Khi nào có thời gian thì em sẽ lại nói cho chị Liên Tâm nghe. Còn có điều này, chị Liên Tâm đừng gọi em là Thái Hậu, trực tiếp gọi em là Tuyết Tâm là được.”

“Ờm...”

Tần Liên Tâm có chút ngại ngùng.

Làm sao có thể gọi tên của mẹ Thiên Đế được chứ?

“Đúng rồi.” Văn Tuyết Tâm nghĩ tới điều gì, hỏi: “Có tin tức của chồng và Đóa Đóa tin tức  không?”

Tần Liên Tâm nói: “Nghe nói chồng và Đóa Đóa bị vây ở một cái nơi gọi Độc Long Lĩnh, bị trăm nghìn tỷ đại quân ngũ tộc vây quanh. Nghe nói là còn có một cái người mặc đồ đen có tu vi vô cùng khủng bố muốn giết chồng và Đóa Đóa. Cũng không biết hai ba con ra sao rồi, thật sự quá làm cho người ta lo lắng rồi.”

“Cái gì!”

Văn Tuyết Tâm và Tôn Ngộ Không sắc mặt đại biến.

Bọn họ cũng không biết Độc Long Lĩnh khủng bố đến mức nào.

Nhưng mà nghe nói con số trăm nghìn tỷ này, cũng đủ để dọa nát lá gan của bọn họ.

“Tiêu Dao Vương, chúng ta nhanh chóng dẹp loạn cho Tử Vi Tinh rồi đi đại lục Thiên Thánh cứu Thái Thượng Hoàng!” Văn Tuyết Tâm một khắc cũng không dám lại trì hoãn, vội vàng thúc giục.

“Được Thái Hậu!”

Tôn Ngộ Không đem gậy Kim Cô hướng về trên vai, gọi ra cân đẩu vân, nói: “Tất cả vợ, con cái, cháu của Thái Thượng Hoàng lên đây, nói cho lão Tôn ta đây biết nơi nào có quân giặc, lão Tôn ta đây mang các ngươi đi bình định!”

Đám người lập tức lên cân đẩu vân.

“Còn hai cái người tội nhân này thì sao? Xử trí như thế nào?” Hoàng Phủ Tang chỉ về hướng Thẩm An Kỳ cùng Diệp Tử Cương.

Văn Tuyết Tâm nói: “Bây giờ không rảnh để ý đến bọn họ, trước hết để cho người coi chừng bọn họ, đến lúc đó lại nói.”

Cô ấy cảm thấy mình không có tư cách tự mình xử trí  vợ con của Diệp Thiên, phải giữ lại chờ Diệp Thiên trở về xử lý.

“Các ngươi coi chừng hai người bọn họ, chờ ta phụ hoàng trở về xử trí.” Hoàng Phủ Tư Thần phân phó.

“Vâng!”

Đại quân vây quanh Thẩm An Kỳ cùng Diệp Tử Cương.

Tiếp đó Tôn Ngộ Không mang theo đám người, theo một cái phương hướng mà Hoàng Phủ Tư Thần chỉ rồi bay đi.

Lúc này, nơi nào đó tại miệng cổng thông tin.

“Giết! Hung hăng giết cho quả nhân! Một tên cũng không để lại!”

Thái Thượng Hoàng của nhân tộc gân giọng hô to.

Đại quân ngũ tộc giống như hồng thủy mãnh thú, đang điên cuồng từ cổng thông tin trào ra ngoài nhập vào Tử Vi tinh, đang đối với đại quân Bắc Minh Giáo, bày ra điên cuồng tàn sát.

“Thượng tiên, chúng ta đều đầu hàng, cũng thả các ngươi tiến vào, các ngươi làm sao còn đối với chúng ta đại khai sát giới vậy!”

Một vị tướng dưới trướng của Diệp Tử Cương kêu khóc.

Thái Thượng Hoàng của nhân tộc khẽ nói: “Một bầy kiến hôi, chúng ta mới không chấp nhận các ngươi đầu hàng. Chúng ta là phụng lệnh ma tôn đại nhân tới để giết sạch người nhà và thế lực của Diệp Bắc Minh. Các ngươi là đại quân Bắc Minh Giáo, cũng nằm trong phạm vi bị tiêu diệt, không giết các ngươi thì giết ai?”

“Hung hăng giết hết cho ta! Giết! Một tên cũng không để lại!”

“Giết đi!”

Đại quân ngũ tộc hướng vào đại quân đang chạy tán loạn mà bày ra một cuộc tàn sát điên cuồng, hơn trăm tỷ đại quân bị đồ sát, máu tươi đều nhiễm đỏ sắc trời, tiếng la khóc chấn động thiên địa.

Bên ngoài cổng thông tin.

Bọn người Thần Diệp Hy, Tô Lạc Thiền, Dương Tử Hi, Lăng Tố Như, Nghê Hoàng  mang theo rất nhiều tán tu dân gian cũng hướng đại quân ngũ tộc phát động công kích, song phương chém giết vô cùng kịch liệt.

Cứ việc song phương thực lực cách xa, Thần Diệp Hy các cô dẫn theo tán tu, chết năm, sáu cái mới có thể giết một cái, nhưng vì bảo vệ quê nhà, cũng đều đang liều mạng chém giết.

“Nhanh nhanh nhanh!”

Quân sư thì thúc giục đại quân, đi chống cự miệng cổng thông tin bị công phá, quân địch tiến vào.

Các lộ đại quân, đều ở đây hướng về chỗ kia mà đi.

Quân sư dẫn theo đại quân, rất nhanh liền chạy tới, gặp quân địch còn chưa đi vào toàn bộ thì quân sư liền ra lệnh: “Nhanh chóng bày trận nghênh địch!”

Đại quân cấp tốc bắt đầu bày trận.

“Lũ sâu kiến, đi chết đi!”

Thái Thượng Hoàng của ma tộc, thừa dịp đại quân Bắc Minh Giáo còn chưa xếp xong trận thì ngang tàng vồ giết tới.

“Liều mạng!”

Thiên Hạc Tiên Nhân cắn răng, tiếp chiêu Thái Thượng Hoàng của ma tộc mà lên.

Rầm rầm rầm!

Hai người giao thủ mấy chiêu, bởi vì Thái Thượng Hoàng của ma tộc là tu vi Đại Thừa Cảnh cấp bốn, vượt qua Thiên Hạc Tiên Nhân Đại Thừa Cảnh cáp một vì thế chỉ đánh có mấy chiêu liền đánh nổ thân thể của Thiên Hạc Tiên Nhân.

“Phản bội ma tôn chính là chó, đi chết đi Thương Hạc!”

Thái Thượng Hoàng của ma tộc lạnh giọng nói, thôi thúc ma pháp, muốn bóp nát thần hồn của Thiên Hạc Tiên Nhân.

Quân sư gấp hô to: “Khai hỏa! Nhanh khai hỏa cứu Thiên Hạc Tiên Nhân! Nhanh nhanh nhanh!”

Một số nhóm nhỏ vừa bày trận xong hướng Thái Thượng Hoàng của ma tộc khai hỏa, nhưng mà hỏa lực quá yếu, giống như nước mưa đánh vào Thái Thượng Hoàng của ma tộc trên thân đồng dạng, căn bản dậy không nổi bao nhiêu hiệu quả.

“Ha ha!”

Thái Thượng Hoàng của ma tộc cười như điên, bàn tay lớn bắt lấy thần hồn của Thiên Hạc Tiên Nhân.

Cùng lúc đó.

“Thái Ất Cảnh trở lên theo quả nhân giết qua, diệt bọn họ!”

Thái Thượng Hoàng của nhân tộc tại thời khắc này cũng hướng về đại quân vẫn chưa  bày trận xong ngang tàng phát động tiến công.

Mắt thấy thần hồn của Thiên Hạc Tiên Nhân sắp bị bóp nát.

Cũng mắt thấy chừng hai mươi người Thái Ất Kim Tiên đến chỗ trọng yếu giết tới thì trong mắt của quân sư lập tức tràn đầy tro tàn.

“Xong  rồi, xong rồi!”

Ngay tại lúc quân sư đang ở trong vô tận tuyệt vọng.

Đột ngột một cây gậy đột nhiên thọc tới, cứng rắn chọc vào thân thể của Thái Thượng Hoàng của ma tộc.

Ngay sau đó!

“A!”

Thái Thượng Hoàng của ma tộc phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, nhục thân bị đánh nổ.

Sau đó “đùng” Một tia điện bắn nhanh mà đến, đánh vào người Thái Thượng Hoàng của  nhân tộc, trực tiếp dùng một đạo thiên lôi bổ bạo nhục thân của Thái Thượng Hoàng của nhân tộc.

“Tình huống gì thế?”

Mấy người ngũ tộc đều choáng váng.

Tiếp theo là âm thanh kích động của Hoàng Phủ Tư Thần truyền đến.

“Quân sư, ông thực sự là thần cơ diệu toán, quả nhiên vào thời khắc nguy nan, có thần binh trên trời xuống tương trợ. Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không cùng với mẹ của Nhân Thiên đại đế đến giúp đỡ chúng ta giết địch. Tận thế của bọn họ đến rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK